Hôm nay,  

Giao Lưu Văn Hóa Giữa Hoa Kỳ Và Cộng Sản Việt Nam: Vai Trò Của Cộng Đồng Người Việt Tự Do Tại Hoa Kỳ

18/08/200600:00:00(Xem: 9001)

Mục tiêu chính của phái đoàn thương mại Hoa kỳ  ngồi thương thuyết với phái đoàn cộng sản Việt nam là làm sao đạt được  những đòi hỏi có lợi cho tư bản Hoa kỳ với những đặc quyền, đặc lợi ở thị trường Việt Nam. Đó là cái gía mà cộng sản Việt Nam phải trả để đưọc Hoa kỳ chấp thuận cho vào tổ chức Thương Mại Quốc Tế (World Trade Organization –WTO ). Lợi nhuận tối đa thu được từ sản phầm thương mại và kỹ nghệ của các công ty Hoa kỳ hoạt động ở Việt Nam là mối quan tâm chính của các nhà tư bản Mỹ còn giao lưu văn hóa giữa hai nước là chuyện phụ.

Việt Nam không phải là thị trường tiêu thụ đáng kể về sản phẩm trí tuệ  cuả Hoa kỳ và ngược lại Hoa kỳ cũng không phải là thị trường tiêu thụ sách báo và băng nhạc bằng tiếng Việt mà sản phẩm trí tuệ đó chỉ trông cậy vào sự tiêu thụ cuả cộng đồng người Việt. Tuy nhiên,  Hoa kỳ sẽ là một thị trường tiêu thụ lớn nhất cho các hàng hoá cuả Việt nam vì gía bán  rất rẻ  nhất là các đồ tiểu công nghệ như bàn ghế, đồ sành , đồ sứ và các mật hàng thêu dệt cùng các hải sản. Ngoài ra còn có các sản phẩm thương mại và kỹ nghệ do các hãng Mỹ vẽ kiểu mẫu và chế tạo tại Việt nhưng  mang  tên của hãng Sears hoặc May company. Sở dĩ Hoa kỳ cho phép cộng sản Hà nội đươc độc quyền nhập cảng một chiều những sách báo, phim ảnh và băng nhạc bằng tiếngViệt vào Hoa kỳ vì lợi nhuận của các sản phẩm trí tuệ đó không đáng kể.

Chính vì vậy, những quy định về giao lưu văn hoá một chiều các sách báo bằng tiếng Việt tại Hoa kỳ được ghi trong một phụ bản đính vào bản thỏa ước thương mại song phương ký ngày 31 tháng 5 năm 2006.

Ngược lại, nhà cầm quyền cộng sản Hà nội được chính quyền Mỹ cho độc quyền gửi văn hóa phẩm cộng sản vào Hoa kỳ và không có giao lưu văn hóa phẩm hai chiều là một thành công vô cùng ý nghĩa cho mục tiêu kiều vận như trưỏng phái đoàn thương mại cộng sản  là Lương  Văn Tự đã khoe khoang trong tờ tạp chí cộng sản ra số tháng 6 năm 2006.

Những sách báo, phim ảnh, băng nhạc mà nhà cầm quyền Hà nội lựa chọn để gửi sang Hoa kỳ đa số có mục đích tuyên truyền ca ngợi chế độ Hà nội và đồng thời nhắm chủ đích chi phối cộng đồng người Việt tự do tại Hoa Kỳ. Đọc qua 2 bản Nghị quyết do Bộ chính trị cộng sản ban hành năm 1999 và năm 2004 chúng ta sẽ thấy rất rỏ ràng đảng cộng sản Việt Nam dùng văn hóa cho mục tiêu chính trị mà chúng gọi là Mặt Trận đấu tranh văn hoá tư tưởng để chỉ đạo cho các tòa đại sứ cộng sản tại nước sở tại phối hợp vơí Ủy Ban phụ trách người nước ngoài thực hiện công tác kiều vận.

