Nỗi Buồn Tự Do, Dân Chủ
Vi Anh
Tin AFP mới đây, CS Hà nội qua tòa án Thái Bình dù có chiếu cố người cựu sĩ quan, cựu dảng viên cũng tuyên xử Cựu Trung Tá Quân Đội VNCS Trần Anh Kim 5 năm rưỡi tù giam về tội âm mưu lật đổ chánh quyền với phụ hình quản chế 3 năm sau khi mãn án tù. Đây là cuộc xét xử đầu tiên để bắt đầu một loạt các phiên xử án những người bất đồng chính kiến tại Việt Nam.
Và trước đó, CS Bắc Kinh cũng dùng tội danh âm mưu lật đổ chánh quyền để kêu án 11 năm đối với Ô. Lưu Hiểu Ba, (Liu Xiaobo), một giáo sư đại học, một nhà văn 53 tuổi chủ trương và ký kiến nghị xin CS Bắc Kinh cải tổ cơ cấu chánh trị, gọi là Hiến Chương 08. Mười một năm tù: bản án đó quá nặng ngay đối với Trung Cộng.
Trên phương diện đối nội, điều đó chứng minh CS Bắc Kinh và CS Hà nội nhứt định siết bù lon lại cái chế độ mở rộng kinh tế nhưng khóa chặt chánh trị. Dùng hình phạt trừng trị thô bạo để khủng bố phong trào đòi dân chủ một cách ôn hòa. Để không còn ai dám noi gương Lưu Hiểu Ba, đặt vấn đề về thế chánh thống và độc quyền đảng trị của CS nữa. Đảng Nhà Nước CS Bắc Kinh phải làm, làm một cách quyết liệt trong khi đà tăng trưởng kinh tế đang chậm lại có thể làm yếu đi quyền bính của chế độ do Đảng CS nắm cán lẫn lưỡi.
Trên phương diện đối ngoại, đó là cách dạy cho Liên Aâu và Mỹ một bài học, đừng có hòng cào nhào "lên lớp nhân quyền" đối với Trung Quốc, đừng có chỉ trích những đối phó mạnh tay của chánh quyền Bắc Kinh chăûng những đới với phong trào ly khai, đối lập mà đối với các sắc tộc thiểu số như Tây Tạng và Duy ngô nhĩ.
Mỹ và Liên Aâu la làng, cứ phản ứng, cứ chống thủ tục xét xử và phán quyết quá nặng. TC cứ làm. CS Bắc Kinh muốn chứng tỏ thế đứng của chế độ TC. Dân chúng Trung Quốc chẳng làm được gì, chẳng dám dụng đến sợi lông chưn của Đảng. TC biết quốc tế cứ ồn ào cho qua chuyện mà thôi, nhưng điều đó cũng "tốt thôi, nó làm cho nổi bật thế siêu cường của TC.
Vì hơn bao giờ hết, cuộc khủng khoảng tài chánh toàn cầu đã giúp cho TC thành một chủ nợ kết xù, Mỹ gọi là đệ nhứt siêu cường vẫn là con nợ chúa chỏm của TC. Không phải lý luận không tưởng, mà sư kiện thực tế rõ ràng. Những "tâm hồn lớn" của Nhân Quyền đến Bắc Kinh đều im miệng Nhân Quyến. TT Mỹ Obama mới đây, Ngoại Trưởng Mỹ Hillary ba tháng trước đi Bắc Kinh đều né vấn đề Nhân Quyền. Thủ Tướng Pháp gần đây cũng vậy. Những nhà lãnh đạo Đảng Nhà Nước TC "lên nước", tin quyền lực ở đầu súng, tin bạo lực là bửu bối - là phải, ai dám chống mà lo, sá gì một Lưu hiểu Ba mà không bỏ tù mọt gông cho bỏ ghét.
Chánh trị Mỹ là "cực kỳ thực dụng", quyền lợi trên hết. Số nợ cả ngàn tỷ Đô la của chánh quyền Mỹ, số lời cả tỷ Đô la mỗi năm của Wall Mart và các công ty Mỹ làm ăn với TC đối với chánh quyền và tài phiệt Mỹ, quan trọng hơn những giá trị tự do, dân chủ, nhân quyền truyền thống nhưng trừu tượng của Mỹ, quan trọng hơn việc TC bắt như bắt cóc, bắt ban đêm Ô. Lưu hiểu Ba hồi tháng 12 năm 2008. Oâng bị 6 tháng tù biệt giam bí mật, bị xử tù 11 năm về tội âm mưu lật dổ chánh quyền dù Hiến Chương 08 chỉ là một "kiến nghị" Đảng Nhà Nước cải tổ và Oâng cùng cả chục ngàn người ký tên làm việc rất ôn hòa. Chỉ kiến nghị chánh quyền phân quyền hành pháp, lập pháp, tư pháp, do bầu cử tự do, công bình giữa các chánh đảng như bất cứ một chánh quyên dân chủ nào trên thế giới và mười ngàn người Trung Quốc đã ký vào đòi hỏi chấm dứt tình hình độc đảng ở Trung Quốc - chỉ kiến nghị thôi mà bị TC xét xử như một đại trọng tội, một đại phản nghịch!