Hôm nay,  

Mao Trạch Đông của Mỹ

06/02/201700:02:00(Xem: 9229)
Mao Trạch Đông của Mỹ
Tác giả: Elizabeth M. Lynch
Dịch giả: Trần Văn Minh

1-2-2017

blank

                                                Nguồn ảnh: Mark Ralston/ Getty Images
 

Chính quyền Donald Trump đang hỗn loạn. Lịch sử của Trung Quốc cho thấy đây là do chủ ý.

Trong khoảng hai tuần, Tổng thống Donald Trump lên làm tổng thống Hoa Kỳ, đất nước đã chứng kiến việc thông qua một sắc lệnh hành chánh hoàn toàn thay đổi chính sách di dân của Mỹ mà không có kế hoạch nào để thực hiện, sa thải một viên chức chính phủ cao cấp vì bà “phản bội” chính quyền, và hàng loạt các sai lầm rõ ràng do Trump tạo ra có liên quan tới công chúng và gần như hằng ngày, lăng mạ báo chí. Qua nhiều cách, Trump hoàn toàn đảo lộn tiến trình bình thường của các sự kiện, đi kèm với việc chuyển đổi quyền lực một cách suôn sẻ ở Mỹ.
 

Trên phương diện nào đó, như một số người cảm thấy an ủi khi lập luận rằng, tất cả những điều này chứng tỏ sự thiếu khả năng của Trump, và càng có khả năng ông ta sẽ không phục vụ được 8 năm tổng thống, hoặc ngay cả 4 năm. Nhưng mục tiêu của Trump có vẻ khác với bất kỳ người nào đã từng sống ở Nhà Trắng trước ông. Có lẽ ông không nhất thiết muốn đạt được một mục tiêu chính sách cụ thể thích hợp với một khuôn khổ chặt chẽ. Thay vào đó, mục tiêu của ông dường như là làm xáo trộn, đã xảy ra từ các quyết định của ông cho đến nay. Và ông cho thấy, ông sẵn sàng nhờ đến phương pháp có tính cách độc đoán hơn thay vì dân chủ, để đạt được sự rối loạn này. Để hiểu được ông, tốt hơn, các chuyên gia nên so sánh ông với Mao Trạch Đông, người sáng lập nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, thay vì với bất kỳ tổng thống Hoa Kỳ nào trong quá khứ. Trong khi Trump chưa làm gì có thể sánh với quy mô hoặc sự tàn bạo của chính sách của Mao, một số điểm tương đồng trong lịch sử sẽ giúp làm sáng tỏ mục tiêu và hành vi của tân tổng thống.
 

Mao lên nắm quyền như một nhà cách mạng dân túy, với ý định đảo lộn trật tự cũ của Trung Quốc. Xu hướng đó giúp giải thích tại sao Trung Quốc bị bao trùm trong hỗn loạn suốt 27 năm Mao cầm quyền. Đây là một số điểm tương tự được tìm thấy ở Trump, chiến dịch tranh cử của ông, và nhiệm kỳ tổng thống cho đến nay, như học giả chuyên về Trung Quốc, Orville Schell, ghi nhận tại cuộc nói chuyện ngày 19 tháng 1, được tổ chức bất vụ lợi Asia Society tổ chức. Mục tiêu hàng đầu của Trump không nhất thiết phải nâng cao lợi ích kinh tế của Hoa Kỳ, hoặc thậm chí để thúc đẩy một nền tảng chính sách chặt chẽ. Thay vào đó, động lực thúc đẩy của ông là làm đảo lộn trật tự thế giới hiện hành. Ông Shell nói, “Tôi nghĩ rằng có một chút tính cách người ngoại cuộc, kẻ gây rối, đảo lộn trật tự cũ, chĩa ngón tay vào mắt của hệ thống hiện hành trong con người của Donald Trump“.

Chính tình trạng xáo trộn và đảo lộn của xã hội lôi cuốn tổng thống Hoa Kỳ. “Nếu bạn không phá hủy, bạn không thể xây dựng” là câu nói mà Mao rất thích, khi ông đưa Trung Quốc xuống con đường vô nghĩa và tự hủy hoại trầm trọng qua một cuộc cách mạng liên tục. Hiểu được khía cạnh đó của Trump là điều quan trọng trong việc tìm cách đối phó với nhiệm kỳ tổng thống của ông. Dẫn chứng logic kinh tế khi ông kêu gọi mức thuế 20% đánh vào hàng hóa Mexico và kêu gọi các giá trị của Mỹ khi ông ra lệnh cấm nhập cư Hồi giáo, sẽ không gây tiếng vang với ông ta.
 

Ý thức hệ, không phải lợi ích

Một phần của chế độ độc tài là chú trọng vào các dự án về ý thức hệ – thậm chí bằng cái giá phải trả là tiến bộ kinh tế và xã hội. Đối với Mao, cuộc Đại Nhảy vọt, kéo dài từ năm 1958-1962, là nổi bật. Để chứng minh rằng Trung Quốc đã thực hiện “bước đại nhảy vọt” lên xã hội cộng sản, công nghiệp hóa, thịnh vượng, Mao đã ra lệnh tập thể hóa hoàn toàn các nông trại, nhà máy, và hầu hết xã hội Trung Quốc. Những ý tưởng ngu xuẩn – như cày sâu hơn, nấu thép trong lò luyện ở sau nhà, và xây dựng các dự án thủy lợi vô dụng – dẫn đến một trong những nạn đói do con người tạo ra, lớn nhất trong lịch sử. Chỉ trong một năm, giới lãnh đạo biết rằng chương trình sẽ thất bại. Nhưng đảng Cộng sản cầm quyền đã bỏ qua thực tế này và tiếp tục chiến dịch, quyết tâm với lý tưởng đã vạch ra.
 

