Bạn,
Theo Lao Ðộng, chỉ trong mấy tháng gần đây, hàng trăm mẫu rừng thuộc khú rừng Suối Nhung, tỉnh Bình Phước (Phước Long-Bình Long cũ) thuộc miền Ðông Nam phần đã bị lâm tặc triệt hạ một cách vô tội vạ. Các nhóm lâm tặc dùng nhiều thủ đoạn để vận chuyển gỗ với hàng đoàn người ngày đêm khai thác công khai, khiến cho thảm rừng còn lại đang đứng trước nguy cơ xóa sổ... Báo này viết như sau.
Quản lý 13,510ha trong đó đất có rừng là 3,406ha, đất không rừng chiếm 230ha còn lại 9,874ha là đất bị dân xâm canh và đường xá cầu cống. Ðất rừng mà Ban quản lý rừng kinh tế (QLRKT) Suối Nhung quản lý nằm trên địa phận bốn xã: Tân Hưng , Tân Lợi , Ðồng Tâm và Tân Phước ngày đêm đang bị triệt hạ vô tội vạ . Ông Nguyễn Anh Dũng phó trưởng ban QLRKT Suối Nhung cho biết: "Ðịa bàn quản lý phức tạp, đối tượng lấn chiếm khai thác rất đông. Họ thường xuyên sử dụng hung khí ngang nhiên thách thức pháp luật. Gần đây, chúng liên tiếp đe doạ, uy hiếp, trấn lột cán bộ nhân viên bảo vệ rừng tại chốt Suối Rùa. Trong khi đó, số nhân viên chính thức của ban QLRKT Suối Nhung chỉ có 5 người, số người hợp đồng bảo vệ rừng (9 người ) đã hơn 3 tháng nay bị Sở Tài chính vật giá Bình Phước treo lương không giải quyết nên anh em nản chí. Như thế thì làm sao mà chúng tôi giữ được rừng".
Qua kiểm tra ở tiểu khu 357, rừng cơ bản bị lâm tặc phá xong. Lâm tặc đi thành hàng đoàn từ 20-30 người vào rừng từ chiều hôm trước mang búa rìu chặt hạ một cây rồi đẽo gọt vuông con chì cho lên xe máy chở ra Ðồng Xoài tiêu thụ. Theo người dân ở địa phương ấp 5 Ðô, xã Tân Phước thì ngoài những đoàn xe máy chở gỗ họ còn thấy những tài xế xe reo rất quen thuộc như Minh, Thành, Vinh, Tài, Luận thường xuyên chở gỗ qua chốt, không biết của thế lực nào" Một nhân viên hợp đồng bảo vệ rừng tên Kỳ cho biết "Chúng em biết mà không dám nói... Nếu có bắt chỉ bắt những người dân vận chuyển thô sơ thôi. Bắt được hai hôm lại thả nên họ càng phá bạo. Trong khi đó chúng em không có lương, anh tính lấy gì mà sống..."
Thực tế rừng ở Suối Nhung đã sạch, lâm tặc chủ yếu khai thác ở đồi 300 thuộc Lâm Trường Ðồng Xoài rồi đi tắt qua tiểu khu 357 của ban QLRKT Suối Nhung ra đường 322 về Ðồng Xoài tiêu thụ. Rừng thì như thế, còn đất trồng thị bị dân xâm canh. Ðộng vào đâu cũng thấy có chủ. Họ mua bán sang nhượng chủ yếu là giấy viết tay. Nhiều khoảnh rừng trồng giao cho chủ giữ rừng cũng bị dân tàn phá. Khi những chủ rừng trồng bắt được lâm tặc báo chính quyền một số cán bộ xã còn đòi chủ rừng "... chi bồi dưỡng..." thành ra rừng cứ bị mất là tất nhiên. Bằng chứng là năm 2001, ban QLRKT Suối Nhung giao khoán cho 5 cán bộ tại UB tỉnh Bình Phước nhận chăm sóc 6,2 ha rừng trồng tại tiểu khu 462. Vừa giao xong, dân ra lấn chiếm đã chặt phá đi mất 1 ,263 cây gỗ tếch.
Bạn,
Báo LÐ phân tích rằng nhìn từ góc độ quản lý thì việc mất rừng ở Suối Nhung Bình Phước có nhiều nguyên nhân. Trước hết do lực lượng quản lý bảo vệ mỏng, cả cơ quan chỉ có 5 nhân viên mà quản lý trên 13,510ha, trong khi đó cơ quan quản lý điều hành lại nằm mãi tận thị xã Ðồng Xoài cách xa rừng từ 30 đến 50 cây sốù. Trong khi đó, nạn di dân tự do bừa bãi không kiểm soát được. Rừng mất nghiêm trọng nhưng chưa thấy cán bộ nào mất chức vì trách nhiệm quản lý.