Nghị quyết số 8 ký ngày 29/11/1999 chỉ thị rằng: “Bộ Nội Vụ cùng với Bộ Ngoại Giao, Ủy Ban người nước ngoài sẽ phối hợp với các sứ quán Việt Nam hiện có quan hệ ngoại giao với chính quyền của nước sở tại để thực hiện công tác nắm chủ động tình hình cộng đồng những người Việt ở từng nước; lập kế hoạch phát hiện và ngăn chận  hoạt động của các phần tử xấu ở nước ngoài toan tính xâm nhập vào trong nước.” Sau 6 năm thi hành công tác kiều vận không đạt được những thành qủa mong muốn, Bộ Chính Trị cộng sản ban hành một nghị quyết khác vơí những chỉ thị chi tiết cặn kẽ hơn.

Nghị quyết số 36 ký ngày 26/3/2004 phê bình những khuyết điểm trong công tác kiều vận đề ra bởi nghị quyết số 8 như sau: “ Công tác vận động đồng bào ở nước ngoài còn bị xem nhẹ; thông tin với đồng bào rất nghèo nàn; chưa có  những hình thức thích hợp để kêu gọi  đoàn kết và tương trợ của người nước ngoài. Phương thức tổ chức và hoạt động chưa đáp ứng đúng với tình hình đòi hỏi của kiều bào; chưa tiếp cận và kết nạp được các đối tượng của mục tiêu chỉ định trong cộng đồng người Việt.

Mặt khác, tình trạng thụ động nguy hại hơn  là buông lỏng đấu tranh, bỏ mặc cho các phần tử phản động trong cộng đồng khống chế dư luân, bóp meó và xuyên tạc sự thật về tình hình đất nước.” Nhìn qua sự phê bình về những khuyết điểm mà nghị quyết 36 đã vạch ra, chúng ta thấy ngay 3 mục tiêu chính của công tác kiều vận trong chiến dịch phát động và đẩy mạnh Mặt Trận đấu tranh văn hóa .

Nói tổng quát, 3 mục tiêu kiều vận mà cộng sản Hà nội nhắm tới như sau:

Mục tiêu thứ nhất: Mua chuộc và lôi cuốn các chuyên gia và kỹ thuật gia trẻ người Việt hiện đang làm việc trong mọi ngành nghề của các công ty tại Hoa kỳ và cả ở trong các cơ quan công quyền từ cấp thành phố lên đến tiểu bang và liên bang. Khẩu hiệu để kêu gọi các nhân tài trẻ  của cộng đồng ngưòi Việt là đánh động lòng yêu nước cuả họ để góp bàn tay xây dựng quê hương làm cho dân giàu nước mạnh. Các chuyên gia trẻ sẽ được một vài trí thức thân cộng tiếp xúc để ca tụng những đổi mới với hình ảnh xe cộ chạy đầy đường trong các thành phố và rồi họ được mời về thăm quê hương. Các đầu óc trẻ chưa có một kinh nghiệm nào bằng máu và nước mắt với cộng sản sẽ có những ấn tượng tốt về chế độ hiện hữu mà họ đã quên rằng tại sao hơn 3 triệu người đã bỏ nước ra đi bằng mọi giá. Khi về thăm Việt Nam, những người trẻ đó được các quan chức cao cấp cộng sản đón tiếp và o bế, những tâm hồn ngây thơ ấy sẽ dễ bị chinh phục để phục vụ cho cộng sản. Các chuyên gia trẻ sẽ được mời làm cố vấn hoặc trực tiếp điểu khiển các dự án kỹ thuật rất cần tới kiến thức chuyên môn tân tiến.

Mục tiêu thứ nhì: Mua chuộc cảm tình của những người Việt tự do bằng các sách báo cộng sản bán rẻ mạt ở các nơi có đông người Việt sinh sống. Các buổi trình diễn các cô gái làm kiểu mẫu, những đêm ca nhạc với các ca sĩ nổi tiếng ở Việt Nam cùng với các nghệ sĩ cải lương với giá vé bình dân 5 đô la thay vì 50 đô la mà các đồng hương đang phải trả cho các buổi trình diễn tương tự do các công ty văn nghệ tư nhân của người Việt hải ngoại tổ chức.

