Hôm nay,  

Cộng sản Việt Nam trên đường tan rã

03/01/201815:11:00(Xem: 8452)

Cộng sản Việt Nam trên đường tan rã

 

Nguyễn Quang

 

 

Điều đáng mừng đối với dân tộc Việt Nam, đó là người có quyền lực nhất trong thời gian Cộng sản thống trị Việt Nam, Nguyễn Tấn Dũng thật sự không còn nữa. Vì Nguyễn Tấn Dũng còn, đảng Cộng sản còn và nó biến thể thành một đảng Mafia đỏ Cộng sản.

 

Hình ảnh phi nhân tính của người có quyền lực nhất dưới thời Cộng sản là ‘hiếp dâm trẻ vị thành niên rồi thủ tiêu’ khi bại lộ. [1] Một thứ gene di truyền từ Hồ Chí Minh khi giao hoan xong và giết Nông Thị Xuân.

 

Đó là một trong những vấn đề lớn về con người của dân tộc đã được giải quyết, những Vũ “Nhôm” một ngàn tỷ, những Đinh La Thăng tám trăm tỷ, Nguyễn Phú Trọng ba ngàn tỷ, tất cả chỉ là một hệ luận tất yếu của căn bệnh ung thư đến thời kỳ cuối, mọi tế bào của cơ thân đều thối rửa, tan rã.

 

Khắp nơi trên toàn cõi Việt Nam, nơi nào có cái gọi là bí thư đều có bóng dáng của mẫu người như Trọng, cùng nhóm lợi ích phát sinh, tham lam, bảo thủ, vô cùng cực đoan, sẵn sàng đấu đá giết đồng chí, đồng bào của mình không nương tay, với những con mắt rắn độc địa nhưng luôn lên giọng đạo đức ‘vô sản cách mạng’.

Hạng người nói nhân nghĩa, rao giảng đạo lý, nhất xã hội loài người, nhưng thực tế lại là loại người phi đạo lý nhất loài người!

Đặc điểm của Nguyễn Phú Trọng là bám theo Tàu mà tìm giết đồng bọn nào ngược lại hay tranh ngôi với mình để nắm quyền lực!

 

Đó cũng là chỗ yếu nhất của Trọng và tự bản chất của Hán gian sẽ thay Trọng bằng một tay sai khác đắc lực, gian xảo hơn cho phù hợp với tình hình mới.

 

Người đó không ai khác hơn là loại người như Nguyễn Xuân Phúc vì Trời sinh ra Phúc không làm chuyện gì khác ngoài tài ‘kiến tạo’ phản phúc. Theo tử vi đẩu số của Trần Đoàn có ‘phản vi kỳ cách’, biết đâu từ sự phản bội này đến phản bội khác trong buổi nhiễu nhương giao thời sẽ giúp chuyển đổi nhanh chóng xã hội thối nát này.

Vấn đề nóng bỏng tại Việt nam, đó là cộng sản cướp đoạt tài sản đến tận xương tủy của người dân và nay trong giai đoạn chúng tranh cướp của nhau. Nhưng kết quả nhãn tiền người dân đều thấy rõ hiện nay phe thân Tàu cộng nắm quyền lực áp đảo, dưới sự chỉ đạo của Hoa Nam cục, chúng mở chiến dịch thanh trừng phe ‘yêu nước’ và thân phương Tây để tước đoạt lại hết tài sản của phe thất thế nầy bằng nhiều mánh khóe, thủ đoạn để thâu tóm tiền bạc, ngân hàng, công ty, xí nghiệp, đất đai và nhà cửa, nằm ở những vị trí béo bở, những vị trí liên quan đến an ninh, chiến lược... để dâng cho Tàu!

Ngoại tệ sẽ nộp cho Tàu cộng dưới danh nghĩa trả nợ, còn đất đai, nhà cửa, thời giao nộp hay bán rẻ cho Tàu cộng để chúng di dân sang. Đà Nẵng, Nha Trang hiện nay tràn ngập Hoa kiều. Công ty xí nghiệp giao cho Tàu cộng khai thác, hầu hết những sản phẩm đủ loại của Việt Nam, ngay cả những sản phẩm truyền thống như hoa quả, cây trái của Việt Nam.... cũng đều bị Tàu cộng mang về bên kia biên giới để trồng trọt sản xuất, ngỏ hầu tiếm đoạt thị trường của người Việt Nam.

