Hôm nay,  

Vì Sao Thuốc Không Trị Được Bệnh Nan Y?

19/01/200800:00:00(Xem: 5614)

Hầu hết các loại thuốc dùng trị bệnh, dù Tây y hay Đông y, đều được bào chế bằng hóa chất hay bằng dược thảo, dựa trên triệu chứng của căn bệnh. Ví dụ để trị bệnh đau nhức, y học chế ra các loại thuốc làm dịu cơn đau nhức. Nhờ đó đau nhức cũng giảm hoặc khỏi hẳn.

  Nhưng sự khỏi bệnh không hẳn do thuốc, mà là do chính cơ thể được trợ lực để tái điều chỉnh. Sự tái điều chỉnh này nhanh hay chậm hoàn toàn tùy thuộc nơi khả năng riêng của từng người.

Nói cách khác, thuốc đau nhức thật ra chỉ là một tác nhân trợ lực, còn việc tái điều chỉnh sự mất quân bình, sự tắt nghẽn kinh lạc, huyệt đạo hoàn toàn không phải do thuốc, mà là do khả năng của cơ thể.

Chính khả năng này mới quan trọng, chứ không phải thuốc. Vì thế mà cùng một loại thuốc trị đau nhức, cùng liều lượng như nhau, đối với cùng một loại đau nhức, mỗi cơ thể nhận được kết quả khác nhau. Điều đáng lưu ý là mỗi cơ thể cũng bị phản ứng phụ khác nhau, và tất cả đều gánh chịu hậu quả do thuốc để lại.

Còn trường hợp các bệnh viêm nhiễm do vi trùng hay siêu vi trùng, sự tiêu diệt các loại sinh vật cực nhỏ có hại này cũng chỉ là cách “trị chứng”, chứ không giúp được gì cho cơ thể tái tạo hay tăng cường sức đề kháng.

Ngược lại các loại trụ sinh, kháng sinh vào nhiều trong cơ thể lại làm suy yếu sức đề kháng và làm cho cơ thể suy yếu hơn, bộ tiêu hóa bị tổn hại nằng nề hơn. Hậu quả là: càng uống nhiều thuốc để tiêu diệt vi trùng, thì cơ thể càng bất lực trước sự tấn công của các loại vi trùng (!).

Một ví dụ khác nói lên sự bất lực của việc dùng thuốc. Đó là trường hợp bệnh tiểu đường. Để trị (thật ra không phải trị mà ngăn chặn kịp thời) bệnh tiểu đường, y học thường dùng insulin dưới hình thức uống hoặc chích. Chất insulin này giúp giải hóa đường glucide thành đường glucose để cho cơ thể có thể hấp thụ được, chớ insulin hoàn toàn không có khả năng phục hồi tụy tạng (lá lách) là bộ phận có chức năng tiết ra insulin để làm công việc nói trên cho cơ thể. Điều tệ hại là insulin cứ tiếp tục đưa vào ngày càng nhiều, bệnh tiểu đường tiếp tục tiến triển. Sau một thời gian dài đau khổ vì bệnh tiểu đường, sau một thời gian dài tốn tiền hao của vì dùng insulin, bệnh tiểu đường lại chuyển sang các biến chứng làm nguy hại cho sinh mệnh của bệnh nhân như tai biến mạch máu não, mù mắt hoặc phải cắt bỏ chân! (xin xem quyển “ Cẩm nang tự chữa trị bịnh tiểu đường” để hiểu rõ thêm về cách trị liệu bịnh tiểu đường).

Bệnh cao máu, cao mỡ cũng vậy. Thuốc men không làm cho lành bệnh. Thuốc chỉ làm cho căn bệnh chậm phát triển mà thôi. Cũng thế, đối với bất cứ bệnh thông thường hay kinh niên nào, thuốc men vẫn được dùng để điều trị theo kiểu cách này, nên y học ngày nay được gọi là “y học chữa trị” (médecine thérapeutique).

Còn “y học phòng ngừa” (médecine préventive) hay “y học phòng bệnh”, tức là loại y học nhắm vào mục tiêu làm sao cho người ta không bị bệnh, và nếu bệnh thì chữa tận gốc rễ của căn bệnh khi mới phát hiện hay khi còn đang phát triển chạm chạp. Mong rằng thế kỷ 21 y học sẽ chuyển hướng mạnh hơn nữa theo hướng phòng ngừa và tìm cách giúp cơ thể con người thêm nhiều năng lực để tự chữa trị, tự tái cấu trúc khi cần thiết.

Đối với các loại bệnh viêm nhiễm, việc tăng cường sức đề kháng, tăng cường khả năng miễn nhiễm cần được quan tâm đặc biệt, hơn là chạy theo các loại hóa chất độc hại để tiêu diệt các loại vi trùng sinh bệnh.

