Hôm nay,  

Sợi Dây Cứu Sinh

07/11/200200:00:00(Xem: 5574)
Bạn,
Trong 8 ngày qua, kể từ vụ hỏa hoạn tại Trung tâm thương mại quốc tế Sài Gòn vào ngày 29 tháng 10/2002, các báo quốc nội tiếp tục đăng tải các bài viết phê bình phương thức phòng cháy chữa cháy tại Sài Gòn nói riêng và trên toàn VN nói chung. Theo ghi nhận của báo quốc nội, vụ hỏa hoạn này đã làm chấn động cả VN vì đã cướp đi sinh mạng của 60 con người. Điều bi thảm là tòa nhà không quá cao, nằm ở vị trí ngay trung tâm thành phố mà các toán cứu hỏa và công chúng phải bất lực đứng nhìn nhiều người kêu cứu trong tuyệt vọng cho đến khi chết. Có nhiều người đã liều thân nhảy khỏi tòa nhà để chấp nhận cái chết bầm dập hơn là bị chết cháy. Họ vẫn còn có hy vọng rằng một phép mầu nhiệm kỳ nào đó mà có thể cứu họ thoát chết, hoặc thà chết mà người thân của họ có thể nhận diện được. Báo quốc nội ghi lại trường hợp có một phụ nữ đã chạy ra đến cửa sổ, nếu như có một cái thang đủ dài đến đó, hay trên mặt đất có một khối đệm hơi, hoặc có một sợi dây thừng được bắn lên đó, thì người phụ nữ ấy có thể không chết một cách thê thảm đến như vậy.
Theo báo Lao Động, nếu trong lúc đó, chỉ cần có người bình tĩnh và sáng suốt nghĩ tới những sợi dây, phương tiện cứu hộ đơn giản thì có thể cứu sống thêm được rất nhiều người. Báo Lao Động ghi nhận rằng từ các tầng của Trung tâm này đều có những khoảng trống tối thiểu để một người có thể tuột bằng dây xuống mặt đất an toàn. Ngay cả trên sân thượng, nếu có một sợi dây, thì những người trong toà nhà có thể tụt xuống đất hoặc mái của các ngôi nhà lân cận để thoát nạn dễ dàng. Thế nhưng rất đáng tiếc là không có sợi dây nào cho họ. Báo Lao Động cũng đã nhắc lại trong lúc nguy kịch, nhiều người còn dám nhảy từ lầu 5 xuống. Vậy nếu có một sợi dây, dứt khoát họ sẽ bám vào để thoát.

Từ thảm kịch này, báo Lao Động nêu ra một số điều mà đáng lý các cấp chỉ huy cứu hỏa có thể làm đuợc như sau: "Đầu tiên phải nói rằng, dây có khắp nơi trong thành phố, chỉ cần một cú điện thoại của người chỉ huy chữa cháy và cứu hộ cho Công ty công viên cây xanh hay ngành điện lực là có ngay các loại dây đặc chủng. Sau đó, dùng các phương tiện khác như cần cẩu của xe chữa lửa để quăng dây vào trong các hành lang của toà nhà. Người bị nạn chỉ có việc buộc dây vào một điểm cố định, sau đó bám dây để thoát ra khỏi toà nhà theo sự điều khiển của người cầm đầu dây bên ngoài. Chưa nói là ngay trên các đường phố ở khu vực chung quanh, ở chợ Bến Thành, rất nhiều điểm bán các loại dây thừng khác, nhưng không ai nghĩ tới để sử dụng cứu nạn."
Bạn,
Báo Lao Động viết tiếp: "Cuối cùng, điều đáng tiếc hơn là sợi dây của chính các nạn nhân cũng không có. Trong lúc hoảng loạn, mọi người đều trông chờ vào sự cứu giúp từ bên ngoài mà không có phương án tốt nhất để tự cứu mình. Ơ các tầng của toà nhà này đều có những ô cửa hoặc lan can thuận lợi cho việc thoát ra ngoài bằng dây. Tìm dây ở đâu trong lúc nguy cấp" Đó là những bộ áo quần, cà vạt đang mặc. Chỉ cần nhanh chóng cởi hết các thứ đó ra, bình tĩnh nối lại thì sẽ có một sợi dây chắc chắn. Tùy theo độ cao để ước lượng sợi dây, nếu quá cao thì cần vài người hợp nhau để dây được dài hơn. Sau đó, từng người tụt xuống trong từng phòng còn có các màn cửa sử dụng làm dây cũng được."

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.