Hôm nay,  

Đấu Tranh Đòi Dân Chủ Cho VN

11/22/200600:00:00(View: 10120)

Báo Mỹ Viết Về Phong Trào Đấu Tranh Đòi Dân Chủ Cho Việt Nam: Người Việt Tỵ Nạn Đấu Tranh Đòi Tự Do, Công Lý Cho VN

Phong trào đấu tranh cho dân chủ đang lớn mạnh tại VN và người Việt ở Hoa Kỳ sẽ hỗ trợ như thế nào, đã là đề tài nóng bỏng được thảo luận trong chương trình hội luận hàng đêm trên đài TNT do Minh Thi phụ trách.

Phong trào dân chủ thực sự ra đời vào ngày 8-04-2006 tại thành phố Hồ Chí Minh qua "Bản tuyên ngôn Tự Do" được ký bởi 118 nhà dân chủ gồm các vị Linh mục, Tu sĩ, cựu sĩ quan quân đội, lãnh đạo của tầng lớp công nhân, Luật sư, Bác sĩ, Giáo sư, Ký giả cùng nhiều người khác, và được gọi là Khối 8406.

Từ đó đến nay, trên 2000 người tại Việt Nam đã ký tên vào văn bản kêu gọi bầu cử tự do, tự do Ngôn luận, tự do Tôn giáo, thả tù nhân chính trị, chấm dứt mọi hình thức lao động bất công và tệ nạn tham nhũng đang lan tràn trong chính quyền, nơi đã tịch thu hàng ngàn mẫu đất trồng trọt để xây cất địa ốc.

Sức mạnh chính của phong trào là hàng ngàn người Việt hải ngoại đã tham gia ký tên vào bản tuyên ngôn và trợ giúp tài chánh cũng như giúp phổ biến tờ "Tự do Ngôn luận", tờ báo độc lập đầu tiên tại Việt Nam.

Nhà đấu tranh cho dân chủ tại Sacramento Trần Hùng bình luận rằng: Với 4000 ấn bản được phổ biến mỗi kỳ, đây là một lực đối trọng với 600 tờ báo của nhà cầm quyền. Tờ báo nầy kêu gọi người Việt Nam trong nước hãy tẩy chay cuộc bầu cử năm 2007 cho đến khi nào nhà cầm quyền cộng sản chấp nhận những ứng cử viên độc lập ra tranh cử một cách công bằng. Ông nói thêm: "Nếu mọi người dân tẩy chay cuộc bầu cử, thì cộng sản Việt Nam không thể đánh lừa được thế giới".

Ông Trần Hùng, một cựu đại úy Không quân của miền Nam cho biết, những nhà đấu tranh dân chủ rất hân hoan khi Tổng thống Bush đến viếng thăm Việt Nam nhân dịp tham dự Hội Nghị Thượng Đỉnh Kinh Tế Châu Á Thái Bình Dương (APEC) vào cuối tuần nầy và Việt Nam đang mong đợi những ưu đãi thương mại khi gia nhập Tổ Chức Thương Mại Thế Giới WTO. Theo ông Trần, một trong 50 người hoạt động đấu tranh tại Sacraemnto đã tham gia phong trào đòi dân chủ này thì: "Thế giới đang chú ý đến chế độ. Họ cần sự ủng hộ của thế giới, vì thế, người dân Việt Nam biết rằng bạo quyền không thể đàn áp họ như trước được nữa".

Ông Trần Hùng và những người Việt hải ngoại khác đang nỗ lực vận động các dân biểu nghị sĩ Hoa kỳ và sự ủng hộ của công luận quốc tế cho một nền dân chủ thật sự tại Việt Nam.

Hai Mươi Tám nhà đấu tranh dân chủ đã trả tiền để đăng lá thư gửi Tổng Thống Bush trên tờ Washington Post. Lá thư có đoạn viết:

"Việt Nam là một trong những nứơc tham những trầm trọng nhất trên thế giới, thành phần tham nhũng nặng nề nhất lại là thành phần cán bộ cao cấp trong đảng Cộng sản. Tổng thống đã từng nói nhiều lần rằng, mang lại dân chủ cho thế giới là một trong những mục tiêu cao cả của mình... chúng tôi hy vọng rằng, ông sẽ dùng cơ hội thăm viếng sắp đến, để khuyến khích lãnh đạo cộng sản Việt Nam áp dụng nền dân chủ thực sự và hủy bỏ điều 4 hiến pháp Việt Nam, chính điều luật này đã cho họ quyền độc đảng.

