Hôm nay,  

Đạo diễn Nguyễn Thị Minh Ngọc nói về Thoại Kịch

14/12/201705:23:00(Xem: 7713)
Đạo diễn Nguyễn Thị Minh Ngọc nói về Thoại Kịch
 
Trịnh Thanh Thủy thực hiện

 

Những mảnh tình” và “100 ngày yêu” là 2 vở bi hài kịch do ban kịch Quang Minh-Hồng Đào trình diễn rất thành công trước đây. Hai vở kịch này đã thật sự lấy nước mắt và tiếng cười của khán giả, và ai cũng biết rằng đó là do tài nghệ diễn xuất của Quang Minh, Hồng Đào và các diễn viên khác trong ban kịch. Nhưng một yếu tố khác quan trọng không kém là kịch bản và tác giả. Chắc ít ai nhớ tác giả của 2 vở kịch này là chị Nguyễn Thị Minh Ngọc. Quang Minh, Hồng Đào cũng từng học lớp kịch nghệ do chị Minh Ngọc giảng dạy trước kia. Tôi biết đến kịch tác gia Minh Ngọc như một người bạn văn, vì ngoài nghề đạo diễn, biên kịch, giảng dạy ngành sân khấu, chị còn nặng nợ cả với văn chương. Chị am tường về tình hình sân khấu hiện nay trong đó có cả nền cải lương ngoắc ngoải. Qua một cuộc mạn đàm với chị về thoại kịch ở trong nước, tôi ngỏ ý quan tâm và được chị tâm sự như sau:
 

Tiểu sử

Nguyễn Thị Minh Ngọc là một khuôn mặt rất quen thuộc của sân khấu và điện ảnh vì chị là nhà văn, đạo diễn, diễn viên, giảng viên dạy tại trường Sân khấu & Điện Ảnh Thành Phố và Nhà hát Trần Hữu Trang. Chị dạy Biên Kịch, Lý Luận Kịch và Lịch sử Sân khấu Việt Nam tại một số trường Cao Đẳng và Đại Học, đồng sáng lập CLB Đạo Diễn Thể Nghiệm (1985), dựng khoảng 30 vở truyền thống và đương đại, viết khoảng 70 vở truyền thống và đương đại cho sân khấu và khoảng 30 kịch bản cho điện ảnh, hàng trăm tập phim cho truyền hình, vài công trình nghiên cứu về sân khấu và cải lương, đã dự nhiều liên hoan, hội thảo, sáng tác và nghiên cứu về sân khấu và giáo dục trong nước cùng các nước Úc, Anh, Pháp, Đức, Tanzania, Na Uy, Thụy Điển, Philipines, Mỹ, Indonesia. Chị là phụ nữ Việt Nam đầu tiên đưa các tác phẩm Việt vào sân khấu Broadway - New York (Mỹ) với cương vị tác giả, đạo diễn và diễn viên. Chị nhận được rất nhiều giải thưởng về văn học, kịch bản sân khấu, kể cả kịch bản phim tài liệu

.

blankPic 1 Trong lớp kịch hình thể, khoá 6 (1981)
 blank
Pic 2 Lớp kịch sau 1 buổi thi học kỳ năm 1980
 
blank
Pic 3 Lớp kịch trước sân trường Sân Khấu 1982
 
blank
Pic 4 N.T. Minh Ngọc trong các vai diễn

.

Hỏi: Nói đến thoại kịch, sau 1975 chị là giảng viên dạy về Biên Kịch và Lý Luận Kịch, xin chị cho biết cơ duyên nào đưa đẩy và tại sao chị bước vào lãnh vực này.

Đáp: Sân khấu chọn tôi chứ không phải tôi chọn sân khấu. Trước 75 tôi là dân toán nên dự định học kiến trúc rồi lại trôi nổi qua dự bị y khoa, nhưng trở ngược lại Sài Gòn, học sân khấu điện ảnh ở một trường tư. Năm 75, họ từ ngoài Bắc vào, và tôi bắt đầu lại từ con số không. Tôi thi vào trường Sân Khấu & Điện Ảnh thành phố đậu nên tôi học ở đây. Hành trình học hỏi khá gay go vì hầu như tôi là người thành danh trước 75, đã được học các loại triết học còn Karl Marx chỉ được học phớt qua thôi. Sau 75 họ cho học về Marx-Lenin. Tôi tốt nghiệp ra trường và được giữ lại để dạy. Chuyện dạy học cũng rất là trái khoáy vì khi còn đi học tôi đã là 1 học sinh cá biệt rồi. Tôi đã từng bị đuổi học vì chủ trương tờ báo và viết vở kịch đặt vấn đề chưa chắc người đứng trên bục đúng hơn dưới bục nên tôi nghĩ sẽ gặp quả báo khi đi dạy. Trước khi đi dạy tôi còn đang lang thang bán vé số vỉa hè để mưu sinh, bỗng được trường kêu về dạy. Họ cho tôi học khoá sư phạm, để tôi biết cách thức dạy và chuẩn bị cho tôi đi Ba Lan du học. Tuy nhiên đến phút chót, sợ tôi trốn, nên họ đã sắp xếp cho một người khác đi. Cuối cùng anh đó cũng trốn ở lại Ba lan bỏ cả vợ con còn bên VN.
 

