Hôm nay,  

Ông Già Điên Thiệt Tình

05/10/201900:00:00(Xem: 2693)

Bọn con trẻ đùa giỡn rần rần khắp vỉa hè, chúng vây quanh ông lão kỳ dị ăn mặc rách rưới te tua, đầu quấn khăn chéo trước trán, tay bị tay gậy… Chúng hò la:

  - Ông già điên, ông già gân nhưng hiền lắm!

  Chúng còn cù lét, giật bị gậy của ông, có đứa giật râu ông…nhưng ông vẫn cười hề hề thậm chí còn nhảy múa làm trò cho bọn chúng cười ngặt nghẽo. Có hôm ông móc kẹo trong đãy vải ra phân phát, bữa thì lôi ra mớ lá dừa rồi thắt chim, thắt bướm… cho bọn trẻ. Vì thế mà bọn chúng mến ông lắm, ngaỳ nào ông không đến gốc cây dầu ở con đường này thì bọn chúng buồn hiu. Hôm nay ông mới thắt xong một con công thật đẹp. Ông nói với bọn trẻ:

  - Ông dạy các con bài đồng dao  này, nếu ai thuộc lòng trước thì ông sẽ thưởng con công.

  Nói xong ông hát trước một lượt, sau đó hát từng câu cho bọn trẻ nhẩm theo:

  - Sơn hà một cõi

    Thằng lỏi làm vua

    Con cua có càng

    Con gái có mang

    Ông lang làm thuốc

    Con chuột ăn tiền

    Ông điên giữa chợ

    Nhà thờ bỏ chúa

    Nhà chùa chứa ma

  Thằng Tèo vốn nhanh nhảu và sáng dạ nhất, mới qua ba lần hát là nó thuộc làu. Thế là nó lấy được con công lá dừa. Nó nhảy tưng tưng vừa hát vừa cầm con công xoay xoay tập cho nó bay. Ông già điên thích chí đứng dậy nhảy múa và hát cùng lũ trẻ làm rộn cả khúc đường. Người hiếu kỳ bâu laị đông đảo và bình phẩm. Lúc ấy tên mật vụ đi ngang nghe được bài đồng dao, y nổi máu côn đồ, gạt phắt đám đông chen vô nạt lớn:

  - Đồ phản động! ông xỏ xiên gì đấy?”

  Vừa nạt nộ vừa đấm đá túi bụi, bà sáu bán cà phê bên gốc dầu thấy thế bèn la toáng lên:

  - Ông già điên nhưng hiền lắm, cả xóm này ai cũng biết mà, đừng có đánh nữa tội người ta!

  Nhiều người cũng xì xào cười chê, tên mật vụ coi bộ cũng quê độ quá nên lảng ra, trước khi đi y còn đe nẹt:

  - Ông mà hát nữa tui còng ông bỏ tù đấy!

  Ông già điên vẫn ngây ngô ngồi ngơ ngác như chẳng biết người ta đang bâu quanh xem ông, vệt máu chảy từ mũi vẫn còn tươi mà ông cũng chẳng quẹt hay chùi đi. Bà sáu lấy cái khăn cũ xì lau vết máu cho ông, càm ràm:

  - Ông đừng hát nữa, ăn miếng xôi này đi! không ăn uống gì mà cứ múa hát ngoài đường cả ngày chịu sao thấu!

  Bà Sáu tuy nghèo nhưng bụng dạ rộng rãi lắm, miệng thì la oang oang như tâm thì tốt vô cùng. Ngày nào ông đi qua bà cũng cho ông ly nước, trái chuối; những bữa cúng ông địa thì dĩa xôi, cái đùi gà…những nhà hai bên đường thấy thế bèn hỏi:

  - Bà với ông già điên đó có bà con hả?

  Bà sáu cột chéo cái khăn trên đầu, miệng rổn rảng:

  - Bà con gì đâu! thấy ổng vậy tội quá nên thương, thỉnh thoảng cho miếng ăn lót lòng chứ có đáng giá nhiêu đâu! Nghe người ta nói ổng ở đâu miệt ngoài, học giỏi lắm loạn chữ nên sanh ra vậy!

  Có người tỏ vẻ rành chuyện hơn:

  - Nghe hồi nẳm ổng tu ở chùa Pháp Thạnh, sau ngày hoà bình người ta cử người mới về ở chung trong chùa. Người mới cũng cạo đầu, đắp cà sa nhưng họ phá giới, làm loạn chốn thiền môn; quanh năm cầu cạnh quan quyền. Người mới thậm thụt làm chuyện bại hoại, phá đạo haị người… Ổng phẫn chí bỏ tu, suy nghĩ nhiều quá sanh ra cuồng trí, sau đó ổng lang thang khắp thành đô này.