Lãnh sự quán Việt Nam tại San Francisco đã không trả lời những câu hỏi liên quan đến phong trào dân chủ, nhưng một nhân viên lãnh sự có tên Le Lam đã lên tiếng như sau: "Tôi không hiểu tại sao những người khùng điên nầy lại hành động như thế"".

Trên đài TNT (Tiếng Nước Tôi) hôm tối thứ Ba, ông Trần Hùng và những người hoạt động đấu tranh khác tại địa phương đã bình luận rằng: "Đây là lần đầu tiên một phong trào đấu tranh dân chủ bí mật đã xuất hiện như là một sự thách thức trực diện với chế độ Hà Nội"

Bà Phạm Diễm Hương, 55 tuổi, chủ bút tờ báo song ngữ BN Magazine tại Sacramento cho biết cảm nghĩ của bà về "những người trẻ ở Việt Nam không được đi học, hay bị bán làm nô lệ tình dục ở xứ người, chúng tôi phải tranh đấu quyết liệt hơn để lấy lại đất nước".

Minh Thi, tên gọi của tiến sĩ Trần Diệu Chân trên Đài phát thanh TNT, cho biết mỗi ngày, hàng ngàn người đã tụ tập tại vườn hoa Mai Xuân Thưởng ở Hà Nội để biểu tình khiếu kiện. Theo các nhà dân chủ cho biết những người dân oan này đã bị đuổi khỏi công viên trong tuần nầy và nhà cầm quyền cố gắng ngăn chận những người lãnh đạo phong trào tiếp xúc với thế giới bên ngoài.

Nhà dân chủ Nguyễn Chính Kết, người đã ký tên trong bức thư gửi tổng thống Bush, cho biết ông là người đồng chủ tịch Liên Minh Dân Chủ và Nhân quyền cho VN, một tổ chức bao gồm nhiều chính đảng, kể cả khối 8406.

Trong cuộc phỏng vấn qua điện thoại vào hôm thứ Tư, từ Việt Nam, ông Nguyen, Giáo Sư Triết Học, đã nhận định về trang web của Bộ ngoại giao Hoa Kỳ cho rằng sự chà đạp nhân quyền tại Việt Nam đã giảm bớt, vì họ đã thả một số tù nhân chính trị trong năm qua, theo ông: "Đó chỉ là một đòn hỏa mù do nhà cầm quyền dựng lên, những người bất đồng quan điểm chính trị như tôi thì căn bản là bị cầm tù tại gia"

Qua người thông dịch, ông cho biết máy vi tính của ông bị tịch thu, ông bị bắt điều tra "12 tiếng đồng hồ mỗi ngày liên tiếp trong 3 tuần, cho đến khi tôi từ chối và cho họ biết rằng tôi không cần biết các anh sẽ làm gì tôi". Ông nói thêm: "Càng ngày càng có nhiều người nhập dòng đấu tranh."

"Hơn 80% trong số 83 triệu dân chúng sống ở vùng nông thôn, họ không được hưởng một lợi ích gì từ những tiến bộ kinh tế của Việt Nam. Khoảng cách giữa những người giàu và người nghèo càng ngày càng lớn so với 10 năm về trước".

Hàng ngàn nông dân đã bị những cán bộ tham nhũng chiếm đoạt đất đai bằng cách buộc họ phải bán rẻ, sau đó các cán bộ này bán lại cho các nhà đầu tư với số tiền lời kếch sù. Ông Nguyễn nhận định: "Ngoại trừ khi nào nhà cầm quyền có những hành động thiết thực nhằm giải quyết các vấn đề nầy, bằng không chúng tôi tiên đoán rằng trong tương lai rất gần, những người dân nầy sẽ nổi dậy".

Và đối với công nhân cũng vậy, ông Nguyễn nói: "Điều kiện làm việc của công nhân trong hãng xưởng thật tồi tệ, trong khi họ bị chủ nhân ngoại quốc chèn ép, nhà cầm quyền VN vẫn làm ngơ, không lên tiếng bênh vực".

