Hôm nay,  

Thơ Thơ – Thuỳ Dzung

29/05/200800:00:00(Xem: 1928)

Thản Nhiên Như Cỏ

Hãy đứng thẳng như cây
Đưa tay chào đón gió
Hãy thản nhiên như cỏ
Dịu êm dưới chân người
Nhìn mình vào gương soi
Tô đậm làn môi tái
Đôi mắt buồn hoang dại
Hãy để rớt bên chiều
Vỗ về trái tim yêu
Quên đi điều bội bạc
Rồi mình sẽ đổi khác
Như mùa Đông vừa qua
Mùa Xuân cây trổ hoa
Đưa tay chào đón gió
Hãy thản nhiên như cỏ
Mặc người ta vô tình
Hãy thương lấy đời mình
Đừng chong con mắt đợi
Lối xưa đừng nhớ tới
Kệ ngày vẫn qua ngày
Tình như cánh mây bay
Trôi qua khung cửa trắng
Hãy nồng nàn như nắng
Của khung trời Ca Li
Đừng trách nhau điều gì
Khi đã là quá khứ.

Thanh Thủy (Tháng 4 buồn 2008)

*

Tiếng Thơ Xanh

Đâu dễ hiểu những điều cao quý
Khi con tim khô héo già nua
Đâu dễ tỉnh đêm dài mộng mị
Khi lòng kia đổi lá bao mùa.

Ai khao khát những điều chân thiện
Bao khổ nguy chưa dễ bận lòng
Cung đàn đó có còn ngân tiếng
Thành bại nhiều rồi cũng lặng không.

Chân vẫn bước đường còn hoa lá
Những gì vui ấp ủ tháng năm
Tình cõi thế ngàn đời xa lạ
Kẻ tri âm lâu chẳng viếng thăm.

Trang giấy trắng mực đen vẫn đó
Trải lòng cùng ngòi bút rong chơi
Nơi sỏi đá nắng mưa tận khổ
Còn chồi non xanh thắm cho đời

Xin chúc tụng những điều đáng quý
Đẹp như thơ như máu trong tim
Xin chúc tụng nguồn Chân-Thiện-Mỹ
Để vui ca và bước đi tìm.

Phạm Thái Sơn

*

Cánh Bướm

Hôm nay anh ạ, em buồn quá
Và nhớ anh ghê, nhớ lạ lùng
Vì bởi em nhìn con bướm nhỏ
Chập chờn bên cạnh đóa hồng nhung
 
Giống như con bướm bên bờ giậu
Anh bắt cho em một thuở nào
Cánh bướm tuổi thơ và phấn bướm
Tô vàng tình sử, thắm chiêm bao...
 
Em đem bướm ép vào trang vở
Đâu biết tình ai ấm giữa lòng
Đâu biết bướm khô mà cánh bướm
Vẫn vàng như mộng thuở đời trong!
 
Đến khi tầm đạn rung thành phố
Và phút chia tay nghẹn ý chào
Nhìn bóng anh rời con ngõ nhỏ
Đi về heo hút trấn miền cao
 
Mới nghe tiếng nấc rêm lồng ngực
Cùng nhịp tim đau khúc giã từ
Mới biết mình yêu người lính trẻ
Và lòng đã nặng những sầu tư
 
Rồi màu phấn bướm vào chung thủy
Vàng đá cùng nhau nguyện đợi chờ
Vào lệ, dõi theo người lính trận
Vào buồn, len lỏi giữa hồn thơ
 
Mười năm cánh bướm bay vàng mộng
Vàng cả mùa xuân tuổi dậy thì
Phấn bướm của thời thơ dại ấy
Ai ngờ thành lệ khóc từ ly
 
Ai ngờ lệ úa màu xanh mắt
Khóc tiễn anh đi giữa cuộc tình
Khóc xót quê hương, hờn giặc đỏ
Khóc buồn dân tộc cảnh điêu linh...
 
Bao năm tưởng đã nguôi sầu hận
Tiếc nhớ dâng theo với nguyện cầu
Nhưng bỗng chiều nay nhìn cánh bướm
Lòng em anh ạ, dậy hờn đau!!!

