Hôm nay,  

S.T.T.D Tưởng Năng Tiến – Tập Cận Bình & Tiền Âm Phủ

25/06/202009:28:00(Xem: 3736)


blank                       

 China's plan to replace the U.S. dollar.
Kimberley Amadeo
– President of WorldMoneyWatch


Tôi không thông rành tiếng nước ngoài nên chả mấy khi mon men vào những trang mạng ngoại ngữ. Chỉ cắm cúi vào những tờ báo tiếng Việt thôi, dù vừa coi vừa run:

Tuổi Trẻ (19/05/2020): Giá USD Bất Ngờ Giảm Mạnh.

Thời Báo (16/06/2020): Đồng USD Có Thể Sẽ Sụp Đổ Vào Năm 2021.

Thiệt đọc mà muốn ứa nước mắt luôn. Sao mà xui xẻo dữ vậy Trời? Tôi sống theo kiểu check by check, có đồng nào xào đồng đó, chưa bao giờ dư ra được một xu. Hai tháng trước, vì (hay nhờ) dịch Vũ Hán, nhà nước Hoa Kỳ thương tình gửi phụ thêm cho 1,200.00 USD. Trộm nghĩ mình cũng đã đến lúc gần đất xa trời rồi nên lật đật bỏ số tiền này vô ngân hàng, dành vào việc hoả táng. Vụ này tui đã dọ giá rồi, tốn đâu cỡ gần ngàn. Vài trăm còn lại để con cháu mua chút đỉnh hương hoa, cho nó giống với người ta, ngó cũng phần nào đỡ tủi.

Ai dè “giá USD bất ngờ giảm mạnh!” Thiệt rầu muốn chết luôn. Chưa hết, nếu chỉ vài tháng nữa, qua “năm 2021, mà “USD có thể sụp đổ” thì chết mẹ. Đã vậy,  ông nhà báo Hà Nhân Văn còn cho biết một chuyện kinh thiên động địa (khác) nữa: “Tham vọng lớn của Tập Cận Bình là vượt Mỹ … đưa đồng Nguyên tức Nhân dân tệ thay thế Mỹ kim và đồng Euro.”

Tham vọng dữ vậy sao? Nghe qua là đủ sợ thấy bà luôn. Coi: deposit cả đống U.S.A dollar vô nhà băng rồi khi withdraw thì nhận lại một mớ tiền Yuan thì dám tui sẽ khóc bằng tiếng Tầu luôn quá. Thôi, em không dại đâu.

Tui quyết định cái rột: chạy ra Bank of Amrica rút hết tiền ra (cái rẹt) xong rủ bạn bè đi nhậu một bữa thiệt là hoành tráng, rồi khi tàn tiệc thì mình ên chạy lên San Francisco nhẩy cầu Golden Gate (“nghe cái ùm”) là hết chuyện. Coi như là … thủy táng, xác cho cá mập ăn, hoàn toàn và tuyệt đối không ô nhiễm môi sinh/môi trường gì ráo trọi. Cũng chả phiền ai “phải đưa tui ra biền” mất công!  

Quyết định vậy thì dễ nhưng thực hiện thì mới thấy khó à nha. Chưa nói tới cái “công đoạn nhẩy cầu” chỉ mới kêu điện thoại rủ rê (“gặp nhau để uống sương sương vài chai trước khi từ giã cõi trần”) thôi mà thân hữu gần xa, vì sợ con Corona, đều đã lắc đầu quầy quậy. Mà tui thì có cái tật lớn là bỏ tiền trong túi thấy nó lóc xóc không chịu được, chỉ nghĩ đến lúc bạn bè đàn đúm (nhậu nhẹt linh đình, đờn ca hát sướng tùm lum) là đủ nóng như hơ rồi.



Đang loay hoay/nhấp nhổm chưa biết cách sao để sài cho hết tiền thì thấy báo Công An Nhân Dân, số ra ngày 11/06/2020, có một bài viết (“Bé 8 Tuổi Dùng Tiền ‘Âm Phủ’ Trung Quốc Mua Đồ Chơi”) nội dung hơi là lạ:

“Sự việc xảy ra vào cuối tháng 4, khi một cậu bé 8 tuổi người Thụy Sĩ cùng anh trai và bé gái hàng xóm đã đến một cửa hàng đồ chơi tại Dietgen thuộc vùng phía Bắc Basel Landschaft, và xòe ra một đống tờ giấy in hình đồng tiền Euro và hỏi rằng liệu cậu có thể sử dụng chúng hay không. Mặc dù trên tờ tiền đã có ghi chú xác nhận đó là tiền giả, nhưng nhân viên cửa hàng cảm thấy có nghĩa vụ phải gọi cảnh sát. ‘Đây là chính sách của chúng tôi,’ Tanja Baumann, quản lý cửa hàng cho biết.