Những cuộc triển lãm về nét đẹp quê huơng và các buổi văn nghệ đó tất nhiên có mục tiêu tuyên truyền cho chế độ cộng sản và đồng thời dẹp chết các hoạt động văn nghệ tư nhân hiện nay. Một hội các nhà văn trẻ sẽ được thành lập với một ngân qũy dồi dào để giúp những văn sĩ trẻ xuất bản tác phẩm cuả họ với chủ đề ca tụng quê hương và chế độ hiện hữu tại Việt Nam. Các báo chí, truyền thanh và truyền hình của người Việt tự do sẽ bị mua chuộc và xâm nhập với chủ đích tối thiểu là giới truyền thông của người Việt tự do không chửi ruả chế độ cộng sản và có thái độ lạnh nhạt không phổ biến tin tức về các hoạt động chống cộng của các tổ chức chống cộng của người Việt tự do taị Hoa kỳ.

Mục tiêu thứ ba: Công tác kiều vận sẽ đặt trọng tâm vào kế hoạch lũng đoạn cộng đồng, đào sâu hố chia rẽ giũa những cá nhân có uy tín trong cộng đồng bằng cách chụp mũ, nói xấu và xuyên tạc về đời sống cá nhân cuã những nhân vật đó, cổ võ cho một số cá nhân có máu ham danh để tạo thành nhiều phe nhóm trong cộng đồng và  các tổ chức chính trị quốc gia. Cộng sản kiều vận sẽ bỏ tiền cho một vài người có tên tuổi trong cộng đồng để thành lập thêm dăm ba ban đại diện cộng đồng và  chính phủ lưu vong cuội tại các thành phố lớn có đông người Việt.

Những âm mưu thâm độc đó làm cho mọi người Việt tự do trở nên hờ hững  với các hoạt động chống cộng của cộng đồng và  lãnh đạm về những cố gắng yểm trợ của đồng hương hải ngoại cho tiến trình dân chũ đang nở rộ tại quê hương Việt Nam.  Do vậv, cộng đồng người Việt chỉ có đầy dẫy những hội đồng hương và các tổ chức văn hóa với chủ trương không dính lứu tới chính trị. Thâm độc hơn nữa là các cán bộ kiều vận cộng sản sẽ yểm trợ bằng nhiều hình thức cho các ứng cử viên không phải gốc Việt để đáng bại những ứng cử viên gốc Việt có lập trường chống cộng trong các cuộc bàu cử địa phương hay toàn liên bang. Một khi mà hội đồng  của một thành phố không có đại diện dân cử cuả cộng đồng  người Việt chống cộng thì trong tương lai lá cờ vàng ba sọc đỏ biểu tượng linh hồn cuả người quốc gia  sẽ khó mà còn ngạo nghễ tung bay trên các thành phố có đông người Việt cư ngụ.

Một điều cần nhấn mạnh về lập trường rất phổ cập hiện nay trong cộng đồng  là chỉ làm văn hóa chứ không dính vào chính trị. Như vậy chúng ta cần xác định rõ ràng danh từ “ Văn Hóa”. Xin thưa rằng văn hóa là biểu tượng trí tuệ của một dân tộc mà tư tưởng quốc gia được chuyển tải qua văn, thơ, nhạc, họa, chạm trổ và điêu khắc. Văn hóa cộng sản khác với văn hóa quốc gia là văn hóa cộng sản chủ trương đấu tranh giai cấp, ca tụng chế độ độc tài đảng trị và lãnh tụ đảng cộng sản là đỉnh cao trí tuệ cuả nhân dân còn văn hóa quốc gia thì ngược lại đề cao nhân bản tính của người dân Việt; đề cao dân tộc tính hào hùng bất khuất của dân tộc Việt; và đề cao đạo đức trung, hiếu, tiết, nghỉa cuả truyền thống Việt.

 Người cầm bút làm văn hóa có quyền diễn tả tâm hồn nghệ sĩ trong các áng văn  và những câu thơ thương mây khóc gió nhưng  người làm văn hóa còn có bổn phận đối với lương tâm là nói lên những uất hận, đói khát, lầm than của đồng bào. Thi sĩ Phùng Quán đã xác định vai trò chính trực của người làm văn hoá trong bài thơ “Lời mẹ dặn“ sau đây:

Yêu ai cứ bảo là yêu

Ghét ai cứ bảo là ghét

Dù ai ngon ngọt nuông chiều

Cũng không nói yêu thành ghét

Dù ai cầm dao dọa giết

Cũng không nói ghét thành yêu

Tôi muốn làm nhà văn chân thật

Chân thật trọn đời

Bút giấy tôi ai cướp giật đi

Tôi sẽ dùng dao viết văn lên đá.

