Hôm nay,  

Cô Giáo Xóm Nghèo

23/11/199900:00:00(Xem: 6900)
Bạn,
Tại nhiều khu lao động các quận vùng ven Sài Gòn, số trẻ em thất học ngày càng tăng, phần lớn các em bất hạnh này tất bật với chuyện mưu sinh để giúp gia đình. Cảm thương số phận các em, một số sinh viên đã liên lạc với khu phố và tình nguyện làm giáo viên cho các lớp học “Tình Thương” vào buổi tối. Dạy các lớp này, giáo viên không nhận được một khoản tiền phụ cấp nào, có khi còn phải chi tiền túi để giúp đỡ các em. Bằng tấm lòng thương trẻ khốn khổ, nhiều người sau khi ra trường vẫn tiếp tục gắn bó với các lớp học ở xóm nghèo như câu chuyện sau đây trích từ báo Sài Gòn:

Ở khu phố 5, phường 10, quận Tân Bình có một xóm người Việt gốc Khơme cư trú đã lâu. Những đứa trẻ nơi đây cứ lớn lên trong cái vòng lẩn quẩn của đói nghèo, thất họ cho đến khi một nữ sinh tên Phạm Thùy Loan xuất hiện. Khi còn là sinh viên năm thứ hai Đại học Sư phạm Sài Gòn, nhân một buổi đi học về, anh chàng đạp xích lô người Quảng Nam chở Loan gợi ý: Sao cô không về xóm tôi dạy cho lũ trẻ đôi ba chữ" Ở đó do không có điều kiện đến trường nên trẻ em mù chữ vô kể. Từng tham gia công tác xã hội nên Loan rất hiểu những thiệt thòi của các em không đến trường. Đêm đó trằn trọc không ngủ được, Loan nghĩ đến những đứa trẻ sớm vất vả, cơm không đủ ăn lấy đâu ra tiền mà đến lớp. Tại sao mình không làm một cái gì cho tụi trẻ. Loan tâm sự như thế. Thế là đêm hôm sau, Loan đạp xe đến phòng G.D quận thăm hỏi. Người ta đưa Loan đến xóm Khơme.

“Những đứa trẻ trông nhếch nhác, hung dữ. Ngay buổi học đầu tiên, một em gái đã dõng dạc tuyên bố trắng trợn: Không phát thì bỏ xác (không phát sách vở).” Loan bồi hồi nhớ lại những ngày đầu đến khu phố này. Xóm lao động phần lớn là dân nhập cư nghèo khổ, hầu hết trẻ con đều thất học. Thấy cô giáo dễ thương, trẻ em khu phố kéo đến xin học rất đông, trong đó có cả những người lớn tuổi. Rồi lớp học cũng đi dần vào ổn định, tình cảm cô trò nhanh chóng hòa đồng. Những đứa trẻ khó trị dần dần trở nên hiền hòa. Chính em gái hôm trước dọa Loan, vài hôm sau trời mưa to gió lớn đã trần mình về nhà đem qua cho cô giáo một cái áo mưa không còn lành lặn. Cô giáo Loan xúc động nói: Tôi không muốn nhận vì sợ ngày mai em không có đồ che mưa, nhưng rồi không nỡ từ chối vì sợ làm tổn thương một tấm lòng tốt. Loan cho biết do trình độ của các em chênh lệch nên việc chỉ dẫn khá khó khăn, có em học đâu quên đó, bữa học bữa nghỉ nên dạy hoài vẫn không thấm. Loan chỉ một cô bé rồi nói tiếp: Như cô bé nhỏ xíu này với thằng bé to đùng kia một trình độ, phải kèm riêng cho từng đứa một. Thế nhưng nhờ khả năng sư phạm và sự kiên trì của Loan mà trong vòng gần bốn năm, có hơn 100 trẻ (90% là trẻ Khơme) biết đọc biết viết.

Thường ở các nơi khác lớp học bắt đầu sớm hay trễ tùy giáo viên, nhưng lớp học ở đây lại phụ thuộc vào học sinh. Trò đi làm về trễ, cô giáo phải chờ. Đặc biệt vào mùa “cao điểm” như giáp Tết, nhiều em phải đi lượm vỏ bia, bọc ni lông từ sáng sớm cho đến tối mới về, có em đến lớp là gục ngay xuống bàn ngủ. Nhiều tối, đã 7 giờ, cô giáo đạp xe đến lớp vẫn còn thấy tụi nhỏ đang lê thê vác bao đi ngoài đường. Nhiều đêm, mấy ông say xỉn đi ngang qua lớp học tự nhiên quay lại xin làm học trò, những lúc như vậy, Loan run lắm. Gọi là lớp bây giờ còn có thể đúng chứ trước đó lớp học chỉ là một căn chòi ẩm thấp, mỗi khi mưa đến cô trò thay nhau tát nước.

Bạn,
Hiện giờ, dù phải bận rộn với giờ đi dạy ở Hóc Môn nhưng cô giáo Loan vẫn thường xuyên đến lớp với các em. Cũng như những người xóa mù chữ thầm lặng khác, ít ai muốn nói nhiều về mình. Trả lời câu hỏi của phóng viên, cô giáo trẻ nói: Thấy một đứa trẻ biết đọc, biết viết là Loan vui lắm rồi!

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Trong một đất nước mà trẻ em lúc nào cũng có thể bị xâm hại là điều bất hạnh nhất của một dân tộc bởi vì khi trở thành là nạn nhân của bạo hành thì những trẻ em này khi lớn lên sẽ có nguy cơ là người xâm hại kẻ khác, như lời báo động trong bản tin của Báo Kinh Tế Đô Thị nói rằng có tới 5,000 trẻ em bị xâm hại tại VN.
Ở đời có nhiều người thật đau khổ khiến ai nấy cũng không thể cầm lòng như trường hợp đám tang của một cô giáo bị tai nạn xe mà chồng thì chết, con thì nhỏ dại và nhà thì nghèo đến nỗi không thể mua quan tài để chôn
Chuyện tình nam nữ là điều bình thường không có gì đáng nói, nhưng nếu có quan hệ tình dục với người vị thành niên mà nhất là với một ông thầy giáo thì là chuyện không thể chấp nhận được, như bản tin của báo Một Thế Giới cho biết hôm Thứ Tư như sau.
Học hành là chuyện lớn của đời người mà bất cứ bậc làm cha mẹ nào cũng muốn con cái mình thành đạt, nhưng đôi khi cha mẹ cũng phải chấp nhận một hiện thực về trình độ học vấn của con để giúp chúng đi lên vững vàng.
Lễ trao giải túc cầu quốc tế AFF Awards Night 2019 sẽ được tổ chức tại Hà Nội vào ngày 8 tháng 11 năm nay
Bình thường có thể ai cũng hiểu sinh lão bệnh tử là điều không thể tránh, nhưng khi nó đến bất ngờ thì ai cũng sợ, giống như trường hợp 2 người tại Hà Nội đã chết do “vi khuẩn lạ” làm viêm cơ tim khiến cho nhiều người dân lo lắng.
Đó là chặng đường ai cũng thấy rõ: ô nhiễm không khí, ô nhiễm thực phẩm, ô nhiễm nước uống sẽ dẫn tới nhiều bệnh ngặt ngèo, trong đó có ung thư…
Hạng mấy về môi trường kinh doanh? Việt Nam không vào nổi top-50, nghĩa là nhóm 50 quốc gia có môi trường kinh doanh tốt nhất.
Cây chết, cây chết giữa công viên Sài Gòn…
Nhìn đâu cũng thấy ung thư… đó là tình hình cả nước VN.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.