Theo ông Nguyen, "trong quá khứ chưa hề có sự liên hệ mật thiết giữa thành phần trí thức và giới công nhân, nhưng hiện nay họ liên kết sức mạnh với nhau". Ông cho biết: "Những người Việt hải ngoại, đặc biệt là ở Cali đã đóng vai trò rất quan trọng trong phong trào dân chủ. Một trong những thủ đoạn chính của nhà cầm quyền là cắt nguồn sống của những người đấu tranh... Những người như tôi bị ngăn cấm làm việc, và những người Việt hải ngoại đã giúp đỡ chúng tôi rất nhiều về tài chánh."

"Người Việt ở Cali cũng đóng vai trò rất quan trọng trong việc vận động chính quyền Tây phương. Tính mạng của chúng tôi được an toàn là nhờ những chính quyền và giới truyền thông phương Tây biết đến phong trào dân chủ. Cách đây 5 hay 10 năm những người như chúng tôi chắc chắn đã bị tống giam và thủ tiêu ngay tức khắc, không hề ai biết đến.

Ông Nguyen kết luận: "Chúng tôi nhận thức được tự do không phải đương nhiên mà có. Chúng tôi sẽ giành được tự do bằng sự tranh đấu và bằng vào sinh mạng của chúng tôi".

Bài của ký giả Stephen Magagnini - Bee Staff Writer; Văn Hiền-Diễm Hương chuyển ngữ

