Cái học ngày xưa và ngày nay tất nhiên là khác. Thời nay, chuộng khoa
học và thực dụng hơn; thời xưa, chuộng khoa cử và văn chương hơn.
Không có nghĩa là văn chương thời xưa có gì độc đáo để so với nay, nhưng vì văn chương thời xưa là đaọ lý thánh hiền: dạy cho làm người tử tế, với Nhân-Nghĩa-Lễ-Trí-Tín. Còn thời nay phải ưu tiên thi Toán-Lý-Hóa-Ngoại Ngữ...
Do vậy, ngàỳ xưa đi thi là lều chõng mệt lắm, không gian lận nổi. Tác phẩm Lều Chõng của cụ Ngô Tất Tố ngày xưa kể lại, theo Wikipedia, rằng xa xưa đó, khi đi thi thí sinh phải mang theo lều, chõng, thức ăn, lặn lội xa xôi lên kinh thành:
“Tác giả Ngô Tất Tố viết truyện này để nói lên những oái ăm của các kỳ thi này và nêu lên sự sụp đổ tinh thần của những nho sĩ suốt đời lấy khoa cử làm con đường tiến thân nhưng lại bị hoàn toàn thất vọng. Lều chõng được đăng trên báo "Thời vụ" năm 1939 và được in sách vào năm 1941...”
Thế đấy, dù là thi kiểu khoa cử, thi kiểu lều chõng là không thực dụng... nhưng rất là lương thiện, vì không liếc, không ngó, không chép... ai được. Bây giờ thì quá trời rồi...
Báo Tiền Phong trong bản tin “Một phiên vào 'chợ' luận văn” đã kể:
“...Dạo quanh các website như choluanvan.net, luanvan.net, thuvienluanvan.com… tất cả đều đăng tải thông tin nhận viết luận văn thạc sỹ, tiến sỹ với mức giá khác nhau, nhưng đều đưa ra cam kết đảm bảo về số liệu, dẫn chứng và đặc biệt không trùng với bất cứ luận văn cùng đề tài nào đã được viết.
Liên lạc với số điện thoại 01285817xxx trên trang luanvanaz.com của một người tên Luân, chúng tôi được người đàn ông này cho biết: “Do đề tài bạn yêu cầu là tiến sỹ nên giá sẽ là 15 triệu đồng. Tên đề tài bạn sẽ phải chọn, còn nếu mua luôn đề tài bên mình là 20 triệu đồng. Nếu đồng ý sẽ giao dịch qua email clbluanvan@yahoo.com. Bạn gửi đề tài và yêu cầu vào đó để mình cân nhắc, còn tiền thì đưa trước 50% vào tài khoản của mình. Số còn lại khi nào bảo vệ thành công sẽ đưa hết cộng với một khoản thưởng thêm”.
Tôi thắc mắc: “Ngộ nhỡ khi chuyển 50% tiền công rồi các ông chuồn êm thì sao”? Luân nói: “Tụi em làm ăn lâu dài mà anh.” (?!)
Chúng tôi liên lạc lại với Chinh và đồng ý mức phí cũng như yêu cầu của anh ta, Chinh phán luôn: “Bạn sáng suốt đó, vì thời buổi này ai còn ngồi một chỗ mà viết luận văn nữa. Hằng ngày tôi nhận vài cái đề tài cử nhân, thạc sỹ là chuyện thường. Thời gian để bạn ngồi loay hoay trong vài tháng để đẻ ra luận án thì nên tìm việc khác kiếm tiền. Dùng một phần tiền đó bỏ ra thuê viết, vừa đỡ mệt đầu óc lại bài bản, chuyên nghiệp hơn”...”(ngưng trích)
Thế giới nghĩ gì về nền giáo dục kiểu lều chõng viết thuê của Việt Nam mình?
Viết thuê luận văn có giúp cho khoa học kỹ thuật VN thăng tiến hay không?
Và rồi, bằng cấp cuối cùng chỉ để cấp cho người có dư tiền thuê viết hay sao?
Tận cùng, cung cấp dịch vụ như thế là vi phạm luật pháp, và di hại cho cả nhiều thế hệ học thuật tương lai.
Không có cách nào để ngăn chận hay sao... Hay là, chính các thầy cô bây giờ cũng phải mở dịch vụ viết thuê nhằm kiếm tiền thêm?
