Hôm nay,  

VN: Lý Luận Chổi Cùn Giẻ Rách, Càng Bám Lấy Quá Khứ Đổ Vỡ, Càng Tụt Hậu Dài Dài

02/11/200700:00:00(Xem: 10396)

Hoa Thịnh Đốn.- Nếu nói nội bộ đảng Cộng sản Việt Nam (CSVN) đang rối lộn tùng phèo cũng đúng mà bảo Ban Khoa giáo Trung ương là Trung tâm của những kẻ bị bệnh tâm thần cũng chả sai.

Cả hai vấn đề này cùng diễn ra vào dịp Việt Nam cô đơn kỷ niệm 90 năm Cách mạng tháng 10 Nga (7/11/1917-7/11/2007).

Trong buổi làm việc với Ban Tổ chức Trung ương Đảng sáng 23/10, tại Hà Nội, Nông Đức Mạnh, Tổng Bí thư đảng  đã kể tội những kẻ có trách nhiệm chưa làm tốt được đội ngũ cán bộ và xây dựng đảng trong sạch như đảng trông đợi.

Mạnh được báo Điện tử của Trung ương đảng  dẫn chứng đã phê bình hai Ban Bí thư và Ban Tổ chức Trung ương: “Việc xây dựng, kiện toàn hệ thống tổ chức chưa đạt yêu cầu tinh gọn, hiệu quả; bộ máy còn cồng kềnh, chồng chéo, quan liêu, trách nhiệm không rõ, hiệu lực, hiệu quả thấp. Tổ chức cơ sở Đảng chưa được quan tâm, chỉ đạo đúng mức. Một số thôn, bản ở vùng sâu, vùng xa chưa có tổ chức đảng và đảng viên. Một số loại hình tổ chức cơ sở Đảng trong doanh nghiệp tư nhân, doanh nghiệp có vốn đầu tư nước ngoài, cơ quan hành chính sự nghiệp còn lúng túng về tổ chức và phương thức hoạt động.”

“Việc đánh giá tổ chức Đảng, cán bộ, đảng viên trong không ít trường hợp chưa đúng thực chất. Nhiều khuyết điểm, yếu kém trong công tác cán bộ chậm được khắc phục, nhất là quản lý, giáo dục, rèn luyện cán bộ về tư tưởng, chính trị, đạo đức, lối sống, thực hành dân chủ và chế độ trách nhiệm công tác; chậm đổi mới cơ chế, phương pháp và quy trình đánh giá, bổ nhiệm, miễn nhiệm, từ chức đối với cán bộ; chưa kiên quyết và thiếu những quy chế có hiệu lực để sắp xếp, bố trí lại đội ngũ cán bộ, thay thế kịp thời những cán bộ yếu kém về phẩm chất và năng lực, để công việc trì trệ.”

“Công tác bảo vệ chính trị nội bộ còn nhiều hạn chế, nhất là việc xem xét, giải quyết những vấn đề chính trị hiện nay; chậm bổ sung và sửa đổi một số điều không còn phù hợp; tổ chức bộ máy và cán bộ làm công tác bảo vệ chính trị nội bộ chậm được kiện toàn. Nhiều cấp ủy, tổ chức chưa quan tâm đúng mức công tác này.”

Mạnh còn cảnh giác hai Ban phải: “Hết sức chú trọng công tác bảo vệ Đảng cả về chính trị, tư tưởng và tổ chức.”

Cho đến bây giờ, sau hơn 20 năm bảo nhau kiên định đến cùng “Chủ nghĩa Mác-Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh” mà tổ chức đảng vẫn còn nát bét như thế thì phải bảo vệ cho không vỡ là đúng rồi.  Nhưng lại phải bảo vệ từ đầu xuống chân, phủ cho hết cả ba vấn đế sống còn là “chính trị, tư tưởng và tổ chức” thì đảng CSVN cón chỗ nào lành nặn không"

QUỐC HỘI-ĐÓI VÀ NGHÈO

Sau chuyện đảng là chuyện của dân thì ngoài chuyện phải sống với nạn cán bộ, đảng viên tham nhũng, người dân, dù có đói teo bụng cũng phải đai lưng ra mà lao động kiếm tiên cho nhà nước bù lấp các khỏan tiền tỷ lãng phí bởi nhân viên nhà nước, nhất là những kẻ có chức có quyền cầm cân nẩy mực chi tiêu ngân sách.

