Hôm nay,  

Lại Rắc Rối Về Vụ Việc Trịnh Xuân Thanh

24/09/201713:38:00(Xem: 13296)

LạI rắc rối về vụ việc TRịNH XUÂN THANH
  

Đào Như
 
blank


Bộ Ngoại giao Cộng Hòa Liên Bang Đức hôm 22 tháng 9-2017 vừa công bố trục xuất thêm một nhà ngoại giao nữa thuôc tòa đại sứ VN tại Berlin vì sự kiện Trinh Xuân Thanh. Lý do mà phát ngôn viên của bộ ngoại giao Đức cho hay vụ bắt cóc Trịnh Xuân Thanh tại Berlin giũa ban ngày là một hành vi không thể chấp nhận được và chúng tôi nhất định không im lặng để cho vụ việc này có thể rơi vào quên lãng. Cho đến nay Hà Nội vẫn chưa có hồi đáp đầy đủ. Hà Nội vẫn chưa chịu xin lỗi về vụ việc này, và cũng chưa chịu cam kết là những hành vi tương tư sẽ không tái diễn trên lãnh thổ Đức. Do đó, chính phủ Đức quyết định trục xuất thêm một nhà ngoại giao nữa của VN tại Berlin. Tuy nhà ngoại giao này không phải cỡ lớn thuộc bộ phận lãnh đạo an ninh của tòa đại sứ VN tại Berlin, nhưng chính phủ Đức có đủ bằng chứng cho rằng người này có tham gia trực tiếp trong vụ bắt cóc Trịnh Xuân Thanh hôm 23-7-2017. Bộ Ngoại giao Đức còn cho hay sẽ tạm ngưng Quan hệ Đối tác Chiến lược với VN.
.
Có điều ngạc nhiên là tại sao mãi đến bây giờ chính phủ Đức mới hành động quyết liệt nhự vậy? Đúng lý ra họ phải hành động sớm hơn. Họ cần phục hồi, củng cố uy tín của Thủ tướng Angela Merkel trước ngày bầu cử Quốc Hội Liên Bang Mới vào ngày 24 tháng 9, nghĩa là chỉ cách chưa đầy hai ngày nữa. Chính phủ Đức hành động trong trạng thái‘chẳng đặng đừng’ nghĩa là không còn cách nào tốt hơn.
Về phía VN cũng phải thức thời tìm cách công khai xin lỗi chính phủ Đức sớm hơn về vụ việc Trịnh Xuân Thanh để thúc đẩy nâng cao thanh thế của bà Merkel tại Quốc Hội Liên Bang Mới vì dự luật Quan hê Đối tác Chiến lươc đã được ký kết vào năm 2015 giữa chính phủ Merkel và VN, nhưng phải được Quốc Hội Liên Bang Mới thông qua vào cuối năm nay. Vì thế, hôm 22-9 bô ngoai giao Đức cảnh cáo tạm ngưng Quan hệ Đối tác Chiến lược với VN. Thật khó hiểu tại sao chính phủ VN lại có thái độ ù-lì như vậy dù rằng Chính phủ VN dư biết vụ việc Trinh Xuân Thanh là việc vi phạm công ước quốc tế, một việc sĩ nhục đối với nền anh ninh và danh tiếng của Đức.


.
Chính phủ VN cũng dư biết rằng không phải chỉ có Hành pháp và Lập pháp mà cả Tư pháp của Đức đều nhảy vào trong vụ việc Trịnh Xuân Thanh. Vào cuối tháng 8 vừa rồi, Tư pháp Đức cũng tạm giam một người Việt bị nghi ngờ là có tham gia vào vụ bắt cóc Trinh Xuân Thanh, vừa bị Cộng Hòa Séc trục xuất sang Đức. Có lẽ cũng vì cái não trạng cũ kỷ lỗi thời của các nhà lãnh đạo VN, cứ mãi suy nghĩ theo kiểu ‘cứt trâu để lâu hóa bùn’, mọi việc sau một thời gian sẽ rơi vào quên lãng. Có lẽ bắt được tư duy này của VN, bộ ngoại giao Đức mới khẳng định ‘chúng tôi nhất định không để vụ việc này im lặng để rồi rơi vào quên lãng’.

Việc VN phải xin lỗi Đức là đương nhiên, ăn bánh thì phải đội lá, không có chuyện dũng cảm hay can đảm trong vấn đề này. Trong tình trạng quan hệ Việt-Đức trở nên tồi tệ như hôm nay, ai cũng quan ngại liệu sự kiện Trinh Xuân Thanh sẽ ảnh hưởng tới hiệp định thương mại tự do giữa VN và E.U- EVFTA-đến mực độ nào?
Đứng trước thời điểm này, phía VN xem chừng như quá muôn. Không hiểu VN sẽ xử lý vấn đề như thế nào? Không lẽ VN chấp nhận sách lược ‘dĩ đào vi thượng’ sẽ tiếp tục chạy trốn, ngoan cố chối bỏ việc bắt cóc Trịnh Xuân Thanh?