Song Châu Diễm Ngọc Nhân

*

Bóng Chiều

Tháng ngày qua một mình em cô độc
Sống âm thầm như tượng đá vọng phu
Bụi thời gian trải sầu lên mái tóc
Bóng hình chàng ôm ấp mãi thiên thu
 
Em cam chịu chuỗi ngày quạnh quẽ
Nỗi niềm riêng giấu kín bỏng con tim
Bao kỷ niệm ngọt ngào thời son trẻ
Mãi bồng bềnh theo nỗi nhớ xa tìm
 
Đường chinh chiến mỗi người một ngả
Khói lửa tàn mộng ước mãi còn xanh
Ôm nỗi nhớ đi tìm anh hối hả
Nặng thề xưa ai lỗi hẹn cho đành
 
...Rồi từ đó tình em khép kín
Chuyện ngày xưa giấu kỹ trong lòng
Bạc phơ đầu còn gì toan tính
Bóng chiều trôi kỷ niệm thả theo sông.

Trần Ngọc

*

Thu Biệt

Rừng bắc đang mùa thay lá xanh.
Người xa như sắc biếc xa cành.
Bao giờ trở lại giòng hương ấm.
Lặng ngắm vàng rơi mái thảo tranh.
 
Nghe tiếng thu êm lướt ngậm ngùi.
Tình thu trong những cánh thu rơi.
Người xa bên cõi Ngân giang vắng.
Khép kín tim thu với cuộc đời.
 
Lấp nẻo thư hương, bỏ dặm trường.
Bặt giòng lá thắm, dứt tơ vương.
Trầm tư soi mối duyên kim cổ.
Tiền kiếp nào xưa mãi vấn vương.
 
Tạ phút tâm giao buổi gặp đầu.
Tạ tình tri kỷ gửi trao nhau.
Tình trong như ngọc không hoen vết.
Giọt nắng cành sương đẹp mãi sau.
 
Gửi mảnh hồn thơ cho khách thơ.
Gửi hương cho gió nhớ, mây chờ.
Gói ghém tâm tư, phong kín mộng.
Trao về riêng một khách tình thơ.
 
Rồi sẽ đang tay đoạn chữ đồng.
Nhịp cầu tri kỷ với tri âm.
Thuyền mơ bến mộng không neo chuyến.
Lặng lẽ trường giang lướt ngược giòng.

Lê Đình Viễn Lan

*

Thiên Thần Của Anh

Anh cho em phép thiên thần
Thì em chắp cánh một lần thử bay
Cho em, em sẽ nhận ngay
Trời cao tung cánh cùng mây em về
Nương theo gió, tìm lại quê
Ngắm đồng lúa chín, bờ đê rất nghèo
Thiên thần quyết chỉ mang theo
Tự-do, an-lạc rải đều quê-hương
Cho lời mến, nhận lời thương
Vui ơi đất nước! Thiên đàng sẽ nên!
Cám ơn người, em gọi tên
Thái hòa đất Mẹ, nắng lên rỡ ràng
Xin Trời tiếp chuyện dở dang
Giúp em trồng lại hoa Vàng nhà ta

Ý Nga

*

Thơ Đấu Tranh – Phạm Thanh Phương phụ trách

Thơ Đấu Tranh là nơi hội tụ những vần thơ "tải đạo" của các thi nhân luôn luôn thấy trong lòng: "Ba mươi năm lẻ đá mòn. Niềm đau trang sử vẫn còn trơ trơ. Ba mươi năm nát hồn thơ. Có nghe chăng mảnh dư đồ giẫy đau"" Thơ Đấu Tranh tha thiết hy vọng được sự đóng góp, xướng họa, cuœa thi hữu xa gần có chung hoài bão: "Chở bao nhiêu đạo, thuyền không khẳm; Đâm mấy thằng gian bút chẳng tà"... Qúy thi hữu, độc giaœ nào caœm thấy cao hứng, muốn "dương buồm chở thuyền đạo, phóng bút đâm kẻ tà", xin vui lòng gưœi bài về hộp thư tòa soạn, bên ngoài ghi: Thơ Đấu Tranh. - Trân trọng. Phạm Thanh Phương

*

Đơm Đó Ngọn Tre

(Gửi những kẻ "đón gió", manh tâm kết giao với CS, lũng loạn CĐ người Việt Tỵ Nạn dưới nhiều hình thức)

