Hôm nay,  

Không có Pavillon cho "Bác Hồ"

31/12/201610:49:00(Xem: 5076)

Lá Thư từ  Đức Quốc

 

 

Không có Pavillon cho "Bác Hồ"
Moritzburg khuỵu xuống trước trận chiến đấu chống lại một nơi tưởng nhớ cho trẻ em Việt Nam đã cư trú cách đây 60 năm !

 

(Kein Pavillon für »Onkel Ho«. Moritzburg knickt im Streit um einen Erinnerungsort für den Aufenthalt vietnamesischer Kinder vor 60 Jahren ein)


• Lê-Ngọc Châu phóng dịch

* Von Hendrik Lasch, Moritzburg, Neues Deutschland, 31. Dec 2016

 

Lời phi lộ: Cách đây hơn hai tuần, tôi có viết tóm lược vài điểm chính của buổi hội thảo quan trọng về cuộc gặp gỡ hôm 09.12.2016 giữa lãnh đạo Diakonenhaus Moritzburg và phái đoàn người Việt tỵ nạn gồm 8 người, trong đó có tôi do Bs Mỹ Lâm, chủ tịch của Liên Hội NVTN tại CHLB Đức e.V. làm trưởng phái đoàn hướng dẫn, với mục đích trực tiếp trình bày rõ lập trường của NVTN chúng ta với cấp lãnh đạo trách nhiệm của Hội Thánh Tin Lành Moritzburg về dự án muốn trùng tu địa danh mà Hồ chí Minh đã có lần ghé thăm vào năm 1957. Kết quả thuận lợi liên quan đến sự chống đối của NVTN. Tưởng rằng mọi sự tạm lắng đọng nhân cuối năm nhưng hôm nay, ngày chót của 2016 tôi tình cờ biết được bài viết của ký giả Hendrik Lasch, Moritzburg/Neues Deutschland nên tôi chuyển ngữ nhanh để giới thiệu đến đồng hương xa gần tin vui cuối năm 2016 trước khi năm cũ vẫy tay từ giã vá chúng ta chào đón năm mới "Con Gà" đến. Là một bài phóng dịch, hành văn cho dễ đọc nên thiếu sót khó tránh khỏi, mong quý độc giả hoan hỷ cho mọi sự. Trân trọng cám ơn (LNC).

 

* * *

 
Một chuyến viếng thăm trẻ em Việt Nam của Hồ Chí Minh cách đây 60 năm gây ra những cuộc tranh cãi ở Moritzburg/Sachsen. Các kế hoạch mở rộng nơi tưởng niệm  đã bị "chết đuối" do phe đối lập chính trị !. Chuyến thăm kéo dài chỉ có một buổi chiều. Ngày 29 tháng 7 năm 1957 Hồ Chí Minh cha đẻ và là chủ tịch của Cộng hòa Dân chủ Việt Nam đã ghé thăm trẻ em và thanh thiếu niên cư ngụ tại ký túc xá 'Kaethe Kollwitz ' ở Moritzburg thuộc tiểu bang Sachsen. Họ nằm trong số một nhóm 350 trẻ em từ chín đến 15 tuổi, những trẻ em hai năm trước đó đã được gửi sang Đông Đức (DDR cũ) để có thể ăn học một cách an toàn và bình yên.
blank

Hình ảnh của buổi trình diễn buổi chiều mùa hè  cho thấy "Bác Hồ", được gọi là chủ tịch  cùng ngồi với chính trị gia SED Otto Buchwitz trong một vòng tròn của con đang cười. Nơi tạm trú xa nhà của họ đã kết thúc hai năm sau đó. Nhưng nhiều người trong số các "Moritzburger", như chính họ tự gọi, vẫn tiếp tục liên lạc cho đến ngày nay. Năm 2005, kỷ niệm 50 năm của việc gửi sang  DDR, nhiều người trong số họ gặp nhau một lần nữa tại Moritzburg qua sáng kiến ​​của một hiệp hội.
 

Một thời gian ngắn trước khi sắp tới năm 2017 kỷ niệm 60 năm chuyến thăm của Hồ Chí Minh ở nơi đó, lần nữa người ta nhớ đến chủ đề. Các tập phim Việt trong lịch sử Moritzburg là một "chương căng thẳng của sự hiểu biết lẫn nhau giữa các dân tộc (ein spannendes Kapitel der Voelkerverstaendigung)", Joerg Haenisch, thị trưởng của thành phố không xa Dresden đã viết vào mùa thu năm 2015 trong bản tin của thị xã. Tuy nhiên, phần lớn nó đã bị rơi vào quên lãng đối với công chúng Đức: Một nơi tưởng niệm trên khu đất cũ (Gelaende) của các nhà trẻ và nhà evangelisch-lutherischen Diakonenhaus ngày nay cung cấp một cái nhìn khá ảm đạm; một tấm bảng bằng đồng, kỷ niệm chuyến thăm Hồ Chí Minh với các trẻ em, đã được người ta gỡ bỏ.