Chúng ta nên viết thật to lên vách câu nói của nhà sinh học Claude Bernard : ”Tình trạng cơ thể là chính yếu“. Phải làm cho cơ thể khỏe mạnh, phải tăng gia sức đề kháng của cơ thể để không tử vong trong tình trạng bệnh hoạn trầm trọng, làm cho tinh thần bất an, làm cho tâm tư đau đớn. Do đó giây phút lìa trần của người bệnh là nỗi kinh hoàng không sao kể siết được.

Các bệnh nan y, tức là các căn bệnh không chữa được bằng thuốc men trong thời đại ngày nay càng lúc càng nhiều thêm, nhiều hơn các thế kỷ trước. Vậy mà nhân loại vẫn cứ tự hào là đang sống trong thời đại văn minh nhất, thời đại thông tin toàn cầu, thời đại con người đạt quyền tạo hóa. Chúng tôi hoàn toàn không tin như thế.

Chúng tôi tin rằng về phương diện bệnh tật, về phương diện hạnh phúc, phương diện an lạc tinh thần khi sống và khi chết, con người đang thối bộ chứ không phải tiến bộ.

Riêng trong lãnh vực y học phòng bệnh, ngày nào nhân loại chưa quan tâm đúng mức, chưa chú tâm đặc biệt để giảm thiểu sự đau khổ cho con người, thì ngày đó nhân loại vẫn chưa thật sự tiến bộ.

Và, hơn thế nữa, ngày nào mà con người vẫn nuôi dưỡng khuynh hướng sống giàu sang trên sự đau khổ của người khác, của bệnh tật của đồng loại, thì ngày đó dù chúng ta có đuợc lên mặt trăng cũng không sao có thể hãnh diện được.

Một vị bồ tát hóa thân có dạy rằng: ”Hễ thật người thì phải biết thương người“. Như vậy, nếu không biết thương người, chỉ muốn khai thác sự đau khổ của con người để sống, để sống giàu sang, thì không phải thật người!

