Hôm nay,  

Luật lệ về tiền “típ” của nhân viên tại tiểu bang California

19/01/202015:01:00(Xem: 6665)

Tại Hoa Kỳ, luật lao động liên bang và các tiểu bang có một số quy định khác nhau trong vấn đề tiền “típ” của nhân viên. Riêng tại California, luật lao động của tiểu bang cung cấp sự bảo vệ tối đa cho nhân viên có lãnh thêm tiền “típ” trong lúc làm việc (tipped employees), ví dụ điển hình là nhân viên làm việc trong nhà hàng và tiệm Nail. 


* Định nghĩa thế nào là tiền “tip”


Theo Bộ luật Lao Động California, tiền “típ” được xác định là khoản tiền mà khách hàng để lại cho một nhân viên bên trên số tiền phải trả cho hàng hóa hoặc dịch vụ đã nhận (California Labor Code, § 350). Nói rõ hơn, tiền “típ” là do khách hàng tự nguyện để lại cho nhân viên như một phần thưởng cho sự phục vụ tốt, và số tiền đó không thể được ấn định hay kiểm soát bởi chủ nhân của người nhân viên. 


* Nhân viên tại California phải được hưởng trọn tiền “tip”


Luật lao động California quy định nhân viên phải được hưởng toàn bộ tiền “típ” mà khách hàng tự ý để lại cho mình, và chủ nhân không thể giữ lại, khấu trừ hoặc cắt xén bất cứ phần nào trong tiền “típ” của nhân viên (California Labor Code, § 351).


Tại một số tiểu bang ở Hoa Kỳ, khi khách hàng trả “tip” bằng thẻ tín dụng, người chủ được phép khấu trừ khoản lệ phí dịch vụ của máy nhận thẻ tín dụng. Nhưng tại California, người chủ không được phép khấu trừ phần lệ phí máy thẻ tín dụng từ tiền “típ” mà khách hàng để lại cho nhân viên. Vì vậy tại California, khi khách hàng trả “tip” bằng thẻ tín dụng, chủ phải chịu lệ phí máy thẻ tín dụng và phải trao cho nhân viên toàn bộ số “típ” mà khách hàng đã để lại. 


Tại Hoa Kỳ, luật lao động đòi hỏi nhân viên phải được hưởng mức lương tối thiểu quy định bởi liên bang, tiểu bang hoặc thành phố. Theo luật hiện hành của liên bang và luật tại một số tiểu bang, chủ nhân có quyền trả lương dưới mức tối thiểu cho nhân viên có nhận thêm tiền “típ” trong lúc làm việc, nếu số “típ” và tiền lương cộng lại là bằng hoặc trên mức lương tối thiểu quy định bởi luật pháp. Tuy nhiên, luật lao động California tuyệt đối không cho phép chủ nhân dùng tiền “típ” của nhân viên để tính vào tiền lương. Nói cách cụ thể, theo luật lao động California thì tiền “tip” không phải là tiền lương, mặc dầu về mặt thuế vụ thì tiền “típ” vẫn được xem là tiền lương của nhân viên (26 U.S.C. § 3121(a)(12), (q)). Vì vậy, nhân viên có nhận thêm tiền “típ” tại California vẫn phải được chủ trả lương theo đúng mức quy định, nghĩa là phải trên mức tối thiểu quy định bởi liên bang, tiểu bang hoặc thành phố. 


Tại California, khi khách hàng để lại “típ” bằng tiền mặt, nhân viên phải được nhận ngay mà không có sự can thiệp từ người chủ. Trường hợp khách hàng trả “típ” bằng thẻ tín dụng, số tiền này phải được người chủ trao lại đầy đủ cho nhân viên vào ngày lãnh lương tiếp theo sau ngày thẻ tín dụng được thanh toán (California Labor Code, § 351).


Một số chủ nhà hàng áp dụng cách thức gộp chung toàn bộ tiền “típ” mà các nhân viên phục vụ kiếm được, sau đó chia lại cho nhân viên theo tỷ lệ phần trăm đã thỏa thuận trước đó (tip pooling). Tại California, cách thức này được xem là hợp pháp, nếu đáp ứng một số điều kiện nhất định như sau:


-Những người được chia tiền “típ” là nhân viên phục vụ khách hàng mà thôi;

-Toàn bộ số tiền “típ” đã gộp chung phải được trao cho nhân viên phục vụ; và

-Người chủ và người quản lý tiệm không được chia phần trong số tiền “típ” đã gộp chung.


* Phí dịch vụ (service charge) của nhà hàng không phải là tiền “típ”


Một số nhà hàng thường tự động thêm vào hóa đơn của thực khách một khoản phí dịch vụ (mandatory service charge). Về mặt pháp lý, khoản phí dịch vụ do nhà hàng tự ấn định này nói chung là thuộc về chủ nhà hàng, chứ không phải là tiền “típ” của thực khách để lại cho nhân viên phục vụ như nhiều người vẫn lầm tưởng. Vì vậy, tùy ý giữ lại hay phân chia số tiền phí dịch vụ cho nhân viên phục vụ, là quyền của chủ nhà hàng. Nếu chủ nhà hàng trao khoản tiền này cho nhân viên phục vụ thì phải khấu trừ thuế An Sinh Xã Hội và Medicare, và phải tính số tiền đó như một phần tiền lương giờ của nhân viên. Tại California, luật của một vài thành phố mà điển hình là Santa Monica, Oakland và Berkely, quy định chủ nhà hàng phải trao lại cho nhân viên toàn bộ số tiền phí dịch vụ đã thâu của thực khách.


Ngày 31 tháng 10 năm 2019, qua phúc thẩm vụ án Lauren O’Grady v. Merchant Exchange Productions, Inc. - là  sự việc một nhóm nhân viên phục vụ kiện một nhà hàng tại San Francisco trong vấn đề phí dịch vụ - Tòa Kháng Cáo khu vực số 1 của California (California’s First District Court of Appeal) đã  đưa ra phán quyết rằng chủ nhà hàng phải thông báo rõ ràng cho khách hàng và nhân viên những gì sẽ xảy ra với phí dịch vụ, để không gây hiểu lầm cho bất kỳ ai. Nếu phí dịch vụ không được trao lại cho nhân viên phục vụ, chủ nhà hàng phải cho thực khách và nhân viên biết rõ điều này. Và phán quyết trên đây đã đặt ra một đòi hỏi về pháp lý mới nhất liên quan đến vấn đề phí dịch vụ mà nhiều chủ nhà hàng tại California cần phải hiểu rõ hầu tránh rắc rối với khách hàng, và cũng để ngăn ngừa những vụ thưa kiện rất tốn kém bởi nhân viên.


Tóm lại, luật California có những quy định trong vấn đề tiền “típ” của nhân viên mà chủ nhà hàng hay tiệm Nail cần hiểu rõ để không bị phiền toái với luật pháp. Tại California, chủ nhân vi phạm luật lệ về tiền “típ” của nhân viên sẽ bị phạt rất nặng bởi cơ quan lao động và phải bồi thường  thiệt hại cho nhân viên. Ngoài ra, vi phạm luật lệ về tiền “típ” tại California còn là một tội tiểu hình (misdemeanor), và có thể bị phạt tù đến 60 ngày (California Labor Code, § 354).  


Cần thêm thông tin, có thể liên lạc Tiến Sĩ Luật Khoa Tom Huỳnh, điện thoại (949) 943-4396. T.Huynh@1stcounsel.com

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.