Có nhiều danh hiệu, trên nguyên tắc, là lúc nào cũng tốt.
Thí dụ, danh hiệu Hoa Hậu thế nào cũng đẻ ra tiền. Không chỉ đẻ ra tiền, mà còn có thể lừa gạt vô số kẻ háo sắc, háo dâm, háo danh...
Thậm chí tới như Hoa Hậu cùng đường, phải thực hiện chuyến đi tour sex thì tiền sẽ rơi xuống như mưa.
Nan đề nhức nhối rằng, có rất nhiều danh hiệu không đẻ ra tiền. Hoặc có đẻ ra tiền, thì chỉ là cán bộ vơ vét thôi.
Thí dụ, như người dân ở làng cổ Đường Lâm.
Báo Lao Động kể là, “Người dân Đường Lâm muốn trả danh hiệu, cũng không được.”
Bản tin viết:
“Chuyện 78 người dân ở làng cổ Đường Lâm cùng ký tên vào bản kiến nghị gửi UBND TP.Hà Nội và Cục Di sản Văn hóa (Bộ VHTTDL) xin trả lại danh hiệu Di tích Quốc gia cho Nhà nước, một lần nữa lại đặt ra bài toán giữa “bảo tồn và phát triển” trước các cơ quan quản lý, trong suốt bao nhiêu năm qua chưa có lời giải...
“... Làng được công nhận là di tích quốc gia làng cổ, chúng tôi đã vui mừng lắm vì nghĩ cả đất nước quan tâm đến xã mình. Cán bộ xã nói sẽ thu hút khách du lịch, nhân dân được hưởng lợi từ đó, đời sống sẽ nâng lên. Nhưng thực tế, từ đó đến nay, chỉ có khoảng tám gia đình được đầu tư xây dựng, còn lại gần 400 hộ gia đình chẳng được hỗ trợ gì cả... Chúng tôi không có quyền được tự do xây dựng, sửa sang, cơi nới nhà cửa trên chính mảnh đất của gia đình mình...
Trong khi đa số hộ dân không được xây nhà từ hai tầng trở lên, nhưng thiểu số thì có khoảng 30 gia đình vẫn xây dựng nhà từ 2 – 3 tầng... Dân số của làng mỗi năm tăng lên, diện tích ở thì vẫn thế... Vì vậy, chúng tôi cùng nhau làm đơn này xin trả lại danh hiệu “Di tích quốc gia làng cổ Đường Lâm”; (chúng tôi) làm như thế với mong muốn trả lại sự yên bình và “tự do” (trong sinh hoạt) vốn có của vùng nông thôn trung du này...” - người dân Đường Lâm đã nói như vậy trong đơn thư gửi đến các cơ quan quản lý.
Trong khi người dân bức xúc về cuộc sống, sinh hoạt chật chội và bế tắc của mình thì, bên cạnh đó, trả lời báo chí trước hiện tượng này, ông Phạm Hùng Sơn – trưởng ban quản lý di tích – cho biết: Năm 2012, lượng du khách đến Đường Lâm là 12 vạn người. Như vậy, có thể nhẩm tính được doanh thu từ lượng khách đến tham quan làng cổ Đường Lâm là con số hàng tỉ đồng/năm (20.000d/vé tham quan).
Ông Sơn còn cho biết thêm: Đang đề nghị UBND TP cho tăng tiền phí lên gấp đôi – để hạn chế khách đến tham quan! Một lý do tăng giá khá lạ lùng trong bối cảnh khó khăn của ngành du lịch hiện nay...”
Đúng thế. Có rất nhiều danh hiệu cần phải trả lắm chứ. Thí dụ: thiên đường xã hội chủ nghĩa. Vì chỉ có vài chục gia đình thấy là thiên đường thôi, trong khi gần 90 triệu dân thấy là thê thảm -- vì bị bịt mắt, bịt miệng, bịt tai.
Hay danh hiệu Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam.
Kể cả danh hiệu anh hùng xã hội chủ nghĩa, vân vân.
