Hôm nay,  

“Whats Up?” Tiếng Gào Đòi Tự Do

22/08/201700:00:00(Xem: 7274)

Tôi còn nhớ khi mình mới qua Mỹ hồi đầu năm 92 có nghe được bản nhạc này ở nhà một người bạn và bị nó thu hút ngay và ám ảnh tôi mãi cho đến bây giờ. Lúc đó mình chỉ thích nhạc của bài và nhất là giọng ca đầy truyền cảm của cô ca sĩ mà không biết tên của ban nhạc và tên của nàng là gì. May sao, mới vừa rồi lên YouTube mình bấm cầu may tên bài ca và thấy hiện lên ban nhạc nữ có tên rất lạ là: 4 No Blondes và tên của nữ ca sĩ là Linda Perry. Tính đến nay thì đã có hơn hai triệu rưỡi lượt người vào YouTube xem bài ca này.

Xem qua tiểu sữ của Linda, sinh năm 1965 tại tb Massachusetts, thì được biết cô ngoài việc là một ca sĩ, còn là một người viết nhạc và là nhà sản xuất âm nhạc rất nổi danh trong ngành. Cô từng viết nhạc cho các ca sĩ nổi danh đương thời như Christina Aguilera và Pink. Đầu những năm 1990, cô làm bồi bàn cho tiệm ăn cho nơi giới hippie thường lui tới tên là “ Spaghetti Western” và hiện nay cô có phòng thu nhạc tên “Kung Fu Garden” ở Hollywood. Cô cho biết ca sĩ thần tượng của mình là hai ca sĩ thượng thặng: Frank Sinatra và Barbra Streisand, điều này cho ta thấy thẩm khiếu về âm nhạc của cô có thể nói là ở mức ưu hạng. Đến đây thì chắc bạn sẽ đặt câu hỏi là: “ Như vậy thì bài Whats Up? (hay còn có tựa là: “Whats Going On”) hay ở điểm nào?

Bài ca này chỉ giản dị với ba hợp âm: A trưởng, B thứ và D trưởng nhưng lối trình bày và giọng ca của Linda biến nó thành mũi dùi thật nhọn sắc khắc sâu vào cảm thức và dây thần kinh âm nhạc của người nghe. Có lẽ cô lên YouTube bài này hồi cô 25 tuổi. Bài ca này không nói về tình yêu trai gái, một điểm son, mà nói về một con người bị dồn nén, gò ép trong khuôn khổ của chế độ phải gào thét lên, muốn thoát ra, muốn phá bỏ nó, muốn làm revolution để đi tìm một hướng đi đến - destination - cho đời mình. Tôi thường được nghe âm điệu rất truyền cảm của những bản tình ca như nhưng có lẽ sự truyền cảm của bài What Up? là một ngoại lệ. Âm điệu và gịong ca thật nhiệt thành nhưng lời ca lại nói lên nổi thống khổ và một đòi hỏi thống thiết về một thay đổi mang ý nghĩa chính trị. Bài ca được viết ở ngôi thứ nhất, nói lên tâm tình đó của tác giả:

... Twenty-five years and my life still trying to get up that great big hill of hope for a destination...đã bao năm rồi tôi cố gắng vươn lên đỉnh cao của hy vọng cho một điểm đến...Khi được bíêt mình chẳng đi được đến đâu, tôi, có khi, khóc than ( And so I cry sometimes), có khi khi trằn trọc trong đêm trường để cho đầu óc rối ben đi... để rồi sáng mai tôi lại phải hét gào lên là: “Tại sao lại như vầy?!” Và tôi kêu lên:

Này mọi người ơi. Này hởi mọi người ơi! Tại sao lại như vầy đây?!

Chung quanh tôi toàn là những lừa dối, toàn là kềm hãm bóp chết Tự do

Tự do đâu? Độc lập đâu? Hạnh phúc đâu?

Tại sao Mẹ Nấm bị cầm tù

tại sao Lưu Hiểu Ba bị chết trong tù vì nói lên tiếng nói của lương tâm điểm đến của tôi đâu?

