Hôm nay,  

Thấm Thía Niềm Đau Quốc Hận

04/05/200700:00:00(Xem: 7262)

- Bán nguyệt san Tự do ngôn luận (số 26 ngày 01-05-2007)

(Phát hành trong nước)

Ngày Quốc hận 30 tháng 4 lần thứ 32 lại về với toàn thể dân tộc trong bối cảnh tại Việt Nam, bạo quyền Cộng sản đang ra sức đàn áp qui mô các vị lãnh đạo tinh thần, các nhà đấu tranh dân chủ, các công nhân đình công và các dân oan khiếu kiện... Trước hết, chúng ta kính cẩn dâng nén hương lòng tưởng niệm các con dân đất Việt, nhất là tại miền Nam, đã hy sinh vì lý tưởng tự do trước và sau ngày 30-4-1975, đã bỏ mình tại chiến trường, trong tù ngục, giữa rừng sâu và trên biển cả, để hét lên cho thế giới thấy dân tộc Việt Nam chúng ta là dân tộc anh dũng bất khuất, không chịu sống quỳ.

Ngày Quốc hận 30 tháng 4 gọi là trở về với toàn thể dân tộc, bởi lẽ đây là nỗi đau chung, nỗi đau rộng lớn bao trùm từ quốc nội ra tới hải ngoại, phủ lên hầu hết mọi đứa con của Mẹ Việt. Nó chẳng đơn giản là nỗi thương nhớ Quê nhà đã phải rời bỏ hay nhung nhớ Thân thuộc đã ra xứ người, cách nhau nửa vòng trái đất, trùng khơi vạn dặm, nhưng là một nỗi đoạn trường thấm thía đã kéo dài gần một phần ba thế kỷ.

Đúng thế, cách đây 32 năm, cuộc chiến Việt Nam chấm dứt với sự toàn thắng của lực lượng miền Bắc. Sách lược xích hóa thế giới của cộng sản quốc tế đã đạt được một "thành công lừng lẫy". Chủ trương nhuộm đỏ toàn cầu được Liên Xô phát động công khai từ Lênin qua các cuộc xâm nhập và thôn tính các nước Đông Âu, rồi dùng các chi bộ CS, các đảng CS dưới quyền chỉ huy của Đệ Tam Quốc Tế để xâm chiếm nhiều quốc gia khác, đã tiến một bước lớn tại châu Á, trên toàn bộ đất Việt.

Nhưng đó chỉ là chiến thắng của những lãnh đạo cộng sản ứ tràn bản năng quyền lực, ám ảnh cuồng vọng thống trị, muốn bắt tất cả nhân loại phải quỳ dưới chân, làm nô lệ cho mình. Từ nhà ngục miền Bắc, thi sĩ Nguyễn Chí Thiện cùng các bạn tù nghe tin "giải phóng", đã buông tay thất vọng, rồi chưởi đổng miền Nam hèn nhát. Bên vệ đường thành phố Sài Gòn còn ngổn ngang, một Dương Thu Hương ngồi khóc tức tưởi, một Nguyễn Khắc Toàn đứng trân bàng hoàng vì thấy mình đã bị lừa gạt một cách trắng trợn. Và chắc chắn vô số người miền Bắc từng được "bác đảng" kêu gọi "cắn đôi hạt muối, sẻ nửa bát cơm" để cứu giúp đồng bào ruột thịt miền Nam bị Mỹ Ngụy áp bức bóc lột, nay mới thấy chân tướng các lãnh đạo CS và thực chất cuộc "chống Mỹ cứu nước!" Thế nhưng đó chỉ mới là khởi điểm cho niềm đau Quốc hận. Vì chỉ một thời gian ngắn, toàn thể dân tộc đã phải quằn quại trong cái gọi là xã hội xã hội chủ nghĩa, được khởi sự xây dựng với ba thành tố: một chủ nghĩa phi nhân sai lạc, một chế độ gian dối bạo tàn và một chính đảng độc tài sắt máu.