Phát ngôn viên cảnh sát vùng Basel Landschaft sau đó xác nhận họ đã nhận được thông báo về việc có một đứa trẻ dùng đồng Euro giả mua hàng. Ngày 28/5, cảnh sát đã liên lạc với cha mẹ của cậu bé và tới thăm nhà của họ để điều tra vụ việc. Cảnh sát mang theo những bức ảnh chụp từ camera giám sát của cửa hàng để xác nhận với gia đình. Họ đã thu giữ thêm vài tờ tiền tương tự có mệnh giá 5, 10 và 20 Euro. Tờ báo Basler Zeitung (BaZ) sau đó tiết lộ các tờ tiền giả trong vụ việc là … ‘tiền âm phủ’ có nguồn gốc Trung Quốc, vốn được dùng để thiêu tượng trưng trong đám tang với mong muốn người chết có một cuộc sống sung túc ở thế giới bên kia…”

blank

Chinese Hell Money. Source: lazerhorse.org 


Té ra ngay cả khi xuống tới âm phủ rồi mà dân Trung Hoa Lục Địa vẫn cứ chê đồng Nhân Dân Tệ. Đốt vàng mã cũng phải bằng tiền (giả) Âu Kim hoặc Mỹ Kim thì họ mới chịu
sài. Rứa thì biết khi mô đồng Yuan của chủ tịch Tập Cận Bình mới thay thế được US dollar hè? 

Dù không không thông minh lắm tôi vẫn nhìn ra ngay được vấn đề. Thế là chạy vội ra Bank of America bỏ tiền vô máy ATM trở lại. Dù chả ưa gì Mỹ, và suốt ngày cứ ỉ ôi chê bai cái chế độ lưỡng đảng (Cộng Hoà versus Dân Chủ) của xứ sở này nhưng tôi chưa bao giờ mất cảm tình (hay niềm tin) vào mấy tờ 100 dollars cả. Ha, ha…!

