Hôm nay,  

Thơ Thơ (07/16/2007)

16/07/200700:00:00(Xem: 2136)

Còn Vương Ray Rứt

Đêm em trăn trở không tròn giấc
Em nhớ em thương em nghĩ gì
Một chút tình anh còn hay mất
Bên chồng tủi phận lệ đầy mi!

Mười mấy năm duyên tình gối chăn
Không yêu thì cũng nghĩa ái ân
Vẫn chung chăn ấm chia tròn mộng
Vẫn chén chung mâm - bước thuận đường.

Một chút nắng chiều về ngược gió
Hình như phó mặc nước trôi xuôi
Vòng tay ân ái - đêm buồn lạnh
Chung gối mà nghe trái mộng đời

Vẫn buồn khi thấy thu vàng lá
Úa rụng rơi rơi gió nhẹ chiều
Lòng như rét buốt mùa đông đến
Ai sưởi mà nghe lạnh tiếng yêu!

Chiều nay ta đọc thư em gởi
Chút ý ngọt lời câu nhớ thương
Em ạ! Mùa xuân đâu có đợi
Năm tháng qua nhanh - nắng cuối đường...

Ta biết tình xưa sống lại đây
Phần tư thế kỷ ướm men say
Bởi xưa đôi mắt đầy tha thiết
Ngược gió hôm nay chịu đọa đày!

Ta cám ơn đời bởi ý thơ
Em xoay ta sống lại đời mơ
Bên chồng em nhớ thương đôi mắt
Lơ đãng nhìn xa - Ý dịu mờ...

Thy Lan Thảo

*

Ở Đầu Nỗi Nhớ

Đi trong chiều lá me bay
Lá bay cứ ngỡ rơi đầy tim ta
Mở lòng với tuổi thơ ca
Câu đồng dao nặng những lời thiết tha
 
Tôi từ đó sống xa nhà
Kiếp hồng bé bỏng giữa đời phồn hoa
Bạn bè gần, bằng hữu xa
Đôi khi trăn trở nỗi lòng nhớ nhung
 
Đi trong chiều lá me rơi
Tôi trò chuyện với mình tôi lạ kỳ
Chợt lòng... nước mắt trào mi
Còn thương, còn nhớ bóng hình phương xa
 
Vẫn người của tháng năm xưa
Vẫn con đường nhỏ cây thưa hút dài
Vẫn long lanh giọt sương mai
Như trong nỗi nhớ neo hai con thuyền.

Phương Uyên

*

Tình Mẹ Cha

Cha là cổ thụ bên con
Là khuôn, thước của lòng son tình người
Trọn đời gian khổ vẫn tươi
Như cây ngàn vững giữa trời bão giông
Nỗi niềm cha vẫn hằng mong
Cháu con khôn lớn vươn lên với đời
 
Mẹ là sông, nặng phù sa
Trải qua năm tháng phong ba dập dồn
Dù cho bão táp sóng cồn
Mát trong tình mẹ suốt đời cho con
Non cao biển rộng sông dài
Công cha nghĩa mẹ con thầm khắc ghi.

Thuỳ Hương

*

Anh Đèo Em Lên Chùa

Anh đèo em lên chùa,
Lưng đồi, bỗng đổ mưa.
Cả hai cùng lạnh lắm,
Bên nhau. Tiếng gà trưa...

Dìu em vào hốc đá,
Dưới tượng Phật từ bi.
Mưa vẫn rơi tầm tã,
Em cầu xin những gì"

Thì thầm em tụng kinh,
Khấn nguyện cho duyên mình:
Sấm sét đời giông tố,
Được sắt son niềm tin.
Đã mấy mùa Xuân qua,
Anh hành quân rất xa.
Lao mình vào khói lửa,
Ngong ngóng đợi tin nhà.

Khoác áo trận về thăm,
Hiu hắt ánh trăng rằm.
Mờ mờ con dốc cũ,
Bóng người xưa, biệt tăm...

