Hình ảnh trại Lửa Việt. |
Ta đi vòng tay lớn mãi để nối sơn hà
Mặt đất bao la Anh em ta về
Gặp nhau mừng như bão cát quay cuồng
Trời rộng bàn tay ta nắm
Nối tròn một Việt Nam.
Giọng hát của hơn 200 trại viên đêm này không đúng nhịp, không hào hùng nhưng vang dội xuốt đêm đầu tiên của trại hè Lửa Việt 2007. Đất trại hè năm nay thật là lý tưởng, năm ngay bên dòng sông Delaware và dưới chân dãy núi Kittitany. Tiếng sóng ồ át của dòng nước như muốn lấn át tiếng hát của nhửng trại viên, những câu hò những bài hát chen lần với nhau giửa tiếng Việt và tiếng Anh ngân vang bên ánh lửa của đêm hè. Nhưng thật sự trại hè nay không phải là trại hè đầu tiên mà là Trại Hè thứ 24 của Bút Nhóm Lửa Việt (BNLV). Cách đây hơn 10 năm tôi đã đóng lều và đóng trại bên dòng sông và ngọn núi này. Ngọn lửa bập bùng và tiếng đàn vang dội của dòng sông Delaware đưa tôi nhập nhàng trong ánh lửa đêm nay và hình ảnh của những hình ảnh của trại hè năm xưa.
Cách đây vài tháng khi nhận được lá thư mời tham dự, tôi quyết đinh tham dự trại hè và mang theo những người thân cho cuộc hành trình này. Coi lại những dụng cụ và lều mà hơn 10 năm đã không sử dụng, nên tôi quyết định mua lại những dụng cụ mới, kêu gọi bạn bè cùng tham dự. Sau những mong đợi và một cuộc hành trình gần 5 tiếng đồng hồ lái xe chúng tôi đã đến và đã dựng lều trên đất trại Lửa Việt. Tôi cũng cố gắng nhớ lại những bài ca sinh hoạt những mà nhiều năm qua không có dịp hòa chung nhịp hát. Hay chính tôi là người không hát đúng nhịp hay không còn thuộc các bài hát trong tập Lửa Ca.
Sáng sớm tinh sương, khi ánh mặt trời còn bị dãy núi che khuất và sương mai rơi ngay trên sân trại, tôi nhìn những căn lều dựng san sát bên nhau. Không một tiếng động bên khu trại sinh, mùi café và tiếng chẻ củi và một vài anh chị đã có mặt trong khu vực nhà bếp. Họ nhịp nhàng lo đun nước, lo sắp xếp những hộp cereal, cắt và xếp đặt những trái cây chuẩn bị cho giờ ăn sáng. Tôi bắt tay từng người như các anh Linh, Diệp, Đức, Tài Tuấn và Lâm, tất cả là những bạn bè của Lửa Việt. Và phút sau các chị Oanh, Tuyết và Vân đã bày ra những mâm bánh ngọt, những mâm trứng chiên và tiếng loa phát thanh của Bố Già mọi người già trẻ từ từ tiếng dần đến khu nhà bếp. Ồn ào, náo nức và nhịp nhàng.
Bên ly café và trái bắp luột nóng hổi tôi được nhìn rõ khuôn mặt của những trại viên trong trại hè năm nay. Có một vài bác đã trên 60 tuổi có những người trẻ mới vừa tròn 6 tuổi. Những nhóm sinh viên đang thao thao bằng Anh Ngữ về lần đầu tiên ngủ trong lều và tiếng ai ngáy của lều kế bên. Có những anh chị tay cầm nắm xôi đậu phụng chấm muối mè tay cầm tô cereal để nhắc nhỡ đứa con mình ăn sáng để chuẩn bị cho một cuộc hành trình dài sáng nay. Cách đây 5, 10, 15 hay 20 năm trước họ đã tham dự trại hè và nay đưa con cái của họ về sống lại tình thần và khung cảnh trại. Có lẽ bây giờ tôi mới biết được tại sao lời hát đêm qua không đúng nhịp, nhưng tôi cảm ơn họ đã hát suốt đêm nhưng muốn gào thét và thắch thức với rừng núi về niềm tin và niềm kiêu hảnh của họ. Những người bạn cũ như Bố Già, như anh Quang Huy, Sơn Lâm vẫn kiên trì sát cánh với nhau bên những người bạn mới như các anh Văn, Thanh, Toàn, Dũng, các chị Kiều Thu, Việt Hà ghi danh, sinh hoạt và chuẩn bị lên ghe xuống sông.
Với áo phao, súng nước, túi ăn trưa và những lời dặn dò của ông chủ trại và Bố Già về những điều nên và không nên trên đoạn đường 16 dặm trên dòng sông Delaware. Tất cả mọi người hăng say, háo hức chờ lệnh xuất quân của Bố Già để hơn 20 chiếc raft và hơn 20 chiếc canoe lao và xuôi theo dòng sông. Trong những phút đầu của cuộc ra quân là màn tất công, tát nước của phe ta, phe địch và những raft kế bên. Những chiếc nào nhanh chân thì thoát ra khỏi vòng pháo kích bằng bong bong nước và súng nước đến từ muôn phía. Trong trận chiến này những tiếng cười vang và reo hò của tất cả những người trại viên. Sau đó những chiến raft xuôi theo dòng sông mà trên những khúc sông này lich sử Hoa Kỳ đã từ đây chiến đâu đòi độc lập.