Các cơ sở kinh doanh, thương mại lần lượt giao cho Tàu cộng vào khai thác, làm chủ, thay thế người Việt Nam. Cộng sản Tàu Việt đã và đang thực hiện âm mưu thanh toán sạch sẽ hết tài sản đủ thứ, đủ loại của nhân dân Việt Nam. Nạn nhân là những người dân Việt Nam chân chất, mãi chịu thiệt trong non một thế kỷ qua.

Trách nhiệm thuộc về ai? Theo “quy định của Đảng” năm 1992, Bộ Chính trị của Đảng CSVN từng ban hành Quyết định 44/QĐ-TW về quản lý cán bộ: những đảng viên vừa bị loại như Đinh La Thăng (cựu Bí thư Thành ủy TP.HCM), Vũ Huy Hoàng (cựu Bộ trưởng Công Thương), Phạm Văn Vọng (cựu Bí thư Tỉnh ủy Vĩnh Phúc) Lê Phước Thanh (cựu Bí thư Tỉnh ủy Quảng Nam)… đều do Bộ Chính trị của Đảng CSVN quản lý. Những cá nhân như Nguyễn Khánh Toàn (Phó Chủ tịch kiêm Tỉnh ủy viên tỉnh Quảng Nam), Ngô Văn Tuấn (Phó Chủ tịch kiêm Tỉnh ủy viên tỉnh Thanh Hóa),… do Ban Bí thư của BCH TƯ Đảng CSVN quản lý. Tuy nhiên cho đến giờ này, các ông Ủy viên Bộ Chính trị, thành viên Ban Bí thư vẫn tự xem là họ vô can.

Ông Trọng – nhân vật đảm nhiệm vai trò Tổng Bí thư Đảng CSVN từ năm 2011 đến nay, lên tiếng thừa nhận, đủ loại sai phạm nghiêm trọng mà những thành viên cao cấp của tổ chức chính trị do ông đứng đầu gây ra. Vậy có phải chính ông là nhân vật phải chịu trách nhiệm?

Không thể Trọng hoàn toàn vô can trong việc Thăng ung dung bước vào Bộ Chính trị sau khi lũng đoạn Tập đoàn Dầu khí Việt Nam trị giá 5 tỉ Mỹ kim, rồi biến các dự án phát triển hạ tầng bằng hình thức BOT trở thành một nan đề chưa tìm ra lời giải? Chẳng lẽ Trọng không hề liên đới về trách nhiệm dẫu ông Vọng có hàng loạt sai phạm nghiêm trọng lúc làm Bí thư tỉnh Vĩnh Phúc nhưng vẫn được Bộ Chính trị điều động về BCH TƯ Đảng CSVN làm Phó Chủ nhiệm Ủy ban Kiểm tra – chuyên giám sát, thẩm tra việc thực thi các “qui định của Đảng”?

Nguyễn Bá Thanh với cái bóng Vũ “Nhôm” đầy sai phạm tham nhũng chính trị đến kinh tế ở Đà Nẵng, nhưng vẫn được ông Trọng đưa về Trung ương làm Trưởng Ban Nội chính.

Đâu chỉ có ông Trọng và các thành viên khác trong Bộ Chính trị, Ban Bí thư, những “ông” như Trịnh Văn Chiến (Bí thư Tỉnh ủy Thanh Hóa), những “bà” như Phạm Thị Thanh Trà (bí thư Tỉnh ủy Yên Bái),… cũng vô sự.

Tại Thanh Hóa, chính ông Chiến mới là “nhân vật chính”, tạo ra scandal Trần Vũ Quỳnh Anh và việc bà Trà bổ nhiệm em trai – kẻ từng bị bắt quả tang đánh bạc – làm Giám đốc Sở Tài nguyên Môi trường tỉnh Yên Bái, tạo điều kiện cho em trai trở thành tỉ phú một cách bất minh, giờ có thể hợp pháp hóa hàng chục ngàn mét vuông đất đã thủ đắc bất hợp pháp,… song chẳng lẽ ông Chiến, bà Trà – những người đứng đầu hệ thống chính trị, điều khiển hệ thống công quyền ở Thanh Hóa, Yên Bái không bị chi phối bởi “qui định của Đảng”?

Bức tranh tham ô, hoảng loạn trong hàng ngũ cộng sản, tan rã rồi giết nhau thảm hại kinh hoàng và phần lớn đều muốn qua Tây Phương.

