Nguy Cơ Thiếu Nước Sạch
Bạn,
Theo báo SGGP,các chuyên viên của Bộ Tài nguyên và Môi trường nhà nước CSVN vưà báo động rằng khoảng 5 - 10 năm nữa, nhiều tỉnh tại miền Nam và miền Bắc Việt Nam sẽ thiếu nước ngọt sạch sử dụng. Khu vực bị ảnh hưởng nặng nhất là 12 tỉnh, thành phố nhận nguồn nước từ lưu vực sông Đồng Nai. Báo SGGP ghi nhận về thảm họa này qua bản tin như sau.
Tại khu vực miền Bắc, nhiều hệ thống sông ngòi như lưu vực sông Cầu, Nhuệ, Đáy đều bị ô nhiễm hóa chất nghiêm trọng, không thể sử dụng làm nước cấp sinh hoạt. Tại khu vực phía Nam, lưu vực sông Đồng Nai vẫn đang gồng gánh vai trò cấp nước cho 16 triệu dân, nhưng cũng đang có dấu hiệu gia tăng ô nhiễm chất thải công nghiệp. Không chỉ vậy, sông Đồng Nai còn bị đe dọa ô nhiễm nước mặn do tình trạng thủy triều dâng cao vượt kỷ lục trong 50 năm qua, đẩy nước biển xâm nhập sâu vào hệ thống kênh rạch, sông ngòi. Còn tại khu vực miền Trung, nguồn nước đang bị cạn kiệt bởi khô hạn và đầu độc bởi các hoạt động khai thác khoáng sản.
Trước thực tế trên, cơ quan trung ương đã quyết định thành lập hai Ủy ban Bảo vệ lưu vực sông Nhuệ - Đáy và sông Đồng Nai. Thế nhưng, đến nay, hiệu quả hoạt động của hai ủy ban trên vẫn chưa thể đem lại hiệu quả. Nguyên nhân là lưu vực sông chảy qua nhiều tỉnh thành, đòi hỏi phải có sự chung tay phối hợp nhưng rất khó để làm được điều này.
Đơn cử như tại lưu vực sông Đồng Nai, chảy qua 12 tỉnh thành phía Nam, Bộ Tài nguyên và Môi trường có yêu cầu các tỉnh phải thành lập ủy ban bảo vệ sông cho riêng từng tỉnh, nhưng đến nay vẫn còn tỉnh làm tỉnh không. Đó là chưa kể, giữa các tỉnh đã thực hiện giải pháp bảo vệ sông - đoạn chảy qua địa phận của tỉnh cũng khó tìm được tiếng nói chung. Có tỉnh cho rằng mình xả thải ít nên theo đó kinh phí ngân sách dành cho việc bảo vệ sông phải ít thôi. Còn tỉnh nào có nhiều khu công nghiệp đầu tư thì phải chi nhiều hơn. Nhưng nhiều tỉnh lại lập luận ngược lại, họ có nhiều khu công nghiệp nhưng lại bảo đảm công tác "xử lý chất thải" trước khi thải ra sông. Vậy đâu có cớ gì để bắt họ phải chi kinh phí nhiều. Quan điểm của bảo vệ môi trường là ai làm phát sinh chất thải nhiều thì phải trả tiền.
Bạn,
Cũng theo báo SGGP, Bộ Tài nguyên và Môi trường nhà nước CSVN từng nhiều lần đề nghị các tỉnh thành phải giải quyết triệt để hơn những doanh nghiệp gây ô nhiễm môi trường. Trong đó phải kiên quyết đóng cửa doanh nghiệp đen. Thế nhưng nhiều tỉnh vẫn phớt lờ đề nghị trên vì cho rằng nếu làm thế sẽ ảnh hưởng đến hiệu quả kinh tế... Kết quả là "cha chung không ai khóc". Các khu công nghiệp, doanh nghiệp ô nhiễm vẫn mọc lên như nấm và hệ thống sông ngòi, kênh rạch vẫn ngày đêm oằn mình chịu ô nhiễm.
