Hôm nay,  

Tòa không vành móng ngựa ở Việt Nam

09/01/201812:57:00(Xem: 6058)

Không vành móng ngựa ở đây được hiểu là kẻ thắng người thua, nếu bên nào thắng cuộc đấu đá, bên kia sẽ lại bị lôi ra xử như thế.[1]


Bên sau móng ngựa không vành là gì? Một núi tham nhũng!


Bên sau núi là gì? Nó có nhiều núi và cao hơn nữa. Bên sau núi tham nhũng tại Việt Nam và Trung Quốc, đó là những túi tham cao chất ngất hơn núi Thái Sơn.


Đặc điểm tham nhũng tại Việt Nam là không biết thẹn: trí thức không biết sĩ diện, chính quyền không lấy làm xấu hổ và người dân xem chuyện mãi lộ ngày nay như một chuyện thường tình! Xã hội chủ nghĩa nó là thế thôi! Theo luật tự nhiên ai cũng muốn hưởng tối đa nhưng trong chế độ CS con người chỉ làm đạt hiệu quả ở mức tối thiểu! Do đó chỉ còn con đường tước đoạt để hưởng thụ! Sau hơn bảy thập niên cầm quyền không chế nổi ra một con vít ốc!


Nhưng luồn qua những con vít ốc, khiến có khi nó tuột cả ra rất tài tình! Tham nhũng trở thành vấn nạn hàng đầu tước đi những quyền tự nhiên của con người bởi tập đoàn thống trị vì có quyền mới dẫn đến lạm quyền tham ô hối lộ! [2]


Con người không còn xem những quyền cơ bản như những quyền bẫm sinh nhưng do đảng, nhà nước, thậm chí do một lãnh tụ vĩ đại nào đó ban phát! Nhân vị con người không có trong thế giới đại đồng của Mác, và một khi con người không còn biết tôn trọng chính mình cũng như tôn trọng tha nhân: Tất cả trên sự nhân danh cái chung tối thượng đầy hư ảo để tồn tại cái riêng ngụy tín xấu xa! Đó là yếu tính của tham nhũng!

Cho nên nếu có đem ra xét xử các ủy viên trung ương hay bộ chính trị, cũng chỉ là cái ngọn của vấn đề mà vốn khởi đầu những lãnh tụ cộng sản rất hãnh diện về “nhà tù cách mạng” nay nếu có bị tuyên án, họ trở lại thành lập chi bộ ở trong tù, kỳ này có thăm nuôi đầy đủ hơn, cập nhật chỉ thị nghị quyết cho đàng hoàng hơn, để lại chờ thời cơ cướp chính quyền và khi chiến thắng xây dựng tư bản đỏ ngàn lần hơn. Cứ cái vòng Chi Bộ như thế nếu còn Cộng sản!

Nói rõ hơn, cộng sản dù có xử đến bao người, cuối cùng vẫn còn duy trì độc quyền, chính phủ vẫn không minh bạch, tỷ lệ tham nhũng vẫn không giảm xuống, các tập đoàn nhà nước vẫn không ngừng báo lỗ chục nghìn tỷ, quan chức vẫn không ngừng vẽ bánh ảo, tài nguyên đất nước vẫn không ngừng bị bán rẻ cho Trung quốc, đồng tiền vẫn không ngừng mất giá, chi phí y tế vẫn không ngừng đắt cắt cổ, giá xăng vẫn không ngừng tăng lên.

Trong khi quan hệ quốc tế với cách hành xử của Chính phủ Việt cộng đuổi Luật sư người Đức trong vụ xử Trịnh Xuân Thanh, chỉ là "đổ dầu vào lửa" khi quan hệ Việt-Đức đã đi đến chỗ hủy bỏ “Hợp tác Chiến lược”.

Ông Trọng giỏi làm cho quốc tế xa dần, cô lập Việt Nam buộc nước nhỏ phải đi vào quỹ đạo của Trung Quốc. Một Thái thú đạt điểm chuẩn. Sẽ có người thay thế ông đạt điểm cao hơn. Cho đến khi lương tâm, ý thức của toàn dân Việt Nam cùng thức tỉnh và đứng lên.


Ông Trọng kỳ này được ông Tập Cận Bình ban bằng khen học trò giỏi. Cấp giấy cháu ngoan Bác Mao!


Một chính phủ không tự do vì sự kiểm soát lẫn nhau trong nền dân chủ, như vậy các công dân sẽ có tự do nhiều hơn, song tại Việt Nam ngược lại với một chính quyền hoàn toàn chuyên chính độc tài cho nên người dân không có một quyền nào hết từ quyền tự do ngôn luận, quyền tự do tín ngưỡng, quyền tự do lập hội, vẫn chưa phải là sự liệt kê đầy đủ các quyền mà các công dân có được trong một nền dân chủ.