Hỏi: Lúc dạy chị có gặp khó khăn và mâu thuẫn trong việc giảng dạy và chính sách của nhà nước không?

Đáp: Tôi nghĩ ở lãnh vực nào tôi cũng cố gắng để làm tốt nhất nếu có thể. Tuy nhiên nó rất trục trặc khi tôi chui vào một ngành văn hoá giáo dục sau 75, bởi vì rất khó thích ứng do đã có sẵn nền tảng triết học khác nhau. Tôi được biết họ xếp tôi vào loại có sạn trong đầu, là loại “không thể cải tạo được, nhưng dùng được” thì người ta dùng, giống như 1 nhân vật kịch kêu là “dùng thì dùng, nhưng tin thì không tin”. Dĩ nhiên không ai dám tin tôi, đến nỗi 1 cô giáo đạo diễn (đã mất) dạy tôi rất tin tôi, kết quả cô bị nhà trường kỷ luật vì đã xài những loại người gọi là bất thường như tôi.

.

blankPic 5 Hình chân dung N.T. Minh Ngọc
 
blank
​Pic 6 poster 100 ngày yêu
 
blank
Pic 7  Sau một buổi diễn ở Hoa Kỳ. Từ trái qua phải Ca sĩ Nguyễn Hồng Nhung, N.T. Minh Ngọc, phu quân Nguyễn Ngọc Hoa, khán giả, Hồng Đào, nhà văn Nguyễn Chiêu Ấn

.

Hỏi: Học trò trong lãnh vực thoại kịch của chị có những ai, những thành phần nào trong xã hội? Những ai đã thành danh?

Đáp: Nổi bật ở hải ngoại thì có Quang Minh, Hồng Đào. Trong nước thì có Hữu Châu (cháu ruột nghệ sĩ Thanh Nga), danh hài Hữu Nghĩa. Những lứa sau này có cậu Hoà Hiệp từng qua Mỹ diễn. Ngoài ra, tôi dạy rất nhiều lớp được gọi là “Lớp quần chúng”. Những lớp quần chúng này nhiều khi có những người ban ngày họ làm đủ nghề như bác sĩ, kỹ sư, thầy giáo, bán bảo hiểm, thậm chí là người của băng đảng, ban đêm họ đóng tiền đi học các lớp như biên kịch, MC chẳng hạn. Tôi được đi dạy rất nhiều nhờ thời gian độc thân của tôi cực dài, đến năm 51 tuổi tôi mới lập gia đình lần đầu tiên. Thành ra số học trò gọi tôi bằng cô rất đông. Có những người rất nổi tiếng nhưng mà thôi, mình đến với họ trong tình thế không chuyên sâu, nên tôi nghĩ sự thành công của họ không phải do công sức của mình mà tôi chỉ thấy là tôi có 1 trong những cái công bức phá về cách giảng dạy của một trường đại học mà họ đã mời tôi giảng dạy môn “Lịch sử sân khấu”. Đó là 1 ngôi trường trước 75 được gọi là đại học Văn Khoa, sau 75 đổi tên là Khoa Ngữ Văn của trường Khoa Học Xã Hội Nhân Văn. Ngày ấy, lúc vào trường dạy, tôi gặp một sức ì kinh hoàng, không có giáo trình, giáo án gì cả. Người tiền nhiệm cũng không có giáo trình, giáo án để dùng. Để xoay chuyển tình thế bằng cách bắt các em sinh viên soạn ra giáo trình, giáo án, tôi vác nguyên 1 bao bố sách vở kịch trong nhà tới trường. Tôi bắt các em phân tổ, tự thuyết trình ra từng thời kỳ. Thế là giáo trình, giáo án do chính các em tạo nên. Tôi bị các thầy cô khác phê bình là lớp của tôi vui quá, có diễn kịch, đọc kịch, đủ trò hết, thành ra mỗi lần có giờ dạy của tôi, nhiều sinh viên các nơi khác tới dự. Có bữa tôi đóng cửa diễn cho các em coi 1 màn độc diễn, bởi vì tư liệu để giảng dạy về sân khấu trong một thời gian hồi còn chiến tranh không được lưu lại, khiến tôi phải giảng bài bằng cách trực quan sinh động những vở kịch mình đã viết hoặc dựng. Tôi phải trích ra từng khúc, từng khúc.
 