1- Thành tố thứ nhất, tức cái chủ nghĩa phi nhân sai lạc mang tên học thuyết Mác-xít, bắt đầu hoành hành trên cả nước. Nó được nhồi nhét vào đầu óc từ ông già bà cả đến thiếu niên nhi đồng, qua các phương tiện truyền thông, các buổi học tập chính trị, các giáo khoa nhà trường, kể cả trường đạo, và đến nay vẫn vậy. Bao nhiêu giá trị văn hóa, đạo đức cao đẹp ngàn đời vốn đã được tổ tiên xây dựng và bồi đắp nhờ sự trợ lực của các tôn giáo, nay bị thứ chủ nghĩa duy vật vô thần, lai căng tồi tệ đó coi khinh, xóa bỏ. Gia đình, tôn giáo, tổ quốc chỉ còn là những khái niệm vô nghĩa và bị thay thế bởi đảng, lãnh tụ, giai cấp, quốc tế vô sản, thế giới đại đồng... Lãnh đạo Cộng sản sẵn sàng dâng đất dâng biển qua hiệp định lãnh thổ và lãnh hải với Trung Quốc năm 1999 và 2000. Đầu tháng 3-2007 mới đây, dù bị những người yêu nước phản đối, bộ chính trị đảng lại ra một quyết định tày trời: xây dựng trụ sở Quốc hội mới ngay trong khu vực di tích lịch sử Hoàng thành Đại La - Thăng Long thời Lý - Trần - Lê được phát hiện từ mùa xuân năm 2003. Mục đích là hạ thấp việc kỷ niệm Nghìn năm Thăng Long (1010-2010), tâng công với Bắc triều vốn không ưa nghe nói đến Lý Thường Kiệt và Trần Hưng Đạo...

Luân lý truyền thống phải nhường chỗ cho cái gọi là "đạo đức cách mạng" vốn chỉ gồm những "sát đức" (không phải nhân đức) là dò xét, tố cáo, hận thù, vâng phục đảng.... Lòng nhân ái, sự tha thứ, đức bao dung bị phê phán là hèn yếu, ủy mị. Yêu nước được đồng hóa với yêu đảng, yêu xã hội chủ nghĩa. Hậu quả là trí óc và tâm hồn dân Việt tại quốc nội đã dần dần bị đầu độc. Tình người trở thành thiếu vắng, tương trợ trở nên hiếm hoi, lý luận dễ dàng ngụy biện và lương tâm dối trá cách bình thản. Biểu hiện rõ nhất là một nền y tế với cảnh "chém tiền thuốc" kẻ nghèo, xe cứu thương chở bác sĩ đi ăn nhậu, bệnh nhân bị vất xuống bên đường..; và một nền giáo dục ngày càng suy đồi với cảnh thầy cưỡng dâm trò, học dốt vẫn lên lớp, bằng giả mọi cấp, kể cả tiến sĩ, tràn lan... Đó là sự tàn phá tâm linh cách ghê gớm của chủ nghĩa Mác-xít phi nhân sai lạc.

2- Thành tố thứ hai là cái chế độ gian dối bạo tàn mang tên chế độ xã hội chủ nghĩa. Khẩu hiệu "mỗi người vì mọi người", "chính quyền của dân, do dân, vì dân" luôn được cán bộ CS ngoác mồm nói to nhưng rồi chẳng thấy đâu cả, một chỉ thấy óc cá nhân, nạn bè phái, thói phe đảng mặc sức hoành hành. Xã hội Việt Nam biến thành một chợ đời cạnh tranh khốc liệt, ai nấy hầu như đạp lên nhau mà sống; biến thành một trường dạy nói dối khổng lồ, mọi người hầu hết phải tìm đủ kiểu luồn lách, thỏa hiệp để cho được việc. Cơ chế "xin-cho" được nhà nước quyết tâm duy trì bằng đủ mánh lới. Giấy phép mẹ, giấy phép con, giấy phép cháu lúc nhúc sinh sản. Lệnh trung ương, lệnh địa phương, lệnh văn bản, lệnh truyền miệng tha hồ ban ra. Tham nhũng, hối lộ trở thành chuyện bình thường. Đàn áp, bóc lột xảy ra như cơm bữa. Cán bộ viên chức hầu hết trở thành những ông trời con tham lam và gian dối. Ai chẳng biết các ông bà trong bộ chính trị và trung ương đảng là những người giàu nhất Việt Nam. Một đảng viên tên Phan Văn Trung vừa gởi một lá thư tố cáo thủ tướng CS Nguyễn Tấn Dũng "đã hình thành một nhóm tư bản dưới trướng và tạo mọi điều kiện để nhóm này thâu tóm nền kinh tế VN hầu thực hiện mưu đồ dơ bẩn. Tài sản ông ta có hiện nay đã đưa ông ta trở thành người giàu nhất châu Á" (VNN 27-04-2007).

