Hôm nay,  

Trẻ Mồ Côi Bị Tật Nguyền

27/10/200100:00:00(Xem: 4881)
Bạn,
Những đứa trẻ trong lá thư này đang sống ở Làng Hòa Bình trong khuôn viên bệnh viện Từ Dũ. Không chỉ là những đứa trẻ sớm chịu cảnh mồ côi mà ngay từ lúc lọt lòng mẹ, các bé này đã mang những dị tật trên mình. Chuyện về những đứa trẻ bất hạnh này được báo Thanh Niên ghi lại như sau.

Khi phóng viên TN đến Làng Hòa Bình nằm sâu trong khuôn viên bệnh viện Từ Dũ thì cũng là lúc những đứa trẻ ở đây đang bắt đầu bữa ăn trưa. Một nữ y tá đưa phóng viên lên tầng 3, nơi dành cho những đứa trẻ tật nguyền dưới 6 tuổi. Vừa đi, chị vừa cho biết hầu hết những đứa trẻ này lúc sinh ra đã bị tật khoèo chân, tay, hoặc cả hai. Có một cháu mắc thêm bệnh to đầu mà y văn gọi là bệnh não úng thủy. Tất cả những cháu bé này chỉ nằm một chỗ, không vận động được. Phóng viên lại gần chiếc giường chắn song gỗ mà phía trên có gắn tấm bảng nhỏ ghi vắn tắt: Vũ Văn Kiều, sinh ngày 20-6-2000, chuyển về từ Bà Rịa-Vũng Tàu. Một thân thể gầy gò nằm trong đó với cái đầu to hơn hơn quả bong bóng, phập phồng nước. Đôi mắt cháu bé đờ dại hé nhìn người lạ, kèm theo tiếng thở dài nặng nề mỗi khi cựa mình. Ở giường bên cạnh là cháu Nguyễn Thị Minh Hòa, sinh ngày 31-5-2001, được chuyển từ Tây Ninh về. Hai tay Hòa co cắp vào bụng, đôi môi bị khuyết tật hở toang hoác.

Chị y tá cho biết thêm: trong số 20 cháu đang ở đây chỉ có 5 cháu được cha mẹ hoặc người thân tới lui thăm viếng, còn lại đều bị bỏ rơi ngày từ lúc mới lọt lòng bởi một lý do duy nhất là các cháu bị khuyết tật. Những đứa trẻ mồ côi này có trường hợp do các bệnh viện khác chuyển đến, nhưng cũng có trường hợp do ai đó đặt ở cầu thang Làng Hòa Bình vào lúc sáng sớm nên được đưa vào nhập trại. Cạnh đó, các nữ hộ sinh vẫn lặng lẽ tới lui, người thì thay tã lót, người kê ghế để chuẩn bị cho các cháu ăn. Ở đầu hành lang tầng 2, khi vừa quay xuống, phóng viên gặp cháu Nguyễn Minh Phúc đang thui thủi ngồi chơi một mình. Thấy phóng viên, Phúc vội vàng đưa bàn tay còn lành lặn cố che phần tay trái bị cụt gần đến khuỷu, gật đầu lễ phép chào. Phóng viên thấy mình se lòng khi bất chợt nhìn xuống đôi chân của cháu. Đó chỉ là hai khuỷu chân tong teo thẳng đuột, không có bàn chân. Ở đầu gối cháu nổi lên hai khối u lớn, chai cứng. Mỗi khi đi, Phúc quỳ người trên hai đầu gối ấy rồi chuyển từ nơi này đến nơi khác. Hỏi về cha mẹ cháu, một chị y tá trả lời: Không ai biết cả. Lý lịch của Phúc chỉ vắn tắt vài dòng: Cách nay 11 năm, cháu được sinh ra ở bệnh viện Gia Định. Sau khi biết đứa con trai vừa mới sinh ra đã bị tật nguyền thiếu cả hai bàn chân và một cánh tay, mẹ của Phúc đã lặng lẽ rời bệnh viện đi biền biệt. Phúc được chuyển sang bệnh viện Từ Dũ, rồi vào làng Hòa Bình này sống cùng những đứa trẻ côi cút khác. Trên chiếc bàn ăn cạnh lối ra vào, một bé gái đang dùng bàn chân phải xúc từng muỗng cơm đưa vào miệng. Đó là cháu Thùy Linh, 7 tuổi, bị tật không có cả hai cánh tay. Ở dãy bàn đối diện, bốn năm cháu khác cũng đang đánh vật với những hạt cơm trong chén.

Bạn,
Cũng theo báo TN, tại Làng Hòa Bình có đến 45 cháu tật nguyền như vậy, và các cháu thiếu thốn đủ thứ, đặc biệt là tình cảm gia đình. Có khi các cháu hỏi: "Cha mẹ con đâu"" và không ai trả lời được. Phóng viên TN cho biết có thể quên ánh mắt và giọng nói thì thầm của cháu vé 8 tuổi tên Võ Thanh Giang lúc chia tay: "Mai mốt chú ghé thăm nhớ mua đồ chơi và tìm ba mẹ cháu với."

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.