Hôm nay,  

Học Lớp 4 Soạn Nhu Liệu

6/16/200400:00:00(View: 6269)
Bạn,
Chuyện kể với bạn trong lá thư này là câu chuyện của cậu bé Nguyễn Hoàng Vân, học lớp 4/4 Trường Tiểu học Phù Đổng, Đà Nẵng. Cậu bé này vừa đoạt giải nhất khối tiểu học trong cuộc thi Tin học trẻ thành phố Đà Nẵng với nhu liệu "Kể chuyện cổ tích". Báo Thanh Niên kể như sau.
Một lần, mẹ đi thăm các bạn là trẻ em đường phố, trẻ khuyết tật về, mẹ kể: Ở những nơi ấy, các bạn nhỏ ít có những phương tiện để vui chơi, ít có sách truyện để đọc. Đêm xuống, các bạn không được ngồi quây quần đầm ấm như ở gia đình em, không được đọc những câu truyện cổ tích rất hay mà ba và mẹ thường chở em đi chọn mua ở các nhà sách... Ngay lúc ấy, trong đầu em đã nảy sinh một ý tưởng, viết một phần mềm chuyện cổ tích dành riêng cho những người bạn thiệt thòi đó.
Khi viết, gặp phải những chỗ khó em thường hỏi anh trai là Nguyễn Hoàng Hải (học lớp 11 Trường trung học phổ thông chuyên Lê Quí Đôn, từng đoạt giải nhất phần mềm thành phố, giải nhì quốc gia nhu liệu Kỹ năng thanh niên năm học 2002-2003).

Ngay trên trang đầu tiên, em đã nghĩ phải có lời mở đầu thế nào thật thiết thực và em đã ghi đoạn viết "Các bạn nhỏ hiện nay rất ít được nghe kể chuyện cổ tích... Để giúp các bạn giải trí sau những giờ học căng thẳng, em đã sưu tầm truyện cổ tích để phát triển thành phần mềm Truyện cổ tích". Những truyện Cây tre trăm đốt, Sọ dừa, Sự tích dưa hấu, Tấm Cám... được em chọn cho những trang phần mềm đầu tiên. Phần mềm của em có cả phần rút ra bài học từ những câu chuyện cổ tích bổ ích.
Bạn,
Báo TN viết tiếp: May mắn thay, nhu lieu ấy lại được giải, em thấy hạnh phúc lắm. Khi em được giải, mọi người đều ngạc nhiên hỏi em học vi tính vào thời gian nào, ở đâu" Thật ra, trong các môn học, ba mẹ đều không tạo áp lực cho em, luôn tạo điều kiện cho em và anh trai vừa chơi, vừa học. Còn tin học, em thường hay đứng đằng sau anh Hải, học lén những thao tác của anh ấy. Anh khen em có ý tưởng độc đáo, và tạo mọi điều kiện để em tự viết phần mềm. Em đang viết một phần mềm nữa, nhưng phải bí mật. Nhất định sẽ rất hấp dẫn!

