Hôm nay,  

Thanh Lan- Tài Hoa Nghệ Thuật Và Nỗi Cô Đơn

13/03/201900:06:00(Xem: 9920)
THANH LAN- TÀI HOA NGHỆ THUẬT VÀ NỖI CÔ ĐƠN

Trần Củng Sơn

 

Thập niên 90, đọc tờ báo Xuân ở trong nước, có bài viết của một nhà báo thi sĩ nói về những giai nhân nổi tiếng của Sài Gòn năm xưa gồm Cô Ba Xà Bông, Thẩm Thúy Hằng, Thanh Nga và tác giả thêm tên ca sĩ Thanh Lan vào danh sách này.

Cô Ba Xà Bông là hình của một phụ nữ đẹp trên nhãn hiệu cục xà bông do công ty của thương gia Trương Văn Bền sản xuất nổi tiếng cả nước khoảng thập niên 1940.

blank

Thanh Lan với Viễn Kính Tiệm hình
blank
Thanh Lan thời còn bé
blank
3Thanh Lan đàn ghi ta




Thẩm Thúy Hằng đẹp nổi tiếng đến nỗi nhạc sĩ Phạm Duy khi viết những bài Tục Ca đã ví von rằng “tôi có người yêu mông to như Thẩm Thúy Hằng”.

Hồi còn nhỏ tôi thường hay nghe các người lớn so sánh về nét đẹp “ con nhỏ đó có cái miệng đẹp giống Thanh Nga”.

Và Thanh Lan đầu thập niên 1970 đã nên danh, là thần tượng của giới trẻ, sinh viên học sinh, là ca sĩ hát nhạc Việt, nhạc Pháp, nhạc Anh nhuần nhuyễn.

Tuần trước, ngồi nói chuyện với Thanh Lan trong quán cà phê, tôi nhắc lại bài báo Xuân đó thì chị rất vui. Sài Gòn một thuở hoa lệ, có biết bao nhiêu người đẹp, thế mà được đưa vào danh sách Tứ Đại Mỹ Nhân của một thời vàng son năm cũ, thì thật là một điều vinh hạnh.

Tên thật là Phạm Thái Thanh Lan- Phạm họ cha, Thái họ mẹ. Thanh Lan kể là ông ngoại từng làm gia sư cho Cựu hoàng Bảo Đại. Chị sinh năm 1948 tại thành phố Vinh tỉnh Nghệ An rồi theo ba má vào Sài Gòn. Thanh Lan được dạy dỗ chu đáo, biết đàn dương cầm, học trường trung học Pháp, học Đại học Văn Khoa Sài Gòn ban Anh văn; chỉ còn thiếu một môn là hoàn tất bằng Cử Nhân thì thời thế thay đổi. Thời đó, nữ ca sĩ mà học đại học Sài Gòn thì rất hiếm, cho nên Thanh Lan được giới học sinh sinh viên ngưỡng mộ.

blank

Thanh Lan và Kim Vui trong Dinh Độc Lập 1970, giải Điện Ảnh Văn học Nghệ Thuật Tổng Thống
blank
 Thanh Lan khóc khi hát Chiều Winnipeg, Asia 14



Sau khi Sài Gòn mất tên thì biết bao nhiêu người vượt biển, Thanh Lan vượt biển mấy lần thất bại, bị tù và mãi đến năm 1994 mới qua được Mỹ và tiếp tục sinh hoạt ca nhạc với cộng đông hải ngoại.

Trong cuốn băng nhạc Asia 14, Thanh Lan hát bản Chiều Winnipeg của Trần Chí Phúc. Điều đặc biệt là chị đã khóc trong lúc trình diễn quay hình ở Montreal Canada, đôi mắt đẫm lệ. Tôi hỏi tại sao khóc thì chị trả lời bài hát làm xúc động.

Tôi chú ý một điều thú vị học được từ một bác sĩ nhãn khoa giải thích rằng thường khi khóc đôi mắt lệ chảy hai hàng, cho nên trong một số cảnh phim, tài tử khóc mà chỉ có một dòng lệ chảy và mắt khô ráo thì đó là nhờ xảo thuật điện ảnh.

Thanh Lan xuất hiện lần đầu trên truyền hình Việt Nam với ca khúc Chiều Tưởng Nhớ của Lan Đài. Bài hát Gọi Người Yêu Dấu của Vũ Đức Nghiêm do Thanh Lan trình bày đầu tiên và trở thành nhạc phẩm đặc biệt trong cả suốt cuộc đời ca hát .



