OTTAWA (KL) — Ngày thứ hai Mỹ và Trung quốc đã đạt được thỏa hiệp mậu dịch chính. Thỏa hiệp này làm tăng hàng tỷ Mỹ kim hàng Mỹ bán ra nước ngoài đối với các nhà sản xuất, đối với các nông gia và đối với các xí nghiệp thuộc loại kỹ thuật cao cấp; nhưng nó cũng gây ra cái khó khăn cho vấn đề nhân dụng của Mỹ quốc trong tương lai theo như các nghiệp đoàn lao công (Labor Unions) cho biết trong đó có sự lên tiếng của AFL-CIO.
Các công ty Mỹ như xuất cảng nông cơ, chế tạo hàng hóa, sản xuất phần mềm về điện toán, cũng như cung cấp dịch vụ chẳng hạn như ngân hàng và chứng khoán, tất cả là những công ty có lợi nhiều nhất trong Mậu-dịch Mỹ-Trung (US-China Trade Deal).
Trên căn bản của Mậu-dịch, Trung quốc đồng ý giảm thuế biểu nhập cảng trung bình cho 23% mặt hàng, được coi như là hành vi tiên khởi cho việc được chấp nhận để gia nhập Tổ chức Mậu dịch Quốc tế (WTO). Thêm vào đó Trung quốc sẽ mở nhiều thị trường mà trước đây Trung quốc đã cấm người nước ngoài đầu tư vào để cạnh tranh.
Dân chúng Mỹ, những người tiêu thụ hàng xuất khẩu của Trung quốc sẽ không thấy giá cả hàng Trung quốc thay đổi như hiện đang bán trong các cửa tiệm tại Hoa kỳ, nhưng giá cả này có thể thay đổi tại Canada. Nhưng dầu sao Mậu-dịch Mỹ Trung cũng là dịp tốt để Mỹ quốc có thể tiếp cận với 1tỷ 3 dân Trung quốc, tất cả đều là những người tiêu thụ hàng Mỹ và giúp nền kinh tế Mỹ bung ra một ngày nào đó.
Về điểm tiếp cận thị trường Trung quốc, Mỹ đã có sẵn số du học sinh trước đây từng theo học tại Hoa kỳ để tiếp tay. Với năm nguyên tắc về sống chung hoà bình mà Trung quốc công bố trong cuộc hội nghị Bangdung, thêm chính sách một Trung quốc có hai thể chế chính trị (Tư bản và Xã hội chủ nghĩa) để bảo đảm sự ổn định cho các nhượng địa được trở về và hội nhập vào một Đại Trung hoa theo khuynh hướng toàn cầu, chính quyền Trung quốc còn cần phải mở rộng chính sách để lấy lại Đài loan một cách hòa bình theo như dân chúng Trung hoa mong muốn.
Dưới đây sự ảnh hưởng của Mậu dịch Mỹ- Trung được phân tích theo từng lãnh vực:
Nông Nghiệp (Agriculture): Theo các giới chức Mỹ cho biết các nông gia là những người hưởng lợi lớn. Thuế biểu sẽ bớt đi và các hàng rào cấm cản các mặt hàng không nằm trong thuế biểu (hàng dùng để phong tỏa kinh tế phát triển) cũng được bãi bỏ, chẳng hạn như bắp, lúa mì và đậu nành. Thuế biểu của toàn thể mặt hàng được hạ thấp chút síu, từ 15% sụt xuống 14,5%.
Ô-Tô (Automobiles): Thuế biểu về nhập cảng xe hơi được đánh từ 80% cho tới 100%, thuế này được cắt giảm 25% vào năm 2006, kéo dài hơn một năm theo sáng kiến của Hoa-kỳ. Các công ty tài trợ xe hơi Hoa kỳ, ngân hàng cũng như tín dụng sẽ tiếp cận nhanh chóng vào thị trường xe hơi Trung quốc.
Ngân Hàng (Banking): Các ngân hàng Mỹ sẽ được phép hoán chuyển tiền tệ cho kinh doanh trong vòng hai năm và cho cá nhân trong vòng năm năm. Sau 5 năm, các ngân hàng Mỹ hiện nay đang bị giới hạn hoạt động một số nơi sẽ được tự do mở các dịch vụ khắp nơi trên lục địa Trung quốc.