Với vai trò chính trực của người làm văn hóa nên thi sĩ Hữu Loan đã bấp chấp tù đầy dưới chế độ độc tài cộng sản để ngang nhiên nói lên tiếng nói của đồng bào đang sống trong quằn quại, đói khổ dưới chế độ cộng sản qua các vần thơ sau:

Hãy ngó mà xem, thật nguy hiểm thay,

Chúng nó ngụy trang bằng tổ chức, bằng quan điểm nhân dân, bằng lập trường chính sách.

Chúng nó còn thì nhân dân còn khổ

Phải làm tổng vệ sinh cho kỳ hết mọi thằng.

Câu hỏi đặt ra cho mỗi người Việt  đang sống tự do nơi đất khách quê người là chúng ta phải làm gì để tiếp tay với đại khối dân tộc đẩy mạnh tiết trình dân chủ đang bùng lên mạnh mẽ trên quê hương   để sớm chấm dứt chế độ bạo tàn cộng sản. Chúng ta hãy lắng nghe những than van cuả người dân Việt trên mảnh đất quê hương qua bài thơ của thi sĩ Nguyễn Duy đăng trong tạp chí Sông Hương tại cố đô Huế vói nhan đề là Từ xa nhìn tổ quốc:

Tổ quốc! tổ quốc thông minh, sao trẻ con toàn thất học,

 Không thấy trường, không thấy lớp, chẳng thấy thày cô,

Chỉ thấy những trẻ thơ lang thang thất thểu,

 Đi đầy đường để kiếm miếng cơm rơi.

Tổ quốc! tổ quốc thật thà, sao chỉ toàn đĩ điếm,

 Đĩ nhà lầu, đĩ góc chợ, đĩ hè lộ, đĩ công viên,

Đĩ cấp thấp bán trôn nuôi miệng, 

 Đĩ cấp cao bán miệng nuôi trôn.

Lê Hồng

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Bắt đầu từ 9 giờ sáng ngày 9-12-2007, trước khuôn viên đại sứ quán Trung Quốc tại số 30 đường Hoàng Diệu, Hà Nội, hàng trăm tiếng hô đã vang lên
Nhân ngày Quốc Tế Nhân Quyền 10 Tháng 12,  năm thứ 59, nhiều người thuộc Đảng Việt Tân
Là một nước nhỏ nhưng chúng ta là một quốc gia có đất đai bờ cõi đã được lịch sử phân định từ lâu, có nền văn hiến đã trở thành hồn cốt
Ngày 2 tháng 12 năm 2007, nhà cầm quyền CS Trung Hoa lại đi một bước nữa trong việc lấn lướt chủ quyền Việt Nam trên hai quần đảo Trường Sa và Hoàng Sa
Ngày 2/12/2007,chi'nh phủ Trung quốc (người Trung hoa gọi là Quốc Vụ Viện) phê chuẩn quyết định thành lập thành phố hành chánh cấp huyện Tam Sa
Đại Hội kỳ VIII Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam được tổ chức tại Little Saigon (California) từ ngày 07 đến 08/12/2007 với cuộc bầu cử Tân Ban Chấp Hành
Vụ việc cô giáo dùng băng keo dán miệng cháu bé 18 tháng tuổi dẫn đến làm cho cháu bị phù não chỉ còn 1% hy vọng được cứu sống
Thứ hai 10 tháng 12 năm 2007 là Ngày Kỷ niệm Năm thứ 59 Công bố Tuyên Ngôn Toàn Thế Giới Nhân Quyền. Chúng ta cùng thắp lên những ngọn nến
Lễ Giáng Sinh là kỷ niệm ngày Đức Chúa Giêsu, Đấng sáng lập Kitô giáo, sinh ra ở nước Do Thái, cách nay 2007 năm. Đây là một biến cố trọng đại
Người viết cố tình sử dụng tiêu đề trên nhằm mục đích nhấn mạnh tính tương phản của nó với cụm từ “Dân oan khiếu kiện” từ nghĩa đen cho tới nghĩa bóng
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.