Phan Tấn Hải
Trong tuần vừa qua, có một ngày rất đặc biệt: Ngày Thơ Thế giới. Tên tiếng Anh là World Poetry Day.
Ngaỳ này được viết tắt là WPD...
Đó là một ngày được Liên Hiệp Quốc quy định là ngày buông bỏ tất cả vũ khí, để sẽ chỉ cầm bút giâý lên, và làm thơ... Đó là Ngày 21 tháng 3 hàng năm.
Ngày Thơ Thế giới được cử hành vào ngày 21 tháng 3 hàng năm, nhằm nhấn mạnh thơ là nhu cầu xã hội, khuyến khích con người, đặc biệt là thế hệ trẻ tìm về cội nguồn thơ mộng của cõi người..
Thi sĩ Phạm Công Thiên từ trần vào tuần lễ thứ nhì của tháng 3, trong khi ngaỳ thơ là cuối cùng của tuần thứ 3 trong tháng 3 là Ngày Thơ Thế giới. Sự trùng hợp đó có thể không có gì quan trọng, bởi vì nhà thơ Phạm Công Thiện khi sinh thời không bận tâm về ngày tháng.
Nơi đây, trong tháng 3/2018, xin ghi lời tưởng nhớ nhà thơ Phạm Công Thiện.
Phạm Công Thiện (1/6/1941 - 8/3/2011) là một nhà văn, triết gia, học giả, thi sĩ và cư sĩ Phật giáo Việt Nam với pháp danh Nguyên Tánh.
Phạm Công Thiện sinh năm 1941 tại Mỹ Tho, rời Việt Nam từ năm 1970, chuyển sang sống ở Israel, Đức, rồi sống lâu dài tại Pháp. Năm 1983, ông sang Hoa Kỳ, định cư ở Los Angeles, giữ chức giáo sư Phật Học Viện PGVN.
Từ đó về sau, ông ở Mỹ và tiếp tục viết sách - phần lớn là nghiên cứu về đạo Phật. Ông qua đời ngày 8/3/2011 tại thành phố Houston, Texas, Hoa Kỳ.
Hệt như một bông hoa rơi nhẹ nhàng trước gió.
Dưới đây là vài bài thơ của nhà thơ Phạm Công Thiện.
BUỒN
Có chuyện buồn trên cao
Phù phép nổi lào rào
Có chuyện buồn hôm nào
Thôi hết còn gặp nhau
Có chuyện buồn hôm sau
Có nàng tiên cởi áo
Đôi vú nhỏ nghẹn ngào
Thơm nóng đỏ trăng sao
Có chuyện buồn chiêm bao
Nàng tiên cài khuy áo
Mưa dột mấy rừng đào
Thôi hết còn gặp nhau…
TÔI CHẾT
Tôi chết đi hôm nào
Sực tỉnh dậy trên cao
La đà bay phất phưởng
Đạp nhẹ đuôi sao phướn
Tôi sống lại mai sau
Ngồi nhập định non cao
Biệt tích mười phương hướng
Múa ca cùng chim phượng
NGÀY SINH CỦA RẮN VIII
Mười năm qua gió thổi đồi tây
Tôi long đong theo bóng chim gầy
Một sớm em về ru giấc ngủ
Bông trời bay trắng cả rừng cây
Gió thổi đồi tây hay đồi đông
Hiu hắt quê hương bến cỏ hồng
Trong mơ em vẫn còn bên cửa
Tôi đứng trên đồi mây trổ bông
Gió thổi đồi thu qua đồi thông
Mưa hạ ly hương nước ngược dòng
Tôi đau trong tiếng gà xơ xác
Một sớm bông hồng nở cửa đông.
Trong tuần vừa qua, có một ngày rất đặc biệt: Ngày Thơ Thế giới. Tên tiếng Anh là World Poetry Day.
Ngaỳ này được viết tắt là WPD...
Đó là một ngày được Liên Hiệp Quốc quy định là ngày buông bỏ tất cả vũ khí, để sẽ chỉ cầm bút giâý lên, và làm thơ... Đó là Ngày 21 tháng 3 hàng năm.
Ngày Thơ Thế giới được cử hành vào ngày 21 tháng 3 hàng năm, nhằm nhấn mạnh thơ là nhu cầu xã hội, khuyến khích con người, đặc biệt là thế hệ trẻ tìm về cội nguồn thơ mộng của cõi người..
Thi sĩ Phạm Công Thiên từ trần vào tuần lễ thứ nhì của tháng 3, trong khi ngaỳ thơ là cuối cùng của tuần thứ 3 trong tháng 3 là Ngày Thơ Thế giới. Sự trùng hợp đó có thể không có gì quan trọng, bởi vì nhà thơ Phạm Công Thiện khi sinh thời không bận tâm về ngày tháng.
Nơi đây, trong tháng 3/2018, xin ghi lời tưởng nhớ nhà thơ Phạm Công Thiện.
Phạm Công Thiện (1/6/1941 - 8/3/2011) là một nhà văn, triết gia, học giả, thi sĩ và cư sĩ Phật giáo Việt Nam với pháp danh Nguyên Tánh.
Phạm Công Thiện sinh năm 1941 tại Mỹ Tho, rời Việt Nam từ năm 1970, chuyển sang sống ở Israel, Đức, rồi sống lâu dài tại Pháp. Năm 1983, ông sang Hoa Kỳ, định cư ở Los Angeles, giữ chức giáo sư Phật Học Viện PGVN.
Từ đó về sau, ông ở Mỹ và tiếp tục viết sách - phần lớn là nghiên cứu về đạo Phật. Ông qua đời ngày 8/3/2011 tại thành phố Houston, Texas, Hoa Kỳ.
Hệt như một bông hoa rơi nhẹ nhàng trước gió.
Dưới đây là vài bài thơ của nhà thơ Phạm Công Thiện.
BUỒN
Có chuyện buồn trên cao
Phù phép nổi lào rào
Có chuyện buồn hôm nào
Thôi hết còn gặp nhau
Có chuyện buồn hôm sau
Có nàng tiên cởi áo
Đôi vú nhỏ nghẹn ngào
Thơm nóng đỏ trăng sao
Có chuyện buồn chiêm bao
Nàng tiên cài khuy áo
Mưa dột mấy rừng đào
Thôi hết còn gặp nhau…
TÔI CHẾT
Tôi chết đi hôm nào
Sực tỉnh dậy trên cao
La đà bay phất phưởng
Đạp nhẹ đuôi sao phướn
Tôi sống lại mai sau
Ngồi nhập định non cao
Biệt tích mười phương hướng
Múa ca cùng chim phượng
NGÀY SINH CỦA RẮN VIII
Mười năm qua gió thổi đồi tây
Tôi long đong theo bóng chim gầy
Một sớm em về ru giấc ngủ
Bông trời bay trắng cả rừng cây
Gió thổi đồi tây hay đồi đông
Hiu hắt quê hương bến cỏ hồng
Trong mơ em vẫn còn bên cửa
Tôi đứng trên đồi mây trổ bông
Gió thổi đồi thu qua đồi thông
Mưa hạ ly hương nước ngược dòng
Tôi đau trong tiếng gà xơ xác
Một sớm bông hồng nở cửa đông.
Gửi ý kiến của bạn