Trong bản Tuyên ngôn Độc lập Hoa Kỳ, Thomas Jefferson đã đưa ra một nguyên tắc cơ bản làm cơ sở cho sự thành lập chính phủ dân chủ. Các chính phủ trong thể chế dân chủ không ban phát các quyền tự do cơ bản mà Jefferson đã nêu, mà chính các chính phủ đó được lập ra để bảo vệ các quyền tự do đó – các quyền mà mọi cá nhân hiển nhiên có do sự tồn tại của mình.

Các quyền này không bị phá hủy khi xã hội dân sự được thiết lập và không một xã hội hay một chính phủ nào có thể xóa bỏ hoặc “chuyển nhượng” các quyền này, song tại Việt Nam các tổ chức xã hội dân sự là con số không, cho dù về hình thức vẫn cờ xí, biểu ngữ, danh gọi như các hội đoàn dân sự của các nước thật sự dân chủ!

Tổ chức Minh bạch Quốc tế là một trong những tổ chức phi chính phủ quốc tế đi đầu trong công cuộc chống tham nhũng có trụ sở chính tại thủ đô Berlin, Đức.

Đứng đầu danh sách minh bạch nhất năm 2010 là New Zealand, với mức điểm được đánh giá là 9,4/10. Đan Mạch đứng thứ hai với 9,3 điểm.

Việt Nam vào vị trí thứ ba trong danh sách các nước tham nhũng nhất châu Á-Thái Bình Dương trong một phúc trình kinh tế mới ra. Theo Forbes cho biết danh sách các quốc gia tham nhũng nhất thế giới của họ được dựa trên đánh giá minh bạch của Tổ chức Minh bạch Quốc tế, khảo sát của Ngân hàng Thế giới và chỉ số Bertelsmann Transformation của tổ chức Bertelsmann, vốn dùng để đánh giá mức độ phát triển tại 128 quốc gia. Tổ chức Tư vấn Rủi ro Chính trị-Kinh tế (PERC), trụ sở tại Hong Kong!

Các nước như Thái Lan, Ấn Độ, Trung QuốcMalaysia cũng bị cho là có mức độ tham nhũng cao.

Trong khi đó Nhật Bản, Hoa Kỳ, Hong Kong, AustraliaSingapore là ít tham nhũng nhất.

Tổ chức minh bạch quốc tế (TI) đã công bố chỉ số cảm nhận tham nhũng 2010 (CPI). Việt Nam xếp hạng 116/178 quốc gia và vùng lãnh thổ, với điểm số 2,7/10. Và mỗi năm đều có tuyên bố cập nhật.

Tham nhũng ở Việt Nam quy mô, đồng bộ và phức tạp, tính chất tha hóa nhân tính, nên không chỉ đơn thuần đổ lỗi cho hệ thống nhưng nó là tự thân con người Việt dễ tiếp nhận các nền văn hóa, nhất là ngàn năm đô hộ không thể tránh khỏi ảnh hưởng sâu đậm cách sống của Tàu! Người Hoa gặp nhau câu nói đầu tiên đó là ‘ăn gì chưa?...’ Và từ cách cho, cách ăn đến ăn món gì vì là con người nên đều thích ăn…đã dẫn đến bữa ăn công chính và bất chính!

Thực đơn của các tên bạo chúa cộng sản Hà Nội hiện nay, theo “Giới phê bình nghi ngờ chiến dịch chống tham nhũng ít nhất có phần mang động cơ chính trị” “và nhắm vào những người gần với cựu thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, người bi thua trong một cuộc tranh giành quyền lực nội bộ vào năm 2016.”

Người Hoa đến Việt Nam rải rác trên khắp mọi miền nhưng họ tập trung thành khu sầm uất đó là Chợ Lớn, Sài Gòn và ngày nay trên khắp mọi miền của đất nước Việt Nam như nạn dịch nhân mãn, dịch Hán.

Bài học phổ biến nhất đó là mãi lộ. Người Hoa được tiếng thơm ‘biết giữ chữ Tín’, từ này xuất phát từ sự chung chi đúng hẹn. Họ đến Việt Nam hầu hết làm nghề buôn bán, chính môi trường trong những thương vụ để vượt qua con mắt chính quyền, họ đã hối lộ như phương cách giải quyết ưu tiên. Qua quan sát và kiểm chứng của người viết với các nhà tư bản người Hoa cùng ở tù, án mười đến hai mươi năm, sau khi Cộng Sản chiếm miền Nam và bị quy kết tội ‘Tư sản mại bản’. Người nào cũng cho biết sách lược hàng đầu đó là chung chi và cách sống để tồn tại trong tù cũng vậy, không có một nhà tư sản người Hoa nào mà không đút lót cán bộ Việt cộng!

