Bìa sách “Đường Tự Do, Saigon”
Lần đầu tiên, ‘Đường Tự Do, Saigon’ trường thiên tiểu thuyết của Nhã Ca được ấn hành thành sách. Sau hơn 40 tác phẩm đã xuất bản, đây là bộ sách “nặng ký” nhất của Nhã Ca: 4 cuốn, 2, 560 trang.
Tiểu thuyết ‘Đường Tự Do, Saigon’ đã đăng tải trên Việt Báo liên tục hơn 10 năm, từ 1993 tới 2003. Sau hai năm sửa chữa, thêm bớt, tác phẩm được sắp xếp thành bộ truyện gồm 4 cuốn. mỗi cuốn 640 trang, có cốt truyện riêng, nhân vật riêng, tình tiết riêng. Tất cả hợp lại thành một trường thiên tiểu thuyết viết về những nhân vật và khung cảnh khác thường của Saigon đổi đời sau 1975.
Sách ‘Đường Tự Do Saigon’ cuốn đầu tiên 640 trang, ấn phí 24 mỹ kim, hiện đã phát hành khắp nơi. Xin hỏi tại các hiệu sách địa phương. Bạn đọc ở xa có thể liên lac với Việt Báo đặt sách gửi tận nhà, trả bằng chi phiếu, lệnh phiếu hay thẻ tín dụng, 24 mỹ kim kể cả cước phí. Sau đây, Việt Báo trân trọng giới thiệu mỗi ngày một đọan tiêu biểu trích từ tác phẩm của Nhã Ca.
Đường Tự Do Saigon:
58. Tội Nghiệp Thằng Bò!
Ở phía ngoài dàn hoa giấy, căn cứ của gia đình chị Bảy cà tong là cái ghế đá. Lúc này con Quê cũng vừa mới lò dò về. Trời mưa, quán vắng khách, Bao đóng cửa sớm. Nhưng cơn mưa còn dai dẳng, nó không thể trãi chăn nằm trên ghế đá. Nhớ chỗ ngủ kín đáo của thằng Bò mỗi khi trời mưa, nó vẫn mặc áo mưa đi kiếm.
Trong một góc tối tăm, phía ngách sau của một nhà hàng, có một đống củi được che bằng mái hiên thấp, phía sau đống củi có một khoảng trống vừa một người nằm. Khi con Quê tới là hai người nằm nên chật lắm, không cựa quậy gì được. May trời mưa, có gió, hơi lạnh, hai đứa nằm co quắp sáp vào nhau.
“Mầy chê tao hôi mà, Quê.”
Thằng Bò nói, văng cả ke nước miếng thúi hoắc vào mặt con Quê.”
“Ừa, mày hôi lắm. Nhưng dù sao cũng còn hơn chịu ướt ngoài mưa. Đau, cảm, chết luôn.”
“Hồi nãy tao có lên kiếm mày mà mày chưa về.”
“Rồi sao"”
“Tao gặp con Lê. Nó ướt như chuột lột, chạy như ma đuổi mà mặt mày coi ghê lắm.”
“Ai biết. Kệ nó. Mày để ý chi vậy"”
“Hơ, tại tao thấy nó ghê quá.”
“Con đó lúc nào không ghê, mầy Có chi là lạ.”
“À há”.
Cái tay thằng Bò vô tình hay cố ý không biết, đụng mạnh làm con Quê ê ẩm.
“Này, mày không được động đậy nghe...”
“Tao lỡ tay, mày.”
“Tao bảo thôi. Lỡ sao làm tới...”
“Tao cứ đụng.”
“Ông nội mày.”
Thằng Bò cười hinh hính.
“Tổ cha mày, Bò.”
“Khi nào mày hết chửi thì thôi...”
“Tao chửi cho tới sáng bét. Ông cố nội mày, Bò. Ý cha. Mày đừng làm tao đau. Mày à nghen. Tao lặt à...”
Hai đứa vật lộn, đấm đá nhau, đùa giỡn túi bụi trong cái ngách bên cạnh đống củi...Lạ chưa. Lâu lắm rồi, con Quê đâu có cảm giác nóng ran dồn tới một điểm. Khi nó làm “nghề” là nó chịu trận, và nó có thể ca cải lương hay nghĩ tới chuyện gì lung tung mà cái xác thịt của nó chỉ chờ cho qua cơn, y như đợi một mũi chích vậy.
Tội nghiệp thằng Bò. Ai dạy nó mà cũng này nọ kia...Rồi thở hồng hộc như con chó. Con Quê nằm ôm nó, nhẹ nhàng vuốt tóc nó, y như một người mẹ với đứa con.
“Ngủ đi, cưng...”
Một lúc sau thằng Bò ngủ há hốc miệng, nước miếng chảy rỉ hai bên mép. Con Quê mãi không ngủ được. Nó ngồi dậy. Ánh đèn từ đầu hiên kia rọi tới vàng bệch. Mưa đã dứt từ bao giờ, nhưng nước trên mái còn đọng, giỏ những giọt tí tách trên đống củi. Và từ trong đống củi một con chuột bò ra. Chuột và người giương mắt ngó nhau.
. . .
Kỳ tới, trích đoạn 59: Ngày Thiên Lôi Hà Bá
NHÃ CA
(Trích Đường Tự Do Saigon)
-------------------------------------
Đường Tự Do Saigon *
Tiểu thuyết Nhã Ca, 640 trang
Đặt sách gửi tận nhà, trả bằng lệnh phiếu hay thẻ tín dụng:
24 mỹ kim kể cả cước phí
Liên lạc phát hành: Việt Báo
14841 Moran St.
Westminster, CA 92683
(714) 894-2500