Hôm nay,  

Trời Lạnh Đọc Sách ‘Những Câu Chuyện Về Đàn Bà’ Của Tuấn Khanh

12/28/201713:53:00(View: 8583)
TRỜI LẠNH ĐỌC SÁCH 
‘NHỮNG CÂU CHUYỆN VỀ ĐÀN BÀ’ CỦA TUẤN KHANH

Bạch X. Phẻ

blankNs. Tuấn Khanh: Photo: Người-Việt

 
Sáng nay, trời lành lạnh và mưa đã làm ướt cỏ đêm qua. Ánh bình minh đang ghé thăm phòng khách. Trong nhà cũng thưa đi tiếng cười. Nghỉ lễ nên đọc sách. Bạn già của tôi, Uyên Nguyên, tặng cuốn sách Những Câu Chuyện về Đàn Bà hôm trước mà chưa có dịp đọc. Đây là một tạp bút của Nhạc sỹ Tuấn Khanh do NXB Phụ Nữ xuất bản năm 2016. Quen anh Khanh cũng đã lâu, nay mới có cơ hội đọc nguyên một tập sách.
Mỗi khi nghe nhạc, đọc bình luận hay sách báo của anh, thì tôi càng thấy tấm lòng yêu nước sắc son vô bờ bến của người nhạc sỹ với tấm lòng trung trực và nhân hậu. Ngòi bút của Tuấn Khanh hiện thân là một tiếng nói lương tri, vững chắc, lẻ loi, và trí thức mang tâm hồn Phật giáo nói riêng và cho người con Việt thao thức với đất nước nói chung. Tạp bút này cũng không ngoại lệ. Bài đầu tiên là Quyền Năng của Trí tưởng tượng, bắt đầu hai chữ “Con người”, thì anh cũng kết luận trong bài Tổ Quốc là gì? bằng hai chữ “TỔ QUỐC”. Thì rõ ràng chỉ có một con người yêu quê hương giống nòi của mình, mới suy nghĩ, nói năng, hành động và viết lách như thế. Con người – TỔ QUỐC.
Mà Tổ Quốc là gì, Đất Mẹ là gì? Xin mời quý vị đón đọc tạp bút này. Một tạp bút ngắn chỉ có 187 trang, được chia ra 3 phần.
Phần I – Những Câu Chuyện về Đàn Bà.
Mà anh đâu phải viết gì chuyên về Đàn Bà, anh kể câu chuyện bé Darrell hỏi Mẹ, “Mẹ ơi, sau biển là gì? - Người trả lời, “Là gì? Con thử tưởng tượng xem?” Không những thế, văn anh rất nhân bản, anh vẫn luôn nhắc nhở chúng ta “Hãy nhớ đốt một nén hương trầm với lòng thành kính. Với những ai còn mẹ, hãy mỉm cười hạnh phúc vì đó chính là mùa xuân đẹp nhất ghé qua đời mình mà chúng ta cần níu giữ.” (trang 50). Ôi nhân văn làm sao. Chắc có lẽ chúng tôi cũng mất Mẹ nên đồng cảm cùng anh.
Nghĩ về Mẹ thôi là đã hạnh phúc lắm rồi. Phần một anh kết bằng bài “Cõi của Mẹ, trong âm nhạc Phạm Duy" mà Phạm Duy là thiên tài âm nhạc rồi, người đã thổi hồn vào âm nhạc Việt Nam. Anh nhắc đến Bài hát Bà Mẹ Gio Linh và Giọt Mưa Trên Lá như nhắc đến lịch sự khắc khoải đau thương của Bà Mẹ Việt Nam để rồi khéo léo nhắc với nhau rằng “(hãy) làm sống lại những chồi dân tộc, những mầm nhân đạo có sẵn trong chúng ta. Càng xa nước, ta lại cần nguồn, cần nghĩa mẹ, như nước trong người chảy ra. Mát ngọt, trong trẻo và vô tận” (Trang 56). Vì Mẹ là mênh mông vô tận, nên chúng ta đều biết:
MẸ VẦNG TRĂNG THÁI KHÔNG
Mẹ vầng trăng sáng tỏ
Soi nẻo đường con đi
Càng ngày con càng rỏ
Tâm Mẹ luôn từ bi.
Phần II. Sài Gòn, Ngồi Nhớ Ân Cần. 
À, thì chỉ vài từ “Sài Gòn" --Hòn Ngọc Viễn Đông hay “Người Sai Gòn" thôi thì cũng đã hiểu rồi. Chữ mực cũng không cần thiết. Như nhạc sỹ Tuấn Khanh nói “Đôi khi phải ngồi ở vỉa hè, nhìn chiếc lá rơi cạnh chân mình, mới hiểu.” Xin chấm dứt đoạn này bằng một câu hỏi của anh trong bài Cafe Sài Gòn, Internet rằng, “...Nhưng nếu không là vậy, hoá ra, chúng ta đã trở thành loài súc vật công cụ vô tri sao?
Phần III. Mật Mã Hạnh Phúc. 
Đúng là mật mã hạnh phúc. Vậy thì bạn chỉ phải đọc mà thôi. Ở đây, xin được kết bằng lời của anh: “Mong rằng đất nước này sẽ thôi những điều oan trái. Và lương tâm, chỉ có một lương tâm được vinh danh vì thái độ biết làm người.”
Tôi tin chắc rằng, tất cả những ai còn yêu thương tiếng Việt, hoài niệm về Sài Gòn hay trải tình cho Con người phụ nữ và Đất nước Việt Nam, sẽ tìm cuốn sách này quý giá. Cuốn sách này cũng dành cho những ai thử tìm hiểu xem, “Bối rối nhỉ? Những bài học ứng xứ đời thường; Phụ nữ Việt có tệ lắm không?; Thành phố tụi mình đã rất khô khan; Khi tâm hồn là cố máy; Người Việt mình rồi sẽ sống ra sao?; Tự do và sợ hãi, Mật mã hạnh phúc, Tổ quốc là gì? V.v…) thì hãy cố tìm đọc.
Tôi cũng tin như Nhà thơ Tản Đà Nguyễn Khắc Hiếu (1888-1939) trong bài Thề Non Nước.
“Dù như sông cạn đá mòn.
Còn non, còn nước, hãy còn thề xưa.”
Mà lời thề đó là gì? Thì chỉ có bạn mới hiểu và biết được. Riêng tôi, nỗi niềm chung hay riêng rồi cũng qua đi. Nỗi buồn hay vui cũng thế. Đọc xong tập sách buồn vui lẫn lộn, nhưng tôi vui vì đã hiểu thêm anh, một người bạn trong văn học nghệ thuật và một pháp hữu thầm lặng. Thôi thì mượn lời của Nhà văn Vĩnh Hảo để mà trải lòng mới nhau vậy… “Niềm vui ấy sâu lắng tự bên trong. Hương vị của nó là thứ hương vị không có tên gọi hay ngôn ngữ nào của trần gian có thể diễn đạt. Tịch mịch. Cô liêu. Không thể cùng ai chia sẻ.
Chỉ có thể lẳng lặng cảm nhận, bằng sự trở về của những bước chân cẩn trọng, nhẹ nhàng trên phiến băng tâm, không lưu vết tích; bằng đường bay cô tịch của cánh chim qua chân trời hoàng hôn bảng lảng ráng hồng. Chính ở nơi cùng tuyệt hiu hắt, không một bóng người, không một âm thanh, không một ý niệm, không một cảm giác hay ý chí truy cầu khởi lên, niềm vui ấy mới ngập tràn, mênh mông, trùm khắp.”