Đặc điểm khi bỏ chạy giao lại cho Tàu, chúng cố tạo nên hình ảnh “lấy lại niềm tin cho Đảng” nên tống giam để điều tra, truy cứu trách nhiệm một số cá nhân như Đinh La Thăng và thuộc hạ… chỉ có một mục tiêu: Mị dân!

Công an, Quân đội, người lính cộng sản bây giờ không còn vai trò giữ nước nhưng là giữ sổ lương hưu. Vào tháng 12 năm 2012, Đại tá Trần Đăng Thanh, Phó Giáo sư – Tiến sĩ làm việc tại Học viện Chính trị thuộc Bộ Quốc phòng Việt Nam đột nhiên nổi như cồn vì tuyên bố: Phải làm cho bằng được việc bảo vệ tổ quốc Việt Nam thời xã hội chủ nghĩa vì đó là bảo vệ sổ hưu cho những người đang hưởng chế độ hưu và bảo vệ sổ hưu cho những người tương lai sẽ hưởng sổ hưu.

Cử tri Đà Nẵng không hài lòng ‘ra mặt’ khi vẫn còn phải nuôi tới 620 ông tướng chính thức, 74 ông tướng “ngồi chơi xơi nước” chờ ngày nghỉ hưu và vô số ông “tướng chìm” (mang cấp bậc đại tá nhưng hưởng lương tướng).

Tất cả đều là tướng không đầu! Vì điều quan trọng với một người lính là xác định Ta, Bạn, Thù, nhưng đến tướng ngày nay cũng không thể định được đâu là bạn hay thù?! Thậm chí nhầm thù là bạn.

Một đất nước hoang tàn, tiêu điều dưới sự cai trị của cộng sản, nhưng đau lòng hơn hết, đó là những người Quốc Gia chúng ta sau gần nửa thế kỷ vẫn chưa uống phải thứ ‘thuốc đắng đả tật’. Cộng sản tan rã đến thối rữa, nhưng chúng ta hiểu biết thật nhiều, thụ bẫm những tinh hoa của thế giới Tự Do, nhưng đã làm được điều gì để có thể cùng nhau trong niềm hy vọng cho một ngày mai tốt đẹp hơn của Quê Hương.

 

Nguyễn Quang

 

[1] Thư tố cáo một số vị lãnh đạo Đảng và Nhà nước. Ông Lê Anh Hùng.