Em đi, xa tít nơi nào"
Hỏa châu rơi rụng, chiến hào ngẩn ngơ!
Biên thùy ôm súng thầm mơ,
Bao giờ, cho đến bao giờ, gặp nhau"!

Hoàng Ngọc Văn

*

Đã Chín Mong Chờ

(Cảm xúc khi đi xem lễ Độc Lập của Hoa Kỳ)

Những khuôn mặt tươi cười như hoa nở
Cờ trên tay chen chúc đứng bên nhau
Đàn em bé mắt bừng lên rạng rỡ
Bắt chước đoàn quân nhạc, hát theo sau
Có cụ ông nương mình trên chiếc gậy
Nhìn cháu, con trong quân phục diễn hành
Có cụ bà giơ cao cờ vẫy vẫy...
Để nhớ thời vì độc lập, đấu tranh
Cứ như thế bao đoàn người tiếp nối
Từ mọi ngành binh chủng đến điạ phương
Họ đi giữa rừng cờ bay, trống nổi
Hân hoan mừng Ngày Độc Lập Quê Hương....

Họ có Quê Hương, có Ngày Độc Lập
Để chào mừng và hát những lời vui
Ta mất cả Quê Hương và Độc Lập
Nên lời ta, Lời đau xót, ngậm ngùi!
Ta cũng đứng xem diễn hành như họ
Nhưng hồn ta dòng lệ tủi thầm rơi
Dân nước ta mấy mươi năm chưa có
Ngày Tự Do, Độc Lập tựa dân người!

Mấy mươi năm ta làm thân vong quốc
Chỉ mong ngày về lại chốn quê xưa
Ôi! Ngày ấy, bao giờ ta có được"""
Ba Hai Năm! Thôi đã chín mong chờ!!!

Ngô Minh Hằng

*

Xin Một Điều Ước

Nếu bà Tiên cho một điều ước
Tôi ước về thăm Đà Nẵng XƯA
Nhà Ba Mẹ trên đường Độc Lập
Mái ngói cong cong dợn sóng đùa

Tôi gom Đà Nẵng vào trong mắt
Và trải hồn ra để đợi chờ
Bên người em gái hay nhỏng nhẻo
Anh thương ai nhiều nhất trong mơ

Mỗi ngày đạp xe cùng lũ bạn
Qua Chợ Hàn sầm uất xôn xao
Ngôi Giáo đường chuông ngân thanh thoát
Lòng yên bình ngôi Chúa trên cao

Phan Châu Trinh trường tôi yêu dấu
Xin gởi nơi này quảng đời thơ
Dù lênh đênh con thuyền trăm bến
Lòng vẫn yêu tuổi dại học trò

Chùa Tỉnh Hội hoa đào tươi thắm
Đi theo Me lễ Phật ngày rằm
Me quỳ dâng hương lòng khấn nguyện
Nhìn người tưởng đến dáng Quan Âm

Cổ viện Chàm âm u huyền bí
Nước mắt rưng rưng tượng đá buồn
Hồn oan khiên căm hờn mất nước
Ru hời Chiêm Quốc vọng cố hương

Một chiều dìu em qua Thanh Bồ
Gió gọi mây về lất phất mưa
Ngửa mặt lên trời hứng từng giọt
Hai đứa uống chung một ngụm mưa

Quang Trung ngõ vắng người qua lại
Hàng me lơi lả trái đong đưa
Gió bay mát rượi con đò nhỏ
Qua bến sông Hàn buổi chợ trưa

Em đi gót nhẹ vương tà áo
Làn tóc bay bay vướng phượng hồng
Con đường Lê Lợi em dừng bước
Tôi ngẩn ngơ rồi em biết không

Còn nhiều nhiều nữa Đà Nẵng ơi
Đà Nẵng XƯA nay đã mất rồi
Lòng tôi còn lại tình thân ái
Hồn tôi tượng đá Cổ Viện Chàm

Tôn Thất Phú Sĩ

*

Lửa Hương

Thấm sương vai lệch gió đời
Cồn hoang trăng biệt truông thời gian đau
Dòng xanh mờ khuất chìm sâu
Một ta với một vực sầu đồng liêu
Yêu ai mắt vọng đỉnh triều
Đọng trong tâm thức nét kiêu sa buồn
Thỏng tay trời chẳng từ hôn
Chiêm bao đá dựng gọi hồn lửa hương

Phạm Tường

*

Gót Buồn

Thức giấc sao khuya một đóa
Trăng vàng thơ thẩn song thưa
Gió thoảng hoa rơi trắng ngõ
Quê hương nhớ mấy cho vừa!