  Chú Năm xe ôm vẫn thường đợi khách ở gốc dầu này tỏ vẻ sáng:

  - Ổng điên, ít khi nói nhưng hễ nói thì toàn là lời mà người tỉnh không biết hoặc giả biết mà không dám nói! Bữa kia tên chủ quán đầu hẻm mất dĩa bánh da lợn, y nghi ổng ăn cắp nên báo cho tụi dân phòng. Tụi nó chẳng cần đúng sai liền nhào vô đánh ổng túi bụi. Ổng nhổ ra toàn hạt táo nhơn, lục cái đãy vải của ổng cũng toàn mấy chùm táo nhơn. Ổng bị đánh đau vậy mà cũng chẳng phân trần gì, chỉ đọc bâng quơ câu ca dao:

  -  Mèo tha miếng mỡ thì la

     Hùm tha con lợn cả nhà im ru

  Đêm qua hàng xóm mở ti vi, người ta đưa tin lễ hội gì mà đông đảo và ồn ào lắm. Mấy ông thầy chùa ngồi dự tiệc với mấy ông quan. Ông già điên đang ngồi ở mép cữa nhìn vô thấy vậy bèn chạy laị trước ti vi chỉ vào nói tỉnh bơ

  - Mấy ông thầy này thiệt tình! Chùa không ở cứ theo quan đi ăn nhậu miết, thịt chó có còn cho xin miếng coi!

  Những người coi ti vi ké cười rần rần, chủ nhà tuy bực mình nhưng cũng cười theo:

  - Ông già điên thiệt tình!

 Ti vi laị chiếu cảnh mấy ông thầy chùa lon ton, xăng xái giới thiệu các quan và đaị gia viếng một ngôi chùa to lớn đồ sộ lắm, sơn đỏ khé, hai con sư tử nhe nanh dữ tợn, trong sân la liệt tượng La Hán Tàu đang khoa chân múa tay… Nhìn y hệt tử cấm thành trong phim Tàu vậy. Ông gìa điên bất chợt nổi cơn la ầm ĩ

  - Chùa ta đâu, chùa ta đâu? đứa nào cắm chùa Tàu vậy?

  Chủ nhà thấy phiền, phần e ngại tai vách mạch rừng thì mệt với quan quyền nên kéo ông ra khỏi cữa và đẩy đi một đọan xa  mới quay về nhà. Ông già ngồi bệt xuống đất, đầu bù tóc rối, nước mắt chảy ròng ròng, khóc hu hu; bất chợt laị ngửa cổ lên trời cười sằng sặc hát

  Sơn hà một cõi xênh xang

  Chùa Tàu trước mắt ngai vàng sau lưng

  Thằng điên khóc núi non rừng

  Thằng khôn tưng tửng đón mừng vua Ngô

Ông hát khản cả gịong, khô nước mắt tự khi nào ngồi dựa gốc dầu ngủ ngon lành mặc dòng người xe nườm nượp ngược xuôi, bóp kèn inh ỏi; thỉnh thoảng người ở gần hai bên đường đi ngang qua ông ngoái nhìn chép miệng:

  - Ông già điên thiệt tình! 

 