Ấy vậy mà nhân dân nhiều nơi vẫn không đủ cơm ăn, áo mặc như báo Hà Nội Mới tường thuật  trong số ra ngày 31-10 (2007): “DDánh giá về kết quả công tác xóa đói, giảm nghèo, nhiều đại biểu cho rằng tốc độ tăng trưởng kinh tế cao, nhưng thu nhập bình quân đầu người còn thấp, người dân nói chung, đặc biệt là nông dân, người nghèo ở vùng sâu, vùng xa chưa được thực sự hưởng lợi từ tăng trưởng kinh tế. Hay nói cách khác là cuộc sống của người dân chưa được cải thiện tương xứng với thành tựu về  phát  triển  kinh tế của chúng ta. Thực tế, người nghèo ở nông thôn theo tiêu chí  hiện  hành  là  có mức thu nhập dưới 200.000đ/ người/tha'ng, nghĩa là mức sống cỡ dưới tầm 6.000đ/ngu+o+`i/nga`y (chưa được 0,4 đôla một ngày).”

“Với mức sống này, để đáp ứng rất nhiều nhu cầu như ăn, ở, mặc, đi lại, học hành và nhiều nhu cầu khác, với tốc độ tăng giá tiêu dùng như hiện nay thì hết sức chật vật. Thực chất số người nghèo của chúng ta không nhỏ, gần 4 triệu hộ nghèo trong cả nước (khoảng 15-16 triệu người nghèo), phần lớn sống ở vùng sâu, vùng xa, vùng nông thôn, miền núi. ở miền núi phía Bắc có xã còn đến 90% hộ nghèo, mà đã nghèo thì không chỉ thu nhập thấp, mức sống thấp mà còn gặp nhiều rủi ro trong sản xuất, trong thiên tai, dịch bệnh. Có thể nói một thiệt thòi nữa là người nông dân cũng không thể định giá được sản phẩm của mình, trong khi chi phí đầu vào tăng rất cao.”

Lạ thật, Việt Nam còn nhiều người nghèo và đói như thế mà số phận họ không được Nguyễn Tân Dũng nhắc đến trong Báo cáo trước Quốc hội ngày 22/10 (2007).  Dũng chỉ nói cho qua đường: “DDời sống của một bộ phận nông dân, đặc biệt là đồng bào ở vùng núi cao, vùng sâu, vùng biên giới, hải đảo còn rất nhiều khó khăn; tỷ lệ hộ nghèo trong đồng bào dân tộc thiểu số cao gấp 4 lần tỷ lệ hộ nghèo chung của cả nước.”

Nhưng Đại biểu Nguyễn Lân Dũng (Đắc Lắc) đã nói cho Dũng biết: “Có 5 bức xúc lớn được đông đảo cử tri quan tâm, mong muốn Quốc hội sẽ cùng với Đảng, Nhà nước sớm tháo gỡ:

Thứ nhất, “ddời sống của nông dân, nhất là các vùng đặc biệt khó khăn hiện nay còn rất thấp, khó lòng thực hiện được mục tiêu CNH, HDDH vào năm 2020 như chúng ta đã mong muốn.”

Thứ hai, “không có lý do gì biện hộ được cho việc toàn dân hoang mang khi không biết mua rau quả gì, nước chấm gì, thịt, trứng gì bảo đảm không có dư lượng hóa chất hoặc mầm bệnh.”

Thứ ba,  “không thể kéo dài mãi tình trạng cứ bình quân 2 ngày lại có 60 - 70 người chết vì tai nạn giao thông, nghĩa là cứ hai ngày lại có một số người chết một cách thảm thương chẳng khác gì vụ tại nạn trên công trường cầu Cần Thơ.

Thủ tướng đang thăm ở Vân Nam và chứng kiến thành phố Côn Minh một thành phố chỉ có xe buýt và xe đạp. Xe buýt không đi nổi ở Hà Nội và thành phố Hồ Chí Minh vì xe máy đi tràn đầy mặt đường. ở Trung Quốc có câu “muốn làm giàu thì trước hết phải làm đường”, tại sao ta không làm đường đi lên các vùng đất bạc màu, đất đá ong hóa để xây dựng khu công nghiệp, khu chế xuất mà cứ tiếp tục bê tông hóa hàng vạn héc ta bờ xôi ruộng mật tại các vùng đất nông nghiệp mà cấu tượng của đất phải qua hàng vạn năm mới có được.”