Trong tuần làm việc đầu tiên, Trump đã kêu gọi một dự án mang tính ý thức hệ, nó được đưa ra để làm hại nước Mỹ nhiều hơn có lợi: hoàn tất bức tường biên giới giữa Mỹ và Mexico. Hầu hết những người nhập cư không có giấy ở Mỹ thì đang ở trên nước Mỹ, bởi vì họ ở quá thời hạn chiếu khán hợp pháp cho phép, không phải vì họ chui qua biên giới Mexico. Trump bỏ qua thực tế này, thay vào đó đã đề xuất xây một bức tường biên giới, tốn phí khoảng 10 tỷ USD (ước tính của Trump) và 38 tỷ USD (ước tính của Viện Công nghệ Massachusetts – MIT). Trong lúc ông yêu cầu Mexico phải trả tiền để xây bức tường, đề nghị duy nhất Trump đưa ra để thực hiện là một mức thuế 20% trên hàng hóa Mexico, một khoản thuế có thể sẽ do người tiêu dùng Mỹ gánh chịu.
 

Tuy nhiên, sự nhấn mạnh ở đây là về vấn đề ý thức hệ, không phải thực tiễn. Vì lý do này, không phải đặc biệt quan trọng rằng các dự án lớn được hoạch định kỹ lưỡng hoặc thực hiện đúng cách. Trong cuộc Đại nhảy vọt, Mao quyết định rằng Trung Quốc sẽ tăng gấp đôi sản lượng thép. Để đạt được mục tiêu này, Mao dựng lên “lò luyện sau nhà”: mọi vật dụng làm bằng kim loại – tay nắm cửa, nông cụ – đều được nấu chảy. Nhưng như Mao học bài học quá muộn, kim loại nấu chảy chỉ sản xuất ra loại thép phẩm chất kém, không thể sử dụng được, chứ chưa nói tới bán ra nước ngoài.

Tương tự như vậy, khi Trump ban hành sắc lệnh ngày 27 tháng 1 năm 2017, ngăn cấm dân nhập cư người Hồi giáo đến từ một số nước, ít nhất là trong vài tháng, ông dường như không hề nghĩ tới tính hợp pháp hoặc phương cách thi hành. Sắc lệnh được ký sau 4 giờ sáng ngày thứ Sáu và có hiệu lực ngay lập tức, làm cho các cơ quan có nhiệm vụ thi hành không kịp chuẩn bị trước. Các viên chức sở di trú không được thông báo trước về nội dung chính xác của sắc lệnh hành chính, hầu như bị lạc trong bóng tối, và khi những người tỵ nạn, những người có thẻ xanh, và người có chiếu khán đến Mỹ, cảnh hỗn loạn xảy ra.

Nhưng công khai chỉ trích tất cả sự hỗn loạn khó có thể làm cho Trump thay đổi ý kiến. Sẽ thấy Trump, giống như Mao, gia tăng gấp đôi khi đối mặt với thực tế về sự thất bại của việc thực hiện một dự án lớn. Trong Đại nhảy vọt, có lần Mao nhận xét: “Khi không có đủ để ăn, người ta sẽ chết đói. Tốt hơn là để một nửa số người chết, để nửa kia có thể ăn no bụng”. Ngày 30 tháng 1, Trump đả kích, trên trang twitter của mình, về kết quả trái ngược của sắc lệnh, hiện đã trở nên nổi tiếng của ông ta. Nếu ông ta cho thời gian để mọi người thực hiện đúng cách, thì “các phần tử ‘xấu’ sẽ đổ xô vào nước Mỹ trong tuần đó. Rất nhiều ‘kẻ xấu’ ở ngoài kia!
 

Các cuộc thanh trừng và những kẻ xu nịnh

Từ Mao cho tới Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình hiện nay, chính trị Trung Quốc luôn sôi động với những cuộc thanh trừng chính trị. Điều này cho phép nhà lãnh đạo hiện hành loại bỏ các mối đe dọa đến quyền lực của mình, duy trì sự kiểm soát độc đoán, và bảo đảm rằng những người còn lại nhanh chóng đứng vào hàng ngũ. Trong cuộc Cách mạng Văn hóa 1966-1976, Mao đã thanh trừng Lưu Thiếu Kỳ và Đặng Tiểu Bình, hai quan chức cao cấp có được sự ủng hộ trong Đảng đối với chính sách cải cách kinh tế của họ. Họ Lưu cuối cùng chết trong tù nhưng Đặng Tiểu Bình còn sống sót. Mao qua đời vào năm 1976, và đầu thập niên 1990, Đặng Tiểu Bình bắt đầu thực hiện những cải cách kinh tế từng được đề xuất, đã làm cho họ Lưu phải bỏ mạng.


