Hs Nghèo Vn Đi Về Đâu"
Vi Anh
Đồng bào Việt Nam ở Cali đã chuẩn bị biểu tình chống Phó Thủ Tướng kiêm Bộ Trưởng Giáo dục của CS Hà nội là Ong Nguyễn thiện Nhơn sẽ đến San Francisco tổ chức "Meet Vietnam" để chiêu dụ người Mỹ gốc Việt vào trung tuần tháng 11 này. Nhơn tin này mấy người bạn già đi tập thể dục sáng ở Mile Square Park than với nhau. Rằng nhiều người phải để dành 200 Đô la gởi về cho bốn đứa cháu nội là học sinh trung tiểu học tựu trường ở Việt Nam cần phải đóng tiền để được nhập học. Có ông bực tức, cằn nhằn, càu nhàu nói đóng cái gì mà đóng dữ vậy; học trường công mà đóng còn hơn học tư thục hồi xưa nữa. Trong khi đó - có ông so sánh -- ở bên Mỹ sáu đứa cháu nội của Ông học trung tiểu học chẳng tốn một xu nào, sách vở mượn không, ăn trưa khỏi trả tiền gì cả, đi xe bus miển phí rước trước nhà.
Thực vậy, qua tin tức của thân nhân bè bạn và báo chí trong ngoài nước mỗi một mùa tựu trường ở nước nhà Việt Nam là mỗi lần phụ huynh hoc sinh trung tiểu học Việt Nam, chạy tiền vắt giò lên cổ để đóng rất nhiều lệ phí cho nhà trường. Lệ phí của nhiều trường công có khi cao hơn học phí của trường dân lập dù rất ít ở nước nhà - dù từ Hiến Pháp đến luật pháp và qui định của Bộ, Sở Giáo dục đều nói giáo dục tiểu học và một phần của trung học cưỡng bách và miển phí!
Nỗi lo chạy tiền đóng nhiều thứ lệ phí không tên cho các trường trung tiểu học của các phụ huynh học sinh chưa nguôi ngoay, thì lại có tin Bộ Giáo dục và Đào tạo của chế độ CS Hà Nội đang chuẩn bị điều chỉnh mức học phí bậc đại học, tỷ lệ có thể tăng lên gần 40% trong thời gian tới. Đảng Nhà Nước CS nói mục đích của việc tăng học phí đại học là để có thêm phương tiện giảng dạy và thành phần giảng huấn hầu nâng lên trình độ giáo dục đại học cho sát với nhu cầu của xã hội.
Nhưng dư luận chung của đồng bào trong nước, trong đó có một số báo chí cố gắng uốn mình qua ngỏ hẹp, "viết lách" không nói giống như vậy. Nâng cấp đại học là điều cần, ai cũng đồng ý. Nhưng giáo dục là sự nghiệp chung của gia đình, học đường, và xã hội. Tại sao Đảng Nhà Nước thực sự "làm chủ đất nước, quản lý nhân dânù" với "tiền rừng, bạc biển, vàng đen" bòn vét tài nguyên của đất nước và mồ hội của nhân dân đem bán cho ngoại quốc, với tiền thuế và lệ phí do nhân dân è cổ ra đóng góp - mà Đảng Nhà Nước không trích ra một kinh phí tương xứng để "đầu tư" cho thanh thiếu niên. Tại sao Ô Hồ Chí Minh bắt chước sách Tàu nói "trồng người" có lợi "trăm năm", còn "trồng cây" chỉ có lợi "mười năm"--nhưng chỉ "nói bằng cái miệng" để tuyên truyền, mà chế độ CSViệt Nam không làm cái gì về giáo dục coi cho được cả. Phải chăng Đảng Nhà Nước CS Việt Nam muốn ngu dân, chỉ giúp cho con cháu cán bộ có chức có quyền đi du học ngoại quốc để trở thành "đội ngũ ưu việt" phục vụ cho Đảng Nhà Nước. Còn con cháu của "quần chúng nhân dân" đa số là nghèo bị cấm cửa đại học vì không đủ tiền đóng học phí.