Bạn,
Theo báo SGGP,các chuyên viên của Bộ Tài nguyên và Môi trường nhà nước CSVN vưà báo động rằng khoảng 5 - 10 năm nữa, nhiều tỉnh tại miền Nam và miền Bắc Việt Nam sẽ thiếu nước ngọt sạch sử dụng. Khu vực bị ảnh hưởng nặng nhất là 12 tỉnh, thành phố nhận nguồn nước từ lưu vực sông Đồng Nai. Báo SGGP ghi nhận về thảm họa này qua bản tin như sau.
Tại khu vực miền Bắc, nhiều hệ thống sông ngòi như lưu vực sông Cầu, Nhuệ, Đáy đều bị ô nhiễm hóa chất nghiêm trọng, không thể sử dụng làm nước cấp sinh hoạt. Tại khu vực phía Nam, lưu vực sông Đồng Nai vẫn đang gồng gánh vai trò cấp nước cho 16 triệu dân, nhưng cũng đang có dấu hiệu gia tăng ô nhiễm chất thải công nghiệp. Không chỉ vậy, sông Đồng Nai còn bị đe dọa ô nhiễm nước mặn do tình trạng thủy triều dâng cao vượt kỷ lục trong 50 năm qua, đẩy nước biển xâm nhập sâu vào hệ thống kênh rạch, sông ngòi. Còn tại khu vực miền Trung, nguồn nước đang bị cạn kiệt bởi khô hạn và đầu độc bởi các hoạt động khai thác khoáng sản.
Trước thực tế trên, cơ quan trung ương đã quyết định thành lập hai Ủy ban Bảo vệ lưu vực sông Nhuệ - Đáy và sông Đồng Nai. Thế nhưng, đến nay, hiệu quả hoạt động của hai ủy ban trên vẫn chưa thể đem lại hiệu quả. Nguyên nhân là lưu vực sông chảy qua nhiều tỉnh thành, đòi hỏi phải có sự chung tay phối hợp nhưng rất khó để làm được điều này.
Đơn cử như tại lưu vực sông Đồng Nai, chảy qua 12 tỉnh thành phía Nam, Bộ Tài nguyên và Môi trường có yêu cầu các tỉnh phải thành lập ủy ban bảo vệ sông cho riêng từng tỉnh, nhưng đến nay vẫn còn tỉnh làm tỉnh không. Đó là chưa kể, giữa các tỉnh đã thực hiện giải pháp bảo vệ sông - đoạn chảy qua địa phận của tỉnh cũng khó tìm được tiếng nói chung. Có tỉnh cho rằng mình xả thải ít nên theo đó kinh phí ngân sách dành cho việc bảo vệ sông phải ít thôi. Còn tỉnh nào có nhiều khu công nghiệp đầu tư thì phải chi nhiều hơn. Nhưng nhiều tỉnh lại lập luận ngược lại, họ có nhiều khu công nghiệp nhưng lại bảo đảm công tác "xử lý chất thải" trước khi thải ra sông. Vậy đâu có cớ gì để bắt họ phải chi kinh phí nhiều. Quan điểm của bảo vệ môi trường là ai làm phát sinh chất thải nhiều thì phải trả tiền.
Bạn,
Cũng theo báo SGGP, Bộ Tài nguyên và Môi trường nhà nước CSVN từng nhiều lần đề nghị các tỉnh thành phải giải quyết triệt để hơn những doanh nghiệp gây ô nhiễm môi trường. Trong đó phải kiên quyết đóng cửa doanh nghiệp đen. Thế nhưng nhiều tỉnh vẫn phớt lờ đề nghị trên vì cho rằng nếu làm thế sẽ ảnh hưởng đến hiệu quả kinh tế... Kết quả là "cha chung không ai khóc". Các khu công nghiệp, doanh nghiệp ô nhiễm vẫn mọc lên như nấm và hệ thống sông ngòi, kênh rạch vẫn ngày đêm oằn mình chịu ô nhiễm.
Ý kiến bạn đọc
11/01/201100:25:27
BaPhải
Khách
Muốn những chuyện rắc rối như thế này không xảy ra chỉ có :" DẸP BỎ ĐẢNG CỘNG SẢN".