Hỏi: Xin kể vài vở hài kịch chị đã viết.

Đáp: Tôi viết khá nhiều hài kịch ngắn, dài. Có những vở khi ra công diễn đã được đổi tựa không còn mang cái tên gốc của nó, nhưng xin kể những vở mà tôi nhớ như: Hàng Độc, Vì Tôi Là Người Việt, Tía ơi, Má Dzìa, Hồn Bướm Mơ Điên, Vàng hay Bạc nhái, Nhật Nguyệt hai vai, Sau Cái Mặt Cười, Thằng Bờm Có Cái Đầu To, Mẹ - Ba Miền - Một Trái Tim, 29 Anh Về, Mơ Trăng Bóng Nước...v...v..  Lâu lâu Hồng Đào lại gọi điện thoại nói, Cô ơi, viết cho em, thế này thế nọ. Tôi hỏi, bao lâu phải xong. Cô trả lời, mai được không cô ..v..v..
 

Hỏi: Xin chị chia sẻ những câu chuyện buồn vui của nghề dạy học này.

Đáp: Thời gian tôi là cô giáo chủ nhiệm lớp dạy Quang Minh, Hồng Đào, Hữu Châu (cháu ruột Thanh Nga), tôi được đặt biệt danh là “đảng trưởng đảng vô chính phủ”. Hữu Châu cũng là 1 học sinh rất cá biệt nghĩa là Hữu Châu mà đi coi thi thì lớp đó rất sợ vì họ cho là cô Minh Ngọc lén phái học trò tới phá buổi thi của họ. Hữu Châu mà cười lên một tiếng, các diễn viên sân khấu của các lớp khác khớp hết trơn. Hồi đó vị trí của một sinh viên lớp trưởng rất quan trọng, phải do đảng chọn, mục đích để theo dõi tư tưởng của học sinh. Khi tôi bày ra trò “Lớp trưởng một tuần”, nghĩa là mỗi sinh viên làm lớp trưởng trong 1 tuần, thì mỗi lần Quang Minh, Hồng Đào hay ai khác làm lớp trưởng không sao nhưng  Hữu Châu làm lớp trưởng, ai nấy đều kinh hoàng. Nhưng ngược lại tuần đó Hữu Châu đem ngạc nhiên đến cho mọi người, anh đã là một lớp trưởng xuất sắc trong tuần đó.
 

Bạn đọc có thể vào xem Nguyễn Thị Minh Ngọc như một diễn viên  trong một vai diễn của vở kịch "Ngôi nhà không có đàn ông"