Du-Hí (Entertainment): Mỗi năm Trung quốc sẽ cho nhập để chiếu 5 phim của Mỹ, có nghĩa là gấp hai lần số phim hiện nay, đồng thời cho phép được chia lời số phim được chiếu cũng như các bản nhạc xuất bán tại Trung quốc.
Mạng lưới Điện toán (Internet): Kỹ nghệ mạng lưới điện toán đang bùng lên tại Trung quốc, nhưng hiện nay kỹ nghệ này bị Trung quốc cấm các người nước ngoài kinh doanh, sẽ được mở ra để cho đầu tư cùng với các nhà cung cấp dịch vụ về mạng lưới.
Chứng Khoán (Securities): Thị truờng chứng khoán của Trung quốc còn chưa phát triển, các doanh nghiệp Mỹ sẽ chỉ được phép có một số khổ phần nhỏ nào so với các doanh nghiệp của Trung quốc trong việc hợp tác đầu tư liên hệ tới sự quản trị tài khoản.
Viễn Thông (Telecommunications): Các công ty viễn thông Mỹ, hiện nay bị cấm đầu tư vào dịch vụ điện thoại (Telephone Services) trong khi thị trưởng viễn thông đang phát quá nhanh trên thế giới, sẽ được phép hùn 49% vốn vào các công ty viễn thông của Trung quốc ngay khi Trung quốc gia ngập Mậu dịch quốc tế (WTO)... Sau đó hai năm các công ty Mỹ sẽ được phép hùn 50% vốn với các công ty của Trung quốc. Trong tháng tư, Mỹ quốc đã đòi được hùn 51% vốn, nhưng được trả lời còn tùy thuộc thời biểu (Time Table).
Hàng dệt (Textile): Trong khi đó Trung quốc hối hả đòi sớm quyết định về số lượng hàng dệt (Quotas) được cho nhập vào Mỹ quốc. Số lượng hàng dệt nhập khẩu đã ấn định trước đây vẫn theo như thỏa hiệp chín năm và được áp dụng cho tới năm 2005. Theo giới chức Mỹ cho biết, sau bốn năm cơ chế chống tăng vọt sẽ bảo vệ kỹ nghệ dệt của Mỹ tránh khỏi số hàng giá hạ của Trung quốc tràn ngập Mỹ quốc.
Các công ty Mỹ như xuất cảng nông cơ, chế tạo hàng hóa, sản xuất phần mềm về điện toán, cũng như cung cấp dịch vụ chẳng hạn như ngân hàng và chứng khoán, tất cả là những công ty có lợi nhiều nhất trong Mậu-dịch Mỹ-Trung (US-China Trade Deal).
Trên căn bản của Mậu-dịch, Trung quốc đồng ý giảm thuế biểu nhập cảng trung bình cho 23% mặt hàng, được coi như là hành vi tiên khởi cho việc được chấp nhận để gia nhập Tổ chức Mậu dịch Quốc tế (WTO). Thêm vào đó Trung quốc sẽ mở nhiều thị trường mà trước đây Trung quốc đã cấm người nước ngoài đầu tư vào để cạnh tranh.
Dân chúng Mỹ, những người tiêu thụ hàng xuất khẩu của Trung quốc sẽ không thấy giá cả hàng Trung quốc thay đổi như hiện đang bán trong các cửa tiệm tại Hoa kỳ, nhưng giá cả này có thể thay đổi tại Canada. Nhưng dầu sao Mậu-dịch Mỹ Trung cũng là dịp tốt để Mỹ quốc có thể tiếp cận với 1tỷ 3 dân Trung quốc, tất cả đều là những người tiêu thụ hàng Mỹ và giúp nền kinh tế Mỹ bung ra một ngày nào đó.
Về điểm tiếp cận thị trường Trung quốc, Mỹ đã có sẵn số du học sinh trước đây từng theo học tại Hoa kỳ để tiếp tay. Với năm nguyên tắc về sống chung hoà bình mà Trung quốc công bố trong cuộc hội nghị Bangdung, thêm chính sách một Trung quốc có hai thể chế chính trị (Tư bản và Xã hội chủ nghĩa) để bảo đảm sự ổn định cho các nhượng địa được trở về và hội nhập vào một Đại Trung hoa theo khuynh hướng toàn cầu, chính quyền Trung quốc còn cần phải mở rộng chính sách để lấy lại Đài loan một cách hòa bình theo như dân chúng Trung hoa mong muốn.