Chiều nao mắt nhìn thảng thốt
Lệ tràn tay vẫy thuyền trôi
Bóng gầy vai rung lặng lẽ
Thuyền đi lạc mấy trùng khơi

Hiên khuya ngắm vầng trăng tỏ
Quê nhà xa mấy sơn khê
Hương xưa còn chăng lối nhỏ,
Hoa cau có trắng đường về"

Giọt buồn chợt rơi vỡ nát
Tóc nhầu ướt mảnh sương tan
Đường trăng gót buồn ngơ ngác
Quê xa mấy độ hoang tàn!

Bạch-Loan

*

Thơ Đấu Tranh

Thơ Đấu Tranh là nơi hội tụ những vần thơ "tải đạo" của các thi nhân luôn luôn thấy trong lòng: "Ba mươi năm lẻ đá mòn. Niềm đau trang sử vẫn còn trơ trơ. Ba mươi năm nát hồn thơ. Có nghe chăng mảnh dư đồ giẫy đau"" Sàigòn Times tha thiết hy vọng được sự đóng góp, xướng họa, của thi hữu xa gần có chung hoài bão: "Chở bao nhiêu đạo, thuyền không khẳm; Đâm mấy thằng gian bút chẳng tà"... Qúy thi hữu, độc giả nào cảm thấy cao hứng, muốn "dương buồm chở thuyền đạo, phóng bút đâm kẻ tà", xin vui lòng gửi bài về hộp thư tòa soạn, bên ngoài ghi: Thơ Đấu Tranh. - Trân trọng.

Tiền Giang Dậy Sóng

Hỡi nhà Dân Chủ đấu tranh
Dân lành khiếu kiện đang nằm kêu oan
Trước Quốc Hội 2 khóc than
Tiền Giang dậy sóng, Long An đi cùng
Cái Bè, Cai Lậy, Tháp Mười
Mỹ Tho, Chợ Gạo người người hô to
Tố cáo địa phương tham ô
Cướp nhà, cướp đất hơn thời Thực Dân
Có bà là: "Mẹ Anh Hùng”
Có con "Liệt Sĩ” đứng chung biểu tình
Hô lên hai tiếng “Lưu Manh”
Phản dân, hại nước tập tành Mafia
Hỡi Thanh Niên khắp gần xa
Hỡi nhà Phản Kháng hãy ra tay nào
Chung vai sát cánh đồng bào
Dấn thân cứu nước nỡ nào làm ngơ
“Tự Do Dân Chủ” đang chờ
Sức mình là chính chờ phò Ngoại Bang
Nhìn kia  một lũ Công An
Tay sai Tư Bản ngang tàng hiếp dân
Cướp đất để mở Công Ty
Tóm thâu tài sản sá gì dân đen
Nam, Trung, Bắc ta vùng lên
“Sức Mạnh Dân Tộc” vững bền đấu tranh
Đoàn thể hải ngoại tiếp tay
Vận động Quốc Tế tỏ bày trắng đen
Dân Tộc tôi há chẳng hèn
“Toàn Dân Toàn Diện” dựng nền Tự Do

Trần Bửu Hạnh

*

Chuyện Trí Thức

Muà xuân hoa nở muôn mầu


Còn người trí thức... đếm đầu ngón tay
(HSG)

Buồn thay quốc phá gia vong
Người quên sĩ diện, kẻ lòng gươm đao!
Chuyện trí thức nghe đau lòng lắm
Người nửa mùa, kẻ chẳng lương tâm
Tham danh, hám lợi lố lăng
Viết lời nghịch nhĩ cầm bằng thất phu!