https://www.youtube.com/watch?v=ehQq1mo9fjM

Trịnh Thanh Thủy thực hiện

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tuy lịch sử không nói đến, nhưng nếu chịu khó lục lọi đây đó, người ta sẽ tìm ra một giai thoại khá thú vị về việc bản Tuyên ngôn Độc lập của Việt Nam được Hồ Chí Minh soạn thảo và đọc trong buổi lễ trước công chúng tại vườn hoa Ba Đình (nay là Quảng trường Ba Đình) ngày 2 tháng 9 năm 1945. Theo tường thuật của nhà báo Hồng Hà trên báo Cứu Quốc của Việt Minh, ông Nguyễn Hữu Đang là người đọc chương trình buổi lễ và giới thiệu Chính phủ Lâm thời cùng chủ tịch Chính phủ đọc Tuyên ngôn Độc lập. Ông Nguyễn Hữu Đang là Trưởng ban Tổ chức Lễ đài, ông chính là người đứng trước micro giới thiệu: “Thưa đồng bào... Đây là Chủ tịch Chính phủ Lâm thời Hồ Chí Minh.” Nói xong, ông lùi lại, nhường micro cho Hồ Chí Minh.
Quán bún bò 199 là chỗ dựa tài chính vững chắc giúp ông Lâm Kim Hùng (66 tuổi, Đồng Nai) nuôi hàng chục sinh viên nghèo hiếu học. Quán của ông vừa là nơi ăn ở miễn phí vừa là nơi tạo công ăn việc làm cho các bạn kiếm thêm thu nhập…May mắn trong việc kinh doanh, quán bún bò mang lại nguồn thu nhập ổn định. Thế nhưng, vì sống một mình, nên khoảng lợi nhuận ấy quá dư giả so với cuộc sống bình thường của ông. Nhận thấy cứ để dành tiền mãi cũng chẳng được gì nên ông quyết định giúp đỡ cho những người có hoàn cảnh khó khăn.
Đảng CSVN đang rối beng lên về tình trạng cán bộ tham nhũng quyền lực, nhưng lại đùn đẩy trách nhiệm cho nhau khiến dân te tua. Tình trạng này được báo của Trung ương đảng “vạch áo cho người xem lưng” cả trong hai lĩnh vực...
Số lượng người nhập cư trái phép vào Hoa Kỳ cao kỷ lục đang khiến cho hệ thống nhập cư vốn đã quá tải càng thêm phần căng thẳng. Dữ liệu mới đây của chính phủ cho thấy các viên chức biên phòng đã thực hiện 2.05 triệu vụ bắt giữ trong năm tài chánh kết thúc vào tháng 9. Đây là năm thứ hai liên tiếp mà số vụ bắt giữ như vậy cao hơn 2 triệu. Trong quá khứ, các con số tăng và giảm dựa trên những thay đổi quan trọng về kinh tế và chính sách, như các đợt suy thoái kinh tế và siết chặt biên giới trong thời kỳ đại dịch. Nhưng chưa bao giờ số vụ bắt giữ vượt quá 1.7 triệu, và cũng chưa bao giờ duy trì ở mức cao như vậy trong mấy năm liên tục.
Hai việc đang làm cho Tổng Bí thư đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng mất ăn mất ngủ là “tình trạng xa rời Chủ nghĩa Mác-Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh” và “tham nhũng quyền lực” ngay trong hàng ngũ cán bộ, đảng viên có nhiệm vụ chống tham nhũng, thanh tra và thi hành kỷ luật...
Lúc còn tại thế, có lúc ông Phạm Văn Đồng đã phải đối diện với một câu hỏi khó: “Xin Thủ tướng cho biết ý kiến về sự kiện thuyền nhân hồi 1975, nhất là hồi 1978, 1979… Về nguyên nhân và trách nhiệm trong những sự kiện ấy, với những hiện tượng bán bãi thu vàng và khá nhiều tầu, thuyền bị hải tặc bão tố và chìm trong đại dương…
Văn phòng Bộ trưởng Bộ Quốc phòng Hoa Kỳ báo cáo thường niên trước Quốc hội: Những diễn biến quân sự và an ninh liên quan đến Cộng hòa Nhân dân Trung Quốc...
Tại sao chính sách Hoa Kỳ phải giúp đỡ những quốc gia khác, kể cả những quốc gia chống đối quyền lực của Hoa Kỳ? Có anh hàng xóm tức giận muốn qua đốt cháy nhà mình, mình lại đem tiền qua giúp đỡ; đôi khi lại mang con qua xây dựng hàng rào, chuồng gà, sơn quét nhà cửa cho anh ta. Chuyện thật ngược đời. Đảng Cộng Hòa nói: Không được. Đảng Dân Chủ nói: Được. Đáng giúp đỡ. Còn bạn, nghĩ sao? Ngày 18 tháng 10 năm 2023, Hãng thông tấn ABC News đưa tin: “Chính quyền Biden đang soạn thảo gói viện trợ nước ngoài trị giá 100 tỷ USD, bao gồm hỗ trợ cho Israel cũng như các ưu tiên an ninh hàng đầu khác.” Dự thảo này phải được quốc hội phê chuẩn. Chắc hẳn sẽ gặp khó khăn vì Đảng Cộng Hòa giữ đa số ở hạ viện. 100 tỷ là số tiền khá lớn, trong lập luận của đảng Cộng Hòa, tại sao không dùng số tiền này để phát triển kinh tế nước Mỹ? Xây dựng những công trình nội địa mang lợi ích đến cho người dân? Trong lập luận của đảng Dân Chủ, giúp người tức là tự giúp mình
Lại một lần nữa, cộng đồng tình báo quốc tế cho thấy khả năng dự báo hoàn toàn sai lạc khi nhận định rằng xung đột Trung Đông không có dấu hiệu leo thang trong khi chiến tranh Ukraine đang tiếp diễn. Nhưng Thủ tướng Israel Benjamin Netanyahu phạm phải sai lầm nghiêm trọng hơn khi thiếu chuẩn bị các biện pháp phòng thủ cần thiết, vì ông tin tưởng tuyệt đối ưu thế quân sự của 170.000 quân Do Thái so với 40.000 chiến binh Hamas. Chính ông Ehud Barak, cựu Thủ tướng và Bộ trưởng Quốc phòng Israel, cùng 80% dân chúng cũng đồng quan điểm, cho rằng Thủ tướng Netanyahu phải chịu trách nhiệm chính trị cho thảm hoạ hiện nay.
Thái độ chán học Mác và ngán nghe theo lời Bác dậy lan tràn trong sinh viên, học viên các trường Đảng đã làm cho tình trạng “tự diễn biến” và “tự chuyển hóa” trong đảng tăng cao đe dọa sự tồn vong của chế độ...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.