Công an cảnh sát đa số trở nên những hung thần mù quáng và tàn bạo. Việc đàn áp dân oan cách nhẫn tâm và trắng trợn tại văn phòng tiếp dân Trung ương 1 ở Hà Nội và văn phòng tiến dân Trung ương 2 tại Sài Gòn là thành tích của nhiều kẻ mang danh bạn dân nhưng thực chất là côn đồ, chỉ biết làm theo mệnh lệnh chứ không làm theo luật pháp, lại càng không theo lương tâm. Chính quyền chủ yếu bóc lột nhân dân, lừa gạt quốc tế và khai thác đồng bào hải ngoại. Luật pháp chủ yếu nghiêm trị những người ngoài đảng. Vụ ăn đất ở Đồ Sơn, ở Gò Vấp là những bằng chứng. Dân thường yếu thế, không tiền bạc trở thành bơ vơ, bị gạt ra bên lề cuộc sống: hoặc vất vưởng đầu đường xó chợ, vật vạ trước cửa quan im lìm, do đã bị cán bộ tước đoạt đất đai, ruộng vườn, nhà cửa qua trò quỷ thuật "quy hoạch phát triển", hoặc bị bóc lột bởi công ty ngoại quốc đến đầu tư, bị khai thác tình dục và sức khỏe bởi bao chủ nhân ở nước ngoài. Đó là sự tàn phá xã hội cách ghê gớm của chế độ bạo tàn gian dối.

3- Thành tố thứ ba là cái chính đảng độc tài sắt máu mang tên đảng Cộng sản. Từ ngày được thành lập bởi tên tội đồ dân tộc số một là Hồ Chí Minh, đảng chính trị đó đã coi cả tổ quốc như tài sản riêng, biến cả đất nước thành một nhà tù và đối xử với toàn dân như lũ tôi mọi. Quốc hội, tòa án, chính quyền cũng có như ai, nhưng đó không phải là chế độ tam quyền phân lập mà là tam quyền phân công theo sự chỉ đạo của đảng cộng sản. Đảng ngang nhiên chuẩn bị cuộc bầu cử Quốc hội sắp tới với đủ mánh lới gian dối và cưỡng bức không cần che đậy. Các quyền lực khác như cảnh sát quân đội, báo chí truyền thông nói chung đều bị buộc trở thành công cụ sắt máu và vô lương tâm. Báo chí tư nhân không được quyền hiện hữu. Thậm chí các tôn giáo, các chức sắc cũng bị thuần hóa, quốc doanh hóa một phần để trở thành nô bộc im lặng và ngoan ngoãn. Vụ án linh mục Nguyễn Văn Lý bất công như thế, với cảnh bịt miệng tàn bạo như thế, gây phẫn nộ cho toàn thể năm châu, thế mà vẫn có những đồng đạo của cha một mực câm miệng không bênh vực, ngược lại vu cáo cha làm chính trị, coi thường giáo luật, chống lệnh bề trên... khiến đảng vô cùng đắc ý vì công lao thuần hóa của đảng đã đạt kết quả!