Đây là tiếng nói của một người trẻ- thật -sự -đúng nghĩa, biết nhìn vào thân phận của mình, của người sống chung quanh mình và của đất nước mình. Không phải là những “người trẻ” chỉ biết sống hưởng thụ, đua đòi cách ích kỷ và vô cảm, chỉ biết có mình mà quên mất đi thân phận của mình và của những bất công đang đè nặng dân tộc mình. Không bao giờ biết đặt câu hỏi: “Tại sao lại như vầy?” và tìm cho mình một điểm đến của một người có lương tri và có lương tâm. Đây là điểm cho ta thấy được cái hay và cái đáng quí của một người trẻ biết kêu gào lên những trăn trở của mình về chính thân phận bất hạnh của mình và của những gì liên qua đến thân phận bi thương của đồng bào mình.

… And I try, oh my god do I try
I try all the time, in this institution
for a destination
(tôi cố sức, ôi trời ơi, tôi cố sức
tôi luôn cố sức trong chế độ kềm kẹp này
để tìm cho mình một điểm đến...)

“Điểm đến” này ở đây chắc chắn không phải là kiếm được cho nhiều tiền, ăn mặc cho đúng thời trang, xài đồ sang, hàng hiệu mà trong đầu nghèo nàn và rổng tuếch mà ta thường phải va chạm với họ mỗi ngày. Có bao nhiêu ngừơi trẻ viết lên được bài ca như Việt Khang. Có bao nhiêu người trẻ chịu cầm tù vì Tự Do như Lê thị Công Nhân. Có bao nhiêu ngừơi trẻ dám biểu tình đòi tự trị và Tự do chống lại âm mưu Hán hoá của China Cộng như các sinh viên ở Hồng Kông? Hiện nay thử hỏi có được bao nhiêu người trẻ tìm một “điểm đến”, một lý tưởng cho đời mình?

Các bạn trẻ của tôi ơi
Hãy viết lên bài ca đúng nghĩa của Việt Khang
Đòi Tư do và quyền sống cho quê nhà như Mẹ Nấm
Hãy sống và chết như Người Trẻ Oai Hùng Trần văn Bá
Để mọi người tưởng nhớ và mến thương
Để Tổ Quốc đời đời ghi công trọng.

* * *

Hởi tuổi trẻ Hồng Kông, tôi phục các em lắm
Coi Tập Cận Bình như một tên chệt tham lam
Hồng kông đâu phải là miếng mỡ cho mầy nuốt trọn
Các em xứng đáng là lớp người “khả uý”
Biết nhìn xa, can đảm chống ngoại xâm
Dù bọn chệt con cháu Mao đầy hung hản.
Bạn trẻ Việt ơi hãy nhìn vào gương đó
Sống hãy học đòi tranh đâú cho Tự Do
Đừng để hổ thẹn là con dân nước Việt.
Rất mong lắm thay!

