Hôm nay,  

Vì Luật Hay Vì Người?

05/01/201300:00:00(Xem: 3801)
Bạn thân,
Đôi khi có những chuyện bất ngờ xảy ra, các luật gia chính thống lại tranh cãi rằng có phải Việt Nam đã có luật để xử chưa, hay có phải rằng luật Việt Nam có thể né tránh được, hay có phải rằng VN có luật nhưng không hề áp dụng, hoặc là làm trái luật, hoặc là xử theo văn bản trái luật...

Nghĩa là đủ thứ loạn xà ngầu.

Như mới đây là chuyện xuất bản. Báo SGGP có baì viết về “Bất cập trong quản lý xuất bản” trong đó nêu một số chuyện tranh cãi mới, một phần là do sự kiện mới phát sinh, phần khác là vì mỗi tỉnh lại tùy nghi linh động dị biệt.

Như tại Sài Gòn, bài báo ghi về:

“...nhiều kiểu sai phạm mới trong lĩnh vực xuất bản. Tiêu biểu như vụ cuốn sách dạy toán cho thiếu nhi lại lấy ví dụ “cắt ngón tay để dạy toán trừ” gây bức xúc dư luận nhưng tác giả phủ nhận, nhà xuất bản (NXB) bác bỏ, đơn vị làm sách bảo “chờ làm rõ”… Kết quả là cuốn sách tiêu cực, gây hại cho người đọc có mặt ngoài thị trường nhưng lại không thể xử lý vì chẳng biết phải xử ai.

Rồi tình trạng “vênh” trong đánh giá ở các địa phương, tỉnh này bảo “sách xấu” phải thu hồi, nhưng tỉnh ngay bên cạnh lại khẳng định “sách tốt” bán tự do. Cùng hệ thống công ty phát hành mà nhà sách ở đây không được bán, trong khi nhà sách ở cách đó vài cây số thì bán thoải mái. Điển hình như trường hợp tranh cãi xung quanh cuốn sách Ở lưng chừng nhìn xuống đám đông, kéo dài từ năm 2011, qua 2012 và đến tận 2013 vẫn chưa thấy có dấu hiệu sẽ có kết luận cuối cùng...”

Trước tiên là bàn chuyện sách giáo khoa... không lẽ Bộ Giáo Dục không dựa vào một chuẩn mực để xét được? Nếu nói cắt ngón tay để dạy trẻ đếm, tại sao không nói chuyện cắt đầu người để dạy toán trừ? Tại sao không nói chuyện các nam học sinh thọc hai bàn tay vào túi quần để làm toán cộng?

Rồi các tỉnh nữa... sách xấu, sách tốt là thế nào? Định nghĩa ra sao? Nếu là tự do xuất bản, tất nhiên là khỏi phải cấm đoán, chỉ trừ sách làm hại thuần phong mỹ tục... Bộ Văn Hóa làm gì ở đây?

Chỉ tội cho trẻ em Việt... cứ phải nghe các quan làm đủ thứ trò kinh dị về văn hóa, rồi lại đổ cho luật bất cập hay gì đó...

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Nỗi lo thiếu thủy sản… Báo Tiền Phong kể: Các nhà máy chế biến thủy sản thiếu nguyên liệu trầm trọng…
Nước nghèo, dân số tương đối, nhưng rác nhựa lên hàng dư thừa… Đó là chuyện VN.
Cán bộ tưng bừng bia rượu trong giờ làm việc là thường… Bây giờ sẽ bị cấm.
Thủ đô vẫn luôn luôn không giống ai: Hà Nội không thoát nổi ô nhiễm….
“Giang hồ hiểm ác!” là châm ngôn thường được nhắc tới trong các truyện kiếm hiệp của nhà văn Kim Dung. Thực tế giang hồ trong tiểu thuyết và giang hồ ở ngoài đời có lẽ chẳng khác nhau bao nhiêu, như chuyện các tay giang hồ đâm chém nhau tại Sài Gòn, Bình Dương trong mấy ngày qua mà báo mạng VNExpress cho biết dưới đây.
So với mức lương của người dân VN hiện nay thì 1.2 triệu đôla một năm trả cho huấn luyện viên đội tuyển quốc gia VN gốc Nam Hàn Park Hang Seo là rất cao dù so với nhiều nước trên thế giới thì không có gì là cao, nhưng điều lạ là tin này trong nước chưa biết thì Thái Lan, Nam Hàn đã biết
Tại sao phải đợi đến 3 tiếng đồng hồ và phải có thỏa thuận bằng giấy tờ chứ không được nói miệng thì các cơ quan truyền thông mạng mới được đăng lại tin của báo giấy?
Hàng ngàn người dân cư ngụ tại một chung cư tại tỉnh Nghê An đã phải di tản vì chung cư bốc cháy dữ dội, theo bản tin của báo Người Đưa Tin cho biết hôm 6 tháng 11.
Đồng Bằng Sông Cửu Long đang quên đi chuyện nước mặn dâng cao mà tập trung vào cuộc vui lễ hội Ook Om Bok mà trong đó thi đua ghe ngo là hào hứng nhất
Cái gì lâu đời thuộc về văn hóa dù là văn hóa vật thể cũng đều quý hiếm như cây thị 900 tuổi tại Chùa Đồng Phúc thuộc tỉnh Quảng Ninh tại miền Bắc Việt Nam được liệt vào si sản văn hóa của Việt Nam
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.