Hôm nay,  

Tha Trước Hưởng Sau

15/01/200800:00:00(Xem: 2579)

Ngày nọ, vua Trang Vương nước Sở đang ở hậu cung trò chuyện với ái phi Tiểu Thúy. Chợt ngẩng mặt nói rằng:
- Mưa thuận gió hòa, bá tánh nơi nơi đều tâm thường an lạc, mà ta chẳng được vui, là cớ làm sao"
Tiểu Thúy nhỏ nhẹ đáp:
- Bệ hạ bị tâm bệnh. Chỉ cần hai thang thuốc là bảo đảm ngon cơm. Vui dài trong năm tới.
Trang Vương trố mắt ra nhìn Tiểu Thúy. Sửng sốt nói:
- Ta những tưởng ái khanh chỉ đàn giỏi hát hay. Nay lại hiểu thêm về y thuật. Thiệt khiến cho ta phải nổi lên điều thắc mắc.
Tiểu Thúy nghe vậy, liền tựa mình vào vai của Trang Vương. Thỏ thẻ đáp:
- Thần thiếp một lòng một dạ với bệ hạ, nên thường hay nghĩ rằng: "Mình có gìn giữ sắc đẹp, mà một khi bệ hạ… đi rồi, thì cái đẹp này còn biết tặng cho ai"", nên hết lòng tìm Y thư mà đọc. Thét rồi hiểu được chút chút là vì duyên cớ đó.
Rồi nắm lấy tay Trang Vương. Tha thiết nói:
- Trăm họ bình yên mà bệ hạ không được vui, là vì cảnh quan chung quanh không có gì thay đổi. Nay phải đổi khoảng trời đi một chút, thì cơn bệnh sẽ lui. Đó là thang thứ nhất.
Trang Vương lấy làm thú vị, nên miệng nở nụ cười. Khoan khoái nói:
- Còn thang thuốc thứ hai thì sao"
Tiểu Thúy thấy lời mình đã hiệu nghiệm, bèn cảm hứng dạt dào. Lẹ miệng đáp:
- Bệ hạ trong cung chỉ có đi chớ không chạy, nên sự hứng khởi của tuổi thanh niên không có đường phát tác, khiến bắp thịt nhão ra, cơ hồ hết cứng. Nay bệ hạ phải vào rừng săn bắn. Trước là khung trời mở rộng, sau cơ thể bùng lên, sau nữa tâm trí của bệ hạ sẽ được nhiều thanh thoát.
Trang Vương nghe ái phi của mình dâng hai thang thuốc như vậy, bèn cho là phải, nên vào rừng săn bắn, đem về nào là mễn, nai cùng hươu cáo, liền truyền cho Tô Quan là Tổng quản Ngự thiện đến mà nói rằng:
- Một năm trôi qua, triều thần đã vì dân mà lo tròn việc nước, nên ta muốn làm một cái gì đó để tỏ dạ đáp đền. Nay ta giao trách nhiệm này cho ngươi. Quyết không được phút giây nào bê trễ.
Tô Quan vội gập cả người xuống. Lắp bắp thưa:
- Bệ hạ mang về đặc sản của núi rừng. Chưa ăn đã ngon. Nghe bàn đã hứng. Huống chi trong đó lại thấm đượm nghĩa vua tôi, nên chắc chắn sẽ trào tuôn khoan khoái.
Trang Vương gật gù nói:
- Được! Được! Ngươi cố gắng mần việc này cho xuôi, thì hậu vận công danh sẽ thăng hoài thăng tới.
Tô Quan nghe chính miệng vua nói về phần hậu vận, sáng cả mặt mày, liền chạy ngay về phòng Ngự thiện, tập trung tất cả nội nhân đến mà nói rằng:
- Lâu nay các ngươi chỉ nấu tôm cua bào ngư thịt. Nay đổi món thịt rừng, thì phải hết dạ lưu tâm. Đổ tràn tâm huyết.
