Có 16 chữ trong ngôn ngữ nhà môi trường, nhưng theo lịch sử, những chữ được dùng nhiều nhất là N và O (không). Không đối với mỏ than. Không đối với phát triển đô thị. Không đối với xe chạy bằng xăng. Và hiện giờ, phải nói “không” nhiều hơn với tổng thống tóc vàng của chúng ta và các viên chức thù ghét khoa khọc của ông ấy.
Tuy nhiên, tuần trước, tại cuộc họp thường niên lần thứ 42 của hội tái chế biến bất vụ lợi California Resource Revovery Association (CRRA) được tổ chức tại Oakland, gần 600 thành viên thảo luận về việc tái thúc giục cuộc vận động môi trường tại California để nói “yes – vâng.” Va6nv với việc xây dựng các cơ sở để xử lý phế thải thực phẩm hữu cơ, nói vâng với việc tái chế biến chính nhựa của California thay vì gửi đi ra ngoại quốc, nói vâng với việc cải tạo và suy nghĩ lại tất cả các sản phẩm mà hiện đi vào dòng phế thải. Và nói vâng với việc tái sử dụng nhiều sản phẩm.
Các thành viên của CRRA đã thực hiện cam kết đối với sự ổn định và không phí phạm. Hội này gồm các viên chức chính quyền là những người đang điều hành các hệ thống quản trị nhiều loại phế phẩm, các tổ chức tái chế biến của tiểu bang, các công ty đổ rác, các nhà khai tác bãi rác cũng như nhiều nhà tư vấn kỹ nghệ. Họ là những chiến sĩ chống phí phạm có công tác đầy gian nan trong việc đối phó với 32 triệu tấn phế liệu mà chúng ta tạo ra mỗi năm tại California.
Cho đến đầu năm nay, nhiều nỗ lực tái chế biến tại California cố gắng thu gom các sản phẩm phế thải, tách riêng phế thải điện tử và kim loại, phế thải giấy và nhựa và rồi gửi chúng ra ngoại quốc, chủ yếu là tới Trung Quốc. Trung Quốc chở tới chúng ta các sản phẩm và rồi chúng ta gửi lại các con tàu của họ, chất đầy với đồ phế thải của chúng ta. Rồi Trung Quốc và nhiều quốc gia Á Châu khác tái chế biến những sản phẩm phế thải này, nhưng trong việc làm này họ đã tự làm thiệt hại môi trường của họ. Chúng làm ô nhiễm không khí, nước và đất của họ.
Vào cuối năm nay, khi Trung Quốc cắt bỏ gần như tất cả nhập cảng sản phẩm phế thải của Mỹ. Còn vài nước đồng ý nhận thêm phế thải của chúng ta, nhưng họ cũng sẽ đi đến cùng quyết định: Tiền kiếm được do đổ rác của Mỹ không đủ giá trị bù lại những thiệt hại môi trường.
Câu hỏi được nêu ra tại hội nghị của CRRA: Chúng ta phải làm gì với các đồ phế liệu giấy, nhựa và điện tử?
Tuy nhiên, tuần trước, tại cuộc họp thường niên lần thứ 42 của hội tái chế biến bất vụ lợi California Resource Revovery Association (CRRA) được tổ chức tại Oakland, gần 600 thành viên thảo luận về việc tái thúc giục cuộc vận động môi trường tại California để nói “yes – vâng.” Va6nv với việc xây dựng các cơ sở để xử lý phế thải thực phẩm hữu cơ, nói vâng với việc tái chế biến chính nhựa của California thay vì gửi đi ra ngoại quốc, nói vâng với việc cải tạo và suy nghĩ lại tất cả các sản phẩm mà hiện đi vào dòng phế thải. Và nói vâng với việc tái sử dụng nhiều sản phẩm.
Các thành viên của CRRA đã thực hiện cam kết đối với sự ổn định và không phí phạm. Hội này gồm các viên chức chính quyền là những người đang điều hành các hệ thống quản trị nhiều loại phế phẩm, các tổ chức tái chế biến của tiểu bang, các công ty đổ rác, các nhà khai tác bãi rác cũng như nhiều nhà tư vấn kỹ nghệ. Họ là những chiến sĩ chống phí phạm có công tác đầy gian nan trong việc đối phó với 32 triệu tấn phế liệu mà chúng ta tạo ra mỗi năm tại California.
Cho đến đầu năm nay, nhiều nỗ lực tái chế biến tại California cố gắng thu gom các sản phẩm phế thải, tách riêng phế thải điện tử và kim loại, phế thải giấy và nhựa và rồi gửi chúng ra ngoại quốc, chủ yếu là tới Trung Quốc. Trung Quốc chở tới chúng ta các sản phẩm và rồi chúng ta gửi lại các con tàu của họ, chất đầy với đồ phế thải của chúng ta. Rồi Trung Quốc và nhiều quốc gia Á Châu khác tái chế biến những sản phẩm phế thải này, nhưng trong việc làm này họ đã tự làm thiệt hại môi trường của họ. Chúng làm ô nhiễm không khí, nước và đất của họ.
Vào cuối năm nay, khi Trung Quốc cắt bỏ gần như tất cả nhập cảng sản phẩm phế thải của Mỹ. Còn vài nước đồng ý nhận thêm phế thải của chúng ta, nhưng họ cũng sẽ đi đến cùng quyết định: Tiền kiếm được do đổ rác của Mỹ không đủ giá trị bù lại những thiệt hại môi trường.
Câu hỏi được nêu ra tại hội nghị của CRRA: Chúng ta phải làm gì với các đồ phế liệu giấy, nhựa và điện tử?
Gửi ý kiến của bạn