 

Dưới sự cầm quyền của Trump, thống đốc tiểu bang New Jersey, Chris Christie, là người đầu tiên đã phải ra đi, ông Christie bị đẩy ra khỏi ban chuyển giao quyền lực ngay cả trước khi Trump chính thức nhậm chức. Ngày 30 tháng 1, Trump thực hiện cú thanh trừng đầu tiên của chính quyền ông: sa thải quyền Bộ trưởng Tư pháp Sally Yates, bà Yates là người tương tự như tòa án, đã đặt câu hỏi về tính hợp pháp của sắc lệnh hành chính của Trump và kêu gọi các nhân viên của Bộ Tư pháp từ chối không bảo vệ nó. Hồi tưởng lại cách sử dụng thuật hùng biện mang tính chính trị của Đảng Cộng sản Trung Quốc và chất vấn sự trung thành của một người đối với Đảng, Trump đã ban hành một tuyên bố mang tính phe phái tương tự, phang vào mặt bà Yates là “sự phản bội” của Bộ Tư pháp và của chính bà Yates là “sự yếu kém về vấn đề biên giới và rất yếu về nhập cư bất hợp pháp”.

Nhưng những cuộc thanh trừng không chỉ để loại bỏ các mối đe dọa; chúng cũng bảo đảm rằng những kẻ còn lại sẽ đứng trong hàng ngũ của đảng. Trước cuộc Đại nhảy vọt, Thủ tướng Chu Ân Lai đã không còn có được cảm tình của Mao. Trong cơn tuyệt vọng để chiếm lại cảm tình của Mao, họ Chu đã trở thành một người ủng hộ nhiệt tình dự án điên rồ của Mao, mặc dù Chu nhanh chóng nhận ra rằng chương trình này là một thất bại to lớn, với những con số khổng lồ [dân chúng] bị chết đói. Nhưng do sợ bị thanh trừng, Chu chưa từng tiết lộ sự thật với Mao, lo sợ thách thức Mao. Thay vào đó, Chu tiếp tục ra lệnh để các yêu sách của Mao được hoàn thành.
 

Hầu hết các thành viên đảng Cộng hòa đã không lên tiếng chống sắc lệnh hành chánh của Trump ngày 27 tháng 1, lệnh cấm, ít nhất là vài tháng, người Hồi giáo từ một danh sách các nước được chọn ra, không được vào Mỹ một cách hợp pháp. Ngay cả những đảng viên đảng Cộng Hòa, những người trước đây lên án lời kêu gọi của Trump về lệnh cấm người Hồi giáo – như Phó Tổng thống Mike Pence, Chủ tịch Hạ viện Paul Ryan, Bộ trưởng Quốc phòng vừa được bổ nhiệm, James Mattis, trong số đó – đã đứng về phía Trump. Cuối cùng, lên tiếng có nghĩa là sẽ đánh mất cảm tình của Trump.
 

Đây là lý do vì sao những tuyên bố của các thành viên nội các được Trump bổ nhiệm tại các phiên điều trần của Thượng viện – rằng biến đổi khí hậu là có thật, trấn nước là tra tấn – chẳng có ý nghĩa gì. Một khi đã nhậm chức, có khả năng họ sẽ giống như Pence và Mattis, sẵn sàng đứng đằng sau quan điểm cực đoan của Trump và thi hành mệnh lệnh của ông ta. Và bây giờ Trump đã bổ nhiệm Steve Bannon – chiến lược gia trưởng, tự tin, và trước đây chỉ là tay mơ về tình báo – vào Hội đồng An ninh Quốc gia, đồng thời hạ thấp Giám đốc Tình báo Quốc gia và Tổng Tham mưu trưởng Liên quân Hoa Kỳ xuống mức, chỉ cần báo cho biết, Trump nói với nội các của ông ta rằng ý thức hệ ưu tiên hơn chuyên môn. Hoặc như người ta nói ở Trung Quốc, ĐỎ (tức người của đảng) mà ra đấu với CHUYÊN GIA, thì ĐỎ thắng.
  

Tấn công báo chí

Gọi báo chí là “đảng đối lập”, dạy bảo các phóng viên về những gì họ “nên viết,” và nói các nhà báo là “những người dối trá nhất hành tinh”, là một phần trong chiến lược của chính quyền Trump để đè bẹp các phương tiện truyền thông của Mỹ. Điều này phản chiếu một cách kỳ cục về các nỗ lực của Đảng Cộng sản, bảo đảm quyền tự do báo chí không bao giờ nảy mầm ở Trung Quốc. Làm mất uy tín của tự do báo chí là cốt lõi của nỗ lực này; như các quan chức Đảng đã viết trong một tài liệu nội bộ bị rò rỉ, “mục tiêu cuối cùng trong việc cổ động quan điểm của các phương tiện truyền thông của phương Tây là tấn công vào nguyên tắc trừu tượng và tuyệt đối của tự do báo chí, phản đối sự lãnh đạo của Đảng trong các phương tiện truyền thông, và khơi ra một lỗ hổng để qua đó mà tuyên truyền ý thức hệ của chúng ta”.

