Bản nghiên cứu cung cấp sự phỏng đoán toàn quốc lần đầu tiên về số lượng những người lớn tuổi không có bảo hiểm sức khỏe với mức độ nghiêm trọng tiềm ẩn nhưng trong các điều kiện có thể xử lý.
Theo một bài viết đăng trong số ra ngày 5 tháng 8 của tạp chí Nội Khoa Annal, một tạp chí đứng đầu trong ngành y khoa, nhiều người lớn tuổi làm việc với một hay nhiều chứng bệnh kinh niên, những người tường trình là họ không có bảo hiểm thì gần gấp 4 lần hơn những người đồng nghiệp của họ đã không đi khám bác sĩ trong nguyên năm vừa rồi (22.6% ngược lại với 6.2%). Họ cũng là những người có khả năng vào bệnh viện cấp cứu khi xảy ra bệnh gấp 6 lần hơn (7.1% ngược lại với 1.1%).
Nhóm Wilper đã phân tích các tài liệu từ các cuộc thăm dò được thực hiện bởi Trung Tâm Quốc Gia cho Thống Kê Sức Khỏe. Nhóm này phát hiện rằng có 11.4 triệu những người lớn tuổi nhưng chưa phải quá già với một hay nhiều hơn các điều kiện bệnh kinh niên không có bảo hiểm sức khỏe, gồm 1.3 triệu người sống sót sau một cơn đột quỵ hay trụy tim, 5.9 triệu người với bệnh áp suất máu cao, 1.4 triệu người bệnh tiểu đường và 3.5 triệu bệnh suyễn hay phù thũng. Đối với cá nhân, với ít nhất một trong các bệnh này, hay với bệnh cholesterol cao hay bệnh ung thư thời kỳ đầu (ngoại trừ bệnh ung thư da), được xem như là có bệnh kinh niên.
11.4 triệu người là đại diện cho 1/3 tổng số người không có bảo hiểm ở Hoa Kỳ giữa lớp tuổi 18 đến 64. Tổng cộng lại, chừng 47 triệu người Mỹ không có bảo hiểm sức khỏe trong năm 2006, theo Văn phòng Thống Kê Dân Số Hoa Kỳ.
Các tác giả nói rằng họ có thể đã phỏng đoán sai số người bệnh kinh niên, những người không có bảo hiểm bởi vì cuộc thăm dò đã không hỏi những người tham gia về chứng trầm cảm hay các chứng bệnh tâm thần kinh niên khác, và bởi vì các chứng bệnh thể chất không được chẩn đoán trong số những người không có bảo hiểm có thể là chuyện bình thường.
Wilper nói rằng những người không có bảo hiểm với các chứng bệnh kinh niên đang đối diện với các trở ngại nghiêm trọng để có được sự chăm sóc cần thiết. Nhưng ông cũng đã quan sát thấy rằng những người ghi tên trong các chương trình sức khỏe có tiền khấu trừ cao thường đối diện những khó khăn tương tự để có được sự quan tâm y tế.
Wilper nói: "Chẳng hạn, một vài chương trình đòi hỏi người ta móc tiền túi để trả các hóa đơn y tế với số tiền $5,000 trước khi hãng bảo hiểm của họ chịu chi ra."
Bác sĩ Steffie Woolhandler, đồng tác giả bản nghiên cứu, giáo sư y khoa tại đại học Harvard và bác sĩ tại đại học Cambridge, tiểu bang Massachusetts, lưu ý rằng, "Một vài bệnh nhân là người Mỹ không có bảo hiểm có thể có được sự chăm sóc mà họ cần trong các phòng cấp cứu. Nhưng phòng cấp cứu thì cung cấp quá ít, qúa trễ cho hàng triệu người bệnh kinh niên không có bảo hiểm. Họ cần được chăm sóc y tế thường kỳ, và cần sự cung cấp thuốc men ổn định để kiểm soát bệnh tình của họ. Nhưng toàn bộ hệ thống dịch vụ đó là ngoài tầm với của những bệnh nhân không có bảo hiểm."