Vậy mong bạn hãy tìm đọc sách của nhạc sỹ Tuấn Khanh nhé!
Bạch X. Phẻ

Link: https://phebach.blogspot.com/2017/12/troi-lanh-oc-sach-nhung-cau-chuyen-ve.html

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Trong dịp nghỉ lễ vừa rồi, nhiều người đã đi thử thời vận tại các sòng bạc quanh khu vực. Và không ít người đã bị... hụt vốn. Tưởng rằng đi gỡ bóng đèn Giáng sinh của Casino ai ngờ lại trả tiền
Không kể thời Bắc thuộc,trong dòng sử VN ta thấy có một vài vua chúa vì muốn giữ chiếc ngai vàng cho riêng mình, nên năm 1405 Hồ Quý Ly dâng cho giặc Minh
Chiều nay sau buổi tan học, tôi chở cô em gái lang thang trên những con đường phố xá để nhìn ngắm sự sinh hoạt của bàn dân thiên hạ trong những ngày cuối năm. Thời tiết Sài Gòn
Cách đây 15 năm, Mikhail Gorbachev bị bó tay để phải từ chức, lá cờ búa liềm cũng vì thế được hạ xuống, Liên bang Sô Viết chính thức không còn nữa. Tất cả đã được thay thế bằng một nước Nga
Chất phóng xạ theo định nghĩa được chia làm hai loại: phóng xạ ion hóa và phóng xạ không ion hóa. Phóng xạ không ion hóa đến từ các dạng như ánh sáng, các làn sóng điện radio hay radar
Bài báo của phóng viên Martin Wisckol ghi nhận là năm 2000 chỉ có một vị dân cử gốc Việt tại Quận Cam. Vậy mà bây giờ có tới 10 dân cử gó6c Việt, trong đó 4 người mới thắng cử
Ở Việt Nam, năm 2006 ghi nhận hai sự kiện quan trọng nổi bật. Một là, Việt Nam được gia nhập WTO. Hai là, tổng thống Hoa Kỳ George Bush sang thăm Việt Nam nhân Hội nghị APEC 14
Sáng nay tiết trời Hà nội lạnh, không khí bị phủ một lớp sương mờ, không có ánh mặt trời. Ngày đầu tiên của năm 2007
Nhưng nếu không có sự đụng chạm giữa các nền văn minh, thế giới chúng ta cũng đang đối đối đầu trước một sự đụng chạm khác. Học giả Dominique Moĩsi, một cố vấn thâm niên của
Thời gian thắm thoát trôi, mới đó mà đã 22 năm kể từ ngày các Anh vĩnh viễn ra đi. Cộng Đồng Người Việt Hải Ngoại có rất nhiều đổi thay, nhưng các anh nào có biết! Hôm nay nhân ngày giỗ
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.