Tiểu Lục Thần Phong

Ất Lăng thành, 2/2019

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Nếu Donald Trump giành lại được Nhà Trắng vào tháng 11, năm nay có thể đánh dấu một bước ngoặt đối với quyền lực của Mỹ. Cuối cùng, nỗi sợ hãi về tình trạng suy tàn đã khiến cho người Mỹ bận tâm kể từ thời thuộc địa sẽ được biện minh. Hầu hết người Mỹ tin rằng, Hoa Kỳ trong tình trạng suy tàn, Donald Trump tuyên bố rằng ông có thể “Làm cho nước Mỹ vĩ đại trở lại”. Nhưng tiền đề của Trump đơn giản là sai, và các biện pháp trị liệu được ông đề xuất đặt ra mối đe dọa lớn nhất đối với nước Mỹ.
Đảng CSVN hay nói “Trí thức là “nguyên khí của quốc gia”, làm hưng thịnh đất nước, rạng rỡ dân tộc*; “Trí thức là vốn liếng quý báu của Dân tộc”; hay “Thanh niên là rường cột của nước nhà” , nhưng tại sao nhiều người vẫn ngại đứng vào hàng ngũ đảng? Lý do vì đảng chỉ muốn gom Trí thức và Thanh niên “vào chung một rọ để nắm tóc”...
Tây Bắc hay Tây Nguyên thì cũng chừng đó vấn đề thôi: đất đai, tôn giáo, chủng tộc… Cả ba đều bị nhũng nhiễu, lũng đoạn tới cùng, và bị áp chế dã man tàn bạo. Ở đâu giới quan chức cũng đều được dung dưỡng, bao che để tiếp tục lộng quyền (thay vì xét sử) nên bi kịch của Tây Nguyên (nói riêng) và Cao Nguyên (nói chung) e sẽ còn dài, nếu chế độ toàn trị hiện hành vẫn còn tồn tại...
Bữa rồi, nhà thơ Inra Sara tâm sự: “Non 30 năm sống đất Sài Gòn, tôi gặp vô số người được cho là thành công, thuộc nhiều ngành nghề, đủ lứa tuổi, thành phần. Lạ, nhìn sâu vào mắt họ, cứ ẩn hiện sự bất an, lo âu.” “Bất an” có lẽ không chỉ là tâm trạng của người Sài Gòn mà dường như là tâm cảm chung của toàn dân Việt – không phân biệt chủng tộc, giới tính hay giai cấp nào ráo trọi – nhất là những kẻ sắp từ giã cõi trần. Di Cảo của Chế Lan Viên và di bút (Đi Tìm Cái Tôi Đã Mất) của Nguyễn Khải, theo nhận xét của nhà phê bình văn học Vương Trí Nhàn, chỉ là những tác phẩm “cốt để xếp hàng cả hai cửa. Cửa cũ, các ông chẳng bao giờ từ. Còn nếu tình hình khác đi, có sự đánh giá khác đi, các ông đã có sẵn cục gạch của mình ở bên cửa mới (bạn đọc có sống ở Hà Nội thời bao cấp hẳn nhớ tâm trạng mỗi lần đi xếp hàng và không sao quên được những cục gạch mà có lần nào đó mình đã sử dụng).”
Tập Cận Bình tin rằng lịch sử đang dịch chuyển theo hướng có lợi cho mình. Trong chuyến thăm Vladimir Putin tại Matxcơva vào tháng 3 năm ngoái, nhà lãnh đạo Trung Quốc nói với Tổng thống Nga rằng “Ngay lúc này, chúng ta đang chứng kiến một sự thay đổi chưa từng thấy trong 100 năm qua, và chúng ta đang cùng nhau thúc đẩy sự thay đổi ấy.”
Sau 20 năm chiêu dụ Kiều bào về giúp nước không thành công, đảng CSVN lại tung ta Dự án “Phát huy nguồn lực của người Việt Nam ở nước ngoài phục vụ phát triển đất nước trong tình hình mới” vào dịp Tết Nguyên Đán Giáp Thìn 2024. Đây là lần thứ tư, từ khi có Nghị quyết 36-NQ/TW ngày 26 tháng 3 năm 2004, một Quyết định nhằm mưu tìm đầu tư, hợp tác khoa học, kỹ thuật và tổ chức các Hội, Đoàn người Việt ở nước ngoài, đặt dưới quyền lãnh đạo của đảng CSVN được tung ra...
Khi số lượng di dân vượt biên bất hợp pháp qua biên giới Hoa Kỳ-Mexico tăng cao kỷ lục, câu hỏi quan trọng được đặt ra là: Làm thế nào mà Hoa Kỳ lại rơi vào tình trạng này, và Hoa Kỳ có thể học hỏi những gì từ cách các quốc gia khác ứng phó với các vấn đề an ninh biên giới và nhập cư. Chào đón công dân nước ngoài đến với đất nước của mình là một việc khá quan trọng để giúp cải thiện tăng trưởng kinh tế, tiến bộ khoa học, nguồn cung ứng lao động và đa dạng văn hóa. Nhưng những di dân vào và ở lại Hoa Kỳ mà không có thị thực hoặc giấy tờ hợp lệ có thể gây ra nhiều vấn đề – cho chính bản thân họ và cho cả chính quyền địa phương bởi tình trạng quá tải không thể kịp thời giải quyết các trường hợp xin tị nạn tại tòa án nhập cư, hoặc cung cấp nơi ở tạm thời và các nhu cầu cơ bản khác. Mà tình trạng này hiện đang xảy ra ở rất nhiều nơi ở Hoa Kỳ.
Trên vai những pho tượng trắng trong vườn Lục Xâm Bảo, lá vàng đã bắt đầu rơi lất phất. Mùa Thu Paris thật lãng mạn. Henry Kissinger đi dạo quanh một hồ nhỏ ở ngoại ô gần Rambouillet. Nơi đây từng cặp tình nhân đang nắm tay nhau bên những cành cây la đà bóng hồ. Ông thấy lòng mình nao nao (melancholic) vì sắp tới phiên họp quan trọng nhất với ông Lê Đức Thọ.
Tôi nghe nhiều người tỏ ý bi quan về hiện cảnh cũng như tương lai (đen tối) của Việt Nam. Dân tộc nào, số phận đó. Một đất nước có những người viết sử và làm luật (cỡ) như ông Dương Trung Quốc thì… đen là phải!
Việt Nam bước vào năm Giáp Thìn 2024 với gánh nặng tham nhũng và một đội ngũ “không nhỏ” cán bộ, đảng viên suy thoái đạo đức lối sống. Đó là cảnh báo của người đứng đầu đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng, trong cuộc phỏng vấn đầu năm của Thông Tấn Xã Việt Nam...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.