Trịnh Xuân Thanh hay Nguyễn Phú Trọng, hay các Ủy viên Thường vụ của Bộ Chính trị...tất cả họ chỉ là những đảng viên ĐCSVN, tham nhũng không ít thì nhiều. Họ thanh toán lẫn nhau rồi gây ra tai vạ cho Quốc gia, họ vẫn tiếp tục hưởng thụ tham nhũng và bám chặt quyền lực. Chỉ có 90 triệu đồng bào ta hứng chịu mọi thiệt thòi, mọi mất mát. Chúng ta phải nhận thật rõ cái bộ mặt thật này của vụ việc Trịnh Xuân Thanh./.

Đào Như
[email protected]
Chicago
Sept 23-2017



Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Theo dõi tin tức từ quốc gia này, tấm lòng của chúng tôi hướng về người dân Afghanistan và những người tị nạn đang bị buộc phải bỏ trốn để giữ mạng sống. Hơn nữa, chúng tôi tha thiết quan ngại đến số phận của hàng triệu phụ nữ và trẻ em gái của xứ sở này, vì họ phải đối diện với một tương lai đen tối khi gặp trở lại sự đối xử tàn tệ của nhà nước Taliban.
Vốn ham vui, và rất chóng quên nên mẹ tôi ở lại luôn trong Nam cả năm trời. Hệ quả (hay hậu quả) là tôi cất tiếng khóc chào đời tại Sài Gòn. Khi hiệp định đình chiến được ký kết tại Geneve, vào ngày 20 tháng 7 năm 1954, tôi mới vừa lẫm chẫm biết đi. Cũng mãi đến lúc này bà má mới “chợt nhớ” ra rằng mình còn mấy đứa con nữa, đang sống với ông bà ngoại, ở tuốt luốt bên kia vỹ tuyến. Thế là tôi được bế ra ngoài Bắc, rồi lại được gồng gánh vào Nam (cùng với hai người chị) không lâu sau đó. Nhờ vậy (nhờ ra đời trước cái đám Bắc Kỳ con sinh trong Nam đôi ba năm) nên từ thuở ấu thơ tôi đã được nghe nhiều bài hát ca ngợi tình bắc duyên nam – qua radio – vào thời điểm đó
Tổng Thống Cộng Hòa Liên bang Đức, Frank-Walter Steinmeier mô tả ngày 13 tháng 8 năm 1961, ngày bắt đầu xây dựng Bức tường Berlin (ghi chú thêm: Người Việt Nam gọi là Bức Tường Ô Nhục Bá Linh), là "một ngày định mệnh cho người Đức chúng tôi và cho thế giới". Vào thời điểm đó, "sự phân chia thế giới trong Chiến tranh Lạnh đã được củng cố theo đúng nghĩa đen", ông nói hôm thứ Sáu 13.8.2021 tại lễ niệm xây dựng Bức tường Berlin.
Nhưng điều kiện quan trọng nhất để Việt Nam không bị tụt hậu kinh tế và hàng chục triệu công nhân có thể trở lại làm việc tại các khu công nghiệp, sản phẩm nông-lâm-ngư tiêu thụ được, lưu thông, vận tải được hồi sinh, người dân tự tin đi làm việc, học sinh an tâm đến lớp… là mọi người cần phải chích ngừa loại ưu tiên 1 sẽ có thuốc đầy đủ và được chích miễn phí nhanh chóng. Sau đó là đến toàn xã hội và trẻ em cũng cần phải được tiêm ngừa. Ngược lại, nếu Lãnh đạo chỉ biết hô chống dịch bằng “khẩu hiệu” thì Việt Nam sẽ rước lấy thất bại nhãn tiền.
Ngành tài chánh tuy là nguyên nhân của những cuộc khủng hoảng trầm trọng như tại Đông Á 1998, Mỹ 2007 và khu vực Euro 2010 nhưng đóng vai trò thiết yếu cũng giống như trái tim trong kinh tế thị trường. Nhiệm vụ của thị trường tài chánh là biến tiết kiệm trong dân chúng trở thành nguồn vốn cho doanh nghiệp. Quá trình sạn lọc mang dòng vốn đến với doanh nghiệp tốt để phát triển, kinh tế tăng trưởng thì dân chúng cũng được hưởng lợi ích đầu tư. Bài này tìm hiểu về thị trường tài chánh của Hoa Kỳ và Trung Quốc. Thị trường ở Mỹ đa dạng phong phú nhưng trải qua những chu kỳ thăng trầm. Trong khi đó ở Hoa Lục thị trường tài chánh không phát triển tự do vì chịu sự kiểm soát chặc chẻ của nhà nước; dòng vốn chảy vào các ngành nghề do nhà nước ưu đãi nên sinh ra lãng phí và lạm dụng. Người dân sau khi tiêu xài nếu còn dư tiền còn 3 chổ để dành hay đầu tư: tiết kiệm (savings tức là gởi tiền vào ngân hàng), đầu tư (investment hay hùn vốn, cho vay, mua chứng khoáng, v.v…), đánh bạc
