(Sydney-VNN) Theo bản tin từ Ủy Ban Bảo Vệ Người Lao Động VN (UBBV) phổ biến hôm nay 11-10-07, cho biết UBBV đã lên tiếng qua một bài bình luận được nhật báo Australian Financial Review đăng tải ngày 10/7, kêu gọi Canberra hãy đòi nhà nước Hà Nội, chính quyền Phnom Penh, v.v. cải thiện lương và điều kiện làm việc cho người lao động ở nước họ, thay vì dùng Work Choices để ép lương người lao động Úc.
Bài được đăng ở trang 63, mở đầu bằng sự kiện một hãng ở Victoria vừa đuổi việc một số nhân viên người Việt mà không trả tiền bồi thường, khiến công đoàn CFMEU phải can thiệp. Bài nói rằng để tránh tình trạng giới chủ nhân lạm quyền, thì người lao động phải hợp đoàn để quân bình sức mạnh với chủ. Thế nhưng chính quyền Úc lại dùng luật Work Choices để hạ công đoàn, do đó làm mất thế quân bình.
Work Choices cũng là sách lược đẩy Úc xuống thấp để cạnh trạnh với những nước có mức lương rẻ. UBBV nói rằng một sách lược khác nên xét đến, tốt hơn cho Úc, là kéo lương và mức sống ở các nước này lên, bằng cách Canberra đòi Hà Nội, Nam Vang, v.v. phải áp dụng luật lao động nội điạ của chính mình, và phải tôn trọng luật lao động quốc tế.
Tác giả bài viết là ông Đoàn Việt Trung là một trong những sáng lập viên của Ủy Ban Bảo Vệ Người Lao Động Việt Nam. Sau đây là bản lược dịch bài viết nói trên.
"Gần đây khi công ty Pele Curtains sa thải một số nhân viên, với lý do có ít hàng để làm, họ không trả tiền bồi thường cho nhân viên.
Một số người không rành tiếng Anh mấy, nên công đoàn của họ, Construction Forestry Mining and Energy Union, đang ra Hội Đồng Quan Hệ Lao Tư để đòi tiền bồi thường đó cho họ.
Có một nhân viên ở đó cho tôi hay rằng công ty này hứa với nhân viên còn lại là sẽ cho làm giờ phụ trội, và sẽ mướn nhân viên làm việc tạm thời. Người nhân viên này uất ức là có vẻ đã bị sa thải bất công, nhưng họ không có quyền kiện Pele Curtains vì Pele có dưới 100 nhân viên.
Để tạo ra cái mà họ gọi là sự uyển chuyển cho chủ và nhân viên, thì luật Work Choices đã làm cho chủ nhân nào muốn lạm quyền có thể dễ dàng làm vậy hơn.
Trong năm tranh cử này, và giữa những tiếng la ó cho rằng giới công đoàn có quá nhiều quyền lực, ta nên nhớ chính giới chủ có tiềm tàng quyền lực.
Giới chủ có toàn quyền đình công. Miễn sao trả hết nợ, là họ có quyền đóng cửa. Còn người lao động thì ngày càng bị giới hạn và cấm đình công.
Và giới chủ không cần phải đoàn ngũ hoá mới có sức mạnh. Một người chủ đe doạ đóng cửa công ty, là mọi nhân viên phải lo. Một người lao động đình công một mình thì chẳng ai màng. Vì thế, người lao động phải hợp đoàn.
Quyền lực của giới công đoàn, và quyền lực của hội đoàn các chủ nhân, chẳng có gì sai trái. Nếu quân bình, thì xã hội công bằng. Thiếu quân bình mới tạo ra bất công.
Lẽ ra các chính quyền nên giúp duy trì thế quân bình, nhưng tiếc thay chính quyền hiện nay thì không, một phần vì chủ nghĩa, và một phần vì nhiều công đoàn là đối thủ của họ trên chính trường.
