Bạn,
Tại các khu công nghiệp trên địa bàn các tỉnh Đồng Nai, Bình Dương và TPSG, giới công nhân thuê phòng trọ có cuộc sống không lấy gì làm ổn định. Họ phải đối mặt với chuyện mưu sinh như: tiền phòng, tiền điện, tiền chợ... và cả an ninh cho chính mình. Khó khăn là vậy nhưng nhiều thanh niên vẫn phải sống và số lượng lao động rời bỏ quê nhà để đến các khu công nghiệp kiếm việc ngày càng tăng. Và không còn sự lựa chọn nào khác, phòng trọ vẫn là nơi để giới công nhân sống ngày này qua ngày khác. Những công nhân thâm niên luôn để lại nhiều bài học "xương máu" cho những người mới bước chân vào cuộc sống phòng trọ: không nên mua sắm đồ đắt tiền vì sẽ bị chôm. Báo quốc nội viết về tệ nạn này và những nỗi lo của công nhân như sau.
Cách đây hơn 1 tháng, tại phòng trọ khu phố 11, phường An Bình xảy ra vụ mất cắp mà khổ chủ phải công nhận "bọn trộm quá chuyên nghiệp". Dãy phòng trọ phía sau gồm 8 phòng mà chỉ phòng số 6 bị mất. Bọn trộm đã không cắt khoá mà chỉ cần nậy tung bản lề cửa sắt rồi ung dung vào phòng bê tivi 21inch, dàn máy, loa v.v... trong khi các phòng phía ngoài vẫn vô tư ngủ trưa mà không hề ha biết. Điều đó có thể thấy, giờ giấc sinh hoạt của dãy phòng này đã được nghiên cứu chính xác vì đó chính là thời gian các công nhân vừa làm ca 3 về và ngủ say như chết. Không đơn giản là vụ mất trộm đồ đạc mà điều đáng nói là tính đoàn kết, giúp đỡ lẫn nhau của những người sống cùng dãy đều không có nhiều và ít quan tâm tới an ninh phòng trọ của nhau. Thông thường, giới công nhân với đồng lương thấp chỉ đủ trả tiền phòng và ăn uống, sinh hoạt hàng ngày. Cá biệt mới có một số trường hợp lương khá cao, sau một thời gian tiết kiệm là có thể mua tive, dàn máy nghe nhạc để sinh hoạt cho đỡ buồn. Chính những trường hợp này là mồi ngon cho bọn chuyên "đào tường khoét vách" kiếm sống. Do vậy, những bài học "xương máu" trở thành sự sống còn đối với người đã và đang ở phòng trọ.
Hàng ngày phải lo làm việc để có tiền trả chủ nhà, ăn uống, mua đồ... lại lo cảnh bọn trộm "viếng thăm" phòng trọ luôn là sự thử thách cho bất cứ bạn trẻ nào muốn sống ở phòng trọ. Sống lâu thì sẽ có nhiều kinh nghiệm, người đi trước truyền lại cho người đi sau nhưng họ luôn có tiếng nói chung: dựa vào nhau mà sống. Theo Quang Việt, người thâm niêm khá lâu về cuộc sống phòng trọ nói: "Thời gian mất cắp thường là buổi trưa và đêm. Tuy nhiên, rất hiếm khi cả dãy phòng trọ không có ai. Chủ yếu là mọi người phải đoàn kết, ai ở nhà thì nhìn họ phòng của những người đi làm ca".
Bạn,
Cũng theo báo quốc nội, có nhiều vụ mất cắp khá tinh vi và mọi người ở phòng trọ đều... bị động. Dân trộm cắp thường đi theo nhóm, kẻ thì đứng trông còn những tay trộm còn lại thì ra tay. Khu phố 6, Long Bình đã từng có vụ mất cắp xe máy và tất cả những người ở trong phòng trọ chỉ còn biết nhìn và hô hoán vì bọn trộm đã lấy dây thép buộc tất cả cửa ngoài phòng trọ.