Vấn đề còn lại là chính quyền Trump sẽ đi xa cỡ nào trong cố gắng để kiểm soát báo chí ở Mỹ. Đảng Cộng sản, đặc biệt là phiên bản ngày nay, cung cấp một bản mẫu khả dĩ có hiệu quả một cách đáng sợ ngay cả trong môi trường truyền thông lan rộng khắp toàn cầu. Đảng bắt giữ và truy tố các nhà báo dựa trên các tội danh ngụy tạo, bắt giữ một cách ngẫu nhiên các phóng viên chỉ trích nhà nước, và đùa giỡn với tiến trình xin chiếu khán đối với những nhà báo nước ngoài không được ưa chuộng, điều mà trong một số trường hợp đã dẫn đến việc trục xuất họ.

Mặc dù với sự kiểm duyệt của chính quyền Trump, nền báo chí Hoa Kỳ sẽ cố gắng tiếp tục phục vụ vai trò như một cơ quan giám sát chính phủ. Nhưng nếu chính quyền Trump gia tăng chiến dịch chống lại báo chí giống kiểu Đảng Cộng sản [Trung Quốc], chưa biết rõ ai sẽ thắng ai.
 

Sự thật định hướng

Trong suốt chiến dịch tranh cử và hiện tại, trong tuần đầu tiên nhậm chức, Trump đã bị cáo buộc việc thúc đẩy phiên bản riêng của ông về sự thật. Nhưng “những thông tin định hướng” không có gì mới lạ đối với một chế độ độc tài. Chính bước Đại Nhảy Vọt – với 30 triệu người thiệt mạng – hầu như đã bị lãng quên như là kết quả của sự kiểm duyệt của Đảng [CSTQ]. Biến cố này không được giảng dạy nhiều trong các trường học ở Trung Quốc; nếu được đề cập, biến cố không được mô tả như một thảm họa như đã xảy ra. Một cuốn sách mới đây, được viết bởi một nhà báo Trung Quốc, tác giả đã truy cập vào kho hồ sơ lưu trữ của chính phủ Trung Quốc để tìm chi tiết câu chuyện về số lượng người bị thảm sát của dự án, đã bị cấm [lưu hành] ở Trung Quốc. Nhưng Đảng đã xóa bỏ một cách hiệu quả ngay cả các sự kiện gần đây hơn, như sự kiểm duyệt của nhà nước Trung Quốc đối với cuộc đàn áp bạo lực năm 1989 các cuộc biểu tình gần Quảng trường Thiên An Môn ở trung tâm Bắc Kinh. Theo Đảng, đó không phải là một phong trào quần chúng kêu gọi tự do phổ quát, mà là một nhóm nhỏ những kẻ nổi loạn và côn đồ, đã xúi giục người khác làm bậy. Ngay cả trong thời đại Internet, rất ít người biết sự thật đầy đủ về những gì đã xảy ra; đến mức những gì người dân Trung Quốc chưa tới 35 tuổi, biết về Thiên An Môn, thì phần lớn bị tô màu “sự thật định hướng” của Đảng.
 

Chỉ trong tuần qua, chính quyền Trump đã cung cấp một loạt các “thông tin định hướng” của riêng họ. Họ khẳng định rằng đám đông trong lễ nhậm chức của họ lớn hơn của Tổng thống Barak Obama trong khi các hình ảnh và dữ liệu cho thấy rõ ràng là khác; tuyên bố sắc lệnh hành chánh không phải là lệnh cấm nhập cư Hồi giáo; và tuyên bố, không bằng chứng, rằng hàng triệu người đã bỏ phiếu bất hợp pháp trong cuộc bầu cử Tổng thống năm 2016. Và cũng giống như Đảng Cộng sản Trung Quốc, Trump cũng đổ lỗi cho người khác đã “kích động” các cuộc biểu tình chống lại sự cầm quyền của ông.

Rõ ràng, Hoa Kỳ không phải là Trung Quốc. Người Mỹ nhất định sẽ không theo số mệnh chịu trận với một chế độ độc tài. Nhưng nhiều người – những người trong Quốc hội Mỹ, một số người trong truyền thông, và nhiều cử tri – quá chậm trễ trong việc nắm bắt tình hình chính quyền Trump không chia sẻ mục tiêu của các nhiệm kỳ Tổng thống nào trong suốt lịch sử. Do đó, phương cách thông thường ‘cho và nhận’ hay mặc cả của chính trị sẽ không đủ [để giải quyết vấn đề]; đối với những người quan tâm, cần phải có những bước táo bạo hơn trước nguy cơ của chế độ độc tài. Sức ép của công chúng thường xuyên lên chính quyền, chắc chắn sẽ cần thiết. Nhưng hối hả đáp trả mọi khiêu khích không phải là một chiến lược. Như Mao cho thấy, ngăn chặn một nhà lãnh đạo thực sự thích sự hỗn loạn, không phải là công việc dễ dàng.

Bài viết này đăng tải lần đầu tiên trên tờ China Law & Policy và đã được chỉnh sửa sau đó.