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Chỉ ba tháng sau khi Việt Nam nâng cấp quan hệ với Mỹ lên cấp cao nhất trong hệ thống phân cấp ngoại giao trong chuyến thăm của Tổng thống Biden, người ta thấy Chủ tịch Tập Cận Bình của Trung Quốc đã trở thành nhà lãnh đạo thế giới mới nhất tăng cường quan hệ với Việt Nam với chuyến thăm Hà Nội trong tuần này...
Chuyến thăm Việt Nam hai ngày của Tổng Bí thư Đảng, Chủ tịch nước Cộng sản Trung Quốc, Tập Cận Bình đã để lại nhiều hệ lụy cho nhân dân Việt Nam hơn bao giờ hết. Bằng chứng này được thể hiện trong Tuyên bố chung ngày 13/12/2023 theo đó họ Tập thay quan điểm “cộng đồng chung vận mệnh” bằng “xây dựng Cộng đồng chia sẻ tương lai” cho hai nước...
Sự ra đi của nhà tư tưởng và thực hành xuất sắc về chính sách đối ngoại của Mỹ đánh dấu một kỷ nguyên kết thúc. Trong suốt sự nghiệp lâu dài và có ảnh hưởng phi thường của mình, Henry Kissinger đã xây dựng một di sản mà người Mỹ sẽ khôn ngoan chú ý trong kỷ nguyên mới của nền chính trị cường quốc và sự xáo trộn trong toàn cầu. Thật khó để tưởng tượng rằng thế giới mà không có Henry Kissinger, không chỉ đơn giản vì ông sống đến 100 tuổi, mà vì ông chiếm một vị trí có ảnh hưởng và đôi khi chế ngự trong chính sách đối ngoại và quan hệ quốc tế của Mỹ trong hơn nửa thế kỷ.
“Tham nhũng kinh tế” ở Việt Nam đã trở thành “quốc nạn”, nhưng “tham nhũng quyền lực” do chính đảng viên gây ra để thu tóm quyền cai trị mới khiến Đảng lo sợ. Đó là nội dung đang được phổ biến học tập để đề phòng và bảo vệ chế độ do Ban Nội chính Trung ương công bố...
“Trong năm 2023 còn nhiều vấn đề đáng lo ngại, gây bất an cho xã hội. Các tội phạm trên các lĩnh vực tiếp tục gia tăng toàn quốc xảy ra 48.100 vụ phạm tội và trật tự xã hội tăng 18%.”
Việt Nam đang thương lượng mua chiến đấu cơ F-16 của Mỹ để tăng cường bảo vệ an ninh trước đe dọa ngày một lên cao của Trung Quốc ở Biển Đông. Tin này được truyền miệng ở Hoa Thịnh Đốn, tiếp theo sau chuyến thăm Việt Nam 2 ngày 10-11 tháng 9/2023 của Tổng thống Joe Biden. Tuy nhiên, các viên chức thẩm quyền của đôi bên không tiết lộ số lượng F-16 mà Việt Nam có thể mua với giá 30 triệu dollars một chiếc...
Số năm tháng tôi nằm trong tù chắc ít hơn thời gian mà nhà thơ Nguyễn Chí Thiện ngồi trong nhà mét (W.C) và có lẽ cũng chỉ bằng thời gian ngủ trưa của nhà văn Vũ Thư Hiên, ở trại Bất Bạt, Sơn Tây. Bởi vậy, sau khi đọc tác phẩm Hỏa Lò và Đêm Giữa Ban Ngày của hai ông (rồi đọc thêm Chuyện Kể Năm 2000 của Bùi Ngọc Tấn, Thung Lũng Tử Thần của Vũ Ánh, và Trại Kiên Giam của Nguyễn Chí Thiệp) thì tôi tự hứa là không bao giờ viết lách gì vể chuyện nhà tù, trại tù hay người tù nào cả.
Càng gần đến Đại hội đảng toàn quốc khóa XIV (2026-2031), đảng Cộng sản Việt Nam (CSVN) càng ra sức kiên định 4 nguyên tắc được coi là “có ý nghĩa sống còn đối với chế độ.”
Trời mưa thì buồn. Trời nắng thì vui. Mưa nhiều quá gây lụt lội, trở thành thảm cảnh. Nắng quá độ gây khô hạn, cháy mùa màng, gây đói khổ. Gọi là thiên tai. Có nghĩa thảm họa do trời gây ra. Hoặc chữ “thiên” đại diện cho thiên nhiên. Nhưng gần đây, vấn nạn khí hậu biến đổi, gây ra nhiều “thiên tai” có thể gọi lại là “thiên nhân tai,” vì con người góp phần lớn tạo ra khốn khổ cho nhau. “Thiên nhân tai,” nghe lạ mà có đúng không? Nguyên nhân chính gây ra biến đổi khí hậu là hiệu ứng nhà kính. Một số loại khí trong bầu khí quyển bao quanh trái đất hoạt động hơi giống như gương kính trong nhà kính, giữ nhiệt của mặt trời và ngăn nó trở lại không gian, gây ra hiện tượng nóng lên cho toàn cầu. Nhiều loại khí nhà kính này xuất hiện một cách tự nhiên, nhưng các hoạt động của con người đang làm tăng nồng độ của một số loại khí này trong khí quyển, cụ thể là: Cacbon dioxit (CO2), khí mê-tan, nitơ oxit, khí florua
Tuy lịch sử không nói đến, nhưng nếu chịu khó lục lọi đây đó, người ta sẽ tìm ra một giai thoại khá thú vị về việc bản Tuyên ngôn Độc lập của Việt Nam được Hồ Chí Minh soạn thảo và đọc trong buổi lễ trước công chúng tại vườn hoa Ba Đình (nay là Quảng trường Ba Đình) ngày 2 tháng 9 năm 1945. Theo tường thuật của nhà báo Hồng Hà trên báo Cứu Quốc của Việt Minh, ông Nguyễn Hữu Đang là người đọc chương trình buổi lễ và giới thiệu Chính phủ Lâm thời cùng chủ tịch Chính phủ đọc Tuyên ngôn Độc lập. Ông Nguyễn Hữu Đang là Trưởng ban Tổ chức Lễ đài, ông chính là người đứng trước micro giới thiệu: “Thưa đồng bào... Đây là Chủ tịch Chính phủ Lâm thời Hồ Chí Minh.” Nói xong, ông lùi lại, nhường micro cho Hồ Chí Minh.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.