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Ngày 6 tháng 1 năm 2021 một cuộc nổi dậy đã xảy ra tại Thủ Đô Hoa Thịnh Đốn khi hàng trăm người bạo loạn tràn vào Tòa Nhà Quốc Hội Hoa Kỳ khiến cho 5 người chết. Trong khi nhiều người tại Thủ Đô Washington, bề ngoài đi biểu tình chống lại điều mà họ thấy sai lầm rằng cuộc bầu cử bị đánh cắp, sự có mặt của họ -- và các hành động của họ -- phản ảnh một loạt mục tiêu lớn hơn mà các dân quân người Mỹ đang hy vọng đạt được để có thêm hành động cực đoan hơn. Nhiều bài viết bởi các học giả chuyên về phong trào cực đoan bạo động, thượng đẳng da trắng và dân quân giải thích con đường đi xuống mà những người bạo loạn và nổi dậy này tìm cách chiếm lấy nước Mỹ. Báo The Conversation U.S. đã biên soạn các trích đoạn của 5 trong số những bài viết đó, tìm cách giải thích sự rạn nứt đã lan rộng trong xã hội Mỹ. “Những người theo QAnon, Proud Boys và các nhóm cực hữu và cực hữu và dân tộc da trắng kết nối lỏng lẻo khác tập họp tại Washington tưởng rằng họ đang sống trong ý tưởng rất ư kỳ quặc
Với bối cảnh này, Tổng thống Biden thừa nhận ông sẽ phải đối phó với một nước Mỹ phân hóa trầm trọng hơn bao giờ hết, cộng thêm với nạn dịch Thế kỷ và một nền Kinh tế suy thoái với 6.7% người Mỹ thất nghiệp. Con số này tương đương với khoảng 40 triệu người cần được trợ giúp khẩn cấp. Tổng thống Biden nói với nhân dân Mỹ rằng ông biết rất rõ phải làm gì trong cương vị Tổng thống để hàn gắn vết thương chia rẽ do các khuynh hướng bạo lực và cường quyền gây ra, nhanh chóng ngăn chặn dịch Covid 19 và phục hồi kinh tế.
Một nền dân chủ lâu đời, bén rễ hơn ba trăm năm qua của một cường quốc hàng đầu thế giới bỗng dưng trở thành nền “cộng hòa chuối” (banana republic)[1] qua cuộc bầu cử tổng thống 2020, với tố cáo gian lận, kiện tụng rồi trở thành bạo loạn sau đó, tưởng như chỉ có thể xảy ra ở một nước độc tài kém phát triển nào đó ở Nam Mỹ hay mãi tận châu Phi xa xôi. Tại sao lại có thể xảy ra những chuyện kỳ lạ như thế với một nền dân chủ được xem như mẫu mực để thế giới noi theo?
Khi Facebook và Twitter quyết định đóng cửa vĩnh viễn tài khoản của Tổng thống Trump, sau nhiều lần cảnh cáo, dư luận bùng lên tranh luận về quyền tự do phát biểu và Tu chính án Số 1 trong Hiến pháp Hoa Kỳ. Từ ngày lên làm lãnh đạo, ông Trump đã dùng tài khoản twitter để nói chuyện thẳng với những ai có kết nối với tài khoản của ông. Twitter của tổng thống có 80 triệu người theo dõi và ông đã dùng nó như là phương tiện phát ngôn chính, vào bất cứ khi nào ông thấy cần, kể cả lúc đêm khuya hay khi trời còn tờ mờ sáng. Ông viết vài hàng về những gì ông suy nghĩ mà chẳng cần tham khảo ý kiến với cố vấn hay những người làm chính sách trong nội các. Ông bốp chát, khinh miệt những người không đồng ý hay chê bai ông. Nhiều lần Twitter và Facebook đã dán lời cảnh báo trước những phát tán của ông, khi cho rằng tổng thống không nói đúng sự thật. Cho tới khi biến cố 6/1 xảy ra, là sự việc nhiều người ủng hộ Tổng thống Trump tràn vào trụ sở Quốc Hội làm loạn,
Chiến tranh ở Việt Nam sôi động nhất là vào thập niên 70. Nam ký giả nhà binh thì nhiều, nhưng nữ ký giả chỉ có Phan Trần Mai, thuộc binh chủng Nhảy Dù, sau khi giải ngũ về làm cho nhật báo Trắng Đen. Chúng tôi gặp nhau vào mùa hè đỏ lửa, lúc ở địa đầu giới tuyến, tỉnh Quảng Trị.
Hôm nay công sở và trường học cùng một số hãng xưởng đã được nghỉ lễ ngày Martin Luther King Jr. Day để đón mừng sinh nhật và tưởng niệm ông. MLK sinh ngày 15 tháng Một năm 1929 nhưng ngày MLK Day được chọn là ngày thứ Hai thứ ba trong tháng Một hàng năm, tức hôm nay. Ngoại trừ sinh nhật tổng thống George Washington và Abraham Lincoln được kết hợp và đón chào như một ngày lễ liên bang qua Ngày Tổng Thống - President Day, ông là công dân Hoa Kỳ duy nhất có ngày sinh đã được Quốc Hội chuẩn thuận và tổng thống Ronald Reagan thông qua vào năm 1983, trở thành ngày lễ liên bang chính thức, nhằm tưởng niệm và vinh danh một nhân vật lịch sử vĩ đại của nước Mỹ. Người mà cái tên hầu như hiện diện khắp nước Mỹ qua những bảng tên đường, các trung tâm, tổ chức, phong trào xã hội dân sự.
Bạn tôi, tất cả, phần lớn đều là lính ráo. Chúng tôi không chỉ có chung những năm cầm súng, và một quãng đời tù, mà còn chia chung rất nhiều … cố tật! Hễ gặp nhau là uống, và câu chuyện trên bàn rượu trước sau gì rồi cũng xoay quanh kỷ niệm về đám chiến hữu hồi còn chinh chiến: những thằng đã chết, những đứa đang vất vưởng ở quê nhà, hay lưu lạc (đâu đó) nơi đất lạ xứ người.
Đọc các bản tin về ngày lễ nhậm chức của Tổng Thống tân cử Joe Biden cùng Phó TT Kamala Harris với chủ đề Nước Mỹ Đoàn Kết (America United), bên cạnh những thông tin áp đảo về vấn đề an ninh, có thể nhiều người còn thấy con số 191,500 lá cờ đủ kích cỡ tượng trưng cho người dân không thể đến tham dự cùng 56 bệ đèn được cắm và dựng quanh khu vực tổ chức.
Kết quả bầu cử tại Georgia cho thấy quyền lực chính trị ở Mỹ thay đổi chỉ vỏn vẹn 10 ngàn lá phiếu nhất là đến từ dân thiểu số. Cho nên đảng Dân Chủ dưới thời Biden sẽ gấp rút đẩy mạnh các chính sách nhập cư và an sinh xã hội nhằm biến đỏ thành xanh ở các tiểu bang như Arizona, Georgia hay ngay cả Florida và Texas vốn là những thành trì của đảng Cộng Hòa cho đến nay.
Bao lâu nữa thì hệ thống môi sinh nơi quê hương tôi sẽ bị hủy hoại, đến độ không sinh vật nào có thể sống được ở nơi này? Khi cái vòng sống liên tục vô thủy vô chung đó có một mắt xích bị hỏng, khi môi trường sinh thái ở một nơi nào đó bị mất quân bằng, có bao nhiêu sinh vật sẽ bị ảnh hưởng – và bị ảnh hưởng tận cùng rốt ráo ra sao?
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.