Mọi người dân trong nước bị đảng xem như con cái để xoa đầu dạy dỗ, xem như con ở để sai bảo bóc lột, xem như con vật để bịt miệng giam nhốt, xem như con nợ để bán cho nước ngoài và xem như con tin để thương lượng với quốc tế. Đó là trường hợp các nhà dân chủ đang bị cầm tù. Họ là những lá bài CS luôn có trong tay để xòe ra khi cần trên bàn mặc cả. Nhân dân và nhất là giới trẻ bị nhồi sọ để chỉ còn xem đảng cộng sản như đấng tuyên phán chân lý, chỉ dạy đạo đức, thông ban ân huệ. Có gì mà không phải xin đảng và nhà nước rồi được nhà nước và đảng ban cho nhiều ít tùy mức độ tùng phục hay biết điều. Nòi giống Việt ngàn năm kiêu hùng, muôn đời đứng thẳng, chiến thắng hết mọi kẻ thù, nay như phải cúi đầu quỵ lụy đảng cộng sản độc tôn và độc ác, bị đảng làm cho ra hèn nhát và khiếp nhược. Đó là sự tàn phá dân tộc cách ghê gớm của cái chính đảng sắt máu và độc tài.

Nỗi đau sâu thẳm của mỗi người chúng ta, nỗi nhục lớn lao cho dân tộc chúng ta trong mùa Quốc hận này nằm ở chỗ đó, chứ không nằm ở thân phận nhược tiểu, tình trạng đói nghèo như bao nhiêu nước thuộc thế giới thứ ba. Nỗi đau và nỗi nhục thấm thía này càng gia tăng vì trong những năm tháng gần đây, bạo quyền Cộng sản đang tìm cách ngăn cản, trấn áp, trả thù những con dân can đảm tại quốc nội lẫn hải ngoại, cách cá nhân hoặc tập thể, quyết liều mình để rửa sạch nỗi nhục, xoa dịu nỗi đau, khử trừ mối họa mà Mẹ Âu Cơ, Quốc Tổ Hùng vương và bao Anh hùng dân tộc đội mồ sống lại cũng không thể hiểu nổi và ngờ nổi. Vậy còn chờ đợi gì mà không biến niềm đau chung thành sức mạnh tổng hợp, nỗi hận chung thành mối dây liên kết, để cùng chung tay thực hiện đại cuộc xây dựng một nước Việt Nam đa nguyên đa đảng, dân chủ nhân quyền"