Thứ tư,  “chúng ta thiếu ổn định trong giáo dục. Tại sao chúng ta lại có thể thua một nước nghèo như Nê Pan (Nepal) về giáo dục" Tôi đề nghị Quốc hội xem xét lại ý kiến cho rằng chương trình của sách giáo khoa của ta hiện nay là tốt và có thể ổn định lâu dài. Việc chấn hưng chất lượng đại học và việc đào tạo gấp 2 vạn tiến sỹ cũng cần phải xem xét một cách khoa học và thận trọng.”

Thứ năm,  “cần lấy lại lòng tin vốn rất lớn lao của nhân dân đối với Đảng, Nhà nước, trước hết phải tấn công mạnh mẽ vào tệ tham nhũng. Cả nước mà chỉ có 716 tội nhân tham nhũng thì nước mình là nước quá trong sạch. Muốn giảm bớt khiếu nại, tố cáo kéo dài thì theo tôi, cần hạn chế đến mức cao nhất các vụ xử án oan sai;  khắc phục việc chi trả chế độ đền bù đất đai không công bằng, không thỏa đáng, việc di dân đến các nơi ở mới chất lượng cuộc sống không bằng nơi ở cũ.” (Báo Hà Nội Mới, 31-10-2007)

Đó là những vấn đề sống còn của dân mà sao đảng CSVN vẫn chưa lo được " Có phải vì những kẻ cầm quyền bất lực, bất tài hay đã bị đồng tiền làm hoa mắt mà không nhìn thấy những vấn đề bức xúc như ĐạI biểu Nguyễn Lân Dũng nêu lên"

Nhưng đâu phải chỉ có một mình Đại biểu Dũng đã thấy những chuyện làm đau lòng dân như quốc nạn tham nhũng, “các vụ xử án oan sai” và các hành động “hành dân”, “ăn đất” của cán bộ, đảng viên"  Có người dân nào ở Việt Nam không phải chịu nạn sưu cao thuế nặng, chưa ăn bữa sáng đã lo bữa tối mà đảng không thấy, hay biết mà cứ quay mặt làm ngơ"

Năm vấn nạn của Đại biểu Nguyễn Lân Dũng có các nguyên nhân khác nhau, nhưng đảng CSVN không thể đổ trách nhiệm cho cán bộ, đảng viên mà nói rằng chủ trương, chính sách của Trung ương bao giờ cũng đúng, chỉ có kẻ thừa hành làm sai, nhưng “kẻ làm sai” lại nhiều hơn “kẻ làm đúng” và số cán bộ, đảng viên xuống cấp, mất phẩm chất, xấu xa năm sau lại nhiều hơn năm trước.

Như thế thì có phải là chính đảng và người của đảng đã tạo ra những “cái khổ” cho dân trong 5 vấn nạn của Đại biều Dũng nêu ra"

CÁCH MẠNG NGA

Vậy mà, đám cán bộ Tư tưởng trong Ban Khoa giáo Trung ương vẫn sống như những kẻ mất trí khi họ không ngừng cao cổ gào lên kiên quyết tiếp tục đi theo điều được gọi là“Cách mạng xã hội chủ nghĩa Tháng Mười Nga vĩ đại.”

Tiêu biểu như Nguyễn Mạnh Hưởng, Phó Giáo sư, Tiến sỹ Viện Khoa học Xã  hội Nhân văn Quân sự  viết trong Tạp chí Cộng sản (số 140/2007): “DDi theo con đường của Cách mạng xã hội chủ nghĩa Tháng Mười Nga vĩ đại, gần tám thập kỷ qua dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam do Chủ tịch Hồ Chí Minh sáng lập và rèn luyện, cách mạng Việt Nam đi từ thắng lợi này đến thắng lợi khác. Ngày nay, sự nghiệp đổi mới đất nước theo định hướng xã hội chủ nghĩa của nhân dân ta tiếp tục phát triển, đạt được những thành tựu to lớn có ý nghĩa lịch sử trên tất cả các lĩnh vực. Đó là bằng chứng hùng hồn thể hiện bản chất ưu việt và sức sống của chủ nghĩa xã hội, khẳng định tính đúng đắn của việc lựa chọn con đường phát triển dân tộc theo con đường của Cách mạng Tháng Mười, con đường độc lập dân tộc gắn liền với chủ nghĩa xã hội mà Đảng và nhân dân ta đang đi.”

Ưu việt đâu không thấy mà chỉ biết Việt Nam ngày nay, dưới quyền cai trị độc tài, độc đảng của những người Cộng sản, vẫn còn là một trong số nước nghèo và lạc hậu nhất thế giới.

