Mỹ: Bác Sĩ Gia Đình Giảm 14% Vì Lương Thấp
Thống kê cho biết từ năm 2000 đến 2005 thôi, số sinh viên học ngành y khoa tổng quát, chăm sóc sức khỏe ban đầu, thường gọi là bác sĩ gia đình sút giảm từ 14 đến 8%. Trong khi đó những người cao niên ngày càng tăng, bịnh kinh niên của người già cũng thế, cần bác sĩ gia đình nhiều hơn.
Lý do sinh viên không theo ngành này là do thủ tục trả thù lao cho bác sĩ gia đình cộng với thù lao các công ty bảo hiểm công và tư trả cho bác sĩ gia đình quá rẻ mà khi đi học ngành này sinh viên phải mất thì giờ và phải vay nợ học nhiều. Bác sĩ Thomas Bodenheimer, đã báo động tệ trạng này như tệ trạng thiếu y tá ở nhà thương trong tạp chí Annals of Internal Medicine mới đây. Ông mô tả đó là một cơn khủng hoảng cho việc chăm sóc sức khỏe ban đầu trong việc đáp ứng y tế cho người Mỹ.
Dù được lợi tức cao hơn người Mỹ trung bình, thù lao của bác sĩ gia đình chỉ bằng một phần nhỏ của bác sĩ chuyên khoa. Năm 2005 bác sĩ chuyên về da kiếm mỗi năm $308,855, trong khi bác sĩ gia đình chỉ được $161,816. Và số tiền mà các công ty bảo hiểm tư và công hoàn trả lại thường rất lâu, hai lần khám chưa được trả, mà trả không cao như khám ruột già chỉ cho tính nửa giờ thù lao là tối đa.
Do vậy sinh viên y khoa vì phải vay nợ học trung bình trên $100,000, cảm thấy chọn ngành y khoa tổng quát ra làm bác sĩ gia đình thì không đủ lợi tức để trả nợ. Lợi tức thì kém như vậy nhưng việc làm thì nhiều và nhiêu khê. Làm việc nhiều giờ, khám nhiều người, đối phó với nhiều thứ bịnh của người gia con số ngày càng gia tăng. Tuy nhiên nhiều hãng bảo hiểm công và tư lại không trả công một số việc mà người bác sĩ có lương tâm phải làm đối với bịnh nhon.
Trong khi đòi tiền chữa trị, ngoài thời gian kéo dài chôn vốn và chôn công của bác sĩ gia đình, giới này còn phải làm những thủ tục nhiêu khê, chứng minh rắc rối rất mất thì giờ mới lấy được tiền chữa trị. Chương trình bảo hiểm y tế công Medicare ngày càng đưa ra những đòi hỏi phức tạp. Bác sĩ gia đình khó mà làm được do vậy phải mướn cơ quan thanh toán làm chứng phiếu hóa đơn, bác sĩ phải mất thêm số tiền kiếm được.
Theo phân tích củachuyên viên, việc chăm sóc sức khỏe ban đầu của bác sĩ gia đình là phần tiền nhỏ nhứt mà Mediicare đã chi ra từ cái quỉ kếch xù của cơ quan này.Với một tương lai nghề nghiệp thiệt thòi như vậy nên sinh viên y khoa tránh chọn ngành bác sĩ gia đình. Và ngoài thực tiễn cuộc sống, bác sĩ gia đình đang thiếu nặng, nhứt là vùng nông thôn ở Mỹ.
Donald Frey, Chủ tịch the Nebraska Rural Health Advisory Commission và the Creighton University's Department of Family Medicine cho biết ngay khi không có sư sai biệt về thù lao, cũng khó tìm ra bác sĩ gia đình ở nông thôn. Bác sĩ gia đình nghỉ hưu sớm, dời ra thành phố lớn, làm công việc của những bác sĩ gia đình còn ở lại nông thôn vất vả và nặng nề hơn. Do vậy ảnh hưởng sức khỏe đối với người dân Mỹ không tốt.
Giải pháp không phải là chi thêm tiền cho ngành y tế mà cân đối lại thù lao phải trả cho bác sĩ gia đình, đồng thời giảm bớt những thủ tục thanh toán nhanh cho bác sĩ. Đồng thời các trường y khoa phải chấn hưng tinh thần đức nghiệp lại cho sinh viên, xem đen tài năng đi phục vụ ở nông thôn là một nghĩa vụ của lời nguyên y tổ.
Quốc Hội cũng phải đổi cái nhìn về y tế xem việc cham sóc sức khỏe ban đầu, bác sĩ gia đình là thiết yếu để ngăn chận những bịnh nguy hiểm sẽ tốn kém trăm lần hơn đồng thời đưa những công ty bảo hiểm công cũng như tư có trách nhiệm hơn trong việc chăm sóc sứa khỏe ban đầu mà người bác sĩ gia đình là then chốt.