BAN BIÊN TẬP

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Đảng CSVN đang rối beng lên về tình trạng cán bộ tham nhũng quyền lực, nhưng lại đùn đẩy trách nhiệm cho nhau khiến dân te tua. Tình trạng này được báo của Trung ương đảng “vạch áo cho người xem lưng” cả trong hai lĩnh vực...
Số lượng người nhập cư trái phép vào Hoa Kỳ cao kỷ lục đang khiến cho hệ thống nhập cư vốn đã quá tải càng thêm phần căng thẳng. Dữ liệu mới đây của chính phủ cho thấy các viên chức biên phòng đã thực hiện 2.05 triệu vụ bắt giữ trong năm tài chánh kết thúc vào tháng 9. Đây là năm thứ hai liên tiếp mà số vụ bắt giữ như vậy cao hơn 2 triệu. Trong quá khứ, các con số tăng và giảm dựa trên những thay đổi quan trọng về kinh tế và chính sách, như các đợt suy thoái kinh tế và siết chặt biên giới trong thời kỳ đại dịch. Nhưng chưa bao giờ số vụ bắt giữ vượt quá 1.7 triệu, và cũng chưa bao giờ duy trì ở mức cao như vậy trong mấy năm liên tục.
Hai việc đang làm cho Tổng Bí thư đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng mất ăn mất ngủ là “tình trạng xa rời Chủ nghĩa Mác-Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh” và “tham nhũng quyền lực” ngay trong hàng ngũ cán bộ, đảng viên có nhiệm vụ chống tham nhũng, thanh tra và thi hành kỷ luật...
Lúc còn tại thế, có lúc ông Phạm Văn Đồng đã phải đối diện với một câu hỏi khó: “Xin Thủ tướng cho biết ý kiến về sự kiện thuyền nhân hồi 1975, nhất là hồi 1978, 1979… Về nguyên nhân và trách nhiệm trong những sự kiện ấy, với những hiện tượng bán bãi thu vàng và khá nhiều tầu, thuyền bị hải tặc bão tố và chìm trong đại dương…
Văn phòng Bộ trưởng Bộ Quốc phòng Hoa Kỳ báo cáo thường niên trước Quốc hội: Những diễn biến quân sự và an ninh liên quan đến Cộng hòa Nhân dân Trung Quốc...
Tại sao chính sách Hoa Kỳ phải giúp đỡ những quốc gia khác, kể cả những quốc gia chống đối quyền lực của Hoa Kỳ? Có anh hàng xóm tức giận muốn qua đốt cháy nhà mình, mình lại đem tiền qua giúp đỡ; đôi khi lại mang con qua xây dựng hàng rào, chuồng gà, sơn quét nhà cửa cho anh ta. Chuyện thật ngược đời. Đảng Cộng Hòa nói: Không được. Đảng Dân Chủ nói: Được. Đáng giúp đỡ. Còn bạn, nghĩ sao? Ngày 18 tháng 10 năm 2023, Hãng thông tấn ABC News đưa tin: “Chính quyền Biden đang soạn thảo gói viện trợ nước ngoài trị giá 100 tỷ USD, bao gồm hỗ trợ cho Israel cũng như các ưu tiên an ninh hàng đầu khác.” Dự thảo này phải được quốc hội phê chuẩn. Chắc hẳn sẽ gặp khó khăn vì Đảng Cộng Hòa giữ đa số ở hạ viện. 100 tỷ là số tiền khá lớn, trong lập luận của đảng Cộng Hòa, tại sao không dùng số tiền này để phát triển kinh tế nước Mỹ? Xây dựng những công trình nội địa mang lợi ích đến cho người dân? Trong lập luận của đảng Dân Chủ, giúp người tức là tự giúp mình
Lại một lần nữa, cộng đồng tình báo quốc tế cho thấy khả năng dự báo hoàn toàn sai lạc khi nhận định rằng xung đột Trung Đông không có dấu hiệu leo thang trong khi chiến tranh Ukraine đang tiếp diễn. Nhưng Thủ tướng Israel Benjamin Netanyahu phạm phải sai lầm nghiêm trọng hơn khi thiếu chuẩn bị các biện pháp phòng thủ cần thiết, vì ông tin tưởng tuyệt đối ưu thế quân sự của 170.000 quân Do Thái so với 40.000 chiến binh Hamas. Chính ông Ehud Barak, cựu Thủ tướng và Bộ trưởng Quốc phòng Israel, cùng 80% dân chúng cũng đồng quan điểm, cho rằng Thủ tướng Netanyahu phải chịu trách nhiệm chính trị cho thảm hoạ hiện nay.
Thái độ chán học Mác và ngán nghe theo lời Bác dậy lan tràn trong sinh viên, học viên các trường Đảng đã làm cho tình trạng “tự diễn biến” và “tự chuyển hóa” trong đảng tăng cao đe dọa sự tồn vong của chế độ...
Nhà báo Xuân Ba kể lại: “Đêm chuyển về sáng một ngày tháng tư năm một ngàn chín trăm tám tư, Vũ Bằng thều thào với Long kiếm cho ba cái điếu?! Trời đất, bệnh nặng vậy mà hút chi? Nhưng ông cứ kéo cái điếu về phía mình kéo một hơi rồi ho sặc sụa... Vũ Bằng sau hơi thuốc dim lim vẻ như khỏe lại? Nhưng rồi cứ lịm dần, lịm dần... Nhà văn Vũ Bằng trút hơi thở cuối cùng lúc bốn giờ ba mươi sáng. Vũ Bằng nghèo quá, túng quá! Tội vạ bất như bần!”
Cách đây hơn 100 năm, có một thanh niên, mới ngoài 20 tuổi, sinh tại Nghệ An đã tới Anh để tìm kế mưu sinh sau khi gia đình gặp hoạn nạn. Theo một nguồn tin chính thống của Hà Nội, đó là thanh niên có tên Nguyễn Tất Thành tới Luân Đôn bằng đường biển vào khoảng giữa năm 1914...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.