 
Link: https://anhbasam.wordpress.com/2017/02/05/11-555-mao-trach-dong-cua-my/


Ý kiến bạn đọc
08/02/201713:24:29
Khách
Tiếp lời Trọng Vũ , đàng sau truyền Thoòng báo chí là bọn tư bản Mỹ giật giây báo chí, bán đứng sức khỏe người dân ( bọn pharma ), bọn do thái , chủ nhân ông nước Mỹ độc quyền lộng hành thao túng nước Mỹ .....
07/02/201717:52:56
Khách
Người viết và kẻ dịch chứng tỏ không hiểu một tí gì về SÁCH LƯỢC CỦA TRUMP,
hoặc hiểu nhưng a dua với đám "truyền thông thổ tả" xuyên tạc và kích động quần chúng chống Trump. Ngay từ đầu khi ra tranh cử, Trump đã nói sẽ HÀNH ĐỘNG CHỈ VÌ QUYỀN LỢI NƯỚC MỸ và "MAKE AMERICAN GREAT AGAIN", thì bây giờ ông làm Y NHƯ VẬY : Tất cả là để BẢO VỆ NƯỚC MỸ. Chỉ nêu một điểm thôi, vì điều này đang là đề tài sôi động chính trường Mỹ : Muốn diết ISIS thì phải ngăn chặn mọi cơ hội tấn công của chúng. Cách xiết chặt an ninh nhằm thanh lọc các phần tử nguy cơ cho AN NINH NỘI ĐỊA là không thể thiếu. Do đó, sắc lệnh về "di trú, nhập cảnh" của Trump phải được coi LÀ HÀNH ĐỘNG YÊU NƯỚC. Ai chống lài là phản quốc !
07/02/201717:29:42
Khách
Tôi không là fan của Trump, nhưng tôi BÊNH VỰC LỜI NÓI CỦA ÔNG TRUMP và để làm sáng tỏ lời của ông Trump, tôi xin hỏi ông Nguyễn Hưng : "AI ĐÃ (RA LỊNH) GIẾT ANH EM TT. NGÔ ĐÌNH DIỆM, NHU NĂM 1963 VÀ GẦN ĐÂY NHỨT AI GIẾT SADAM HUSSEIN VÀ GADDAFI ?". Trả lời câu hỏi nầy, ông Hưng sẽ thấy Trump không phải hồ đồ, muốn nói gì thì nói !
07/02/201716:48:25
Khách
Bài viết của tác giả cho thấy tác giả chưa sống với chế độ Cộng Sản nên chưa biết sự thật về các ông lãnh đạo Cộng Sản.
Qua bài viết tác giả đã thể hiện lòng căm thù với tông tông Trum với những điều bịa đặt.
Độc giả bây giờ có rất nhiều nguồn thông tin để lọc và cũng không có gì khó để nhận ra những thông tin dổm và cũng đừng xem thuờng độc giả.
Có nhiều người cứ thấy bà con lên tiếng bất bình với những bài báo đăng tin không trung thực là họ lên án là fan của Trum
Trở lại ông Trum là tay trùm Cộng Sản thì tác giả bài viết đã bị mật vụ công an vả cho phù mỏ và bắt câm miệng làm gì mà được phép múa bút.
Thí dụ như Việt Nam đàn em của Trung Quốc có công dân nào lên tiếng mà không bị phù mỏ bầm mình mẩy vì dám chê chế độ ,họ bất kể đàn bà phú nữ ,đã có nhiều phụ nữ bị cơ quan an ninh đánh hội đồng mẻ răng gẫy tay là sự thuờng ,sau đó được vào nha`đá bóc lịch vài niên.
Quí vị truyền thông của Mỹ được quyền nói và phê bình từ tổng thống dân biểu ,ông tòa và đủ mọi thành phần mà nhà nước không dám sờ đến sợi lông chân của quí vị.
Còn ở Việt Nam Cộng Sản truyền thông cũng bị nhà nước khóa miệng chỉ cho nói những gì ông nhà nước cho nói mới được nói ,cũng có một vài ông bà nhẩy rào đi ra ngoài luồng kết quả cũng bị trù dập và mất việc.
Cũng buồn cho truyền thông của Mỹ sau ngày ông Trum thắng cử ,một số cơ quan báo chí truyền hình đã lộ ra những bản mặt bất lương chuyên tung tin giả để đánh lừa dư luận ,chính họ làm cho dân chúng mất niềm tin vào cơ quan ngôn luận mà từ xưa dân chúng rất tin tưởng họ.
Ông Trum là tổng thống thứ 45 của Hoa Kỳ ông đã tuyên chiến với giới báo chí và ông đã nặng lời với mấy anh nhà báo là đồ nói láo,các ông nhà báo từ xưa tới này cứ nghĩ các ông nắm trong tay cái đệ tứ quyền được mọi người kính nể không ngờ lại bị tông tông phang cho một cú để đời,phần nào các ông nhà báo cũng con bực tức vì những bài báo đánh phá ứng củ viên Trum và tung hô bà Hillary Clinton trở nên vô giá trị nên họ cho tông tông là kẻ thù của họ.
Dân chúng không lạ gì TTDC dồn mọi nỗ lục đánh phá bới lông tìm vết các bài bình loạn ,các thang điểm xấu đem so sánh với một ông tông tông về vưỜn sau 8 năm điều hành đất nước mang lại nhiều nợ nần ,chia rẽ kỳ thị và chẳng để lại dấu ấn gì cho dân chúng Mỹ.
Họ điên cuồng đánh phá tông tông thứ 45 của Hoa Kỳ với nhiều bài nhận định ác ý :Mao Trạch Đông của Mỹ cũng là một trong những bài rẻ tiền vô giá trị với những chứng cớ bịa đặt mà tác giả chƯng dẫn.
07/02/201705:55:01
Khách
Cuối bài tác giả viết: “ Rõ ràng, Hoa Kỳ không phải là Trung Quốc”
TOÀN BÀI CHỈ CÓ MỘT CÂU ĐÚNG.