Một hình ảnh ngạo nghễ trên dòng sông Delware là đêm 25 tháng 12 năm 1776 tướng George Washington chi huy đoàn quân với 2500 chiến sĩ Continental Army vượt 9 dặm trong cái lạnh buốt của mùa đồng đột kích vào Hessian Garrison. Với phương cách bất ngời đoàn quân Continental Army đã thay đổi và chuyển bại thành thắng để đòi độc lâp cho Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ. Hơn 200 trại viên đang chèo, đang bơi, đang đua trên dòng sông lịch sử này. Giữa sự hùng vĩ của dãy núi và dòng sông tiếng hát vang, tiếng hò reo của tuổi trẻ Việt Nam làm tôi mộng tưởng một hành trình vượt 15 dặm của trại viên Lửa Việt đánh dấu một sự kiên trì và cố gắng của các anh chị trong BNLV trong 24 năm qua.
Tết Trung Thu rước đèn đi chơi
Em rước đèn đi khắp phố phường
Lòng vui sướng với đèn trong tay
Em múa ca trong ánh trăng rằm
Đèn ông sao với đèn cá chép
Đèn thiên nga với đèn bươm bướm
Em rước đèn này đến cung trăng
Đèn xanh lô với đèn tím tím
Đèn xanh lam với đèn trắng trắng
Trong ánh đèn rực rỡ muôn màu
Lời vang vang của tiếng nhạc và tiếng trống mua lân đánh thức tôi dậy khỏi căn lều của mình. Sau 5 giờ chiều, bơi, và tắm nắng trên dòng sông Delaware; về đến đât trại được ăn một bữa cơm canh rau đay và rau muống, một bữa ăn quá độc đáo và chuẩn bị quá kỹ lưỡng của Ban Ẩm Thức tôi đã chạy trốn về lều. Nhưng nay được thức dậy để nhìn thấy một đoàn lân dẫn đầu các em tay cầm đèn Trung Thu và rước đèn qua khắp phố làng.
Lần đầu tiên trong 30 năm, tay tôi đươc cầm ngọn đèn này, được hát, được đón chú cuội và chị Hằng. Những cậu bé, chú bé một tay cầm đèn trung thu một tay cầm cây cắm sẵn marshmallow để chuẩn bị nướng. Tùng dinh dinh, cắc tùng dinh dinh đập đều theo nhịp nhảy múa của ông địa và con lân.
Không biết nhưng giọt nước từ ánh mắt tôi chảy xuống là những giọt lệ mừng vui vì tôi được “cầm đèn đi khắp phố phường” hay nhìn thấy lũ trẻ nhảy mừng theo nhịp trống và lời hay những hạt mưa rừng đang từ từ ào xuống nhưng muốn thổi tắt những ngọn nến bé con trong chiếc lồng đèn con cá chép hay ngôi sao đang cháy sáng trong đêm trại này.
Bóng trăng trắng ngà có cây đa to
Có thằng Cuội già ôm một mối mơ
Lặng im ta nói Cuội nghe
Ở cung trăng mãi làm chi
Bóng trăng trắng ngà có cây đa to
Có thằng Cuội già ôm một mối mơ
Trong đêm nay có những “thằng Cuội già” nhưng chúng tôi đã tìm thấy chị Hằng trong ánh mắt của lũ trẻ đang từng bừng đón trăng lên.
Thần mưa thần gió là những trại viện không khi nào được mời nhưng đã đồng hành với Trại Hè trong 24 năm qua. Linh mục dòng Salesian Don BoscoTrần Công Danh người bạn thân của Bố Già đã đến dâng thánh lễ tại đất trại khi gần nửa đêm.
Trong đêm nay, bên ánh lửa trại các anh chị ngồi ca hò hát, thì gần đó một thánh lễ rất trang nghiêm, ngân vang vang những lời cảm tạ Thiên Chúa và Mẹ LaVang của một cuộc hành trình Dấn Thân và Phục Vụ giới trẻ và người nghèo khá dài của Lửa Việt. Thêm vào đó Bố Già đã cho các trại viên biết sự cố gắng liên tục của chương trình Chén Gạo Tình Thân mà Lửa Việt đã và đang giúp đỡ cho những mảnh đời kém may mắn tại Việt Nam, bằng một mái nhà, một học bổng, một ca giải phẩu sứt môi hay một ca giải phẩu tim mà các ân nhân xa gần đã và đang đồng hành với Lửa Việt.