Tưởng nước lụt, biết bao người đan đó
Đơm ngọn tre tìm cá sống qua ngày
Có ai ngờ, loạn sắc bởi áng mây
Cá chẳng thấy, nắng mưa làm đó mục

Chợt tỉnh giấc, than ôi về hiện thực
Ôm niềm đau, buồn trơ trẽn ê chề
Tự trách lòng, hoang tưởng đắm cơn mê
Mất tất cả, ru hồn trong trăn trở

Con nước trôi, thuyền tình hoài lỡ dở
Biết sao tìm bến đậu tạm dung thân
Nhìn sau lưng, đeo đuổi những nợ nần
Ngó trước mặt một phương trời vô định

Đi về đâu khi cuộc đời khánh tận
Lỡ u mê trong bóng tối nhạt nhòa


Tình ơi tình sao tình nỡ bay xa
Đường khấp khểnh, chỉ lang thang một bóng

Thế gian kia, đầy sông dài biển rộng
Sao còn đây lẩn quẩn chốn ao tù
Để mai này ôm mối hận nghìn thu
Đã vong quốc lại vong tình vong nghĩa.

Phạm Thanh Phương

*

Gởi Người Chưa Gặp

Gởi anh một người chưa gặp
Đôi dòng tâm sự mênh mang
Tôi suốt một đời xuôi ngược
Đọc thơ anh thấy bàng hoàng.

Những lời chân thành tha thiết
Nghe đau buốt nhói con tim
Tưởng như lời người tri-kỷ
Mình đang mỏi mắt trông tìm.

Anh hỏi những người dân Việt
Trong, ngoài hai chữ phân minh
Đất nước đang cơn hoạn nạn
Có ai nghĩ đến riêng mình.

Chung một niềm đau dân tộc
Nào đâu phải của riêng ai
Giang sơn Tổ Tiên bồi đắp
Vào tay một lũ vô loài.
Đem đất dâng người: "Phản quốc!"
Đặng Dung dòng sử nhuốc nhơ
Bây giờ nước nghèo: "Bán nước!"
Ôi tuồng trán bóng mặt trơ!

Nhìn dẫy Trường Sơn quằn quại
Biển Đông giẫy giụa kêu gào
Mà thấy lòng đau thương hận
Dạ nào chẳng thấy nao nao"

Là dân con Hồng cháu Lạc
Tuổi thơ học sử nước nhà
"Nam Quan Cà-Mâu một dải"
Bây giờ đọc thấy xót xa!

Người xưa bình Chiêm, phạt Tống
Dốc lòng giữ đất ông cha
Vó ngựa trường chinh đời Lý
Bắc, Nam rung chuyển sơn hà.

Lời hịch Đức Trần Hưng-Đạo
Gươm thiêng Thái-Tổ hậu Lê
Voi thần Quang-Trung Nguyễn Huệ
Ngàn sau vẫn một câu thề.

Tôi cũng như anh trăn trở
"Hỏi ta ta phải làm gì"" (*)
Ngọn đuốc tiền nhân để lại
Muôn đời soi tỏ hướng đi.

Xin hẹn một ngày gặp gỡ
Quê-hương vang vọng tiếng cười
Mình sẽ cùng nhau vun xới
Cho đời mai hậu vui tươi.

Trần Ngọc Nguyên Vũ

(*) Thơ Ngô Minh Hằng

*

Gởi Người Tôi Gặp Trong Thơ

Để cảm ơn tác giả bài thơ "Gởi Người Chưa Gặp"

Sáng nay đọc thư anh gởi
Mà lòng ấm giữa muà Thu
Cảm ơn bài thơ anh tới
Chia sầu đất nước âm u...

Tôi viết vần thơ hồi đáp
Gởi người tôi gặp trong thơ
Trên bước tha hương lưu lạc
Gặp đây âu cũng tình cờ!

Thơ anh từng dòng chân thật
Từng lời nghe đến xót xa
Lỡ sinh vào thời tao loạn
Trái tim gánh nặng sơn hà

Lời thơ, vang từng trang sử
Ý thơ  sáng những đường gươm
Ông, Cha, Anh Hùng, Liệt Nữ
Xin đừng phai nhạt màu gương...