Thanh Lan được giải thưởng văn học nghệ thuật Tổng Thống năm 1970, bộ môn Điện Ảnh. Chị cho xem tấm hình chụp chung với nữ tài tử Kim Vui ( phim Chân Trời Tím ) trong khuôn viên Dinh Độc Lập.

blank
Thanh Lan và Trần Chí Phúc
blank
Poster Đêm Nhạc Sinh Nhật Thanh Lan, 30-3-2019 Bleu Night Club



Sau này Thanh Lan trở thành thi sĩ với 3 tập thơ phát hành bằng Anh ngữ, Pháp ngữ và Việt ngữ. Xin trích mấy câu:

“ Bạn có khi nào ngồi lặng thinh. Lắng nghe tiếng cô đơn thủ thỉ. Trong nức nở mưa đêm rên rỉ. Nước mắt của mưa âm thầm rơi.

Trong tâm tưởng hiện ra bao ảo giác. Những bóng đêm lướt nhẹ quanh mình. Một đoạn phim quay chậm lung linh. Tất cả hầu như là không thật.

Bạn có khi nào như hóa đá. Tượng đá bất động giữa đêm đen. Muốn giải thoát linh hồn băng giá. Giam cầm trong đơn độc con tim.

Bạn có khi nào tự hỏi mình.Vì sao, vì sao thế, bỗng nhiên. Mất mát và trống vắng triền miên. Mà vẫn chẳng thấy mình run sợ.

Tượng đá có cảm xúc gì không? Bạn có thấy tượng kia nhỏ lệ. Dưới cơn mưa cúi  đầu hoài thế. Có biết chăng đau khổ là gì.?

Chẳng hi vọng hay tuyệt vọng chi. Không có ngày mai để lo nghĩ. Biết bấu víu vào ai đâu nhỉ. Lắng sâu trong buồn bã làm gì.? Tượng đá vẫn suy tư…( Tiếng Cô Đơn)

“ Do you happen to stay still? And listen to the sound of solitude. The tears of the mourning rain.Softly falling as if mute.”… ( The Sound of Solitude )

“ Vois, ces’t le printemps qui revient. Vois, le soleil chasse l’hiver. Tois, penses- tu encore à moi. À nos baisers d’autrefois. Quand tu es là. Plus de tourments quand je suis dans tes bras. Plus de souffrances. Tu les effaceras… ( Je t’aime, reviens )

Cuộc đời Thanh Lan thật tài hoa trong nghệ thuật: ca, kịch, phim và làm thơ. Trong một lần gặp gỡ mấy năm trước, chị tâm sự đại ý rằng trên cuộc đời này đàn ông tốt cũng nhiều; nhưng đời mình không gặp được người nào…
 

Có lẽ những người phụ nữ đẹp tài hoa khó mà hòa hợp với người đàn ông nào cả. Có lẽ cô đơn là điều cần thiết để cuộc sống nghệ thuật thăng hoa. Cô đơn để dễ dàng sáng tạo. Triết gia Nietzche đã từng thốt lên “ Triết học là đời sống của băng lạnh và núi cao”. Và Thanh Lan vẫn còn có một mặt đời kia rộn ràng với sân khấu và sinh hoạt nghệ thuật.

Câu nói người xưa thật thấm thía rằng kiếp nghệ sĩ là con tằm phải nhả tơ khi nào còn sống. Chúc mừng Thanh Lan vẫn tung tăng trong vườn hoa nghệ thuật.

Đêm nhạc thính phòng và dạ vũ mừng sinh nhật Thanh Lan, Màu Kỷ Niệm sẽ diễn ra vào Thứ Bảy 30 tháng 3 năm 2019 tại Bleu Night Club, 14160 Beach Blvd, Westmister, CA 92685. Liên lạc Thanh Lan Entertainmet 714- 606- 7683.




Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Đến giữa tháng 3 năm nay, hầu hết chúng ta đều thấy rõ, Donald Trump sẽ là ứng cử viên tổng thống của đảng Cộng Hòa và Joe Biden là ứng cử viên tổng thống của Democrat. Ngoại trừ vấn đề đột ngột về sức khỏe hoặc tử vong, có lẽ sẽ không có thay đổi ngôi vị của hai ứng cử viên này. Hai lão ông suýt soát tuổi đời, cả hai bộ não đang đà thối hóa, cả hai khả năng quyết định đều đáng nghi ngờ. Hoa Kỳ nổi tiếng là đất nước của những người trẻ, đang phải chọn lựa một trong hai lão ông làm người lãnh đạo, chẳng phải là điều thiếu phù hợp hay sao? Trong lẽ bình thường để bù đắp sức nặng của tuổi tác, con đường đua tranh vào Tòa Bạch Ốc, cần phải có hai vị ứng cử viên phó tổng thống trẻ tuổi, được đa số ủng hộ, vì cơ hội khá lớn phải thay thế tổng thống trong nhiệm kỳ có thể xảy ra. Hơn nữa, sẽ là ứng cử viên tổng thống sau khi lão ông hết thời hạn bốn năm. Vị trí và vai trò của nhân vật phó này sẽ vô cùng quan trọng trong lần tranh cử 2024.
Không phải “học” mà là bắt, là tóm đầu, là tống cổ vào nhà giam: khi cân bằng quyền lực ở Hà Nội xáo trộn với tiền chấn rung chuyển tận Amsterdam thì cái khẩu hiệu quen thuộc của Vladimir Lenin ngày nào cũng phải được cập nhật. Không còn “Học, học nữa, học mãi” mà, táo tợn hơn, hệ thống quyền lực đang giỡn mặt Lenin: “Bắt, bắt nữa, bắt mãi”.
Câu chuyện kể từ xa xưa, rất xa xưa, là từ thời đức Phật còn tại thế: Có một người Bà La Môn rất giầu có và rất quyền thế, ông thích đi săn bắn thú vật trong rừng hay chim muông trên trời. Một hôm đó, ông bắn được một con thiên nga to đẹp đang bay vi vút trong bầu trời cao xanh bát ngát thăm thẳm trên kia. Con thiên nga vô cùng đẹp bị trúng đạn, rơi xuống đất, đau đớn giẫy và chết. Ông liền chạy tới lượm thành quả của ông và xách xác con thiên nga lộng lẫy về cho gia nhân làm thịt, làm một bữa nhậu, có lẽ.
Dù đã từ trần từ lâu, Võ Văn Kiệt vẫn được người đời nhắc đến do một câu nói khá cận nhân tình: “Nhiều sự kiện khi nhắc lại, có hàng triệu người vui mà cũng có hàng triệu người buồn”. Tôi vốn tính hiếu chiến (và hiếu thắng) nên lại tâm đắc với ông T.T này bởi một câu nói khác: “Chúng tôi tự hào đã đánh thắng ba đế quốc to”. Dù chỉ ngắn gọn thế thôi nhưng cũng đủ cho người nghe hiểu rằng Việt Nam là một cường quốc, chứ “không phải dạng vừa” đâu đấy!
Lý do ông Thưởng, ngôi sao sáng mới 54 tuổi bị thanh trừng không được công khai. Tuy nhiên, theo báo cáo của Uỷ ban Kiểm tra Trung ương và các cơ quan chức năng, thì ông Võ Văn Thưởng “đã vi phạm Quy định về những điều đảng viên không được làm...
Cứ theo như lời của giáo sư Nguyễn Văn Lục thì T.T. Thích Trí Quang là tác giả của câu nói (“Cộng Sản nó giết mình hôm nay, mai nó mang vòng hoa đến phúng điếu!”) thượng dẫn. Tôi nghe mà bán tin bán nghi vì nếu sự thực đúng y như vậy thì hoa hòe ở Việt Nam phải trồng bao nhiêu mới đủ, hả Trời?
Đảng CSVN tự khoe là “ niềm tin hiện thực hóa khát vọng phát triển đất nước phồn vinh, hạnh phúc“của nhân dân, nhưng sau 94 năm có mặt trên đất nước, thực tế đã chứng minh đảng đã cướp mất tự do của dân tộc, và là lực cản của tiến bộ...
Khi Kim Dung gặp Ian Fleming cả hai đều hớn hở, tay bắt mặt mừng và hể hả mà rằng: “Chúng ta đã chia nhau độc giả của toàn thể thế giới”. Câu nói nghe tuy có hơi cường điệu (và hợm hĩnh) nhưng sự hỉ hả của họ không phải là không có lý do. Số lượng sách in và số tiền tác quyền hậu hĩ của hai ông, chắc chắn, vượt rất xa rất nhiều những cây viết lừng lẫy cùng thời. Ian Fleming đã qua đời vào năm 1964 nhưng James Bond vẫn sống mãi trong… sự nghiệp của giới làm phim và trong… lòng quần chúng. Tương tự, nhân vật trong chuyện kiếm hiệp của Kim Dung sẽ tiếp tục là những “chiếc bóng đậm màu” trong tâm tư của vô số con người, nhất là người Việt.
Trong tháng Hai vừa qua, cái chết đau thương, lẫm liệt của nhà đối kháng người Nga Alexei Navalny trong tù đã gây sầu thảm, phẫn nộ cho toàn cộng đồng tiến bộ nhân loại. Đối với người Việt Nam tiến bộ, nỗi đau lại càng sâu thêm khi trong ngày cuối cùng của tháng Hai, ngày 29, nhà cầm quyền độc tài Hà Nội bắt đi cùng lúc hai nhà đấu tranh kiên cường...
Ít lâu nay, vấn đề “bảo vệ an ninh quốc gia” được nói nhiều ở Việt Nam, nhưng có phải vì tổ quốc lâm nguy, hay đảng muốn được bảo vệ để tồn tại?
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.