Thông báo vừa qua từ Chương Trình Thực Phẩm Quốc Tế cho biết các quốc gia chính cung cấp nguồn trợ cấp thức ăn sẽ cần phải trữ thêm lương thực không chỉ là tin xấu cho các nước nghèo như Afghanistan và Ethiopia.
Đó là một thực trạng ảm đạm khó tránh khỏi. Nền kinh tế toàn cầu đang phải đối mặt với cơn bão giá, với đồng đô la sụt giảm và giá dầu tăng cao. Nhưng nạn lạm phát giá thực phẩm mới đây bùng lên có thể chứng minh là thước đo cuối cùng của sự ảm đạm này. Giá ngũ cốc là 24 đồng một bao vào tuần này. Cách đây 4 năm giá 1 bao chỉ có 3 đồng.
Có 3 yếu tố độc lập được cho là lý do chính đẩy nhanh giá. Thứ nhất là việc gia tăng dân số. Thứ hai là những nền kinh tế thịnh vượng đang phát triển như Trung Hoa và Ấn Độ đã chuyển sang nhu cầu thịt, tức là cần gấp 8 lần diện tích đất hơn là sản xuất luau mạch rau quả. Và cuối cùng là việc chính phủ tại một số nước trợ giá cho nhiên liệu sinh học đang từ từ xói mòn số lượng thu hoạch có sẵn.
Vấn đề trước mắt là việc giá thực phẩm tăng cao và sự thiếu hụt ngân sách mà LHQ cần mua để cứu đói, trong khi nhu cầu tại các nước nghèo cứ tiếp tục tăng. Nếu thực phẩm tăng gấp đôi thì những cơ quan chính phủ chỉ có thể mua với số lượng bằng một nửa của trước đó.
Hiện nay trên thế giới đã có những dấu hiệu cho thấy việc áp đặt một số phạm vi tối thiểu lên nguồn thực phẩm lẫn nguồn nước. Không những vậy, việc nóng dần của địa cầu cũng làm nguồn cung cấp thêm khan hiếm. Một số ví dụ có thể kể đến là tại Hoa Kỳ, giá đậu nành 3 năm trước là $5.72 thì nay đã tăng lên $10.60. Các kho dự trữ thực phẩm ngày càng cạn kiệt.
Pakistan đã phát hành các tấm phiếu thực phẩm. Ai Cập gia hạn hệ thống dự trữ thực phẩm của mình. Ấn Độ cố gắng duy trì giá thực phẩm bằng cách trợ giá. Trung Quốc và Nga thì cố ghìm giá. Còn Argentina và Việt Nam thì giảm lại nguồn cung cấp cho thị trường quốc tế qua việc bán hàng tồn kho và đánh thuế xuất khẩu cao.
Thị trường cần phải được điều chỉnh, gia tăng trồng trọt, gia tăng sản xuất. Sản xuất ngũ cốc được dự đoán sẽ tăng lên 13%, khoảng 2.33 tỷ bao. Tuy nhiên cũng không có những bất cập khác từ quy chế chính phủ. Chẳng hạn như tại Châu Âu, luật pháp đã giới hạn và tỏ ra khắt khe với công nghệ chỉnh gien khiến nhiều nông dân bất an vì họ thấy đây là một tiến bộ công nghệ. Công nghệ này cho phép các hạt giống có thể nảy mầm và sống sót trong điều kiện nhiệt đới khắc nghiệt, không cần phân bón nhiều, và có thể chịu đựng được nước mặn. Một vài người còn kêu gọi phải có một bản báo cáo mỗi năm về lượng thu hoạch để so sánh trên thế giới.