WASHINGTON - Kinh tế gia của trường đại học Kentucky phân tích kho dữ liệu của
chính phủ và nhận thấy từ thập niên 1980, thành phần nhận trợ cấp lương thực bằng
food-stamp ngày càng gồm nhiều người có học bậc cao đẳng và đang làm việc.
Thực tế này là trái ngược khái niệm về dân cao niên là đối tượng chính vào lúc các nhà lập pháp thỏa thuận giảm tài trợ food-stamp, sản phẩm của chương trình chính thức viết bằng tên tắt SNAP, ban đầu đuợc hoạch định để giúp thành phần trong thời buổi khủng hoảng.
Tuy nhiên, khoảng 1/7 công dân sống nhờ vào SNAP. Ngân sách liên bang hiện chi 80 tỉ/năm cho SNAP, gấp 2 lần 5 năm trước.
Giáo sư kinh tế Timothy Smeeding tại trường đại học Wisconsin Madison nói "Lương thấp bổ túc bằng food-stamp ngày càng trở thành phổ thông với người lao động nghèo". Nhưng, với thực tế ngày càng trở nên nghiêm trọng khiến cho các kinh tế gia phỏng đoán khả năng tự cấp của cá nhân với 1 khoản luơng thấp không là phưong án thực tế trong tương lai gần. Giáo sư Smeeding nói "Nhiều việc làm mới có mưc luơng thấp hay ở mưc tối thiểu, có nghĩa là nhu cầu food-stamp còn cao ngay cả sau khi thất nghiệp giảm.
Giám đốc James Gillack của Center for Poverty Research của trường đại học Kentucky nhận thấy: năm 1998, khoảng 44% food-stamp đuợc cấp cho người trưởng thành đi làm (giữa 18 và 59 tuổi), và vượt quá 50% sau suy thoái. Năm 1980, chỉ 8% số gia đình có học thức bậc cao đẳng nhận food-stamp, và nay chiếm 28%. Tỉ lệ tương ứng cũng tăng với thành phần đã học 4 năm cao đẳng, từ 3% lên 7% - tăng từ 28% lên 37% với thành phần học hết bậc trung học.
Trong khi đó, kinh tế gia Ishwar Khatiwada tại Northeastern University nói: khó khăn tài chính có thể tiếp diễn 1 thập niên nữa - theo ông, đừng trông chờ bất bình đẳng lợi tức giảm khi thiêu sự tăng trưởng thật của lương hay sự hạ giảm đáng kể của thất nghiệp và khiếm dụng.
Thực tế này là trái ngược khái niệm về dân cao niên là đối tượng chính vào lúc các nhà lập pháp thỏa thuận giảm tài trợ food-stamp, sản phẩm của chương trình chính thức viết bằng tên tắt SNAP, ban đầu đuợc hoạch định để giúp thành phần trong thời buổi khủng hoảng.
Tuy nhiên, khoảng 1/7 công dân sống nhờ vào SNAP. Ngân sách liên bang hiện chi 80 tỉ/năm cho SNAP, gấp 2 lần 5 năm trước.
Giáo sư kinh tế Timothy Smeeding tại trường đại học Wisconsin Madison nói "Lương thấp bổ túc bằng food-stamp ngày càng trở thành phổ thông với người lao động nghèo". Nhưng, với thực tế ngày càng trở nên nghiêm trọng khiến cho các kinh tế gia phỏng đoán khả năng tự cấp của cá nhân với 1 khoản luơng thấp không là phưong án thực tế trong tương lai gần. Giáo sư Smeeding nói "Nhiều việc làm mới có mưc luơng thấp hay ở mưc tối thiểu, có nghĩa là nhu cầu food-stamp còn cao ngay cả sau khi thất nghiệp giảm.
Giám đốc James Gillack của Center for Poverty Research của trường đại học Kentucky nhận thấy: năm 1998, khoảng 44% food-stamp đuợc cấp cho người trưởng thành đi làm (giữa 18 và 59 tuổi), và vượt quá 50% sau suy thoái. Năm 1980, chỉ 8% số gia đình có học thức bậc cao đẳng nhận food-stamp, và nay chiếm 28%. Tỉ lệ tương ứng cũng tăng với thành phần đã học 4 năm cao đẳng, từ 3% lên 7% - tăng từ 28% lên 37% với thành phần học hết bậc trung học.
Trong khi đó, kinh tế gia Ishwar Khatiwada tại Northeastern University nói: khó khăn tài chính có thể tiếp diễn 1 thập niên nữa - theo ông, đừng trông chờ bất bình đẳng lợi tức giảm khi thiêu sự tăng trưởng thật của lương hay sự hạ giảm đáng kể của thất nghiệp và khiếm dụng.
Gửi ý kiến của bạn