*** LỜI NHẮN TÁC GIẢ BẢN CHÍNH và ông NGƯỜI DỊCH: TRƯỚC KHI NÓI BỪA, HAY DỊCH NHỮNG BÀI VIẾT LÁO, ĐẦU ĐỘC ĐỘC GIẢ cần:
1. ĐỌC LẠI NGUYÊN VĂN SẮC LỆNH CỦA TT. ÔNG ĐÃ ĐỌC CHƯA?
2. NÊN ĐỌC LẠI BẢN VĂN CỦA DEPART MENT OF HOME LAND SECURITY.
SO SÁNH TT DÂN CỬ Ở XỨ TỰ DO DC NHƯ HOA KỲ VỚI MỘT CHỦ TỊCH ĐẢNG CS, CHỬ TỊC NƯỚC CÓ CHẾ ĐỘ ĐỘC TÀI CS và chính sách đường lối của hai bên QỦA LÀ MỘT SỰ NGU XUẨN, DỐT NÁT CĂN BẢN, CHO NÊN BÀI VIẾT KHÔNG CÓ CHÚT GIÁ TRỊ XÂY DỰNG MÀ LÀ TUYÊN TRUYỀN ĐẦU ĐỘC ĐỘC GIẢ NÊN CẢNH GIÁC.
*** Kẻ DỐT hoặc có học mà bị đầu độc chỉ biết nghe mà không biết nghĩ, kẻ trí biết nghĩ mà không biết nghe. Quan hệ thế giới đã thay đổi. Obama cố nối quan hệ với Putin nhưng làm không nổi. Tại sao Trump không thể làm? Bàn cờ thế giới thay đổi không lẽ cứ đòi chơi ván cũ! Có ba kẻ thù không lẽ NGU GÌ đói đánh hết? Có nhiều món trên bàn không lẽ NGU GÌ đòi ăn hết? Có dốt không?
*** Truyền thông giúp người hiểu biết sự thật: TỐT CHỨ. Nhửng khi nó trở thành kẻ LÁO, BỊP, BÓP MÉO VO TRÒN CÓ MỤC ĐÍCH thì có nên nghe không? NGU GÌ MÀ NGHE. Thà không có tin tức còn hơn. Ông Trump từng vào ra truyển hình, lạ gì LOẠI TRUYỀN THÔNG BẨN THIỂU, BẤT LƯƠNG NÀY! Không tránh nó thì chỉ có biến xã hội thành đống rác thời đại. Chọn tweet để thông tin trực tiếp đến dân là điều rất khôn ngoan nhăàm by pass truyền thông, tin tức ông đưa ra chính xác, nguyên bản. Bỡi vậy bọn truyền thông bất lương (theo ông là dishonest) ghét cay ghét đắng , nhưng dân thì thích vô cùng!
07/02/201705:42:44
Khách
1. Thứ nhất so sánh TT DÂN CỬ TRONG CHẾ ĐỘ DÂN CHỦ BẬC NHẤT THẾ GIỚI với MỘT CHỦ TICH CỦA CHẾ ĐỘ ĐỘC TÀI và cái gọi là ĐẠI NHẢY VỌT là SỰ DỐT NÁT VÀ NGU XUẨN CĂN BẢN CHƯA TỪNG THẤY. LÀ MỘT SỰ THÙ GHÉT CHỐNG ĐỐI, ĐẦU ĐỘC mang ĐẢNG TÍNH CHỨ KHÔNG PHẢI BÌNH LUẬN.
2. Tác giả : “Trump đã kêu gọi một dự án mang tính ý thức hệ, ….. sẽ do người tiêu dùng Mỹ gánh chịu.”
CÁI GÌ MANG TÍNH Ý THỨC HỆ? BỨC TƯỜNG MÀ MANG TÍNH Ý THỨC HỆ? DỐT HẾT CHỖ NÓI. CÁI DỐT. Thứ hai, LÀ KHÔNG TÍNH TỚI CÁI LỢI LÂU DÀI KHÔNG KỂ HẾT VỀ AN NINH, KINH TẾ, ỔN ĐỊNH XÃ HỘI VÀ CẢ NHÂN ĐẠO SAU KHI CÓ BỨC TƯỜNG. Thứ ba, ÔNG TRUMP KHÔNG DỐT ĐÉN NỔI KHÔNG BIẾT 20% THUẾ SẼ ẢNH HƯỞNG THẾ NÀO, MÀ CHÍNH NGƯỜI VIẾT DỐT HAY MỊ DÂN MÀ THÔI
3. Tác giả: …”sắc lệnh ngày 27 tháng 1 năm 2017, ngăn cấm dân nhập cư người Hồi giáo...” RÕ RÀNG LÀ DỐT, KHÔNG ĐỌC ĐƯỢC SÁC LỆNH hoặc đọc được mà BẤT LƯƠNG. TRONG NGUYÊN VĂN SÁC LỆNH KHÔNG CÓ MỘT CÂU, MỘT CHỮ NÀO CẤM HỒI GIÁO CẢ. KHHÔNG CÓ MỘT
4. Tác giả: “Trong Đại nhảy vọt, có lần Mao nhận xét: “Khi không có đủ để ăn, người ta sẽ chết đói. Tốt hơn là để một nửa số người chết, để nửa kia có thể ăn no bụng”
CHUA CÂU CỦA MTĐ VÀO ĐÂY CHỨNG MINH ĐIỀU GÌ?
Tác giả: “Ngày 30 tháng 1, Trump thực hiện cú thanh trừng đầu tiên của chính quyền ông: sa thải quyền Bộ trưởng Tư pháp Sally Yates, … pháp từ chối không bảo vệ nó.”
Một cái dốt nữa, ÔNG TRUMP CHỨNG TỎ KHẢ NĂNG LÃNH ĐẠO, Ở ĐÂY KHÔNG THỂ LÀ NƠI DU DI TÌNH CẢM.
5. Tác giả: “… rằng biến đổi khí hậu là có thật, trấn nước là tra tấn – chẳng có ý nghĩa gì. Một khi đã nhậm chức, có khả năng họ sẽ giống như Pence và Mattis, sẵn sàng đứng đằng sau quan điểm cực đoan của Trump và thi hành mệnh lệnh của ông ta.”
Tác giả không nghe TT nói trong khi bổ nhiệm : NHỮNG NGƯỜI ĐƯỢC BỔ NHIỆM CỨ TỰ DO NÓI NHỮNG GÌ MÀ HỌ NGHĨ. Và NỘI CÁC KHÔNG PHẢI LÀ LÀM VIỆC DƯỚI QUYỀN TỐNG THỐNG SAO? LẠI LÀ MỘT CÁI DỐT NỮA.
6. Tác giả nói láo: “Ngay cả những đảng viên đảng Cộng Hòa, … như Phó Tổng thống Mike Pence, Chủ tịch Hạ viện Paul Ryan, Bộ trưởng Quốc phòng vừa được bổ nhiệm, James Mattis, trong số đó – … đánh mất cảm tình của Trump.”
LÁO! PHÓ TỔNG THỐNG PENCE VỪA TRẢ LỜI TRÊN FOX NEWS HẾT MÍNH ỦNG HỘ SẮC LỆNH.- SẮC LÊNH KHÔNG HỀ CẤM HỐI GIÁO. Tác giả nên đọc lại sắc lệnh. Chớ có nói bừa, khinh thường độc giả!
7. Tác giả viết: “Tấn công báo chí”. TT TRUMP KHÔNG GIỐNG NHƯ CÁC TT KHÁC, ĐẦU HÀNG LOẠI TRUYỀN THÔNG BỢM BÃI, LÁO KHOÉT, BẤT LƯƠNG NHIỀU LẦN BÓP MÉO TIN TỨC, CHO TIN GIẢ. Tác giả cũng là một. CHÍNH VÌ VẬY MÀ TT TRỰC TIẾP TWE ET ĐẾN THẲNG ĐẾN NGƯỜI DÂN. TRUYỀN THÔNG CÀNG TỨC ĐIÊN CÀNG LÁO!
8. Tác giả viết: “Họ khẳng định rằng đám đông trong lễ nhậm chức của họ lớn hơn của Tổng thống Barak Obama trong khi các hình ảnh và dữ liệu cho thấy rõ ràng là khác”
TÁC GIẢ KHÔNG BIẾT KỸTHUẬT THÔNG TIN THỜI 2009 VÀ 2017 (8 năm sau) KHÁC NHAU NHƯ THẾ NÀO. người ta không cần đi dự vẫn xemđược ở mọi nơi, ngay cả đang ngồi trên toilet. Và Tác giả KHÔNG BIẾT QUÂN PHÁ HOẠI cánh tả CHẬN ĐƯỜNG ĐẬP ĐỐT PHÁ, tác giả không biết hình chụp đã được chọn lựa góc độ và làm lại đẻ so sánh, bôi bác
9. Tác giả viết: “… không bằng chứng, rằng hàng triệu người đã bỏ phiếu bất hợp pháp trong cuộc bầu cử Tổng thống năm 2016.” TÁC GIẢ CÓ BẰNG CHỨNG CHỨNG MINH KHÔNG CÓ PHIẾU BẤT HỢP PHÁP KHÔNG?
10. Tác giả viết: “ Rõ ràng, Hoa Kỳ không phải là Trung Quốc” TOÀN BÀI CHỈ CÓ MỘT CÂU ĐÚNG.