Tôi đọc truyện “Tình Nghĩa Gíao Khoa Thư” khi còn ở tuổi đôi mươi. Tuổi trẻ bao giờ cũng nhiều lý tưởng. Tôi và bè bạn vẫn tâm nguyện rằng, sau cuộc chiến, thế hệ của mình sẽ cố góp hết sức để dựng xây những phần đất quê hương (bị lãng quên) như vùng U Minh Hạ. Hòa bình, tiếc thay, đã không mang lại cuộc sống an bình như mọi người mong muốn. Không những thế, nó còn khiến cho hàng triệu kẻ đã phải liều mạng rời bỏ quê hương, để mưu cầu một cuộc sống khả kham hơn – nơi đất lạ quê người.
Người nào có bệnh hứa, hứa nhiều mà làm chẳng bao nhiêu thì suốt đời không thể khá được. Tiền đến rồi tiền đi, nhưng những người ở xung quanh ta vẫn nhớ những lời hứa lèo của ta thì kể như tiêu cuộc đời. Nếu người nào rủi bị bệnh hứa thì nên đến bác sĩ tâm lý, chữa trị thế nào cũng sẽ khỏi nhưng phải kiên trì. Có bệnh thì phải chữa, tự mình chữa không được thì phải nhờ đến bác sĩ tâm thần, bác sĩ có kinh nghiệm sẽ tìm mọi cách để chữa trị cho bệnh nhân. Có người có bệnh hứa lèo, nhưng họ nói một cách tự nhiên như thật, đã nói là bệnh mà, người bị bệnh không biết mình bệnh, tội nghiệp thật?
Có thể nói rằng đời sống của bà con đồng bào thiểu số Vân Kiều và Pa – Kô khổ cực không còn gì để nói. Đi dọc theo đường 9 Nam Lào từ thành phố Đông Hà lên cửa khẩu Lao Bảo, qua khỏi những dãy nhà ngói đỏ chói của thành phố chừng 10km, đến đoạn sông Dakrong chảy dọc đường 9 Nam Lào, nhìn sang bên kia sông là những mái nhà lụp xụp nằm lặng lẽ trên đồi, nhìn lại bên cánh rừng dọc đường 9 cũng nhiều mái nhà sàn lợp tranh nhỏ xíu, tuềnh toàng gió lộng nằm giữa các nương sắn hoặc giữa các ngọn đồi trọc. Cảnh nghèo đói hiện ra xác xơ, tiều tụy.
Đêm tân hôn. Yên lặng nhìn cô dâu, chú rể rưng rưng rồi bật khóc. Cô gái trẻ tưởng chồng mình xúc động vì quá hạnh phúc được sống gần người yêu, nhưng sự thật đau lòng hơn nhiều. Anh ta vừa nhận được kết quả dương tính HIV qua cuộc thử nghiệm mà bịnh viện vừa gởi tới. Anh cũng không ngờ số mệnh của mình lại kết cuộc như thế. Sau 3 năm lao động ở nước ngoài, với số tiền dành dụm được, anh vừa mới làm đám cưới với người yêu đã chờ đợi suốt thời gian anh ở nước ngoài. Thời gian thương nhớ 3 năm, cho nên khi chàng trai trở về, thì cô gái đã “cho” người yêu trước đêm tân hôn. Sáng ra, vợ chồng trẻ nhìn nhau, im lặng. Mỗi người miên man biết bao nhiêu ý nghĩ. Tương lai, hạnh phúc gia đình, thái độ phải đối diện với cuộc sống, về con cái, cha mẹ hai bên, về sức khoẻ và về cái chết.
Đàn ông là phải có râu «Nam tu nữ nhũ» như sách đã dạy. Khoa học lý giải râu là biểu hiện sức mạnh và từ đó phát xuất sự ham muốn chiếm đoạt nhưng không vì thế mà râu trở thành môt thứ vũ khí chết người. Râu của người Á châu khác với râu của người Âu châu, cả về cách để râu, chăm sóc râu. Theo kinh nghiệm, nhìn râu, người ta có thể xét đoán về người. Như người cương nghị, người vui tánh, người có máu … Riêng người cộng sản có râu hay không râu, râu tốt hay xấu, đều có liên hệ ít nhiều đến diễn tiến của phong trào cộng sản và số phận người lãnh đạo.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.