TOKYO -- Nhiễm độc thủy ngân... Đã có bao nhiêu người bệnh Minamata tại Việt Nam?
Bản tin NHK cho biết Công ước Minamata sẽ có hiệu lực từ tháng 8/2017.
Từ tháng 8 này, Công ước Minamata chính thức có hiệu lực. Đây là công ước toàn cầu về hạn chế sản xuất và buôn bán các sản phẩm có hàm lượng thủy ngân ở mức nguy hiểm.
Hôm Thứ Sáu, 51 nước thành viên Công ước Minamata, trong đó có Nhật Bản, Mỹ và Hà Lan, đã phê chuẩn văn kiện này. Công ước đã được thông qua năm 2013 trong 1 hội nghị của Liên Hợp Quốc diễn ra tại tỉnh Kumamoto, Tây Nam Nhật Bản.
Công ước được gọi theo tên 1 thành phố trong tỉnh, nơi người dân gặp những vấn đề trầm trọng về sức khỏe do nhiễm độc thủy ngân trong công nghiệp.
Công ước quy định, về cơ bản, từ năm 2020, việc sản xuất, nhập khẩu và xuất khẩu các sản phẩm có hàm lượng thủy ngân vượt 1 ngưỡng nhất định sẽ bị cấm. Việc khai thác các mỏ thủy ngân mới cũng sẽ bị cấm.
Bộ trưởng Môi trường Nhật Bản Yamamoto Koichi bày tỏ hi vọng, với bài học rút ra từ vụ nhiễm độc thủy ngân, Nhật Bản sẽ nâng cao nhận thức về sự nguy hiểm của chất này.
Trong khi đó, tự điển Wikipeida giải thích về bệnh này: Bệnh Minamata, là một căn bệnh thần kinh do nhiễm độc thủy ngân. Triệu chứng bao gồm mất điều hòa hoạt động, tứ chi run rẩy do yếu cơ, tầm nhìn hướng tâm bị che khuất, mất khả năng thính giác, nói khó khăn. Trường hợp nghiêm trọng có thể dẫn đến chứng điên cuồng, tê liệt, hôn mê, cuối cùng bệnh nhân tử vong sau vài tuần kể từ khởi phát triệu chứng đầu tiên. Dạng bất thường bẩm sinh của bệnh có thể ảnh hưởng đến bào thai trong bụng mẹ.
Bệnh Minamata lần đầu tiên được phát hiện ở thành phố Minamata, Kumamoto, Nhật Bản vào năm 1956. Đến năm 1968, chính phủ Nhật bản mới ra tuyên bố rằng bệnh Minamata là do công ty Chisso làm ô nhiễm môi trường gây nên.
Nhà máy hoá học của Tập đoàn Chisso đã cho xả thải chất methyl thuỷ ngân (methylmecury hay thuỷ ngân methyla) trong chất thải công nghiệp của mình suốt từ năm 1932 đến 1968. Chất hoá học cực độc này đã tích tụ sinh học lại trong nhuyễn thể và cá ở vịnh Minamata và biển Shiranui, mà sau khi những người dân ăn phải sẽ dẫn tới ngộ độc thuỷ ngân. Trong khi những cái chết của chó, mèo, lợn và người diễn ra liên tục suốt 36 năm, chính phủ và công ty đã làm rất ít trong việc phòng chống ô nhiễm.
Cho đến tháng 3 năm 2001, 2,265 nạn nhân đã chính thức được xác nhận là mắc bệnh Minamata (trong đó 1,784 người đã chết) và khoảng hơn 10,000 người đã nhận được bồi thường kinh tế từ Chisso. Đến năm 2004, Tập đoàn Chisso đã chi trả 86 triệu đô la Mỹ tiền bồi thường, và cũng trong năm đó, công ty này bị yêu cầu phải rửa sạch khu vực bị ảnh hưởng. Ngày 29 tháng 3 năm 2010, một khoản thanh toán khác đã được tiến hành để bồi thường cho những nạn nhân khác mà chưa được xác nhận.
Một đợt bùng phát bệnh Minamata khác tồn tại ở tỉnh Niigata vào năm 1965. Căn bệnh Minamata ban đầu và bệnh Niigata Minamata sau này được xếp vào 2 trong số bốn căn bệnh ô nhiễm chính của Nhật Bản.
