Hôm nay,  

Nhà Thơ Trạch Gầm Ra Mắt Tập Thơ Thứ 2, Chủ Nhật 25-10

09/10/200900:00:00(Xem: 4042)

Nhà Thơ Trạch Gầm Ra Mắt Tập Thơ Thứ 2, Chủ Nhật 25-10  

Bìa tập thơ mới của Trạch Gầm

Du Miên

GARDEN GROVE, Calif. -- 66 bài thơ mới của thi sĩ Trạch Gầm đã được in thành sách và ra mắt chiến hữu, độc giả và thân hữu vào lúc 10 giờ sáng Chủ Nhựt 25 tháng 10 năm 2009 tại Thư Viện Việt Nam, địa chỉ 10872 Westminster Avenue, suites 214 & 215 (trên lầu chợ Người Việt, góc Westminster và Euclid).
Trạch Gầm sẽ ngâm thơ bên cạnh chương trình văn nghệ rất lạ, rất độc đáo. Theo lời của các tiếng hát, giọng ngâm và giọng đọc, phải dành cho khách đến dự một sự ngạc nhiên thích thú nên không giới thiệu sâu vào chi tiết chương trình văn nghệ.
Vả lại, vẫn theo những thân hữu này, mục đích của hôm ấy là ra mắt thi tập thứ 2 của Trạch Gầm.
Tưởng cũng cần nhắc lại, khi tập thơ Vụn Vặt của Trạch Gầm được ra mắt cũng tại Thư Viện Việt Nam 2 năm trước, chẳng những khách đến đông mà buổi sinh hoạt có không khí rất riêng, rất lạ. Và tập thơ Vụn Vặt phải tái bản liền sau vài tháng phát hành.
Trong thi tập Ráng Chịu, nhà văn quân đội Nguyễn Đạt Thịnh có viết giới thiệu:
“Đọc Trạch Gầm “nhỏ nhẹ” xin phép anh nón cối:
“Đ... mạ, cho tao chửi mầy một tiếng,
Đất của cha, ông, sao mầy hiến cho Tàu"”
Tôi thấy đại úy Trạch vô cùng lính, mà cũng vẫn vô cùng thi sĩ. Chỉ có nhà thơ mới viết được hai chữ “đi em”, thường khi khó nghe, bằng những nét bộc trực dễ thương của anh thi sĩ xăng đá.
Độc giả, nhất là độc giả cựu ca ki, cười ngất thích thú. Họ thích vì anh dùng ngôn ngữ của họ, nói giúp họ những cảm nghĩ giận dữ trước cảnh Việt Cộng liên tục hiến đất, hiến biển cho Tàu; anh chụp hình được nét xăng đá cộc cằn mà bộc trực, rộng lượng, vị tha, dễ bỏ qua của người lính miền Nam, dù đôi khi có giận dữ “đi em” anh Vi Xi dội mưa pháo vào thành phố giết đến cả phụ nữ, bô lão và trẻ em vô tội.
Độc giả ca ki còn thấy bức hoạt họa vẽ chính mình trong những cơn mưa mùa lê thê không bao giờ tạnh, với điếu thuốc hút đến những ly cuối cùng làm đôi môi lạnh thâm hôn trên lòng bàn tay giá buốt; Trạch Gầm viết:
“Rừng Tây Nguyên mưa dặt dài thúi đất


Đôi giày sault chèm bẹp suốt tháng dài
Điếu thuốc ướt mèm, hôn tay se thắt
Khói súng khơi dòng... lửa đạn mù bay.
Nhưng Trạch Gầm chỉ xăng đá với Vẹm; anh ngẩn ngơ và tin là cụ thi sĩ Nguyễn Du cũng ngẩn ngơ như anh trước người đẹp Trưng Vương; anh viết:
“Nguyễn Du cắn bút ngẩn ngơ
Tìm đâu nữa nhỉ... nàng thơ đây rồi
Mắt Trưng Vương sáng nụ cười
Người Trưng Vương đến... đất trời ngẩn ngơ.
Tôi hoàn toàn chia với Trạch Gầm cái ngẩn ngơ Trưng Vương: ngày còn hơi trẻ, 32 năm trước, tôi cũng ngẩn ngơ với Phượng (trong chuyện ngắn Đôi Mắt Phượng), mặc dù mới chi bị “mắt” Trưng Vương thôi miên, chớ chưa bao giờ được ngẩn ngơ với “người” Trưng Vương.
Tôi thích câu Trạch Gầm xin phép anh Vi Xi cho Trạch chửi anh ta một tiếng; tôi chia với Trạch giây ngắn ngẩn ngơ nhận ra là mình hôn lòng bàn tay mình khi đóm lửa của điếu thuốc tàn đốt lóng tay; và tôi vừa thú nhận ở trên là tôi cũng chia giấc mơ Trưng Vương với Trạch.
Tôi và một triệu lính khác cũng đã cùng khóc khi Trạch “khóc hết sức thật thà” vào phút “tổng thống” ra lệnh buông súng. Trạch viết:
“Em cho phép,
Nhưng không bao giờ em biết
Một ngày thôi, một ngày thật của ta
Ta đã khóc tan hoang, khóc hết sức thật thà
Không khóc vì em mà vì những đứa làm lính
Bài học đầu hàng
Ta không bao giờ tính
Ta đếm lại vết thương thành sẹo bên mình
Có thể với em, ta lẩn thẩn vô tình
Nhưng với quê hương, ta không vô tình thế được.”
Tôi cũng đã “khóc tan hoang, khóc hết sức thật thà” ngày ông Dương Văn Minh lải nhải đầu hàng, và tôi tin rằng không một người lính nào không khóc trong thất vọng, khóc trong tủi nhục ngày miền Nam bị bức tử, ngày chiến tranh ngã ngũ hết sức vô lý đó.
Viết về thơ Trạch Gầm tôi viết không bao giờ hết, hoặc chỉ cần viết một chữ “thích”; tôi thích thơ anh vì những vần thơ đó đã nói giúp tôi và những người bạn đồng đội khác của tôi, của anh, nói lên những điều chúng tôi không đủ can đảm nói thật như anh.
Và anh Trạch nói rất có duyên, nói bằng vần, bằng điệu.
Xin bạn đọc cũng yêu thơ anh Trạch như tôi rất yêu.”
Lưu ý quý khách vui lòng đến sớm và đậu xe ở phía hông sau, vào lối Euclid, bên hông Thanh Tâm Food To Go.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.