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Đảng CSVN hay nói “Trí thức là “nguyên khí của quốc gia”, làm hưng thịnh đất nước, rạng rỡ dân tộc*; “Trí thức là vốn liếng quý báu của Dân tộc”; hay “Thanh niên là rường cột của nước nhà” , nhưng tại sao nhiều người vẫn ngại đứng vào hàng ngũ đảng? Lý do vì đảng chỉ muốn gom Trí thức và Thanh niên “vào chung một rọ để nắm tóc”...
Tây Bắc hay Tây Nguyên thì cũng chừng đó vấn đề thôi: đất đai, tôn giáo, chủng tộc… Cả ba đều bị nhũng nhiễu, lũng đoạn tới cùng, và bị áp chế dã man tàn bạo. Ở đâu giới quan chức cũng đều được dung dưỡng, bao che để tiếp tục lộng quyền (thay vì xét sử) nên bi kịch của Tây Nguyên (nói riêng) và Cao Nguyên (nói chung) e sẽ còn dài, nếu chế độ toàn trị hiện hành vẫn còn tồn tại...
Bữa rồi, nhà thơ Inra Sara tâm sự: “Non 30 năm sống đất Sài Gòn, tôi gặp vô số người được cho là thành công, thuộc nhiều ngành nghề, đủ lứa tuổi, thành phần. Lạ, nhìn sâu vào mắt họ, cứ ẩn hiện sự bất an, lo âu.” “Bất an” có lẽ không chỉ là tâm trạng của người Sài Gòn mà dường như là tâm cảm chung của toàn dân Việt – không phân biệt chủng tộc, giới tính hay giai cấp nào ráo trọi – nhất là những kẻ sắp từ giã cõi trần. Di Cảo của Chế Lan Viên và di bút (Đi Tìm Cái Tôi Đã Mất) của Nguyễn Khải, theo nhận xét của nhà phê bình văn học Vương Trí Nhàn, chỉ là những tác phẩm “cốt để xếp hàng cả hai cửa. Cửa cũ, các ông chẳng bao giờ từ. Còn nếu tình hình khác đi, có sự đánh giá khác đi, các ông đã có sẵn cục gạch của mình ở bên cửa mới (bạn đọc có sống ở Hà Nội thời bao cấp hẳn nhớ tâm trạng mỗi lần đi xếp hàng và không sao quên được những cục gạch mà có lần nào đó mình đã sử dụng).”
Tập Cận Bình tin rằng lịch sử đang dịch chuyển theo hướng có lợi cho mình. Trong chuyến thăm Vladimir Putin tại Matxcơva vào tháng 3 năm ngoái, nhà lãnh đạo Trung Quốc nói với Tổng thống Nga rằng “Ngay lúc này, chúng ta đang chứng kiến một sự thay đổi chưa từng thấy trong 100 năm qua, và chúng ta đang cùng nhau thúc đẩy sự thay đổi ấy.”
Sau 20 năm chiêu dụ Kiều bào về giúp nước không thành công, đảng CSVN lại tung ta Dự án “Phát huy nguồn lực của người Việt Nam ở nước ngoài phục vụ phát triển đất nước trong tình hình mới” vào dịp Tết Nguyên Đán Giáp Thìn 2024. Đây là lần thứ tư, từ khi có Nghị quyết 36-NQ/TW ngày 26 tháng 3 năm 2004, một Quyết định nhằm mưu tìm đầu tư, hợp tác khoa học, kỹ thuật và tổ chức các Hội, Đoàn người Việt ở nước ngoài, đặt dưới quyền lãnh đạo của đảng CSVN được tung ra...
Khi số lượng di dân vượt biên bất hợp pháp qua biên giới Hoa Kỳ-Mexico tăng cao kỷ lục, câu hỏi quan trọng được đặt ra là: Làm thế nào mà Hoa Kỳ lại rơi vào tình trạng này, và Hoa Kỳ có thể học hỏi những gì từ cách các quốc gia khác ứng phó với các vấn đề an ninh biên giới và nhập cư. Chào đón công dân nước ngoài đến với đất nước của mình là một việc khá quan trọng để giúp cải thiện tăng trưởng kinh tế, tiến bộ khoa học, nguồn cung ứng lao động và đa dạng văn hóa. Nhưng những di dân vào và ở lại Hoa Kỳ mà không có thị thực hoặc giấy tờ hợp lệ có thể gây ra nhiều vấn đề – cho chính bản thân họ và cho cả chính quyền địa phương bởi tình trạng quá tải không thể kịp thời giải quyết các trường hợp xin tị nạn tại tòa án nhập cư, hoặc cung cấp nơi ở tạm thời và các nhu cầu cơ bản khác. Mà tình trạng này hiện đang xảy ra ở rất nhiều nơi ở Hoa Kỳ.
Trên vai những pho tượng trắng trong vườn Lục Xâm Bảo, lá vàng đã bắt đầu rơi lất phất. Mùa Thu Paris thật lãng mạn. Henry Kissinger đi dạo quanh một hồ nhỏ ở ngoại ô gần Rambouillet. Nơi đây từng cặp tình nhân đang nắm tay nhau bên những cành cây la đà bóng hồ. Ông thấy lòng mình nao nao (melancholic) vì sắp tới phiên họp quan trọng nhất với ông Lê Đức Thọ.
Tôi nghe nhiều người tỏ ý bi quan về hiện cảnh cũng như tương lai (đen tối) của Việt Nam. Dân tộc nào, số phận đó. Một đất nước có những người viết sử và làm luật (cỡ) như ông Dương Trung Quốc thì… đen là phải!
Việt Nam bước vào năm Giáp Thìn 2024 với gánh nặng tham nhũng và một đội ngũ “không nhỏ” cán bộ, đảng viên suy thoái đạo đức lối sống. Đó là cảnh báo của người đứng đầu đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng, trong cuộc phỏng vấn đầu năm của Thông Tấn Xã Việt Nam...
Từ thế kỷ thứ ba trước Tây lịch, Triết gia Mạnh Tử (372-289 BC) của Trung Hoa đã nói rằng, “Dân là quý, thứ đến đất nước, rồi tới vua.” Điều đáng nói là Mạnh Tử là người đi theo học thuyết của Nho Gia vốn chủ trương vua là con ông Trời (Thiên tử) được sai xuống nhân gian để trị quốc an dân, vậy mà cũng không thể phủ nhận vai trò quan trọng, nếu không muốn nói là tối quan trọng của người dân. Thời hiện đại, công pháp quốc tế đã nêu ba yếu tố chính hình thành một quốc gia: người dân, lãnh thổ và chính quyền. Trong đó, thật ra người dân chính là yếu tố then chốt quyết định. Lãnh thổ nếu không có dân ở, không có người quản trị thì không phải là đất nước của một dân tộc. Chính quyền từ người dân mà ra, bởi vì trước khi một người ra nắm quyền cai trị đất nước thì người đó phải là một người dân của đất nước ấy. Hơn nữa, sự thịnh suy của một quốc gia nằm trong tay người dân.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.