Bản tin NHK cho biết Công ước Minamata sẽ có hiệu lực từ tháng 8/2017.
Từ tháng 8 này, Công ước Minamata chính thức có hiệu lực. Đây là công ước toàn cầu về hạn chế sản xuất và buôn bán các sản phẩm có hàm lượng thủy ngân ở mức nguy hiểm.
Hôm Thứ Sáu, 51 nước thành viên Công ước Minamata, trong đó có Nhật Bản, Mỹ và Hà Lan, đã phê chuẩn văn kiện này. Công ước đã được thông qua năm 2013 trong 1 hội nghị của Liên Hợp Quốc diễn ra tại tỉnh Kumamoto, Tây Nam Nhật Bản.
Công ước được gọi theo tên 1 thành phố trong tỉnh, nơi người dân gặp những vấn đề trầm trọng về sức khỏe do nhiễm độc thủy ngân trong công nghiệp.
Công ước quy định, về cơ bản, từ năm 2020, việc sản xuất, nhập khẩu và xuất khẩu các sản phẩm có hàm lượng thủy ngân vượt 1 ngưỡng nhất định sẽ bị cấm. Việc khai thác các mỏ thủy ngân mới cũng sẽ bị cấm.
Bộ trưởng Môi trường Nhật Bản Yamamoto Koichi bày tỏ hi vọng, với bài học rút ra từ vụ nhiễm độc thủy ngân, Nhật Bản sẽ nâng cao nhận thức về sự nguy hiểm của chất này.
Trong khi đó, tự điển Wikipeida giải thích về bệnh này: Bệnh Minamata, là một căn bệnh thần kinh do nhiễm độc thủy ngân. Triệu chứng bao gồm mất điều hòa hoạt động, tứ chi run rẩy do yếu cơ, tầm nhìn hướng tâm bị che khuất, mất khả năng thính giác, nói khó khăn. Trường hợp nghiêm trọng có thể dẫn đến chứng điên cuồng, tê liệt, hôn mê, cuối cùng bệnh nhân tử vong sau vài tuần kể từ khởi phát triệu chứng đầu tiên. Dạng bất thường bẩm sinh của bệnh có thể ảnh hưởng đến bào thai trong bụng mẹ.
Bệnh Minamata lần đầu tiên được phát hiện ở thành phố Minamata, Kumamoto, Nhật Bản vào năm 1956. Đến năm 1968, chính phủ Nhật bản mới ra tuyên bố rằng bệnh Minamata là do công ty Chisso làm ô nhiễm môi trường gây nên.
Nhà máy hoá học của Tập đoàn Chisso đã cho xả thải chất methyl thuỷ ngân (methylmecury hay thuỷ ngân methyla) trong chất thải công nghiệp của mình suốt từ năm 1932 đến 1968. Chất hoá học cực độc này đã tích tụ sinh học lại trong nhuyễn thể và cá ở vịnh Minamata và biển Shiranui, mà sau khi những người dân ăn phải sẽ dẫn tới ngộ độc thuỷ ngân. Trong khi những cái chết của chó, mèo, lợn và người diễn ra liên tục suốt 36 năm, chính phủ và công ty đã làm rất ít trong việc phòng chống ô nhiễm.
Cho đến tháng 3 năm 2001, 2,265 nạn nhân đã chính thức được xác nhận là mắc bệnh Minamata (trong đó 1,784 người đã chết) và khoảng hơn 10,000 người đã nhận được bồi thường kinh tế từ Chisso. Đến năm 2004, Tập đoàn Chisso đã chi trả 86 triệu đô la Mỹ tiền bồi thường, và cũng trong năm đó, công ty này bị yêu cầu phải rửa sạch khu vực bị ảnh hưởng. Ngày 29 tháng 3 năm 2010, một khoản thanh toán khác đã được tiến hành để bồi thường cho những nạn nhân khác mà chưa được xác nhận.
Một đợt bùng phát bệnh Minamata khác tồn tại ở tỉnh Niigata vào năm 1965. Căn bệnh Minamata ban đầu và bệnh Niigata Minamata sau này được xếp vào 2 trong số bốn căn bệnh ô nhiễm chính của Nhật Bản.
Gửi ý kiến của bạn