Tinh thần Lửa Việt đã được Bố Già Nguyễn Hoài Chương gói ghém tinh thần của Cha Thánh Don Bosco trong sinh hoạt trẻ và sinh hoạt từ thiền trong 24 năm qua trong tiếng cười và niềm tin để mang cho người trẻ hôm nay một niều kiêu hảng của dân tộc Việt và chia xẻ tình thương với những người kém may mắn tại Việt Nam. Bố Già đã không quên mời gọi các trại viện chuẩn bị và lên đường với BNLV trong chuyến công tác y tế tháng 3 và tháng 7, 2008 tới đây.
Trong gần 25 năm qua, người tu sĩ dòng Salesian Don Bosco đã nhịp nhàng và đồng hành với người trẻ Việt Nam tại đất trại hè Lửa Việt và Trại 117, thêm vào đó họ đã tiên phong và liên kết với giới trẻ trong các kỳ Đại Hội Giới Trẻ Thế Giới tại US, Roma, France, Germany và trong năm tới người tu sĩ Don Bosco sẽ đồng hành với giới trẻ Việt Nam tại Úc Châu.
“Ta hát to hát nhỏ nhỏ nhỏ - rồi mình ngồi kể chuyện cho nhau nghe”
Đêm nay khi thần mưa đã ra về, anh chị em trại viên đã kéo ra sân lửa - đốt lên ánh lửa và kéo gần lại với nhau - những bài ca liên khúc, những câu hò chọc ghẹo, những trái bắp nướng chuyền này. Lời hát đêm này nhịp nhàng và rung động hơn, những tiếng cười vang vang bên ánh lửa reo vang. Trong đêm nay người trẻ
“Gần nhau trao cho nhau yêu thương tình loài người.
Gần nhau trao cho nhau tin yêu đừng gian dối.
Gần nhau trao cho nhau ánh mắt nhân loại này.
Tình yêu thương trao nhau xây đắp trên tình người” Việt Nam.
“Bump it up bump it up”, những bài ca linh đông sự giao kết giữa Á và Mỹ trong các món ăn, thì trong đánh Pinata độc đáo và hao hức để nhũng người trẻ nhảy tràn vào tranh dành những cục kẹo và phần thưởng rơi xuống khi mỗi nét đánh hết sức của họ. Thêm vào đó là trong phương cách thi đua tranh giải, các đội được phân chia theo các raft mà hôm qua đã hành trình với nhau. Với những trò chơi tinh quái như câu cá, Black Jack, Vượt đèo, Truyền tinh và đi đua trên đôi Guốc Thần; mọi người nhịp nhàng tranh giành, cố gắng hết sức để đoạt phần thắng cho đội mình.
Hình như Ban Sinh Hoạt không hết trò chơi, vì trong 3 tiếng đồng hồ mọi người chơi và thi đu nhưng không ai cần biết ai đã thắng. Hình như Ban Ẳm Thực không hết đồ ăn đồ uống và lạ lùng hơn nữa là đồ ăn quá ngon. Không biết trại nào được ăn rau muống xào, canh rau đay và gặm mía cây. Hình như Bạn Tổ Chức không thiếu tiếng cười và trò chời. Giờ hạ trại đã xong, Bố Già đã thông bao nhổ trại, đã cám ơn các anh chị trong ban tổ chức và mọi trại viên nhân được bằng khen thưởng - chúng tôi không muốn ra về, tuy chúng tôi đã chào tạm biệt.
Từ triền núi Kittitany lái xe xuống và chào tạm biệt dòng sông Delaware - tôi thầm cám ơn các anh chị trong BNLV đã vượt qua mọi cố gắng, mọi hy sinh và liên kết để tổ chức một trại hè quá chu đáo. Một điều độc đáo hay cũng là một kết tình liên kết để tạo môi trường sinh hoạt cho người trẻ, cho gia đình và cho thế hê mại sau với tình làng xà, tình đồng đội, tình quê hương. Điều độc đáo đó đã nói lên một trại hè mà các anh chị trong Ban Tổ Chức không một lần ngồi họp mà tin tưởng và liên lạc với nhau qua mạng qua email để hình thành trại hè năm nay. Trên đường đi về những cô và chú bé trong xe tôi cố gắng ru giấc ngủ triền miên hay trong giấc mơ họ hát:
Việt Nam trên đường tương lai
Lửa thiêng soi toàn thế giới
Việt Nam ta nguyện tranh đấu cho đời
Tình yêu đây là khí giới
Tình thương đem về muôn nơi
Việt Nam xây tiếng nói đi xây tình người
Cám ơn các anh chị trong Bút Nhóm Lửa Việt đã kiên cường, đã cố gắng liên tục trong 24 năm qua “Khuyên cháu con - ta còn tiếp tục làm người. Làm người huy hoàng - phải chọn làm người dân Nam. Làm người ngang tàng - điểm mặt mày của nhân gian
Hỡi những ai gục xuống - ngồi dậy hùng cường đi lên”bằng việc tổ chức Trại Hè hằng năm cho tuổi trẻ và cho chúng tôi tiếp tục làm và luôn nhớ mình là người dân Nam.