Khi hóa đơn tới sau bữa ăn, không có tiền tip, chỉ trả và đi.
Nhỏ nhưng số lượng nhà hàng ngày càng gia tăng đang xóa bỏ việc cho tiền thưởng mà từ lâu là kiểu cách tại Hoa Kỳ.
Đó là một cố gắng san bằng tiền trả khác nhau trong số nhân viên nhà hàng và cho họ biết trước, cũng như là phương cách ứng phó với sự tăng lương tối thiểu và những thay đổi kỹ nghệ khác. Trong khi các nhà hàng loại bỏ sự thực hành cố hữu đã thấy nhiều kết quả lộn xộn – và một số đi đến việc bãi bỏ thí nghiệm – nhiều nhà hàng vẫn đang thử.
“Cơ bản là chúng tôi muốn thực hiện sự kiểm soát việc đền bù cho nhân viên,” theo Andy Fortang của nhà hàng Le Pigeon tại thành phố Portland ở tiểu bang Oregon, đã bỏ tiền tip từ tháng 6.
Le Pigeon tăng giá trung bình 20% và bây giờ bù lại cho công nhân với việc nhập chung vào tiền lương căn bản và một phần trăm của các thương vụ bán thực phẩm và nước uống ban đêm. Cooks, người rửa chén và các nhân viên “làm việc bên sau” khác đã được tăng lương nhẹ, và nhân viên chạy bàn, người pha rượu và nhân viên “đứng trước” khác bị cắt một ít lương, nhưng mọi người cùng chia xẻ sự thành công của nhà hàng vào ban đêm bận rộn.
Một số chủ nhà hàng nhìn thấy việc cho tiền thưởng như là một hệ thống thiếu sót. Aaron Adams, làm chủ tiệm Farm Spirit không có tiền tip tại Portland, nói rằng nó tạo ra một “động thái lạ” giữa khách hàng và người phục vụ. Hy vọng của ông là tiếp tục tăng lương cho nhân viên để có thể nuôi gia đình và mua nhà.
Việc cho tiền tip cũng tạo ra hố ngăn cách tiền lương giữa nhân viên nhà hàng. Các nhà nghiên cứu tại Đại Học Cornell University và Ohio State University cho thấy rằng tại những khu vực thành phố lớn, lương hàng tháng trung bình của các nhân viên đứng trước cao hơn các nhân viên làm bên sau từ 29 tới 80%. Tại nhà hàng ăn tối nổi tiếng, nơi mà sự chênh lệch là lớn nhất, điều đó có nghĩa là cách biệt trung bình $792 so với $441.
Nhỏ nhưng số lượng nhà hàng ngày càng gia tăng đang xóa bỏ việc cho tiền thưởng mà từ lâu là kiểu cách tại Hoa Kỳ.
Đó là một cố gắng san bằng tiền trả khác nhau trong số nhân viên nhà hàng và cho họ biết trước, cũng như là phương cách ứng phó với sự tăng lương tối thiểu và những thay đổi kỹ nghệ khác. Trong khi các nhà hàng loại bỏ sự thực hành cố hữu đã thấy nhiều kết quả lộn xộn – và một số đi đến việc bãi bỏ thí nghiệm – nhiều nhà hàng vẫn đang thử.
“Cơ bản là chúng tôi muốn thực hiện sự kiểm soát việc đền bù cho nhân viên,” theo Andy Fortang của nhà hàng Le Pigeon tại thành phố Portland ở tiểu bang Oregon, đã bỏ tiền tip từ tháng 6.
Le Pigeon tăng giá trung bình 20% và bây giờ bù lại cho công nhân với việc nhập chung vào tiền lương căn bản và một phần trăm của các thương vụ bán thực phẩm và nước uống ban đêm. Cooks, người rửa chén và các nhân viên “làm việc bên sau” khác đã được tăng lương nhẹ, và nhân viên chạy bàn, người pha rượu và nhân viên “đứng trước” khác bị cắt một ít lương, nhưng mọi người cùng chia xẻ sự thành công của nhà hàng vào ban đêm bận rộn.
Một số chủ nhà hàng nhìn thấy việc cho tiền thưởng như là một hệ thống thiếu sót. Aaron Adams, làm chủ tiệm Farm Spirit không có tiền tip tại Portland, nói rằng nó tạo ra một “động thái lạ” giữa khách hàng và người phục vụ. Hy vọng của ông là tiếp tục tăng lương cho nhân viên để có thể nuôi gia đình và mua nhà.
Việc cho tiền tip cũng tạo ra hố ngăn cách tiền lương giữa nhân viên nhà hàng. Các nhà nghiên cứu tại Đại Học Cornell University và Ohio State University cho thấy rằng tại những khu vực thành phố lớn, lương hàng tháng trung bình của các nhân viên đứng trước cao hơn các nhân viên làm bên sau từ 29 tới 80%. Tại nhà hàng ăn tối nổi tiếng, nơi mà sự chênh lệch là lớn nhất, điều đó có nghĩa là cách biệt trung bình $792 so với $441.
Gửi ý kiến của bạn