Cùng trong số báo này, Tạ Ngọc Tấn huyênh hoang: “Trước những biến động, khủng hoảng và đổ vỡ của mô hình chủ nghĩa xã hội hiện thực ở Đông Âu và Liên Xô, trước những khó khăn của tình hình kinh tế - xã hội trong nước, nhưng dưới ngọn cờ của Cách mạng Tháng Mười vĩ đại, Đảng ta vẫn vững vàng bản lĩnh chính trị, tin tưởng vào tương lai của chủ nghĩa xã hội. Chính vì vậy, dân tộc Việt Nam dưới sự lãnh đạo của Đảng đã vượt qua biết bao gian nan, thử thách để đưa công cuộc xây dựng và bảo vệ Tổ quốc Việt Nam xã hội chủ nghĩa tiến lên một cách vững chắc. Trong hoàn cảnh quốc tế hiện nay, khi nước ta đã gia nhập Tổ chức Thương mại thế giới (WTO), hòa nhập đầy đủ vào nền kinh tế thế giới, những bài học của Cách mạng Tháng Mười và con đường lịch sử của hệ thống các nước xã hội chủ nghĩa Liên Xô và Đông Âu càng trở nên có ý nghĩa thiết thực đối với cách mạng Việt Nam, nhất là đối với công tác xây dựng Đảng cầm quyền - một yếu tố có ý nghĩa quyết định thành bại của công cuộc xây dựng phát triển đất nước, thực hiện mục tiêu dân giàu, nước mạnh, xã hội công bằng, dân chủ và văn minh...”

“…Ngày nay, khi nước ta đã gia nhập Tổ chức Thương mại thế giới, nền kinh tế nước ta hội nhập đầy đủ vào hệ thống kinh tế toàn cầu, quan hệ chính trị, văn hóa, khoa học của nhà nước ta ngày càng mở rộng, đời sống văn hóa tinh thần và trình độ nhận thức của người dân ngày càng được nâng lên. Điều kiện đó đòi hỏi Đảng ta càng phải kiên định mục tiêu và con đường cách mạng đã chọn, trung thành với chủ nghĩa Mác - Lê-nin, tư tưởng Hồ Chí Minh và những nguyên tắc trong xây dựng và hoạt động của Đảng; đồng thời phải luôn luôn đề phòng chủ nghĩa giáo điều, cơ hội, luôn luôn gắn bó lý luận với thực tiễn, xuất phát từ những yêu cầu của thực tiễn để phân tích, vận dụng sáng tạo những nguyên lý khoa học của chủ nghĩa Mác - Lê-nin vào việc giải quyết những nhiệm vụ chính trị.”

Bốn chữ “kiên định” và “trung thành” với Chủ nghĩa mà chính nhân dân Nga, nơi một thời là thần tượng của trung tâm Thế giới Cộng sản, đã chôn vùi nó không thương tiếc, không dám đưa đám tang nó khi Nhà nước Nga tan rã năm 1991, có ý nghĩa nào khác hơn  lời nói phát ra từ của miệng của một kẻ mắc bệnh tâm thần đã hết thuốc chữa "

Đến lượt  Phạm Văn Nhuận, Đại tá, Phó Giáo sư, Tiến sỹ thuộc  Học viện Chính trị Quân sự thì căn bệnh tâm thần nghiêm trọng hơn khi Nhuận phát biểu trên Báo Điện tử của Trung ương ngày  10/10/2007: “ Đến nay, mặc dầu chế độ xã hội chủ nghĩa ở Đông Âu và Liên Xô bị sụp đổ, hệ thống xã hội chủ nghĩa tan rã nhưng không vì thế mà, tính chất, nội dung của thời đại hiện nay đã thay đổi. Thắng lợi của Cách mạng Tháng Mười là thắng lợi của chủ nghĩa Mác - Lênin trong thời đại hiện nay, bất chấp sự thù địch của chủ nghĩa đế quốc và các thế lực thù địch. Ngọn cờ thắng lợi của chủ nghĩa Mác - Lênin và Cách mạng Tháng Mười vẫn tiếp tục được khẳng định trong điều kiện cải cách, đổi mới của chủ nghĩa xã hội hiện thực và sự lớn mạnh của phong trào cánh tả trên thế giới… Hiện nay, giá trị của chủ nghĩa Mác - Lênin và Cách mạng Tháng Mười tiếp tục được khẳng định trong sự nghiệp đổi mới, cải cách ở các nước xã hội chủ nghĩa còn lại (như Việt Nam, Trung Quốc…) đang kiên trì xây dựng đất nước theo định hướng xã hội chủ nghĩa...”