Lúc ấy, có Tương Tế là Thượng nội nhân, vòng tay thưa rằng:
- Nhà sạch thì mát, bát sạch thì ngon. Cổ nhân vẫn thường dặn dò ta như thế. Nay Tổng quản cho dọn thịt rừng lên, mà cung nữ ăn mặc thiếu đi phần… hoang dã, thì trước là làm cho món thịt kém ngon, sau khung cảnh cũng chẳng có vẻ núi non gì hết cả. Chẳng uổng lắm ư"
Tô Quan nghe Tế lạm bàn như vậy, mặt liền đực ra. Lo âu nói:
- Vậy để không mất mùi vị của núi rừng, thì phải làm sao"
Tế thấy Tổng quản để ý đến đề nghị của mình, bèn sung sướng đáp:
- Hoa cắm trong bình tuy cao sang, nhưng vĩnh viễn không thể so sánh với hoa ngàn nội cỏ. Vậy trước tiên ta phải tuyển chọn người cao ráo, tóc dài ra vẻ dáng liêu trai, rồi cho ăn  mặc theo kiểu người sơn cước. Trước là lo chu toàn phần ẩm thực, sau ban phát nụ cười tươi, thì cho dẫu có lỡ nấu không ngon cũng bình yên qua tuốt.
Tô Quan mặt mày bỗng phừng phừng khí thế. Hấp tấp nói:
- Ăn mặc theo kiểu người sơn cước, là ăn mặc làm sao"
Tương Tế hớn hở đáp:
- Người dân tộc thì nhiều, nhưng cách ăn mặc tựu trung vào bốn chữ: Càng thiếu càng tốt. Chỉ có vậy thôi!
Tô Quan như người chết chìm vớ được cái phao. Cao hứng nói:
- Diệu kế! Diệu kế! Nội nhân từ nào tới giờ chỉ quen làm thịt nhà. Chưa quen làm thịt rừng. Nay được sơn nữ gánh hộ cái thiếu kia, thì mọi ưu tư chẳng còn chi hết cả.
Rồi ra thông cáo miệng tuyển chọn đám… Phà Ca, khiến trong cung bỗng xuất hiện nhiều sinh khí. Kẻ được chọn thì lo phần may mặc, tập luyện đứng đi, thậm chí cái liếc mắt cũng phải giống người sơn cước. Còn kẻ không được chọn thì lại bận rộn với cách bày trí ở hoa viên. Nào thác nào rừng. Nào lan mọc hai bên. Nào đứng ở đâu cho dễ dàng bắt mắt.


Lúc ấy, có Tiểu Thúy là ái phi của Trang Vương bất chợt đi qua, thấy đám nội nhân hớn hở với áo quần mát mẻ, liền lấy làm ngạc nhiên, bèn xoay mặt hỏi tả hữu rằng:
- Không phải tết, cũng không phải sinh nhật của hoàng hậu nương nương, lại càng không phải ngày sinh của hoàng thượng, mà nhộn nhịp kiểu này, là nghĩa làm sao"
Tả hữu vòng tay đáp:
- Hoàng thượng đãi triều thần bằng thịt rừng, mà hễ nói tới rừng thì không thể thiếu Phà Ca, nên nội nhân hớn hở là vì duyên cớ đó.
Tiểu Thúy à to một tiếng, rồi mắt trợn ngược lên, mà bảo thầm trong dạ:
- Đám nội nhân này đối với ta chẳng có gì xa lạ, nhưng nay phục sức kiểu này, thì sự lôi cuốn đã trào dâng chất ngất, khiến ta không thể bàng quan mà coi được.
Nghĩ vậy, liền chạy vào gặp Tô Quan. Tức tốc nói:
- Ta muốn làm sơn nữ. Mau chuẩn bị cho ta.
Tô Quan mặt cắt không còn hột máu. Thảng thốt thưa:
- Nương nương là ái phi của hoàng thượng. Chớ không phải nội nhân. Sao hạ quan lại có thể chiều theo như thế"
Tiểu Thúy đỏ mặt đáp:
- Muốn còn đầu về nhìn ngắm vợ con, thì nhất nhất phải thi hành cho đúng.
Tô Quan từ ngày đặt chân đến công đường tới giờ, chưa bao giờ đụng phải một trường hợp oái ăm nhiều đến thế, nên nhất thời chưa biết giải quyết làm sao, bỗng đâu nhớ đến lời khuyên của mẹ: « Bớt một chuyện vẫn hơn là nhiều thêm một chuyện.», nên đổi sợ thành vui. Lắp bắp nói:
- Hoàng thượng còn chiều ý của nương nương, thì kẻ nô tài. Lẽ đâu lại dám ngược dòng trôi cho chết!