Có những kẻ đầu ngưu diện mã
Bán lương tâm đổi bả công danh
Quên dân quên nước đã đành
Cúi đầu phù thịnh, lưu manh lọc lưà
Trở về nước dây dưa với cộng
"Xoá hận thù", mong bổng lộc to
Khom lưng, nhắm mắt hát hò:
"Nước nhà đã 'thoáng', tự do, thanh bình!"
Rõ là lũ cầu vinh phản quốc
Bỏ ngoài tai tiếng khóc dân đen
Lầm than đói khổ nghèo hèn
Kêu oan, cầu cứu: bạo quyền đuổi xô!
Có những kẻ bưng bô cộng sản
Quên những ngày tỵ nạn gian truân
Trốn chui trốn nhủi bao lần
Ngày nay ấm cật phản dân hại đời
Chúng "hồ hởi" học đòi thói cộng
Ném hỏa mù vu khống cộng đồng
Nào là "quá khích cuồng ngông"
Biểu tình chống lại "văn công" nước nhà!
Có những "kẻ gọi là trí thức"
Có học hành, nhân đức thì không
Hàm hồ học thói "văn công"
Uốn cong ngòi bút nịnh dòng cộng nô
Chúng trơ trẽn tung hô chúa đảng:
Hồ Chí Minh, tên phản bội dân
Chúng gọi là thánh là thần
Rõ là miệng lưỡi lũ đần Việt gian!

Thánh gì bán nước buôn dân"
Thần gì dạ, dạ, vâng, vâng Nga, Tàu"
Thánh gì lòng chứa gươm đao
Thần gì tàn sát đồng bào nước ta
Hỡi anh chị, ông bà, cô bác!
Xin đừng quên tội ác giặc Hồ
Chớ tin trí thức nặc nô
Miệng lằn lưỡi mối, bưng bô kẻ thù!

Hương Sài-Gòn

*

Bước Về Còn Nhớ

Nghe tiếng oan hờn vương  cây cỏ
Chư Pao sừng sững giữa trời mây
Kon Tum kiêu dũng còn yên đó
Sao bỏ Đakpla về qua đây..."!

B15 không tiếng giã từ
Ta đi bước loạn giữa đời hư
Về Nam có thật như lòng nghĩ
Lệnh lạc buông xuôi bụi cát mù ...

Tháng ba KonTum trời đổ lửa
Lính tráng mồ hôi bước vội vàng
Mười ba tây - Ta còn nhớ rõ
Đạn súng lên nòng chưa chắc ăn ...

Máy nổ ngọt đều trên tỉnh lộ
Chập chờn núi dựng đá vây quanh
Mắt ai rình rập bên khe đá"!
Rừng tháng ba - Lá mượt màu xanh...

Qua khỏi Chư Pao trời nhẹ nắng
Cành khô đại thụ vẫy tay chào
Biển Hồ mặt nước còn yên lặng
Mưa pháo Cù Hanh tróc vết đau

Xếp bỏ ra đi còn căn dặn
Chờ xong phiên họp sẽ trở về
Thương ta đất nẻ hong trời nắng
Kỷ luật tuân hành rũ ý mê

Quân đoàn chỉ còn vài đơn vị
Ba lô đầy đạn với lương khô
Ta đi ngược bước đường thế kỷ
Là hết đời mơ mộng hải hồ ...!

KonTum ơi! PleiKu ơi!
Như một giấc mơ vỡ nát đời
Tử lộ 7B đầy máu hận
Nhục thù đền trả thuở nào vơi!

Thy Lan Thảo

*

Bài Thơ Gởi Người Bạn Trẻ

(Thân mến gởi tuổi trẻ VN trên toàn cầu.)