Với tỷ lệ học phí tăng cao như vậy, chỉ con nhà giàu mới đóng nỗi, con nhà nghèo chỉ có thể chào đại học bằng chân, bỏ lớp, bỏ trường vì bị đuổi học do thiếu học phí. Theo Gs Ngô vĩnh Long, ở VN bây giờ 0.4% dân số chiếm 99,6% tài sản quốc gia và 99,6% dân số còn lại chỉ được 30% tài sản quốc gia. Ai cũng biết 0,4% dân số đại phú gia ( trong nước gọi là đại gia) đó là đảng viên, cán bộ Đảng Nhà Nước CS Hà nội, tư bản đỏ ở thành thị và cường hào ác bá đỏ ở nông thôn.
Điều này HT Quảng Độâ hiện đang xử lý thườùng vụ Tăng Thống Giáo Hội Phật Giáo VN Thống Nhứt mà VC đang trấn áp, đã hơn một nhấn mạnh. Rằng hố sâu ngăn cách nghèo giàu hiện tại không phải giữa người giàu và người nghèo mà giữa cán bộ đảng viên CS và người dân.
Trong hoàn cảnh bi đát của xã hội VN như thế, nói tỷ lệ học phí đại học tăng 40%, tức tăng gần phân nửa, dù nghe rất trừu tượng nhưng rất đáng sợ. Đáng sợ hơn nữa khi so sánh lợi mức sinh hoạt và tiền kiếm được của một người dân trung bình với số học phí tăng gần 40%. Sinh viên chưa làm ra tiền tăng học phí như thế, thì nếu gia đình có một người con là sinh viên, lương coi như dậm chân tại chỗ, chớ đừng nói "tái đầu tư lao động"; đó là chưa nói tỷ lệ lạm phát và giá cả leo thang có tính cơ học và phong trào khi lương tăng.
Học phí đại học tăng không phải là kỳ đầu. Hồi năm 1998, Thủ Tướng CS Hà Nội đã tăng một lần, và qui định khung tăng, không được quá 1.8 triệu đồng một năm. Rồi Phó Chủ Nhiệm Ủy Ban Văn Hóa Giáo Dục, Thanh Thiếu Niên Và Nhi Đồng trong Quốc hội là "đại biểu nhân dân" do Đảng cử dân bầu, Nguyễn Đình Hương, đòi tăng nữa, viện lẽ học phí phí đại học không quá 1.8 triệu qui định từ năm 1998 nay không còn phù hợp với tình thế hiện tại. Và gần đây trong năm 2009, Ô Phó Thủ Tướøng kiêm Bộ Trưởng Giáo dục- Đào Tạo là Nguyễn thiện Nhơn lại còn so với học phí đại học Mỹ đòi tăng nữa. Oâng quên mất trung bình một người dân Việt một ngày chưa kiếm được 2 Đô la, không bằng tiền đi một chuyến xe bus của người dân Mỹ.
Nên người dân Việt trong cuộc, hầu hết phụ huynh sinh viên và chính các sinh viên từ Bắc, chí Nam, qua Trung kêu ca, và bất mãn. Nhiều người nói chắc chắn sẽ có cảnh bỏ học hay đuổi học vì gia đình không đủ tiến đóng học phí cho sunh viên và lệ phí cho học sinh. Khó khăn và đau khổ nhứt là sinh viên gốc ở nông thôn ra thành đô học đại học, phải tốn kém thêm tiến ăn ở, mà cha mẹ ở nông thôn là nới lợi tức rất thấp. Thảm thương thay, nhiều nữ sinh muốn tiếp tục có tiền đi học phải làm "gái bao" cho cán bộ đảng viên CS. Đau đớn thật, học sinh Miền Tây vì gia đình nghèo phải thôi học nhiều nhứt nước, ngay trên cái vựa lúa của cả nước
Và người dân, nói chung, thắc mắc vậy chớ Nhà nước rút tài nguyên đất nước như dầu mỏ, than đen bán cho ngoại quốc, và thu thuế sát da lưng người dân dùng để làm gì mà không tái đầu tư vào giáo duc và y tế là hai lãnh vực chánh quyền nào trên thế giói cũng phải tài trợ một phần lớn bằng ngân sách quốc gia.
Và một câu hỏi chung đặt ra là thanh thiếu niên nghèo Việt Nam đi về đâu khi không đủ phương tiện đóng học phí"!