Rồi như kẻ ngủ mơ, Nhuận hào sảng hão huyền: “Gần một thế kỷ đi qua, chủ nghĩa xã hội hiện thực đã hình thành, phát triển với tất cả những thành công và thất bại, thành tựu và sai lầm đã chứng tỏ rằng, lý tưởng của Cách mạng Tháng Mười là lý tưởng xã hội cao cả phù hợp với quy luật tiến hóa của nhân loại. Thời đại hiện nay vẫn là thời đại quá độ từ chủ nghĩa tư bản lên chủ nghĩa xã hội trên phạm vi toàn thế giới. Hơn một tỷ người trên hành tinh của chúng ta tiếp tục đi theo con đường mà Cách mạng Tháng Mười đã vạch ra...”

“…Những thành tựu to lớn của đổi mới, cải cách ở các nước xã hội chủ nghĩa còn lại đã làm nức lòng nhân dân thế giới, đồng thời là tác nhân thúc đẩy nhanh chóng sự phục hồi, phát triển của phong trào cách mạng trên thế giới; điển hình là các phong trào tả ở Tây Âu và Mỹ latinh. Chính phủ nhiều nước do cánh tả cầm quyền đã tuyên bố quyết tâm “vượt qua” chủ nghĩa tư bản, xây dựng đất nước theo mô hình “Chủ nghĩa xã hội thế kỷ XXI” vì lợi ích của quảng đại quần chúng nhân dân lao động. Điều đó càng cho phép chúng ta khẳng định tính chân lý, giá trị thời đại của chủ nghĩa Mác - Lênin và Cách mạng Tháng Mười.”

Những lập luận “cối chầy” này có cơ bản nào để bảo đảm không đưa đất nước và con người Việt Nam, dưới quyền cai trị u mê của đảng CSVN, khỏi lầm đường lạc hướng  phiêu lưu đến chỗ vô định"

Vì trong Ban Khoa giáo, có nhiệm vụ uốn nắn tư tưởng cho toàn đảng, vẫn còn những con người mắc bệnh thần kinh như vừa kể nên  đảng CSVN vẫn chưa  thể lột xác thành người mới sau hơn 20 năm Đổi mới.

Do đó, mọi người  không nên ngạc nhiên tại sao nội bộ đảng CSVN vẫn rối như bối bòng bong mà nhân dân thì vẩn đầu tắt mặt tối trước miếng cơm manh áo ở đầu Thế kỷ 21. -/-