*** LỜI NHẮN TÁC GIẢ BẢN CHÍNH và ông NGƯỜI DỊCH: TRƯỚC KHI NÓI BỪA, HAY DỊCH NHỮNG BÀI VIẾT LÁO, ĐẦU ĐỘC ĐỘC GIẢ cần:
1. ĐỌC LẠI NGUYÊN VĂN SẮC LỆNH CỦA TT. ÔNG ĐÃ ĐỌC CHƯA?
2. NÊN ĐỌC LẠI BẢN VĂN CỦA DEPART MENT OF HOME LAND SECURITY.
SO SÁNH TT DÂN CỬ Ở XỨ TỰ DO DC NHƯ HOA KỲ VỚI MỘT CHỦ TỊCH ĐẢNG CS, CHỬ TỊC NƯỚC CÓ CHẾ ĐỘ ĐỘC TÀI CS và chính sách đường lối của hai bên QỦA LÀ MỘT SỰ NGU XUẨN, DỐT NÁT CĂN BẢN, CHO NÊN BÀI VIẾT KHÔNG CÓ CHÚT GIÁ TRỊ XÂY DỰNG MÀ LÀ TUYÊN TRUYỀN ĐẦU ĐỘC ĐỘC GIẢ NÊN CẢNH GIÁC.
07/02/201703:22:02
Khách
@Nguyễn Hùng: Mỹ can thiệp và giết người cũng nhiều tại nhiều quốc gia, chẳng phải Mỹ giàn xếp để đảo chánh TT Ngô Đình Diệm, kết quả là giết luôn TT Diệm và Cố Vấn Ngô Đình Như rất thương tâm hay sao?
06/02/201718:06:48
Khách
Bài viết với những giọng điệu quen thuộc, một fan xách động chống Trump !
Không là gì, với Trump và với mọi người vote cho Trump :
- An ninh và thịnh vượng là chính !
Trump làm, cứ làm !
Cho dù đã co thẩm phán bác, điều này Trump đã chửi cho rồi, tôi không muốn nhắc, nhưng cứ thường đã thấm thía nên không dám một lời biện hộ !
Tuy thẩm phán James có phản bác lệnh Trump, nhưng tôi thách thiên hạ dám bạo gan xông xáo vào Mỹ đặc biệt mấy nước bị Trump chỉ mặt !
Coi chừng sẽ nằm dài tới khốn đốn ở phi trường vì an ninh trong ngoài soi xét, liệu có dám không ?
Khi sư tử đã định vồ thì liệu cái gì có thể che chắn giữa đồng hoang !
06/02/201717:03:14
Khách
Nói bậy nói bạ thì phải chịu hậu quả và trách nhiệm !
Cũng như việc thẩm phán James Robart ngăn cản lệnh của TT thì rủi có chuyện gì như mai mốt đây khám phá được một vài tên khủng bố hay lên kế hoạch khủng bố thì Robart phải chịu trách nhiệm !
Rõ ràng trong sắc lệnh TT không hề có một từ cấm Hồi mà lại gán cho TT cam đạo hồi là xuyên tạc ! Ông nói cấm nước này nước khác trong 7 nước được nêu, chứ không đả động đến đạo Hồi, thế mà phe chống trong ấy có báo chí đẵ tự ý thêm thắt rồi bẻ quẹo sang hướng này ! Báo chí điếm rõ ràng !
Từ chuyện chính trị nhảy sang tôn giáo !!!! Điếm !
Không lẽ không có luật nào để làm câm họng kẻ xuyên tạc ?
06/02/201716:19:32
Khách
Trump yêu Putin quá hóa cuồng buộc tội nước Mỹ cũng giết người giống Nga !