Đọc thơ mà tôi xúc động
Khi chung mối hận quốc thù
Khi chung nhịp cầu lý tưởng
Ngày về chung một ước mơ

Sáng nay bài thơ anh đến
Như dòng tâm sự gởi trao
Mắt rưng lệ hờn vong quốc
Nhưng lòng rộn rã chiêm bao

Chiêm bao một ngày xuân thắm
Cờ vàng quê mẹ tung bay
Ta cười, nhìn quê rợp nắng
Vui nao hơn nỗi vui này....

Ngô Minh Hằng

*

Duyên Dáng Ngày Xưa

Gọi tiếng em, ta giật mình tỉnh giấc
Ờ thì ra chỉ vừa mới nửa đêm
Kỷ niệm cũ dễ gì ta để mất
Đôi mắt huyền sương, áo lụa, dáng em

Ngày đi học ta cần cù chăm chỉ
Bởi nhà nghèo, mẹ khuyên dạy siêng năng
Bước tương lai có lắm điều hoa mỹ
Một chút ước mơ, vợ đẹp con ngoan

Buổi tan trường ta cùng em chung bước
Nhà chung đường, chung áo nắng trời trưa
Nón lá nghiêng che, áo lụa tà tha thướt
Má em hồng, dáng thùy mị duyên ưa.

Tuổi thơ đó, một thời ta vụng dại
Nhìn mặt em, lòng đã thấy ngại ngùng
Em đếm bước, nét hồn nhiên thư thái
Không một lời dù vẫn lối đi chung

Ta rời trường, em vừa lên đệ tứ
Đường chinh chông ta sớm bước vào đời
Quê hương mình lửa khói tràn giặc dữ
Chín tháng quân trường ta có gì vui!"

Một hai mai, bước rày đây mai đó
Hè đỏ lửa, ta đến Huế điêu tàn
Bước xuôi ngược nhớ về em gái nhỏ
Dáng ngoan hiền lòng riêng vẫn vương mang

Đường chinh chiến sống cạnh kề bom đạn
Thân một mình còn bữa đói bữa no
Ta thương em ngọt ngào trong tình bạn
Cưới em về ta đâu đủ sức lo!

Ta trách gì em, một thời con gái
Nụ yêu kiều, bướm lượn dập dìu bay
Trong lòng ta, tình em xưa vẫn mãi
Dáng dịu dàng hương thoảng ngát mùi say…

Ba mươi năm biết đời em hạnh phúc
Bên chồng hiền, bên mấy đứa con ngoan
Tuổi mùa xuân đâu mình ta đánh mất
Một tháng tư đen- ác mộng kinh hoàng

Thoáng chút tình xưa ai không lưu luyến
Trong lòng ta em mãi mãi thơ ngây

Thy Lan Thảo

*

Chuyện Đã Xưa"

Nhiều người nói
-Đừng nhắc chuyện xưa trên ba mươi năm rồi
Xin hỏi lại
-Vậy nhắc chuyện gì"
Họ nói
-Nói chuyện đổi thay, cởi mở

Cởi mở mà vẫn bắt người
Đổi thay  cho lũ đười ươi đè đầu
Vui hay buồn
Vinh hay nhục
Đất mất
Quyền mất
Còn gì
Từ ba mươi năm nay
Chuyện xưa hay nay
Xin nghĩ kỹ
Bằng chân tình

Cung Đỉnh

*

Xuân Chẳng Vàng Mai

Mình quên dĩ-vãng được không
Khi mà hiện-tại tròn vòng nỗi đau"
Nhắc mình rồi tự nhắc nhau.
Gương xưa để lại đời sau tỏ tường.

Anh mơ một góc thiên đường,
Của trời đất Việt đã vương, thương hoài!
Em thèm ruộng lúa, nương khoai,
Thèm xem non nước rực Vàng sắc mai,

Thèm thay đổi một tương-lai
Cho dòng Âu Lạc vươn vai cùng người

Ý Nga

*

THƠ NGUYỄN CHÍ THIỆN

CON THÀNH THI NHÂN

Con thành thi nhân cũng chính là nhờ
Công sức mẹ thầy nuôi cho ăn học
Gia cảnh bần hàn lo toan chăm sóc
Con chỉ nằm đọc sách luyện vần thơ
Không mảy may báo hiếu được một ngày
Thực có tội với mẹ thầy biết mấy!
Song lòng già rất thương, đâu nghĩ ngợi
Chỉ mong con nên sự nghiệp, nên người
Trước lúc qua đời, thầy mẹ còn lo
May quần áo để tù về con sẵn có
Tình thầy mẹ mênh mông như thế đó
Thế gian này không có thứ đem so!