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Theo báo Thanh Niên, tại thành phố Đà Lạt, chuyện cá độ túc cầu đã trở thành chuyện hàng ngày, và trò cờ bạc này diễn ra mọi lúc, mọi nơi, thu hút đông đảo thanh niên, sinh viên. Phóng viên báo TN viết như sau.
Câu chuyện kể với bạn trong lá thư này xảy ra tại 1 xã nghèo ở tỉnh Hà Nam. Đó là xã Tiên Phong thuộc huyện Duy Tiên, tỉnh Hà Nam. Năm 2003, tỷ lệ gia đình nghèo chiếm 21% dân số. Người dân nơi đây từ ngàn xưa sống dựa chủ yếu vào nông nghiệp và nghề trồng dâu nuôi tằm. Vài ba năm trở lại đây, lợi dụng sông Châu Giang rộng lớn bao bọc
Tại miền Tây,sau dịch cúm gà, nhiều gia đình nông dân gần như sạt nghiệp. Vì vậy, ai cũng trông chờ chính quyền CSVN địa phương công bố hết dịch để gầy dựng lại đàn gà càng sớm càng tốt. Nhưng rồi nhiều người đã ngao ngán vì đụng... bức tường thủ tục quá rắc rối, nhiêu khê với những kiểu hành dân đến bần cùng của các cơ quan chức năng.
Tại VN, một dạo dư luận rộ lên chuyện trẻ con hát nhạc người lớn hay nói nôm na là các "thần đồng" ca nhạc hát "tình ca". Hiện tượng trên trở nên bộc phát khắp nơi từ khi các CD, VCD bán nhan nhản ở mọi hang cùng ngõ hẻm với những "danh ca" Bé Châu, Duy Phước... Độc chiêu nhất là hàng loạt "lò" luyện để trở thành "thần đồng" ca nhạc ra đời.
Trong và ngoài hàng rào trên dưới 90 khu công nghiệp và khu chế xuất cả VN, công nhân vẫn lầm lũi làm việc, vẫn tích cóp từng đồng bạc lẻ mong đổi đời. Lao động cực nhọc suốt ngày ở nhà máy, họ còn chịu nhiềukhốn khổ về chuyện ăn ở như ghi nhận của báo SGGP qua đoạn ký sự như sau.
Chuyện kể với bạn trong lá thư này là chuyện của những người dân nghèo ở Cần Giờ, huyện ngoại thành của Thành phố Sài Gòn. Cuộc đời họ, quanh năm suốt tháng chỉ biết có nghêu và biển. Bất kể là trời mưa hay nắng, lúc đêm hôm hoặc giữa trưa nắng gắt, chỉ cần đợi thủy triều rút, biển cạn là họ đến với biển, đến với nghêu. Báo SGGP viết về những người sống theo con nước qua đoạn ký sự như sau.
Cắt tóc, gội đầu đã thành nghề mưu sinh của nhiều cô, đặc biệt với những cô gái trẻ ở chốn quê. Đa số họ là những cô gái, thi đại học không đỗ hoặc chỉ học đến hết cấp tiểu học, trung học cơ sở (lớp 9) rồi bỏ dở giữa chừng. Không nghề nghiệp, nghe theo lời bạn bè, họ tìm đến những tiệm tóc ở thành phố để học nghề làm đầu với chi phí tối thiểu là 2 triệu đồng/khoá học.
Quán cà phê được nhắc đến trong lá thư này là 1 quán rất đặc biệt. Chủ nhân là 1 cô gái Nhật hoạt động thiện nguyện. Nhân viên phục vụ ở đây đều là những người chậm phát triển, khuyết tật. Họ khoác áo trắng thêu hoa anh đào và đón khách trong tiếng chuông rung reng... Báo Tuổi Trẻ viết về quán này như sau.
Theo ghi nhận của báo quốc nội, cách nay khoảng 15 năm, các chương trình ca nhạc, từ sân khấu tụ điểm, nhà văn hóa đến các đoàn hát, truyền thanh, truyền hình... bỗng nhiên xôm tụ với sự xuất hiện nhiều sáng tác mới của một dàn các nhạc sĩ mới, kéo theo sự xuất hiện của một dàn nghệ sĩ mới, dần dần, trên thị trường âm nhạc có quá nhiều ca khúc tình yêu mà báo quốc nội cho rằng đó là nhạc não tình, nội dung luôn rên rỉ.
Xăm mình đang trở thành "mốt" của nhiều giới trẻ trong nước. Người đi xăm có cả nam, cả nữ. Chỉ cần vài trăm ngàn, những con rồng, sư tử, bông hoa hồng... sẽ qua bàn tay thợ xăm "ngự" lên ngực, lên vai khách. Báo Kinh Tế-Đô Thị viết về các lò xăm mình tại Hà Nội qua đoạn ký sự như sau.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.