Theo Lao Ðộng, chỉ trong mấy tháng gần đây, hàng trăm mẫu rừng thuộc khú rừng Suối Nhung, tỉnh Bình Phước (Phước Long-Bình Long cũ) thuộc miền Ðông Nam phần đã bị lâm tặc triệt hạ một cách vô tội vạ. Các nhóm lâm tặc dùng nhiều thủ đoạn để vận chuyển gỗ với hàng đoàn người ngày đêm khai thác công khai, khiến cho thảm rừng còn lại đang đứng trước nguy cơ xóa sổ... Báo này viết như sau.
Quản lý 13,510ha trong đó đất có rừng là 3,406ha, đất không rừng chiếm 230ha còn lại 9,874ha là đất bị dân xâm canh và đường xá cầu cống. Ðất rừng mà Ban quản lý rừng kinh tế (QLRKT) Suối Nhung quản lý nằm trên địa phận bốn xã: Tân Hưng , Tân Lợi , Ðồng Tâm và Tân Phước ngày đêm đang bị triệt hạ vô tội vạ . Ông Nguyễn Anh Dũng phó trưởng ban QLRKT Suối Nhung cho biết: "Ðịa bàn quản lý phức tạp, đối tượng lấn chiếm khai thác rất đông. Họ thường xuyên sử dụng hung khí ngang nhiên thách thức pháp luật. Gần đây, chúng liên tiếp đe doạ, uy hiếp, trấn lột cán bộ nhân viên bảo vệ rừng tại chốt Suối Rùa. Trong khi đó, số nhân viên chính thức của ban QLRKT Suối Nhung chỉ có 5 người, số người hợp đồng bảo vệ rừng (9 người ) đã hơn 3 tháng nay bị Sở Tài chính vật giá Bình Phước treo lương không giải quyết nên anh em nản chí. Như thế thì làm sao mà chúng tôi giữ được rừng".
Qua kiểm tra ở tiểu khu 357, rừng cơ bản bị lâm tặc phá xong. Lâm tặc đi thành hàng đoàn từ 20-30 người vào rừng từ chiều hôm trước mang búa rìu chặt hạ một cây rồi đẽo gọt vuông con chì cho lên xe máy chở ra Ðồng Xoài tiêu thụ. Theo người dân ở địa phương ấp 5 Ðô, xã Tân Phước thì ngoài những đoàn xe máy chở gỗ họ còn thấy những tài xế xe reo rất quen thuộc như Minh, Thành, Vinh, Tài, Luận thường xuyên chở gỗ qua chốt, không biết của thế lực nào" Một nhân viên hợp đồng bảo vệ rừng tên Kỳ cho biết "Chúng em biết mà không dám nói... Nếu có bắt chỉ bắt những người dân vận chuyển thô sơ thôi. Bắt được hai hôm lại thả nên họ càng phá bạo. Trong khi đó chúng em không có lương, anh tính lấy gì mà sống..."
Thực tế rừng ở Suối Nhung đã sạch, lâm tặc chủ yếu khai thác ở đồi 300 thuộc Lâm Trường Ðồng Xoài rồi đi tắt qua tiểu khu 357 của ban QLRKT Suối Nhung ra đường 322 về Ðồng Xoài tiêu thụ. Rừng thì như thế, còn đất trồng thị bị dân xâm canh. Ðộng vào đâu cũng thấy có chủ. Họ mua bán sang nhượng chủ yếu là giấy viết tay. Nhiều khoảnh rừng trồng giao cho chủ giữ rừng cũng bị dân tàn phá. Khi những chủ rừng trồng bắt được lâm tặc báo chính quyền một số cán bộ xã còn đòi chủ rừng "... chi bồi dưỡng..." thành ra rừng cứ bị mất là tất nhiên. Bằng chứng là năm 2001, ban QLRKT Suối Nhung giao khoán cho 5 cán bộ tại UB tỉnh Bình Phước nhận chăm sóc 6,2 ha rừng trồng tại tiểu khu 462. Vừa giao xong, dân ra lấn chiếm đã chặt phá đi mất 1 ,263 cây gỗ tếch.
Bạn,
Báo LÐ phân tích rằng nhìn từ góc độ quản lý thì việc mất rừng ở Suối Nhung Bình Phước có nhiều nguyên nhân. Trước hết do lực lượng quản lý bảo vệ mỏng, cả cơ quan chỉ có 5 nhân viên mà quản lý trên 13,510ha, trong khi đó cơ quan quản lý điều hành lại nằm mãi tận thị xã Ðồng Xoài cách xa rừng từ 30 đến 50 cây sốù. Trong khi đó, nạn di dân tự do bừa bãi không kiểm soát được. Rừng mất nghiêm trọng nhưng chưa thấy cán bộ nào mất chức vì trách nhiệm quản lý.
Gửi ý kiến của bạn