Phải chi trả toàn bộ cho xong một lần.
Thí dụ, danh hiệu Hoa Hậu thế nào cũng đẻ ra tiền. Không chỉ đẻ ra tiền, mà còn có thể lừa gạt vô số kẻ háo sắc, háo dâm, háo danh...
Thậm chí tới như Hoa Hậu cùng đường, phải thực hiện chuyến đi tour sex thì tiền sẽ rơi xuống như mưa.
Nan đề nhức nhối rằng, có rất nhiều danh hiệu không đẻ ra tiền. Hoặc có đẻ ra tiền, thì chỉ là cán bộ vơ vét thôi.
Thí dụ, như người dân ở làng cổ Đường Lâm.
Báo Lao Động kể là, “Người dân Đường Lâm muốn trả danh hiệu, cũng không được.”
Bản tin viết:
“Chuyện 78 người dân ở làng cổ Đường Lâm cùng ký tên vào bản kiến nghị gửi UBND TP.Hà Nội và Cục Di sản Văn hóa (Bộ VHTTDL) xin trả lại danh hiệu Di tích Quốc gia cho Nhà nước, một lần nữa lại đặt ra bài toán giữa “bảo tồn và phát triển” trước các cơ quan quản lý, trong suốt bao nhiêu năm qua chưa có lời giải...
“... Làng được công nhận là di tích quốc gia làng cổ, chúng tôi đã vui mừng lắm vì nghĩ cả đất nước quan tâm đến xã mình. Cán bộ xã nói sẽ thu hút khách du lịch, nhân dân được hưởng lợi từ đó, đời sống sẽ nâng lên. Nhưng thực tế, từ đó đến nay, chỉ có khoảng tám gia đình được đầu tư xây dựng, còn lại gần 400 hộ gia đình chẳng được hỗ trợ gì cả... Chúng tôi không có quyền được tự do xây dựng, sửa sang, cơi nới nhà cửa trên chính mảnh đất của gia đình mình...
Trong khi đa số hộ dân không được xây nhà từ hai tầng trở lên, nhưng thiểu số thì có khoảng 30 gia đình vẫn xây dựng nhà từ 2 – 3 tầng... Dân số của làng mỗi năm tăng lên, diện tích ở thì vẫn thế... Vì vậy, chúng tôi cùng nhau làm đơn này xin trả lại danh hiệu “Di tích quốc gia làng cổ Đường Lâm”; (chúng tôi) làm như thế với mong muốn trả lại sự yên bình và “tự do” (trong sinh hoạt) vốn có của vùng nông thôn trung du này...” - người dân Đường Lâm đã nói như vậy trong đơn thư gửi đến các cơ quan quản lý.
Trong khi người dân bức xúc về cuộc sống, sinh hoạt chật chội và bế tắc của mình thì, bên cạnh đó, trả lời báo chí trước hiện tượng này, ông Phạm Hùng Sơn – trưởng ban quản lý di tích – cho biết: Năm 2012, lượng du khách đến Đường Lâm là 12 vạn người. Như vậy, có thể nhẩm tính được doanh thu từ lượng khách đến tham quan làng cổ Đường Lâm là con số hàng tỉ đồng/năm (20.000d/vé tham quan).
Ông Sơn còn cho biết thêm: Đang đề nghị UBND TP cho tăng tiền phí lên gấp đôi – để hạn chế khách đến tham quan! Một lý do tăng giá khá lạ lùng trong bối cảnh khó khăn của ngành du lịch hiện nay...”
Đúng thế. Có rất nhiều danh hiệu cần phải trả lắm chứ. Thí dụ: thiên đường xã hội chủ nghĩa. Vì chỉ có vài chục gia đình thấy là thiên đường thôi, trong khi gần 90 triệu dân thấy là thê thảm -- vì bị bịt mắt, bịt miệng, bịt tai.
Hay danh hiệu Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam.
Kể cả danh hiệu anh hùng xã hội chủ nghĩa, vân vân.
Phải chi trả toàn bộ cho xong một lần.
Gửi ý kiến của bạn