Mục đích của Work Choices không phải là trừng phạt sai phạm, mà là làm què quặt công đoàn, chẳng hạn như đẩy họ ra khỏi những giao kèo lao tư và ra khỏi nơi làm việc.
Người ta nói là Work Choices đã giúp tạo ra và duy trì việc làm ở Úc trước sự cạnh tranh từ những nước lương thấp. Nhưng cạnh tranh bằng cách bớt lương ở Úc không phải là sách lược tốt nhất.
Nước Úc có thể yêu cầu các quốc gia đó phải thực hành luật lao động nội địa của chính họ và tôn trọng luật lao động quốc tế, để từng bước tăng lương và nâng cao đời sống của người dân họ.
Người lao động ở Việt Nam đã cho tổ chức của tôi hay rằng họ thường xuyên phải làm 10-14 tiếng một ngày mà không được trả lương phụ trội, rằng nơi làm việc thiếu an toàn, và nhân viên bị tai nạn lao động không được bồi thường -- tất cả những việc này đều trái với chính luật lao động ở Việt Nam.
Ở Cambodia, Tổ Chức Lao Động Quốc Tế lâu nay vẫn tổ chức những cuộc thanh tra các xưởng làm quần áo có giấy phép xuất cảng, do đó đã cải thiện điều kiện làm việc. Ta nên thử những cách tương tự trong các kỹ nghệ khác, các nước khác.
Nếu chọn giữa một đàng là nhà nước Hà Nội hay chính quyền Phnom Penh giận dữ với Canberra, một đàng là xiết công đoàn và giảm lương người lao động Úc, thì sự lựa chọn nào tốt hơn"
Tác giả Đoàn Việt Trung là một trong những sáng lập viên của Ủy Ban Bảo Vệ Người Lao Động Việt Nam"
Được biết, vào các ngày 18, 24, 25 và 26 tháng Tám tới đây, UBBV sẽ tổ chức những buổi nói chuyện ở Brisbane, Sydney, Adelaide, và Melbourne về tình hình lao động ở VN và kinh nghiệm của Ba Lan. Đặc biệt có mời ông Miroslaw Chojecki từ Ba Lan sang, ông từng hoạt động đắc lực cho Công Đoàn Đoàn Kết Solidarity. UBBV sẽ có thông báo chi tiết sau.
(http://baovelaodong.com/)
Bài được đăng ở trang 63, mở đầu bằng sự kiện một hãng ở Victoria vừa đuổi việc một số nhân viên người Việt mà không trả tiền bồi thường, khiến công đoàn CFMEU phải can thiệp. Bài nói rằng để tránh tình trạng giới chủ nhân lạm quyền, thì người lao động phải hợp đoàn để quân bình sức mạnh với chủ. Thế nhưng chính quyền Úc lại dùng luật Work Choices để hạ công đoàn, do đó làm mất thế quân bình.
Work Choices cũng là sách lược đẩy Úc xuống thấp để cạnh trạnh với những nước có mức lương rẻ. UBBV nói rằng một sách lược khác nên xét đến, tốt hơn cho Úc, là kéo lương và mức sống ở các nước này lên, bằng cách Canberra đòi Hà Nội, Nam Vang, v.v. phải áp dụng luật lao động nội điạ của chính mình, và phải tôn trọng luật lao động quốc tế.
Tác giả bài viết là ông Đoàn Việt Trung là một trong những sáng lập viên của Ủy Ban Bảo Vệ Người Lao Động Việt Nam. Sau đây là bản lược dịch bài viết nói trên.
"Gần đây khi công ty Pele Curtains sa thải một số nhân viên, với lý do có ít hàng để làm, họ không trả tiền bồi thường cho nhân viên.
Một số người không rành tiếng Anh mấy, nên công đoàn của họ, Construction Forestry Mining and Energy Union, đang ra Hội Đồng Quan Hệ Lao Tư để đòi tiền bồi thường đó cho họ.