Trước biến chuyển của tình hình thế cuộc
Trước đau thương tám chục triệu dân nhà
Trước nhục tủi và nỗi hờn vong quốc
Em lên đường, nuôi chí lớn, xông pha
Tôi đã thấy các em, người bạn trẻ
Ghé đôi vai, trách nhiệm nhận về mình
Em đại diện cho hai ba thế hệ
Vượt chông gai, nối tiếp cuộc hành trình
Cuộc hành trình mở đường cho nhân bản
Cho lẽ đời, cho ý sống thăng hoa
Cho dân tộc vượt qua ngày kiếp nạn
Cho tự do dân chủ đến muôn nhà
Tôi đã thấy các em, người bạn trẻ
Tay đuốc thiêng em vẫy gọi tìm nhau
Đem tâm huyết em hiến dâng đất mẹ
Đem tin yêu em lay chuyển hoàn cầu
Tôi đã thấy em vươn vai Phù Đổng
Nói những lời thay chú, bác, cha, anh
Với quyết tâm, em xây niềm ước vọng
Với kiên cường, vì chính nghĩa đấu tranh
Tôi đã thấy các em, người bạn trẻ
Yêu quê hương, yêu lẽ phải, công bình
Ơi khí thế của ngọn triều mạnh mẽ
Sẽ muôn đời trang quốc sử quang vinh
Xin thân mến chào em, người bạn trẻ
Và nghiêng mình ngưỡng phục trí, tài em
Cứ tiến bước, hãy bền lòng em nhé
Dưới chân em sỏi đá cũng tơi mềm!
Nếu tuổi trẻ các em không đứng dậy
Thì quê mình còn áp bức, đau thương
Tôi, cội tre già, gió khô, bão gẫy
Em, măng non, nguồn sống mạnh phi thường
Ơi những mầm măng tương lai đất nước
Vai chen vai lớn dậy với mùa xuân
Thì ác độc, thì tham tàn, bạo ngược
Sẽ tro than theo chủ thuyết vô thần!

Tôi mừng lắm, hỡi em, người bạn trẻ
Khi bên em, chung những chuyến đồng hành
Không lâu nữa, một ngày mai, quê mẹ
Cờ vàng bay, em nhỉ, đẹp như tranh!!!

Ngô Minh Hằng

*

Chẳng Thể Tha!

Quân lực Cộng Hòa, lính quốc gia
An dân, bảo quốc rạng sơn hà
Trấn yên bờ cõi ngăn cường địch
Bảo vệ biên thùy diệt lũ ma

Bình Tống tích xưa vang một cõi
Dẹp Thanh gương cổ dậy phương xa
Việt gian cộng phỉ, loài chồn cáo
Không hối quay đầu, chẳng thể tha!

Không hối quay đầu, chẳng thể tha!
Chất chồng xương máu của dân ta
Phục vâng xâm lược gây chinh chiến
Tuân lệnh Nga Tàu xáo thịt da
Đất biển biếu dâng tìm miếng nhục
Con người buôn bán kiếm đô la
Đạo lý thánh hiền dần xóa bỏ
“Trồng người” - toàn ngợm! Đúng đồ ma!!!

Dân Nam

*

Bao Giờ Đứng Dậy"

Kính hoạ thi phẩm "Chẳng Thể Tha" của thi sĩ Dân Nam

Càng ngày Hà Nội tội tăng gia
Chất ngập muôn nơi, lấp hải hà
Nước thảm kinh hoàng bên lũ quỷ,
Dân sầu khủng khiếp trước bầy ma
Luật rừng chính khách, lo dông lẹ,
Công lý đồng bào, sợ lánh xa
Sức mạnh cường quyền giăng chặt chẽ,
Sẩy chân tù ngục khó buông tha
 
Sẩy chân tù ngục khó buông tha
Thử hỏi cảnh tình ai cứu ta"
Phe phái hùa tà gây sáo thịt,
Đảng đoàn hám lợi tạo nồi da
Lất lây đói khát câm căm hận,
Đeo đẳng nghèo nàn nghẹn khóc la
Cứ thế, tháng ngày lần lửa mãi,
Bao giờ đứng dậy diệt quần ma"

Ngô Phủ

*

Nói Với Con

Cha có quê hương mà không thể sống,
Bà Nội con già chẳng có người chăm,
Cha bôn ba hoài xứ người mòn mỏi,
Tuổi tác chất chồng quê cũ biệt tăm.