Rồi mọi chuẩn bị cũng xong, Trang Vương cùng các quan ngồi uống rượu với nhau cho đến trời tối mịt, bất chợt có ngọn gió mạnh thổi qua, khiến đèn nến đều tắt tất cả. Lúc ấy, có một viên quan thừa cơ véo mông của Tiểu Thúy. Tiểu Thúy quay lại, giật đứt giải mũ của vị quan kia, rồi chạy đến tâu với vua rằng:
- Có kẻ véo mông ghẹo thiếp. Thiếp giựt được giải mũ. Xin cho thắp đèn ngay để khám xem ai là người đứt giải mũ, thì kẻ đó chính là người đã ghẹo thiếp.
Trang Vương gạt đi, nói:
- Thôi! Khám xét mà làm gì. Mời người ta đến uống rượu, để người ta say, quên cả lễ phép, lại nỡ nào vì một cái giải mũ mà làm nhục người ta, thì cái lỗi đó mần răng mà rửa được"
Tiểu Thúy thấy giữa đám đông mà vua không nghe mình, bèn tự ái nổi lên. To tiếng nói:
- Ở nhà thì nhờ mẹ. Ra đời thì nhờ vợ. Nay bệ hạ lại bênh đỡ người dưng, thì đừng trách ở mai sau hung nhiều kiết ít.
Trang Vương cười cười đáp:
- Ngồi nhậu với quần thần giữa cảnh thiên nhiên, thêm sơn nữ đàn ca bưng rót, mà không đụng đậy tay chân, thì mới đáng cho Phà Ca xử phạt. Còn đàng này tỏ lộ khí phách của nam nhân, thì sao lại đem chuyện xử xiếc bỏ vào chơi trong đó"
Rồi lập tức ra lệnh rằng:
- Ai uống rượu với quả nhân hôm nay mà không say đến đứt giải mũ, là chưa được vui, nghĩa là chưa hết lòng với quả nhân vậy.
Các quan nghe thế liền ngả ngữa ngả nghiêng, rồi len lén đưa tay mà giựt đứt giải mũ, khiến buổi tiệc hôm ấy được vui, ngon lành tới bến.
Hai năm sau nước Sở đánh nhau với nước Tấn. Đánh nhau năm trận, mà trận nào cũng thấy một viên quan võ liều sống liều chết đánh rất hăng, khiến quân Tấn phải lui, và quân Sở được. Trang Vương lấy làm lạ, bèn cho đòi vị võ quan ấy đến mà nói rằng :
- Quả nhân đãi nhà ngươi cũng như mọi người khác. Có công thì thưởng, có lỗi thì phạt, và trong khi mọi người chỉ đứng xa xa mà hét. Ngươi lại tuyến đầu hết sức chịu chơi, khiến sĩ tốt nức lòng mà đánh giặc, là cớ làm sao"
Viên quan thưa rằng :
- Thần rắp tâm muốn đem tính mệnh để hiến cho bệ hạ đã lâu, nhưng đợi hoài chẳng thấy nước nào mang quân tới đánh. Nay may gặp cảnh này, nên hết dạ chơi luôn. Chớ thực tâm chẳng có gì hết cả.
Trang Vương ngạc nhiên đến cùng cực. Trố mắt nói:
- Ngươi không cầu danh lợi, cũng không vì chữ hiếu mà giữ lại sinh mạng của mình, càng không vì tơ duyên mà tránh xa làn tên mũi giáo. Ta hỏi ngươi: Hà cớ chi ngươi lại xả thân vì ta như thế"
Lúc ấy, viên quan mới ngập ngừng thưa rằng:
- Thần là Tưởng Hùng. Lúc trước được hoàng thượng đãi tiệc. Trong cơn say giữa đất trời, đã vô ý để sơn nữ giựt đi giải mũ. Đó là lỗi của thần. Hoàng thượng chẳng những không trách phạt, mà còn bao dung cho lầm lỡ của thần. Ân đức ấy khiến hạ thần phải tìm cách báo đáp.
Trang Vương nghe thế, liền lẩm bẩm nói :
- Kinh nghiệm dạy rằng: Thấy chuyện bất bình mà… tha, thì tương lai sự nghiệp sẽ bốc lên như diều ôm gió.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Sky River Casino vô cùng vui mừng hào hứng tổ chức chương trình Ăn Tết Nguyên Đán với những giải thưởng thật lớn cho các hội viên Sky River Rewards. Chúng tôi cũng xin kính chúc tất cả Quý Vị được nhiều may mắn và một Năm Giáp Thìn thịnh vượng! Trong dịp đón mừng Năm Mới Âm Lịch năm nay, 'Đội Múa Rồng và Lân Bạch Hạc Leung's White Crane Dragon and Lion Dance Association' đã thực hiện một buổi biểu diễn Múa Lân hào hứng tuyệt vời ở Sky River Casino vào lúc 11:00 AM ngày 11 Tháng Hai. Mọi người tin tưởng rằng những ai tới xem múa lân sẽ được hưởng hạnh vận.