Không có nghĩa là văn chương thời xưa có gì độc đáo để so với nay, nhưng vì văn chương thời xưa là đaọ lý thánh hiền: dạy cho làm người tử tế, với Nhân-Nghĩa-Lễ-Trí-Tín. Còn thời nay phải ưu tiên thi Toán-Lý-Hóa-Ngoại Ngữ...
Do vậy, ngàỳ xưa đi thi là lều chõng mệt lắm, không gian lận nổi. Tác phẩm Lều Chõng của cụ Ngô Tất Tố ngày xưa kể lại, theo Wikipedia, rằng xa xưa đó, khi đi thi thí sinh phải mang theo lều, chõng, thức ăn, lặn lội xa xôi lên kinh thành:
“Tác giả Ngô Tất Tố viết truyện này để nói lên những oái ăm của các kỳ thi này và nêu lên sự sụp đổ tinh thần của những nho sĩ suốt đời lấy khoa cử làm con đường tiến thân nhưng lại bị hoàn toàn thất vọng. Lều chõng được đăng trên báo "Thời vụ" năm 1939 và được in sách vào năm 1941...”
Thế đấy, dù là thi kiểu khoa cử, thi kiểu lều chõng là không thực dụng... nhưng rất là lương thiện, vì không liếc, không ngó, không chép... ai được. Bây giờ thì quá trời rồi...
Báo Tiền Phong trong bản tin “Một phiên vào 'chợ' luận văn” đã kể:
“...Dạo quanh các website như choluanvan.net, luanvan.net, thuvienluanvan.com… tất cả đều đăng tải thông tin nhận viết luận văn thạc sỹ, tiến sỹ với mức giá khác nhau, nhưng đều đưa ra cam kết đảm bảo về số liệu, dẫn chứng và đặc biệt không trùng với bất cứ luận văn cùng đề tài nào đã được viết.
Liên lạc với số điện thoại 01285817xxx trên trang luanvanaz.com của một người tên Luân, chúng tôi được người đàn ông này cho biết: “Do đề tài bạn yêu cầu là tiến sỹ nên giá sẽ là 15 triệu đồng. Tên đề tài bạn sẽ phải chọn, còn nếu mua luôn đề tài bên mình là 20 triệu đồng. Nếu đồng ý sẽ giao dịch qua email clbluanvan@yahoo.com. Bạn gửi đề tài và yêu cầu vào đó để mình cân nhắc, còn tiền thì đưa trước 50% vào tài khoản của mình. Số còn lại khi nào bảo vệ thành công sẽ đưa hết cộng với một khoản thưởng thêm”.
Tôi thắc mắc: “Ngộ nhỡ khi chuyển 50% tiền công rồi các ông chuồn êm thì sao”? Luân nói: “Tụi em làm ăn lâu dài mà anh.” (?!)
Chúng tôi liên lạc lại với Chinh và đồng ý mức phí cũng như yêu cầu của anh ta, Chinh phán luôn: “Bạn sáng suốt đó, vì thời buổi này ai còn ngồi một chỗ mà viết luận văn nữa. Hằng ngày tôi nhận vài cái đề tài cử nhân, thạc sỹ là chuyện thường. Thời gian để bạn ngồi loay hoay trong vài tháng để đẻ ra luận án thì nên tìm việc khác kiếm tiền. Dùng một phần tiền đó bỏ ra thuê viết, vừa đỡ mệt đầu óc lại bài bản, chuyên nghiệp hơn”...”(ngưng trích)
Thế giới nghĩ gì về nền giáo dục kiểu lều chõng viết thuê của Việt Nam mình?
Viết thuê luận văn có giúp cho khoa học kỹ thuật VN thăng tiến hay không?
Và rồi, bằng cấp cuối cùng chỉ để cấp cho người có dư tiền thuê viết hay sao?
Tận cùng, cung cấp dịch vụ như thế là vi phạm luật pháp, và di hại cho cả nhiều thế hệ học thuật tương lai.
Không có cách nào để ngăn chận hay sao... Hay là, chính các thầy cô bây giờ cũng phải mở dịch vụ viết thuê nhằm kiếm tiền thêm?
Gửi ý kiến của bạn