(1980)


TUYỆT THỰC

Nói chi rừng rú âm u
Ngay giữa Hỏa lò Hà Nội
Bất cứ người tù nào tuyệt thực
Cộng sản cấm uống lập tức!
Chiếu chăn thu thẳng
Bắt nằm không trên sàn xi măng
Sát ngay hố xí
Ra lệnh cho tự giác canh gác kỹ
Cấm mọi người trò chuyện, can khuyên
Ai vi phạm cùm liền
Nhiều thanh niên bỏ mạng!
Đây không phải tuyệt thực đấu tranh gì với Đảng
Mà vì chuyện riêng gia cảnh
Chán đời muốn chết đi cho rảnh!
Nhưng Cộng sản coi đó là đấu tranh
Cần phải cho chết nhanh!
Người tuyệt thực muốn ăn
Cũng còn khó khăn
Phải làm đơn nhận khuyết điểm, xin ăn
Xin lỗi Đảng
Rồi sau đó kỷ luật cùm hàng tháng!

(1982)


NẾU CỎ

Nếu cỏ bổ như gạo
Dân cũng chẳng được no
Đảng quản lý ngay cỏ
Khan hiếm, giá vọt cao
Đâu phải nói tào lao
Đảng là như thế đó !

(1982)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
tác giả Đinh Xuân Quân sinh trong một gia tộc Miền Bắc theo Công Giáo từ vài thế kỷ, qua các thời kỳ Quốc-Cộng đảng tranh, Hoàng Đế Bảo Đại, TT Ngô Đình Diệm, Đệ Nhị Cộng Hòa, du học, về VN làm việc, vào tù cải tạo sau 1975, vượt biên, làm một số dự án LHQ giúp các nước nghèo (kể cả tại VN)
Một chiếc máy bay rớt tại South Dakota hôm Thứ Bảy làm thiệt mạng ít nhất 9 người, gồm phi công và 2 trẻ em.
Cảnh sát lập hồ sơ khởi tố Nguyen về tội bạo lực gia đình, say, và 2 tội gây nguy hiểm cho trẻ em. Nguyen được tạm rời nhà tù quận Polk County Jail vào sáng Thứ Sáu 29/11/2019.
Mười người đã bị bắn tại Khu Phố Pháp ở thành phố New Orleans vào sáng Chủ Nhật, 1 tháng 12, theo cảnh sát cho biết.
Diễn cẩn thận từng bước, hết sức chậm rãi đi xuống đồi do bờ triền dốc đứng. Hân đi sau tay phải ôm chặt tay trái Diễn và nửa thân xô nghiêng ép vào người anh.
Như chúng ta biết, đảng SPD (Đảng Dân chủ Xã hội Đức) đã tìm kiếm lãnh đạo mới từ sáu tháng nay. Vào mùa hè 2019, nhà lãnh đạo đảng trước đó Nahles đã từ chức sau các cuộc tranh giành quyền lực nội bộ. Có nhiều ứng cử viên nhưng sau cuộc bầu cử sơ bộ chỉ còn hai cặp vào chung kết.
Hàng triệu người nghèo có thể bị mất phiếu thực phẩm (food stamps) quan trọng theo những thay đổi luật lệ được đề nghị bởi chính phủ Trump.
Con sông Hoàng Hạ chảy xuyên qua trấn Hoàng Hoa quanh năm xanh biếc, nước từ miền tuyết lãnh tan ra nên tinh khiết vô cùng.
Lý do để viết bài này là vì bản thân người viết có sai lầm cần bày tỏ. Tuy rằng sai lầm đã hiệu đính, nhưng cũng cần nói ra, vì Đức Phật đã dạy rằng hễ sai thì nên tự mình bày tỏ.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.