Có một nhân viên ở đó cho tôi hay rằng công ty này hứa với nhân viên còn lại là sẽ cho làm giờ phụ trội, và sẽ mướn nhân viên làm việc tạm thời. Người nhân viên này uất ức là có vẻ đã bị sa thải bất công, nhưng họ không có quyền kiện Pele Curtains vì Pele có dưới 100 nhân viên.
Để tạo ra cái mà họ gọi là sự uyển chuyển cho chủ và nhân viên, thì luật Work Choices đã làm cho chủ nhân nào muốn lạm quyền có thể dễ dàng làm vậy hơn.
Trong năm tranh cử này, và giữa những tiếng la ó cho rằng giới công đoàn có quá nhiều quyền lực, ta nên nhớ chính giới chủ có tiềm tàng quyền lực.
Giới chủ có toàn quyền đình công. Miễn sao trả hết nợ, là họ có quyền đóng cửa. Còn người lao động thì ngày càng bị giới hạn và cấm đình công.
Và giới chủ không cần phải đoàn ngũ hoá mới có sức mạnh. Một người chủ đe doạ đóng cửa công ty, là mọi nhân viên phải lo. Một người lao động đình công một mình thì chẳng ai màng. Vì thế, người lao động phải hợp đoàn.
Quyền lực của giới công đoàn, và quyền lực của hội đoàn các chủ nhân, chẳng có gì sai trái. Nếu quân bình, thì xã hội công bằng. Thiếu quân bình mới tạo ra bất công.
Lẽ ra các chính quyền nên giúp duy trì thế quân bình, nhưng tiếc thay chính quyền hiện nay thì không, một phần vì chủ nghĩa, và một phần vì nhiều công đoàn là đối thủ của họ trên chính trường.
Mục đích của Work Choices không phải là trừng phạt sai phạm, mà là làm què quặt công đoàn, chẳng hạn như đẩy họ ra khỏi những giao kèo lao tư và ra khỏi nơi làm việc.
Người ta nói là Work Choices đã giúp tạo ra và duy trì việc làm ở Úc trước sự cạnh tranh từ những nước lương thấp. Nhưng cạnh tranh bằng cách bớt lương ở Úc không phải là sách lược tốt nhất.
Nước Úc có thể yêu cầu các quốc gia đó phải thực hành luật lao động nội địa của chính họ và tôn trọng luật lao động quốc tế, để từng bước tăng lương và nâng cao đời sống của người dân họ.
Người lao động ở Việt Nam đã cho tổ chức của tôi hay rằng họ thường xuyên phải làm 10-14 tiếng một ngày mà không được trả lương phụ trội, rằng nơi làm việc thiếu an toàn, và nhân viên bị tai nạn lao động không được bồi thường -- tất cả những việc này đều trái với chính luật lao động ở Việt Nam.
Ở Cambodia, Tổ Chức Lao Động Quốc Tế lâu nay vẫn tổ chức những cuộc thanh tra các xưởng làm quần áo có giấy phép xuất cảng, do đó đã cải thiện điều kiện làm việc. Ta nên thử những cách tương tự trong các kỹ nghệ khác, các nước khác.
Nếu chọn giữa một đàng là nhà nước Hà Nội hay chính quyền Phnom Penh giận dữ với Canberra, một đàng là xiết công đoàn và giảm lương người lao động Úc, thì sự lựa chọn nào tốt hơn"
Tác giả Đoàn Việt Trung là một trong những sáng lập viên của Ủy Ban Bảo Vệ Người Lao Động Việt Nam"
Được biết, vào các ngày 18, 24, 25 và 26 tháng Tám tới đây, UBBV sẽ tổ chức những buổi nói chuyện ở Brisbane, Sydney, Adelaide, và Melbourne về tình hình lao động ở VN và kinh nghiệm của Ba Lan. Đặc biệt có mời ông Miroslaw Chojecki từ Ba Lan sang, ông từng hoạt động đắc lực cho Công Đoàn Đoàn Kết Solidarity. UBBV sẽ có thông báo chi tiết sau.
(http://baovelaodong.com/)
Gửi ý kiến của bạn