(Bài ca “Whats Up” này được nhiều ca sĩ nổi tiếng Mỹ trình bày trong số đó có “Quái ca nữ Bà Bà” là Lady Gaga trình bày cuồng nhiệt trên sân khấu có thu hình trên YouTube. Các bạn yêu nhạc ngoại quốc có thể vào YouTube bấm vào chương trình tuyển chọn tài năng của Thái là: “Thailands Got Talent” để thưởng thức một nữ thí sinh Thái trình bày xuất thần bài ca này và đã được trúng giải.)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Câu chuyện của Giannis Antetokounmpo cũng là câu chuyện của những người di dân Mỹ. Bất kể đến từ đâu, bất kể màu da, bất kể chủng tộc, giá trị của người di dân chỉ có thể được đánh giá trên sự phấn đấu và những đóng góp của họ cho quê hương mới.
Như vậy, thì “mạng xã hội” đã lũng đoạn thành công và làm tha hóa đảng Cộng sản chưa, hay là, nói như lời để lại ngày 15/09/2017 của Cố Thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh, nguyên Đại sứ của CSVN tại Bắc Kinh (Trung Cộng) rằng: ”ĐCSVN nay đã hoàn toàn biến chất, trở nên quá hư hỏng, khó có thể sửa chữa được! Đảng đã đánh mất mình, không còn xứng đáng là lực lượng lãnh đạo nhà nước và xã hội nữa.”
Sóng radio, sóng ánh sáng lan tỏa trong không gian như thế nào ta đã biết. Chỉ còn một thắc mắc: Nguyên do nào khiến một vi phân tử, thí dụ như photon, “bay” nhanh đến thế – có thể nhanh nhất trong Vũ Trụ. Theo truyền thống, trước hết, thỉnh ý tiền nhân. Lên Gúc, tra cứu sách báo khoa học, không thấy các ngài – như Einstein, Newton – dạy bảo gì rõ ràng, dứt khoát về vụ này. Đành trông chờ ở các bậc cao minh của thời đại chúng ta.
Trong bóng hậu trường đàm phán có các sự thật khác mà hồi ký của Khrushchev hé lộ một phần trong chi tiết. Khrushchev kể lại nội dung trao đổi giữa Chu Ân Lai với Hồ Chí Minh. Về diễn tiến trận Điện Biên Phủ, Hồ Chí Minh cho biết tình hình chiến sự là tuyệt vọng, nếu không ngừng bắn sớm, Việt Minh không thể chống Pháp trong lâu dài. Trước nguy cơ này, Viêt Minh, khi cùng đường, có thể tháo chạy qua biên giới tìm nơi trú ẩn và xin Trung Quốc tiến quân sang Việt Nam, như đã làm ở Triều Tiên.
Với riêng những người dân Việt Nam, còn có thêm câu trả lời rằng, chính phủ Mỹ của tổng thống Joe Biden hiện nay cũng là một ân nhân khi đã viện trợ và chấp thuận các hãng chế tạo thuốc ngừa Covid của Mỹ được phép bán thuốc cho Việt Nam vì nội các tiền nhiệm của Trump đã từ chối tham gia chương trình viện trợ nhân đạo COVAX cho thế giới. Chích mũi thuốc Pfizer hay Moderna, hy vọng người dân Việt Nam sẽ nhớ đến điều này.
Đạo đức của thị trường không phải kinh doanh lương thiện mà chính ở chổ đầu tư khôn ngoan và chính chắn sẽ được thị trường tưởng thưởng, bằng ngược lại liều lỉnh hay lảng phí sẽ bị đào thải. Bàn tay vô hình thường xuyên tẩy sạch các sai lầm thì thị trường mới sinh hoạt tự do và lành mạnh. Sách báo kinh tế Hoa Kỳ lại nhắc đến “moral hazard” hay là rủi ro đạo đức. Giống như cháu hư tại bà tức có can thiệp từ bên ngoài - thường là do bàn tay hữu hình của nhà nước – dung dưỡng bao che khiến thị trường trở nên ỷ lại không cải sửa thói hư tật xấu. Thị trường không tự sửa sai sẽ có ngày vấp ngã giết chết nền kinh tế.
“Các ‘đại gia’ đó đã trở về Việt Nam từ thập niên 1990 khi đất nước bắt đầu mở cửa để đổi mới. Họ đầu tư chủ yếu vào bất động sản và xây dựng quan hệ là hai thứ tài sản có lợi nhất trong thời quá độ. Với túi tiền và kinh nghiệm tham nhũng ở Liên Xô và Đông Âu cũ, họ là những người cơ hội (như ‘carpetbaggers’) đặc trưng của thời kỳ tích tụ tư bản hoang dã.
Chuyện thứ nhì vui, tràn đầy hạnh phúc. Đoàn lính đang diễn hành, sắp tới khán đài. Bổng một anh lính trẻ, tân binh của Trường Võ bị, đưa tay ra hiệu vào nhóm người đừng trên lề đường coi lễ. Một cô đầm, xiêm y tươm tất, vội tiến ra tới gần anh lính. Anh lính liền bước ra khỏi hàng, quì xuống, móc túi lấy ra chiếc nhẫn đính hôn, đeo vào ngón tay áp út của cô đầm. Họ đứng dậy, dĩ nhiên là ôm nhau hôn tuy còn luật ngăn cách vì dịch vũ hán! Cấm hôn!
Theo bản tin đăng trên trang mạng Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ, Ngoại Trưởng Blinken đã tái cam kết sự ủng hộ của Hoa Kỳ với khối ASEAN, xây dựng mối quan hệ chiến lược dựa trên nhân quyền và các quyền tự do phổ quát, sự thịnh vượng kinh tế và dựa theo lợi ích người dân. Ông cũng cam kết là Hoa Kỳ sẽ tiếp tục giúp đỡ các quốc gia trong khu vực chống lại đại dịch Covid-19 qua các chương trình viện trợ của Mỹ.
Khi Tổng thống Mỹ Joe Biden và Tổng thống Nga Vladimir Putin tổ chức hội nghị thượng đỉnh đầu tiên tại Geneva vào tháng trước, vũ khí mạng đóng vai trò lớn hơn trong chương trình nghị sự so với loại vũ khí hạt nhân. Rõ ràng thế giới đã thay đổi kể từ Chiến tranh Lạnh, nhưng Biden đã hoàn thành điều gì, nếu có?
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.