Hai tiếng Việt Nam bây giờ để nhớ,
Hồi tưởng tháng năm nội chiến điêu linh,
Tự nhủ quê người là nơi tạm bợ,
Còn quê của cha thắm thiết bao tình.

Cha mãn nguyện đâu" Sống đời xa xứ,
Dù con trưởng thành: nên phận, nên danh,
Nhớ một lần đi bước chân do dự,
Thương quá quê hương, lìa bỏ sao đành!

Giấc mộng hồi hương cha nào quên được,
Ước mong mai ngày về lại Việt Nam,
Chung dựng ngọn cờ rực vàng đất nước,
Và tìm cho cha một chỗ yên nằm.

Sống đời tự do lòng cha ray rứt,
Thương nỗi dân mình khao khát tự do,
Tuổi trẻ của con màu hồng trước mặt,
Đừng quên Việt Nam còn đó cơ đồ!

Hoàng Yến

*

Thơ Nguyễn Chí Thiện

LÚC ĐẦU

Lúc đầu tôi không ăn
Cơm thừa của những người no tiếp tế
Tù ngục đói khổ là thế
Của ngọc thực tôi đâu dám chê
Nhưng sĩ diện con người ai cũng có
Mãi sau
Khi nhìn cái đùi của tôi nó to
Bằng cái tay người khác
Tôi nghĩ đây là điều không nên thoái thác
Tôi còn phải sống
Phải vượt khó khăn
Tôi gục mặt nhận ăn
Ăn luôn cả cay đắng nhục nhằn
Rồi cũng quen dần, bạn ạ

(1983)


Mấy Cái Đầu

Mấy cái đầu bé tẹo
Quản lý nước, nước nghèo
Cai trị dân, dân khổ
Chỉ được cái lỳ ra, không xấu hổ
Miễn là các đồng chí bố
Xoa đầu, cho bám vào đuôi!
Nhưng đằng nào cũng là bám đuôi
Sao không chọn cái đuôi màu mỡ
Cho dân được nhờ
Bám đuôi Nga là dân chết dở
Bản thân nó cũng đương quay cuồng, xoay sở
Ngô, mì lo chạy cong đuôi!

(1984)

Chủ Nghĩa Mác

Chủ nghĩa Mác chỉ là không tưởng
Trái với bản chất con người, reo rắc tai ương
Lũ tông đồ, hay đồ tể vô lương
Đã gây bao là máu lệ bi thương
Đã phạm bao tội ác tày trời!
Hơn nữa nó ra đời
Khi Luân Đôn, Paris còn đi xe ngựa
Nay là thời tên lửa, máy bay!
Nếu cứ ngu si ôm mãi chủ nghĩa này
Nếu cứ thẳng tay bóp mãi dạ dầy
Đất nước nở mặt nở mày làm sao được nữa!
Dân tộc ta phải quăng ngay nó vào bếp lửa
Nồi cơm mới có thể mong đầy
Tự do, no ấm mới sum vầy