Theo một nghiên cứu mới, có hơn một nửa số hồ lớn trên thế giới đã bị thu hẹp kể từ đầu những năm 1990, chủ yếu là do biến đổi khí hậu, làm gia tăng mối lo ngại về nước cho nông nghiệp, thủy điện và nhu cầu của con người, theo trang Reuters đưa tin vào 8 tháng 5 năm 2023.
(Tin VOA) - Tổ chức Phóng viên Không Biên giới (RSF) vào ngày 13/9 ra thông cáo lên án Việt Nam tiếp tục lạm dụng hệ thống tư pháp để áp đặt những án tù nặng nề với mục tiêu loại trừ mọi tiếng nói chỉ trích của giới ký giả. Trường hợp nhà báo tự do mới nhất bị kết án là ông Lê Anh Hùng với bản án năm năm tù. RSF bày tỏ nỗi kinh sợ về bản án đưa ra trong một phiên tòa thầm lặng xét xử ông Lê Anh Hùng hồi ngày 30 tháng 8 vừa qua. Ông này bị kết án với cáo buộc ‘lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước’ theo Điều 331 Bộ Luật Hình sự Việt Nam
Từ đầu tuần đến nay, cuộc tấn công thần tốc của Ukraine ở phía đông bắc đã khiến quân Nga phải rút lui trong hỗn loạn và mở rộng chiến trường thêm hàng trăm dặm, lấy lại một phần lãnh thổ khu vực đông bắc Kharkiv, quân đội Ukraine giờ đây đã có được vị thế để thực hiện tấn công vào Donbas, lãnh phổ phía đông gồm các vùng công nghiệp mà tổng thống Nga Putin coi là trọng tâm trong cuộc chiến của mình.
Tuần qua, Nước Mỹ chính thức đưa giới tính thứ ba vào thẻ thông hành. Công dân Hoa Kỳ giờ đây có thể chọn đánh dấu giới tính trên sổ thông hành là M (nam), F (nữ) hay X (giới tính khác).
Sau hành động phản đối quả cảm của cô trên truyền hình Nga, nữ phóng viên (nhà báo) Marina Ovsyannikova đã kêu gọi đồng hương của cô hãy đứng lên chống lại cuộc xâm lược Ukraine. Ovsyannikova cho biết trong một cuộc phỏng vấn với "kênh truyền hình Mỹ ABC" hôm Chủ nhật: “Đây là những thời điểm rất đen tối và rất khó khăn và bất kỳ ai có lập trường công dân và muốn lập trường đó được lắng nghe cần phải nói lên tiếng nói của họ”.
Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam cử hành Ngày Quốc tế Nhân Quyền Lần Thứ 73 và Lễ Trao Giải Nhân Quyền Việt Nam lần thứ 20.
Sau hơn 30 năm Liên bang Xô Viết sụp đổ, nhân dân Nga và khối các nước Đông Âu đã được hưởng những chế độ dân chủ, tự do. Ngược lại, bằng chính sách cai trị độc tài và độc đảng, Đảng CSVN đã dùng bạo lực và súng đạn của Quân đội và Công an để bao vây dân chủ và đàn áp tự do ở Việt Nam. Trích dẫn chính những phát biểu của giới lãnh đạo Việt Nam, tác giả Phạm Trần đưa ra những nhận định rất bi quan về tương lai đất nước, mà hiểm họa lớn nhất có lẽ là càng ngày càng nằm gọn trong tay Trung quốc. Việt Báo trân trọng giới thiệu.
Tác giả Bảo Giang ghi nhận: “Giai đoạn trước di cư. Nơi nào có dăm ba cái Cờ Đỏ phất phơ là y như có sự chết rình rập." Tại sao vậy? Để có câu trả lời, mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của nhà văn Tưởng Năng Tiến.
Người cộng sản là những “kịch sĩ” rất “tài”, nhưng những “tài năng kịch nghệ” đó lại vô phúc nhận những “vai kịch” vụng về từ những “đạo diễn chính trị” yếu kém. – Nguyễn Ngọc Già (RFA).. Mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của phó thường dân/ nhà văn Tưởng Năng Tiến để nhìn thấy thêm chân diện của người cộng sản.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.