Bản Nôm nầy được khắc in ngày lành, tháng bảy (ta), năm Mậu Thân vào năm thứ 34 niên hiệu Quang Tự nhà Thanh tức năm 1908 DL.
Phí tổn khắc in do hai tín nữ thời đó là bà Nguyễn Từ Nguyên và bà Hoàng Diệu Trúc. Bản khắc thực hiện bên Trung quốc nên có những sai sót không thể tránh - chúng tôi khi phiên âm sẽ chỉ ra khi gặp - tuy nhiên đây là một bản văn Nôm đáng được phổ biến vì thể hiện được nhiều điều trong đó có niềm tin bình dân Việt Nam về Địa ngục về Thiên Đường và văn chương (rất lưu loát).
Câu chuyện có thể được coi như là sự trả lời của giới tu sĩ Phật giáo với giới Nho sĩ về lòng hiếu thảo của người quyêt chí xuất gia. Đây là bài học về ăn hiền ở lành, về lòng quyết tu, về đạo hiếu, rất cần thiết cho người đới bất cứ thời đại nào.
Đặc biệt những tình tiết trong tác phẩm nầy tuy mô phỏng từ tác phẩm Trung quốc Quan Âm Xuất Thế觀音出世, nhưng đã có sự khai triển rất trí tuệ của người sáng tác.
Chúng tôi nghĩ rằng tác phẩm nầy không phải thuần là tác phẩm của nhà chùa, mà còn là tác phẩm có giá trị của văn chương Việt Nam. (NVS & NHT)
Xin giới thiệu phần tạo đoan
Khuyên cùng cô bác trẻ già,
Gái trai lớn nhỏ, nín mà nghe kinh[1].
Quan Âm diễn nghĩa phân minh,
Nhơn quả tội phước luận đàm như in.
Nghe thời chớ khá làm thinh[2],
Hồi tâm hướng thiện, chớ khinh, noi làm.
Công người sao tả khổ cam[3],
Chớ nghe mà bỏ không đam lòng lành.
Phải tìm Phật đạo tu hành,
Mai sau quả mãn công thành siêu thăng.
Chị em chớ khá dùng dằng[4],
Thiện siêu, ác đọa[5], lẽ hằng chẳng sai.
Làm vầy mới gọi chí trai,
Cửu huyền thất tổ liên đài tiêu diêu.
Tu hành chẳng luận công nhiều,
Ai mà ngộ đặng thời siêu Thiên Đàng.
[1] Nín mà nghe kinh: Thái độ tôn kính, chăm chú khi nghe kinh.
[2] Nghe rồi thì không được bỏ qua, phải nhớ để thực hiện những gì đã nghe.
[3] Việc chép lại rất cực khổ. Xưa sách thường được chép lại vì chuyện in ấn đã khó khăn đường xá giao thông lại không tiện lợi… mua được sách không dễ, người ta thường chép tay những sách, những bài mình thích. Các sách chép tay đó nay cũng rất quí.
[4] Dùng dằng 用寅: Cử chỉ không muốn mà miễn cưởng làm, mà bị bắt buộc phải thực hiện.
[5] Thiện siêu, ác đoạ 善超悪墮: Người làm lành thì được siêu thăng lên Thiên Đàng, kẻ ác thì bị đày xuống Địa Ngục.