(1984)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Sky River Casino vô cùng vui mừng hào hứng tổ chức chương trình Ăn Tết Nguyên Đán với những giải thưởng thật lớn cho các hội viên Sky River Rewards. Chúng tôi cũng xin kính chúc tất cả Quý Vị được nhiều may mắn và một Năm Giáp Thìn thịnh vượng! Trong dịp đón mừng Năm Mới Âm Lịch năm nay, 'Đội Múa Rồng và Lân Bạch Hạc Leung's White Crane Dragon and Lion Dance Association' đã thực hiện một buổi biểu diễn Múa Lân hào hứng tuyệt vời ở Sky River Casino vào lúc 11:00 AM ngày 11 Tháng Hai. Mọi người tin tưởng rằng những ai tới xem múa lân sẽ được hưởng hạnh vận.
Theo một nghiên cứu mới, có hơn một nửa số hồ lớn trên thế giới đã bị thu hẹp kể từ đầu những năm 1990, chủ yếu là do biến đổi khí hậu, làm gia tăng mối lo ngại về nước cho nông nghiệp, thủy điện và nhu cầu của con người, theo trang Reuters đưa tin vào 8 tháng 5 năm 2023.
(Tin VOA) - Tổ chức Phóng viên Không Biên giới (RSF) vào ngày 13/9 ra thông cáo lên án Việt Nam tiếp tục lạm dụng hệ thống tư pháp để áp đặt những án tù nặng nề với mục tiêu loại trừ mọi tiếng nói chỉ trích của giới ký giả. Trường hợp nhà báo tự do mới nhất bị kết án là ông Lê Anh Hùng với bản án năm năm tù. RSF bày tỏ nỗi kinh sợ về bản án đưa ra trong một phiên tòa thầm lặng xét xử ông Lê Anh Hùng hồi ngày 30 tháng 8 vừa qua. Ông này bị kết án với cáo buộc ‘lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước’ theo Điều 331 Bộ Luật Hình sự Việt Nam
Từ đầu tuần đến nay, cuộc tấn công thần tốc của Ukraine ở phía đông bắc đã khiến quân Nga phải rút lui trong hỗn loạn và mở rộng chiến trường thêm hàng trăm dặm, lấy lại một phần lãnh thổ khu vực đông bắc Kharkiv, quân đội Ukraine giờ đây đã có được vị thế để thực hiện tấn công vào Donbas, lãnh phổ phía đông gồm các vùng công nghiệp mà tổng thống Nga Putin coi là trọng tâm trong cuộc chiến của mình.
Tuần qua, Nước Mỹ chính thức đưa giới tính thứ ba vào thẻ thông hành. Công dân Hoa Kỳ giờ đây có thể chọn đánh dấu giới tính trên sổ thông hành là M (nam), F (nữ) hay X (giới tính khác).
Sau hành động phản đối quả cảm của cô trên truyền hình Nga, nữ phóng viên (nhà báo) Marina Ovsyannikova đã kêu gọi đồng hương của cô hãy đứng lên chống lại cuộc xâm lược Ukraine. Ovsyannikova cho biết trong một cuộc phỏng vấn với "kênh truyền hình Mỹ ABC" hôm Chủ nhật: “Đây là những thời điểm rất đen tối và rất khó khăn và bất kỳ ai có lập trường công dân và muốn lập trường đó được lắng nghe cần phải nói lên tiếng nói của họ”.
Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam cử hành Ngày Quốc tế Nhân Quyền Lần Thứ 73 và Lễ Trao Giải Nhân Quyền Việt Nam lần thứ 20.
Sau hơn 30 năm Liên bang Xô Viết sụp đổ, nhân dân Nga và khối các nước Đông Âu đã được hưởng những chế độ dân chủ, tự do. Ngược lại, bằng chính sách cai trị độc tài và độc đảng, Đảng CSVN đã dùng bạo lực và súng đạn của Quân đội và Công an để bao vây dân chủ và đàn áp tự do ở Việt Nam. Trích dẫn chính những phát biểu của giới lãnh đạo Việt Nam, tác giả Phạm Trần đưa ra những nhận định rất bi quan về tương lai đất nước, mà hiểm họa lớn nhất có lẽ là càng ngày càng nằm gọn trong tay Trung quốc. Việt Báo trân trọng giới thiệu.
Tác giả Bảo Giang ghi nhận: “Giai đoạn trước di cư. Nơi nào có dăm ba cái Cờ Đỏ phất phơ là y như có sự chết rình rập." Tại sao vậy? Để có câu trả lời, mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của nhà văn Tưởng Năng Tiến.
Người cộng sản là những “kịch sĩ” rất “tài”, nhưng những “tài năng kịch nghệ” đó lại vô phúc nhận những “vai kịch” vụng về từ những “đạo diễn chính trị” yếu kém. – Nguyễn Ngọc Già (RFA).. Mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của phó thường dân/ nhà văn Tưởng Năng Tiến để nhìn thấy thêm chân diện của người cộng sản.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.