Dưới đây sự ảnh hưởng của Mậu dịch Mỹ- Trung được phân tích theo từng lãnh vực:
Nông Nghiệp (Agriculture): Theo các giới chức Mỹ cho biết các nông gia là những người hưởng lợi lớn. Thuế biểu sẽ bớt đi và các hàng rào cấm cản các mặt hàng không nằm trong thuế biểu (hàng dùng để phong tỏa kinh tế phát triển) cũng được bãi bỏ, chẳng hạn như bắp, lúa mì và đậu nành. Thuế biểu của toàn thể mặt hàng được hạ thấp chút síu, từ 15% sụt xuống 14,5%.
Ô-Tô (Automobiles): Thuế biểu về nhập cảng xe hơi được đánh từ 80% cho tới 100%, thuế này được cắt giảm 25% vào năm 2006, kéo dài hơn một năm theo sáng kiến của Hoa-kỳ. Các công ty tài trợ xe hơi Hoa kỳ, ngân hàng cũng như tín dụng sẽ tiếp cận nhanh chóng vào thị trường xe hơi Trung quốc.
Ngân Hàng (Banking): Các ngân hàng Mỹ sẽ được phép hoán chuyển tiền tệ cho kinh doanh trong vòng hai năm và cho cá nhân trong vòng năm năm. Sau 5 năm, các ngân hàng Mỹ hiện nay đang bị giới hạn hoạt động một số nơi sẽ được tự do mở các dịch vụ khắp nơi trên lục địa Trung quốc.
Du-Hí (Entertainment): Mỗi năm Trung quốc sẽ cho nhập để chiếu 5 phim của Mỹ, có nghĩa là gấp hai lần số phim hiện nay, đồng thời cho phép được chia lời số phim được chiếu cũng như các bản nhạc xuất bán tại Trung quốc.
Mạng lưới Điện toán (Internet): Kỹ nghệ mạng lưới điện toán đang bùng lên tại Trung quốc, nhưng hiện nay kỹ nghệ này bị Trung quốc cấm các người nước ngoài kinh doanh, sẽ được mở ra để cho đầu tư cùng với các nhà cung cấp dịch vụ về mạng lưới.
Chứng Khoán (Securities): Thị truờng chứng khoán của Trung quốc còn chưa phát triển, các doanh nghiệp Mỹ sẽ chỉ được phép có một số khổ phần nhỏ nào so với các doanh nghiệp của Trung quốc trong việc hợp tác đầu tư liên hệ tới sự quản trị tài khoản.
Viễn Thông (Telecommunications): Các công ty viễn thông Mỹ, hiện nay bị cấm đầu tư vào dịch vụ điện thoại (Telephone Services) trong khi thị trưởng viễn thông đang phát quá nhanh trên thế giới, sẽ được phép hùn 49% vốn vào các công ty viễn thông của Trung quốc ngay khi Trung quốc gia ngập Mậu dịch quốc tế (WTO)... Sau đó hai năm các công ty Mỹ sẽ được phép hùn 50% vốn với các công ty của Trung quốc. Trong tháng tư, Mỹ quốc đã đòi được hùn 51% vốn, nhưng được trả lời còn tùy thuộc thời biểu (Time Table).
Hàng dệt (Textile): Trong khi đó Trung quốc hối hả đòi sớm quyết định về số lượng hàng dệt (Quotas) được cho nhập vào Mỹ quốc. Số lượng hàng dệt nhập khẩu đã ấn định trước đây vẫn theo như thỏa hiệp chín năm và được áp dụng cho tới năm 2005. Theo giới chức Mỹ cho biết, sau bốn năm cơ chế chống tăng vọt sẽ bảo vệ kỹ nghệ dệt của Mỹ tránh khỏi số hàng giá hạ của Trung quốc tràn ngập Mỹ quốc.
(Sự phân tích này là phân tích của chuyên gia công ty Knight Ridder tại Washington)
Gửi ý kiến của bạn