Cần tìm hiểu thêm về cách tự chữa trị bịnh tiểu đường hay các bịnh nan y bất trị khác, quý vị có thể theo dõi các bài viết đã đăng trên Việt Báo online hoặc order các tài liệu tham khảo qua website của Hội: www.tienthienkhicong.org. Điện thoại liên lạc trực tiếp: Nguyễn Định: (714) 725-1522.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Hơn một thập niên trước, Shria Kumar, bác sĩ chuyên khoa tiêu hóa và là chuyên gia nghiên cứu tại Đại học Miami, bắt đầu chú ý đến một dấu hiệu đáng lo ngại. Có một số bệnh nhân ung thư dạ dày đến gặp bà ở độ tuổi rất trẻ, và rất nhiều người là phụ nữ. Khuynh hướng này vẫn tiếp diễn cho đến ngày nay. Các khoa học gia đang nỗ lực tìm hiểu tại sao điều này lại xảy ra. Vào mùa xuân năm ngoái, họ đã xác nhận rằng hiện tượng này đang diễn ra ở Hoa Kỳ. Sau khi kiểm tra hệ thống các cơ sở dữ liệu chứa các thông tin chi tiết về các trường hợp ung thư ở nhiều tiểu bang trên toàn quốc, các nhà nghiên cứu nhận thấy ung thư dạ dày đang gia tăng nhanh hơn ở phụ nữ trẻ.
Wegovy, Ozempic và Mounjaro là các loại thuốc giảm cân và điều trị tiểu đường đã gây được tiếng vang lớn trong lĩnh vực tin tức y tế. Chúng nhắm vào các con đường điều tiết liên quan đến cả bệnh béo phì và tiểu đường, và được nhiều người coi là bước đột phá trong việc kiểm soát cân nặng, đường và huyết áp. Nhưng liệu những loại thuốc này có giải quyết được nguyên nhân gốc rễ của hội chứng chuyển hóa (metabolic disease) không? Điều gì đã thúc đẩy sự phát triển của chúng từ ban đầu?
Gần đây quý vị vừa bị cảm lạnh, cúm, RSV hoặc COVID, bệnh đã qua nhưng mãi vẫn không thể hết ho? Rất nhiều người bị giống như vậy. Triệu chứng này có thể tồn tại trong nhiều tuần sau khi cơ thể chúng ta đã loại bỏ vi-rút. Michael Shiloh, một bác sĩ chuyên nghiên cứu bệnh truyền nhiễm tại Trung tâm Y tế UT Southwestern cho biết những bệnh nhân bị ho thường kể là họ đã bị bịnh từ 8 tuần trước khi đến gặp ông. Ông nói: “Chúng tôi thực sự không thể phát hiện thấy vi rút gì ở những người này nữa nhưng họ vẫn bị ho.”
Bằng cách bắt chước cơ chế bảo vệ của cơ thể chống lại nhiễm trùng do vi khuẩn, một nhóm nghiên cứu ở Lund, Thụy điển hy vọng có thể ngăn chặn tình trạng viêm phát triển thành nhiễm trùng máu, theo đài truyền hình SVT, Thụy điển. Nhiễm trùng máu là tình trạng nhiễm trùng có thể đe dọa tính mạng. Thông thường nguyên nhân là do viêm phổi, nhiễm trùng đường tiểu hoặc nhiễm trùng vết thương. Nghiên cứu từ Lund cho thấy hiện nhiễm trùng huyết phổ biến hơn so với trước đây.
Ngày nay, có nhiều người lớn hơn bao giờ hết đang phải đối mặt với chứng rối loạn khả năng tập trung- thiếu khả năng chú ý, hay ADHD. Người ta nghi ngờ nguyên nhân chính của vấn đề này là do công nghệ hiện đại đang gây áp lực lên não bộ của họ. Trong khi có gần 10% trẻ em được chẩn đoán mắc chứng ADHD, một phân tích tổng hợp gần đây từ nhiều nghiên cứu cho thấy gần 6.8% người lớn mắc chứng ADHD – tăng từ 4.4% vào năm 2003.
Bộ não của chúng ta thường có khuynh hướng tìm kiếm và phản ứng với những điều mang lại sự hài lòng, gọi là phần thưởng. Khi chúng ta đói, bộ não hiểu rằng thức ăn là một phần thưởng, còn khi ta khát, nước sẽ là phần thưởng. Nhưng lạm dụng các chất gây nghiện như rượu và các loại thuốc có thể ảnh hưởng đến các con đường tìm kiếm phần thưởng tự nhiên trong bộ não, tạo ra những ham muốn khó kiểm soát và làm giảm khả năng kiểm soát hành vi của chúng ta.
Aissam Dam, cậu bé 11 tuổi, lớn lên trong một thế giới im lặng tuyệt đối. Em sinh ra đời đã bị điếc và chưa bao giờ nghe thấy bất kỳ tiếng động nào. Khi sống trong một cộng đồng nghèo ở Maroc, em đã học cách diễn đạt bằng ngôn ngữ ký hiệu do chính mình phát minh ra và không được đi học. Năm ngoái, sau khi chuyển đến Tây Ban Nha, gia đình đưa em đến gặp một chuyên gia về thính giác, người đã đưa ra một gợi ý đáng ngạc nhiên: Aissam có thể đủ điều kiện tham gia thử nghiệm lâm sàng sử dụng liệu pháp gen. Vào ngày 4 tháng 10, Aissam được đưa đến điều trị tại Bệnh viện Nhi đồng Philadelphia, trở thành người đầu tiên được điều trị bằng liệu pháp gen ở Hoa Kỳ cho bệnh điếc bẩm sinh. Mục đích là cung cấp cho em thính giác, nhưng các nhà nghiên cứu không biết liệu phương pháp điều trị này có hiệu quả hay không, và nếu có thì em sẽ nghe được bao nhiêu.
Sau mùa lễ cuối năm là lúc các bậc phụ huynh lo lắng về con đường đại học của con cháu mình. Những con số điểm, những chữ viết tắt như GPA, SAT và ACT sẽ làm phụ huynh nhức đầu và chúng ta sẽ bàn lại về vai trò các điểm này và nhất là tương quan giữa SAT và IQ trong khung cảnh của các thay đổi gần đây ở Mỹ. Năm ngoái, Tối Cao Pháp Viện Hoa Kỳ quyết định cấm dùng màu da, nguồn gốc sắc tộc để quyết định tuyển chọn một ứng viên, từ chối không cho Đại học Harvard thực hành “tác dụng khẳng định” (affirmative action) để tăng sỉ số da màu không được đại diện đúng mức so với tỷ lệ trong dân số nói chung. Một trong những biện pháp được dùng để giảm bớt sỉ số dân Á Châu là gạt bỏ kết quả kỳ thi SAT hoặc giảm bớt tầm quan trọng của SAT, vì người gốc Á Châu có điểm SAT cao hơn nhiều so với các sắc dân khác.
Hội chứng người cứng đơ (Stiff Person Syndrome – SPS) là một căn bịnh có thể gây co thắt dữ dội và làm suy nhược các cơ, nhưng hầu hết mọi người đều không biết gì về nó mãi cho đến cuối năm ngoái, khi nữ danh ca Celine Dion công bố tình trạng bịnh của mình. Chứng rối loạn thần kinh và tự miễn dịch hiếm gặp này được cho là chỉ ảnh hưởng đến 1 hoặc 2 người trong một triệu người – và hai phần ba trong số những người bị là phụ nữ.
Tạp chí Consumer Reports vừa công bố phát hiện rằng nhựa vẫn hiện diện “rộng rãi” trong thực phẩm bất chấp các nguy hại về sức khỏe, và kêu gọi các cơ quan chức trách đánh giá lại mức độ an toàn của nhựa khi tiếp xúc với thực phẩm trong quá trình sản xuất. Tổ chức vô vụ lợi này cho biết rằng 84 trong số 85 mẫu thực phẩm ở siêu thị và thức ăn nhanh mà họ vừa kiểm tra gần đây có chứa “chất hóa dẻo” (plasticizers) được gọi là phthalates, một loại hóa chất được sử dụng để làm cho nhựa bền hơn.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.