Danh từ khí khái khí tiết, bản chất của người quân tử đối với họ vô nghĩa!

Hình ảnh ông Đinh La Thăng bị còng tay, dường như không được nhiều người tán thành. Dù thời Thăng cầm quyền đàn áp khủng khiếp nhất! Điều đó nói lòng trắc ẩn của người Việt Nam là vậy. Trong lịch sử Việt Nam chưa có thời kỳ nào chỉ trong chốc lác một ngôi Chùa bị đập tan hoang, bị san bằng vô tiền khoáng hậu. Thánh giá bị đập xuống và trêu ngươi. Những người phụ nữ và con trẻ biểu tình chống Trung Quốc xâm lược bị đánh dã man, lê lết ngay trung tâm Sài Gòn. Người đầu đảng của ông là Nguyễn Phú Trọng. Nay vì lợi ích nhóm mà ông phải bị mang ra trảm. Trong lịch sử có Lê Long Đỉnh dùng dao róc mía trên đầu Sư, nay có Trọng Lú đập nát Chùa khiến Thầy bỏ chạy không kịp. May là Hòa Thượng Không Tánh còn ngắc ngoải với tiếng dân kêu “Anh phải sống”.

‘Kiến vi tri trứ’, từ bài học ngoài đời đến nơi cùng cực nhất của con người, trước cái chết, bản chất của người Tàu là như vậy, hà tất đã ảnh hưởng rất lớn đối với người Việt, nay cộng với thói gian manh của chủ nghĩa Mác, cả hai dân tộc càng chìm sâu trong vũng lầy dối trá, một thứ ngụy tín, vong thân được trang bị học thuyết hẳn hoi từ ngoại lai mang về. Nó ngược chiều với đồng loại đang ngày càng tiến về thế giới văn minh được định nghĩa là: Con người biết kiềm chế! Tự chủ! Tự trọng chính mình và tôn trọng tha nhân!

 Nguyễn Quang

- Chú thích:

[1] Phiên tòa xử Đinh Thăng, ngày 8-01-2018 không có vành móng ngựa.

[2]. Nguồn Wikipedia: Nhân quyền được xem là một trong mười sáng kiến làm thay đổi thế giới, cùng với nông nghiệp, phân tâm học, thuyết tương đối, vắc xin, thuyết tiến hóa, World Wide Web, xà phòng, số không, và lực hấp dẫn.



Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Khi Việt Nam nỗ lực thích ứng với môi trường quốc tế ngày càng cạnh tranh hơn, giới lãnh đạo đất nước đã tự hào về “chính sách ngoại cây giao tre” đa chiều của mình. Được Nguyễn Phú Trọng, Tổng Bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam (ĐCSVN), thúc đẩy từ giữa thập niên 2010, ý tưởng là bằng cách cân bằng mối quan hệ của Việt Nam với các cường quốc – không đứng về bên nào, tự chủ và thể hiện sự linh hoạt – nó có thể duy trì sự trung gian và lợi ích của mình, đồng thời tận dụng các cơ hội kinh tế do tình trạng cạnh tranh của các đại cường tạo ra
Cộng sản Việt Nam khoe có tự do tôn giáo ở Việt Nam, nhưng Hoa Kỳ và Thế giới nói “rất hạn chế”, tùy nơi và từng trường hợp. Tình trạng này đã giữ nguyên như thế trong những báo cáo trước đây của cả đôi bên. Nhưng tại sao Hoa Kỳ vẫn liệt Việt Nam vào danh sách phải “theo dõi đặc biệt”...
Đến giữa tháng 3 năm nay, hầu hết chúng ta đều thấy rõ, Donald Trump sẽ là ứng cử viên tổng thống của đảng Cộng Hòa và Joe Biden là ứng cử viên tổng thống của Democrat. Ngoại trừ vấn đề đột ngột về sức khỏe hoặc tử vong, có lẽ sẽ không có thay đổi ngôi vị của hai ứng cử viên này. Hai lão ông suýt soát tuổi đời, cả hai bộ não đang đà thối hóa, cả hai khả năng quyết định đều đáng nghi ngờ. Hoa Kỳ nổi tiếng là đất nước của những người trẻ, đang phải chọn lựa một trong hai lão ông làm người lãnh đạo, chẳng phải là điều thiếu phù hợp hay sao? Trong lẽ bình thường để bù đắp sức nặng của tuổi tác, con đường đua tranh vào Tòa Bạch Ốc, cần phải có hai vị ứng cử viên phó tổng thống trẻ tuổi, được đa số ủng hộ, vì cơ hội khá lớn phải thay thế tổng thống trong nhiệm kỳ có thể xảy ra. Hơn nữa, sẽ là ứng cử viên tổng thống sau khi lão ông hết thời hạn bốn năm. Vị trí và vai trò của nhân vật phó này sẽ vô cùng quan trọng trong lần tranh cử 2024.
Không phải “học” mà là bắt, là tóm đầu, là tống cổ vào nhà giam: khi cân bằng quyền lực ở Hà Nội xáo trộn với tiền chấn rung chuyển tận Amsterdam thì cái khẩu hiệu quen thuộc của Vladimir Lenin ngày nào cũng phải được cập nhật. Không còn “Học, học nữa, học mãi” mà, táo tợn hơn, hệ thống quyền lực đang giỡn mặt Lenin: “Bắt, bắt nữa, bắt mãi”.
Câu chuyện kể từ xa xưa, rất xa xưa, là từ thời đức Phật còn tại thế: Có một người Bà La Môn rất giầu có và rất quyền thế, ông thích đi săn bắn thú vật trong rừng hay chim muông trên trời. Một hôm đó, ông bắn được một con thiên nga to đẹp đang bay vi vút trong bầu trời cao xanh bát ngát thăm thẳm trên kia. Con thiên nga vô cùng đẹp bị trúng đạn, rơi xuống đất, đau đớn giẫy và chết. Ông liền chạy tới lượm thành quả của ông và xách xác con thiên nga lộng lẫy về cho gia nhân làm thịt, làm một bữa nhậu, có lẽ.
Dù đã từ trần từ lâu, Võ Văn Kiệt vẫn được người đời nhắc đến do một câu nói khá cận nhân tình: “Nhiều sự kiện khi nhắc lại, có hàng triệu người vui mà cũng có hàng triệu người buồn”. Tôi vốn tính hiếu chiến (và hiếu thắng) nên lại tâm đắc với ông T.T này bởi một câu nói khác: “Chúng tôi tự hào đã đánh thắng ba đế quốc to”. Dù chỉ ngắn gọn thế thôi nhưng cũng đủ cho người nghe hiểu rằng Việt Nam là một cường quốc, chứ “không phải dạng vừa” đâu đấy!
Lý do ông Thưởng, ngôi sao sáng mới 54 tuổi bị thanh trừng không được công khai. Tuy nhiên, theo báo cáo của Uỷ ban Kiểm tra Trung ương và các cơ quan chức năng, thì ông Võ Văn Thưởng “đã vi phạm Quy định về những điều đảng viên không được làm...
Cứ theo như lời của giáo sư Nguyễn Văn Lục thì T.T. Thích Trí Quang là tác giả của câu nói (“Cộng Sản nó giết mình hôm nay, mai nó mang vòng hoa đến phúng điếu!”) thượng dẫn. Tôi nghe mà bán tin bán nghi vì nếu sự thực đúng y như vậy thì hoa hòe ở Việt Nam phải trồng bao nhiêu mới đủ, hả Trời?
Đảng CSVN tự khoe là “ niềm tin hiện thực hóa khát vọng phát triển đất nước phồn vinh, hạnh phúc“của nhân dân, nhưng sau 94 năm có mặt trên đất nước, thực tế đã chứng minh đảng đã cướp mất tự do của dân tộc, và là lực cản của tiến bộ...
Khi Kim Dung gặp Ian Fleming cả hai đều hớn hở, tay bắt mặt mừng và hể hả mà rằng: “Chúng ta đã chia nhau độc giả của toàn thể thế giới”. Câu nói nghe tuy có hơi cường điệu (và hợm hĩnh) nhưng sự hỉ hả của họ không phải là không có lý do. Số lượng sách in và số tiền tác quyền hậu hĩ của hai ông, chắc chắn, vượt rất xa rất nhiều những cây viết lừng lẫy cùng thời. Ian Fleming đã qua đời vào năm 1964 nhưng James Bond vẫn sống mãi trong… sự nghiệp của giới làm phim và trong… lòng quần chúng. Tương tự, nhân vật trong chuyện kiếm hiệp của Kim Dung sẽ tiếp tục là những “chiếc bóng đậm màu” trong tâm tư của vô số con người, nhất là người Việt.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.