Trên đài truyền hình Fox ngày 5 tháng 2, Trump phát biểu muốn Putin giúp trong cuộc chiến chống nhóm Hồi giáo cực đoan ISIS. Khi người phỏng vấn Bill O'Reilly gợi ý rằng Putin là kẻ sát nhân vì đã ra lệnh giết những ký giả và những kẻ chống đối thì Trump quạt lại rằng " Bộ ông tưởng là nước Mỹ của chúng ta vô tội hả ?". Well, you think our country's so innocent?” Trump replied.
Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Nhật báo The Canberra Times hôm Thứ Hai 1-10-2007 đã có bài tường thuật về buổi lễ cầu nguyện cho nhân dân Miến Điện
Các đối tác quảng cáo thuộc truyền thông sắc tộc của Flex Your Power đang gởi đi các thông điệp báo động tình trạng hâm nóng địa cầu
...để cho ngần ấy nước xâu xé khai thác tài nguyên nên mới bị khủng hoảng. Ép mãi sức dân thì sẽ gây sức bật...
Xe chạy loanh quanh mấy vòng mà vẫn chưa có chỗ đậu. Tứ phía đông nghẹt. Tờ chương trình trong tay
Cuộc khủng hoảng nguyên tử giữa Bắc hàn và Hoa Kỳ bắt đầu từ cuộc sụp đổ của Liên bang Xô viết đầu thập niên 90’s của thế kỷ 20
Mới đây, có người quen hỏi tôi nguyên nhân nào đưa đến sự thống nhất nước Đức" Đây cũng đề tài một bài báo mà tôi đã  viết và đăng trên Việt Báo
Cuộc khủng hoảng nguyên tử giữa Bắc hàn và Hoa Kỳ bắt đầu từ cuộc sụp đổ của Liên bang Xô viết đầu thập niên 90’s của thế kỷ 20
Chúng tôi rất hân hạnh được gặp gỡ để hầu chuyện với quý vị hôm nay tại nơi đây, vì mỗi người chúng ta đang đi tìm hiểu về giá trị và ý nghĩa đích thực của sự sống.
Sau hơn 30 năm, người Việt tại Mỹ đã đạt được những thành công rực rỡ. Ngành nghề nào cũng có bóng dáng người Việt đứng đầu.
Cách đây đúng 40 năm, kinh tế gia (và chính trị gia thiên tả) người Thụy Điển là Gunnar Myrdal đã tìm hiểu về sự nghèo khốn tại Á châu
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.