Hôm nay,  

T[i]ếu Ngạo Giang Hồ -- Tập Thơ Thứ 11 Của Nhà Thơ Nguyễn Lương Vỵ

31/10/201610:21:00(Xem: 5437)

TRÂN TRỌNG GIỚI THIỆU

  

T[I]ẾU NGẠO GIANG HỒ

  

Tập thơ thứ 11 của nhà thơ Nguyễn Lương Vỵ

  
blank

NXB Q&P Production & SỐNG phối hợp ấn hành tháng 11.2016

Sách dày 206 trang, khổ 6 inches x 9 inches

Ấn phí: USD 18 $
 

- Phát hành toàn cầu trên trang mạng https://www.amazon.com/, chuyên mục books.

- Liên lạc với NXB SỐNG:

. Email: nhaxuatbansong@gmail.com

. 15751 Brookhurst St., # 225 Westminster, CA 92683

. Tel.: 714-531-5362

- Liên lạc Email với tác giả:

. luongvynguyen2@gmail.com

. Ngân phiếu (Check) ghi tên: Vy Nguyen

  

CẢM NHẬN CỦA BẰNG HỮU VỀ
TẬP THƠ "T[I]ẾU NGẠO GIANG HỒ"

CỦA NGUYỄN LƯƠNG VỴ

   

Giữa thực trạng “hạn hán” trầm trọng, tính riêng cho những người cầm bút trước tháng 4-1975, ở quê người, (thì), Nguyễn Lương Vỵ vẫn hiển lộng thi ca của ông, như một dòng suối mát.

Lại nữa, chữ, nghĩa đối với nhiều thi sĩ, dường chỉ là phương tiện chuyển tải những rung động, cảm nhận về đời sống, hiện tượng,… (thì), với  Nguyễn, chữ, nghĩa còn là bản mệnh của chính ông nữa.

 

Du Tử Lê, nhà thơ, nhà văn.

(Calif. Oct. 2016)

   

Ngôn ngữ Việt Nam đã trở thành hơi thở của thi nhân Nguyễn Lương Vỵ. Qua tập thơ T[i]ếu Ngạo Giang Hồ” cho thấy ông bình thản thở từng con chữ, có khi rất ngắn, một con chữ hay hai, ba, v.v...  một cách vô ngại tự tại. Nếu chỉ vì dấu chấm hay dấu phẩy để bảo đó là một “ý nghĩa” biệt lập, thì thật là không nhìn ra trọn vẹn một làn hơi bao trùm trong đó nhịp nhàng ngưng ngắt như nhịp điệu của những nốt nhạc trong một bản hòa tấu “Sonate”, những nốt thở nhìn thấy riêng biệt lại liên kết nhau thành một hơi thở chứa chan và mông mênh ý tưởng, làm cho trái tim và tâm hồn va chạm bỗng rung động cảm nhận từng nét biến thể của bức tranh lập thể có vẻ kỳ dị lại cấu trúc nên một tổng thể thơ mộng vô cùng…

 

Lê Giang Trần, nhà thơ.

(Calif., Oct. 2016)

   

"T[i]ếu Ngạo Giang Hồ" là âm vang tiếp nối của Hòa Âm, Huyết Âm, Tinh Âm... trong cõi thơ Nguyễn Lương Vỵ.

T[i]ếu viết như vầy thì có Tếu bên trong. Tếu trong cảnh đời có khi là tan nát cõi lòng, nên chi cái tan nát kia là âm bản của nụ cười hắt hiu năm tháng. Đây là khúc ca được viết bằng tiết tấu máu lệ. Dường như đã thấu được núi thẳm đường dài, vừa đủ nội lực gian nan, hành giả kia đóng cửa gỗ thõng tay vào chợ? Để kề vai gánh những bi hài trần thế, tùy nguyện tùy duyên mà "T[i]ếu Ngạo Giang Hồ," mà theo hạnh Người Xưa: "Ta còn chút nợ phải trả" nữa chăng?

 

Nguyễn Thị Khánh Minh, nhà thơ

(Calif., Oct. 2016)

  

Vài lời với thơ Nguyễn Lương Vỵ? Vài lời hẳn là không đủ, với bản thân tôi, người đã nhiều năm mê thơ Vỵ, đã dịch thơ Vỵ sang Anh văn dài cả trăm trang (trí nhớ sương khói, nếu tính cả kiếp trước, hẳn là nhiều ngàn trang).

Thế đó, tôi đã đọc thơ Vỵ, mê thơ Vỵ, dịch thơ Vỵ -- đó là những ngày bay bổng của đời tôi, một người mê chữ từ thời còn nắn nót mực tím trên chữ i, chữ tờ. Thơ Vỵ đã mở ra các cửa sổ [và rất, rất nhiều cửa sổ đa dạng] để độc giả nhìn thấy và rung động với cái đẹp của một cõi ngôn ngữ. Tôi đọc thơ Vỵ và nhận ra một thế giới thơ rất là xa vắng, như dường Nguyễn Lương Vỵ đã bước từ cõi khác tới để hóa thân vào trang giấy, nhưng lại thấy rất gần như dường cũng từ trong tim mình nhói đau, khi Vỵ nói về quê nhà, về mẹ, về những người bạn vĩnh viễn lìa cõi này...

Thế đó, tôi rất mực trân trọng khi đọc thơ Nguyễn Lương Vỵ. 

 

Phan Tấn Hải, nhà thơ, dịch giả, nhà nghiên cứu Phật pháp.

(Calif., Oct. 2016)

 

T[i]ếu Ngạo Giang Hồ” của Nguyễn Lương Vỵ  là một cột mốc mới trên độc lộ “tu chữ” của Thi Sỹ.  Ở đây, những con chữ đầy nội lực được viết ra từ  những trải nghiệm gần gủi hàng ngày, từ nhận thức rất cô đọng của chính Thi Sỹ về những chủ đề lớn của sự hiện hữu: Thời Gian, Sự Sống và Cái Chết.  Qua “T[i]ếu Ngạo Giang Hồ”, ý nghĩa của sự-sống được thiết lập trở lại, một cách chân chánh, trên nền tương phản của cái-chết, trên những nếp gấp thời gian khép lại, mở ra trong từng phút giây.

 

Tô Đăng Khoa, nhà nghiên cứu Phật pháp.

(Calif., Oct. 2016)

  

Với tập thơ "T[i]ếu Ngạo Giang Hồ," phong vị thơ Nguyễn Lương Vỵ như muốn lui về cổ lục nghìn năm điêu thạch, dõi con mắt thơ về quá khứ xa xăm để tìm kiếm cái ẩn mật nằm sâu kín trong vô thức tập thể của dân tộc. Nhưng thật ra, bên dưới hành trạng ấy, người ta vẫn thấy một Nguyễn Lương Vỵ với tất cả những băn khoăn bộn bề khôn dứt về cái hiện tồn trước mặt và cái miên trường sau lưng.

                                                                               

Trịnh Y Thư, nhà thơ, nhà văn, dịch giả.

(Calif., Oct. 2016)

 

 



.

.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.