(11/07)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
“Ý thức xã hội mới Việt Nam “là toàn bộ những tư tưởng, quan điểm, những tình cảm, tâm trạng, truyền thống tốt đẹp, v.v. của cộng đồng dân tộc Việt Nam, mà hạt nhân là chủ nghĩa Mác- Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh, đường lối, chủ trương của Đảng, chính sách, pháp luật của Nhà nước, phản ánh lợi ích căn bản của nhân dân nhằm phục vụ sự nghiệp xây dựng, bảo vệ xã hội mới”. Nói như thế là cuồng tín, vọng ngoại và phản bội ước vọng đi lên của dân tộc...
Nhiều sự việc thay đổi kể từ thập niên 1970 khi Richard Nixon và Mao Trạch Đông nghĩ ra công thức “một Trung Quốc” cho sự dị biệt của họ đối với quy chế Đài Loan. Nhưng nếu kết hợp với các biện pháp khác để tăng cường việc răn đe chống lại bất kỳ hành động xâm lược bất ngờ nào, chính sách này trong 50 năm qua vẫn có thể giúp cho việc gìn giữ hòa bình. Liệu Trung Quốc có thể cố tấn công Đài Loan vào năm 2027 không? Philip Davidson, Tư lệnh mãn nhiệm của Bộ Tư lệnh Ấn Độ-Thái Bình Dương của Mỹ, nghĩ như vậy hồi năm 2021 và gần đây ông đã tái khẳng định việc đánh giá của mình. Nhưng liệu Hoa Kỳ và Trung Quốc có định sẵn cho cuộc chiến trên hòn đảo này không, đó là một vấn đề khác. Trong khi nguy hiểm là có thật, một kết quả như vậy không phải là không thể tránh khỏi.
Khi nhận xét về chính trị tại Việt Nam, không những các quan sát viên quốc tế mà ngay cả nhân dân đều băn khoăn trước câu hỏi: dưới chế độ CSVN, cả quân đội lẫn công an đều là những công cụ bảo vệ cho đảng và chế độ, nhưng tại sao thế lực của công an và đại tướng công an Tô Lâm lại hoàn toàn lấn át quân đội như thế?
Có nhiều chỉ dấu Chủ tịch Quốc hội Vương Đình Huệ đã “lọt vào mắt xanh” Trung Quốc để giữ chức Tổng Bí thư đảng CSVN thay ông Nguyễn Phú Trọng nghỉ hưu. Những tín hiệu khích lệ đã vây quanh ông Huệ, 66 tuổi, sau khi ông hoàn tất chuyến thăm Trung Quốc từ 7 đến 12/04/2024.
“Hủ cộng”, tôi có thể hợm mình tuyên bố, với sự chứng thực của Google, là do tôi khai sinh trong khi mấy lời cảm thán tiếp nối là của Tố Hữu khi nhà thơ này, nhân chuyến thăm viếng Cuba, đã tiện lời mắng Mỹ: “Ô hay, bay vẫn ngu hoài vậy!” Gọi “khai sinh” cho hách chứ, kỳ thực, chỉ đơn thuần là học hỏi, kế thừa: sau “hủ nho”, “hủ tây” thì đến “hủ cộng”. “Hủ nho”, theo Việt Nam Tự Điển của Hội Khai Trí Tiến Đức, là “nhà nho gàn nát”, chỉ giới Nho học cố chấp, từng bị những thành phần duy tân, đặc biệt là nhóm Tự Lực Văn Đoàn, nhạo báng sâu cay vào thập niên 1930. Nếu “hủ nho” phổ biến cả thế kỷ nay rồi thì “hủ tây”, có lẽ, chỉ được mỗi mình cụ Hồ Tá Bang sử dụng trong vòng thân hữu, gia đình. Hồ Tá Bang là một trong những nhà Duy Tân nổi bật vào đầu thế kỷ 20, chủ trương cải cách theo Tây phương nhưng, có lẽ, do không ngửi được bọn mê tín Tây phương nên mới có giọng khinh thường: "Chúng nó trước hủ nho giờ lại hủ tây!" [1]
Mới đấy mà đã 20 năm kể từ khi đảng CSVN cho ra đời Nghị quyết 36 về “Công tác đối với người Việt Nam ở nước ngoài” (26/03/2004-26/03/2024). Nhưng đâu là nguyên nhân chưa có “đoàn kết trong-ngoài” để hòa giải, hòa hợp dân tộc?
Cả Hiến Pháp 2013 và Luật Công An Nhân Dân năm 2018 đều quy định công an nhân dân là lực lượng bảo đảm an toàn cho nhân dân và chống tội phạm. Tại sao trên thực tế nhân dân Việt lại sợ hãi công an CSVN hơn sợ cọp?
Càng gần các Hội nghị Trung ương bàn về vấn đề Nhân sự khóa đảng XIV 2026-2031, nội bộ đảng CSVN đã lộ ra vấn đề đảng viên tiếp tay tuyên truyền chống đảng. Ngoài ra còn có hiện tượng đảng viên, kể cả cấp lãnh đạo chủ chốt đã làm ngơ, quay mặt với những chống phá Chủ nghĩa Mác-Lênin và tư tưởng Cộng sản Hồ Chí Minh...
Hí viện Crocus City Hall, cách Kremlin 20 km, hôm 22 tháng O3/2024, đang có buổi trình diển nhạc rock, bị tấn công bằng súng và bom làm chết 143 người tham dự và nhiều người bị thương cho thấy hệ thống an ninh của Poutine bất lực. Trước khi khủng bố xảy ra, tình báo Mỹ đã thông báo nhưng Poutine không tin, trái lại, còn cho là Mỹ kiếm chuyện khiêu khích...
Khi Việt Nam nỗ lực thích ứng với môi trường quốc tế ngày càng cạnh tranh hơn, giới lãnh đạo đất nước đã tự hào về “chính sách ngoại cây giao tre” đa chiều của mình. Được Nguyễn Phú Trọng, Tổng Bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam (ĐCSVN), thúc đẩy từ giữa thập niên 2010, ý tưởng là bằng cách cân bằng mối quan hệ của Việt Nam với các cường quốc – không đứng về bên nào, tự chủ và thể hiện sự linh hoạt – nó có thể duy trì sự trung gian và lợi ích của mình, đồng thời tận dụng các cơ hội kinh tế do tình trạng cạnh tranh của các đại cường tạo ra
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.