Tại các khu công nghiệp trên địa bàn các tỉnh Đồng Nai, Bình Dương và TPSG, giới công nhân thuê phòng trọ có cuộc sống không lấy gì làm ổn định. Họ phải đối mặt với chuyện mưu sinh như: tiền phòng, tiền điện, tiền chợ... và cả an ninh cho chính mình. Khó khăn là vậy nhưng nhiều thanh niên vẫn phải sống và số lượng lao động rời bỏ quê nhà để đến các khu công nghiệp kiếm việc ngày càng tăng. Và không còn sự lựa chọn nào khác, phòng trọ vẫn là nơi để giới công nhân sống ngày này qua ngày khác. Những công nhân thâm niên luôn để lại nhiều bài học "xương máu" cho những người mới bước chân vào cuộc sống phòng trọ: không nên mua sắm đồ đắt tiền vì sẽ bị chôm. Báo quốc nội viết về tệ nạn này và những nỗi lo của công nhân như sau.
Cách đây hơn 1 tháng, tại phòng trọ khu phố 11, phường An Bình xảy ra vụ mất cắp mà khổ chủ phải công nhận "bọn trộm quá chuyên nghiệp". Dãy phòng trọ phía sau gồm 8 phòng mà chỉ phòng số 6 bị mất. Bọn trộm đã không cắt khoá mà chỉ cần nậy tung bản lề cửa sắt rồi ung dung vào phòng bê tivi 21inch, dàn máy, loa v.v... trong khi các phòng phía ngoài vẫn vô tư ngủ trưa mà không hề ha biết. Điều đó có thể thấy, giờ giấc sinh hoạt của dãy phòng này đã được nghiên cứu chính xác vì đó chính là thời gian các công nhân vừa làm ca 3 về và ngủ say như chết. Không đơn giản là vụ mất trộm đồ đạc mà điều đáng nói là tính đoàn kết, giúp đỡ lẫn nhau của những người sống cùng dãy đều không có nhiều và ít quan tâm tới an ninh phòng trọ của nhau. Thông thường, giới công nhân với đồng lương thấp chỉ đủ trả tiền phòng và ăn uống, sinh hoạt hàng ngày. Cá biệt mới có một số trường hợp lương khá cao, sau một thời gian tiết kiệm là có thể mua tive, dàn máy nghe nhạc để sinh hoạt cho đỡ buồn. Chính những trường hợp này là mồi ngon cho bọn chuyên "đào tường khoét vách" kiếm sống. Do vậy, những bài học "xương máu" trở thành sự sống còn đối với người đã và đang ở phòng trọ.
Hàng ngày phải lo làm việc để có tiền trả chủ nhà, ăn uống, mua đồ... lại lo cảnh bọn trộm "viếng thăm" phòng trọ luôn là sự thử thách cho bất cứ bạn trẻ nào muốn sống ở phòng trọ. Sống lâu thì sẽ có nhiều kinh nghiệm, người đi trước truyền lại cho người đi sau nhưng họ luôn có tiếng nói chung: dựa vào nhau mà sống. Theo Quang Việt, người thâm niêm khá lâu về cuộc sống phòng trọ nói: "Thời gian mất cắp thường là buổi trưa và đêm. Tuy nhiên, rất hiếm khi cả dãy phòng trọ không có ai. Chủ yếu là mọi người phải đoàn kết, ai ở nhà thì nhìn họ phòng của những người đi làm ca".
Bạn,
Cũng theo báo quốc nội, có nhiều vụ mất cắp khá tinh vi và mọi người ở phòng trọ đều... bị động. Dân trộm cắp thường đi theo nhóm, kẻ thì đứng trông còn những tay trộm còn lại thì ra tay. Khu phố 6, Long Bình đã từng có vụ mất cắp xe máy và tất cả những người ở trong phòng trọ chỉ còn biết nhìn và hô hoán vì bọn trộm đã lấy dây thép buộc tất cả cửa ngoài phòng trọ.
Gửi ý kiến của bạn