Điều đó sẽ thay đổi - chủ yếu theo sự xúi giục của hai doanh nhân từ Việt Nam đang sống tại Cộng hòa Liên bang Đức, những người muốn mướn khu vực. Họ ký kết với chủ sở hữu một hợp đồng thuê; khu đất 1.000 mét vuông sẽ được chỉnh đốn lại, tu bổ lại những cột đá granite, cải tạo lối đi. Tuy nhiên những người khởi xướng còn ấp ủ kế hoạch xa hơn nữa. Trong một gian hàng (Pavillon) nhỏ - cũng được nói đến là một túp lều tre - được dùng để trưng bày tài liệu từ thời gian của những năm 50 . Kế hoạch hoạt động thậm chí còn giải thích với Đại sứ Việt Nam vào ngày 18 tháng 5 năm 2016, hiện diện ở Moritzburg. Mời đại sứ csVN là thượng nghị sĩ (TNS) Andreas Laemmel CDU từ Dresden, người mà trước đó đã đi theo một phái đoàn đến Việt Nam và cũng đã gặp ở đó những cựu "Moritzburger". Điều này giữ mối quan hệ với Đức, ông Laemmel đã ca ngợi và sau đó cho biết trong một thông cáo báo chí là "vui mừng rằng đại sứ đã chấp nhận lời mời của tôi".

Chính trị gia kinh tế Laemmel cũng như thị trưởng Moritzburg dường như đã mơ ước được các đoàn khách du lịch Việt Nam sẽ làm cuộc hành hương đến nơi này. Do đó, ông Haenisch đã kê khai trong bản tin của thị xã vào tháng 6 năm 2016, rằng ông có thể. "hỗ trợ cho dự án". Ngoài ra một số tài liệu cho các cuộc quy hoạch triển lãm đã được chuyển giao.
 

Nhưng đã có những gì mà cả hai có lẽ không mong đợi/tính đến: Các kế hoạch đã gặp sự kháng cự mạnh mẽ - đặc biệt là từ các đồng nghiệp của Laemmel. Chi nhánh địa phương của CDU lưu ý, Hồ Chí Minh đã giam giữ  200 000 đối thủ chính trị trong các trại tù, và yêu cầu: "Không có tính cách sùng bái cá nhân cho một nhà độc tài cộng sản! (nguyên văn tiếng Đức: Kein Personenkult für einen kommunistischen Diktator!)". Sự diễn đạt hầu như không khác biệt so với ý nghĩ của nghị sĩ nghị viện Sachsen (Landtagsabgeordnete) Kirsten (AfD) đã yêu cầu rằng: " không tưởng niệm cho một nhà độc tài cộng sản! (nguyên văn tiếng Đức: »Kein Erinnerungsort für einen kommunistischen Diktator!)".

Lãnh đạo hùng biện nhất của cuộc chống đối là một đồng nghiệp của Laemmel: TNS Vera Lengsfeld (CDU). Bà cảnh báo, trong nơi tưởng niệm "một hình ảnh hoàn toàn không phê phán của một kẻ giết người hàng loạt được " demokratisch geadelt (tạm dịch là phong vào tầng lớp dân chủ)", và nói về một "chương trình tuyên truyền của nhà nước Việt Nam." Để ngăn chặn điều này, không thể ít hơn so với sự "thử nghiệm cho nền dân chủ của chúng ta".
 

Tuy nhiên, họ không chỉ gặp sự chống đối từ "cánh hữu của các chính trị gia Đức" trong hoạt động, mà còn gặp phải sự chống đối của cộng đồng người Việt tại Cộng hòa Liên bang Đức- đặc biệt từ nhóm tên tuổi của những người tị nạn cộng sản, từ chối một mối quan hệ rõ ràng với hồ chí minh. Từ những nhóm tỵ nạn này, một bản kiến ​​nghị đã được đưa ra, trong đó đã ghi nhận rằng sự ngăn chận làm nơi tưởng niệm của bà Vera Lengsfeld thậm chí còn được coi là một "phép thử cho nền dân chủ của chúng tôi".

Những đứa trẻ được gửi sang DDR là các mầm trẻ  của "cán bộ", không phải đã được đưa đến đây vì chiến tranh (như báo Saesische Zeitung viết): Điều này bắt đầu ở Bắc Việt Nam kể từ năm 1964. Thỉnh nguyện thư kêu gọi các nhà lãnh đạo nên chôn vùi các kế hoạch, và (mặc dù trục trặn vì lý do kỹ thuật khi vào ký online) đã nhận được 1.865 chữ ký ủng hộ.
  

Ít nhất là từ quan điểm của bà Lengsfeld dường như các "phép thử" được thông qua; Cuối cùng những cơn gió ngược đáng kể cho thấy rõ hiệu quả trong một thị xã nhỏ. Mặc dù Thị trưởng Haenisch cảnh báo trong tháng Bảy 2016 rằng là " với chúng tôi không để phân chia lịch sử của cuộc chiến tranh Việt Nam và hậu quả của nó trong điều thiện, điều ác. Tuy nhiên, " Theo yêu cầu của "nd ( báo Neues Deutschland), " ông đã chỉ vào thời điểm đó, là đã có một kế hoạch sau khi chủ đề được giới thiệu vào mùa hè trong Hội đồng thành phố, cũng sẽ có tiếng nói "chỉ trích quan trọng". Trong khi đó, ủy ban kỹ thuật của Hội đồng thành phố có quan hệ với kế hoạch của doanh nhân Việt cho "nhà hóng mát (thủy tạ=Pavillon)" và hàng rào cho khu đất, theo "báo Saechsische Zeitung".  Nhưng chính thức người ta không muốn phải đối mặt với "chủ đề" nữa. Hai câu hỏi tiếp theo của "nd" về trạng thái hiện tại của vấn đề (tức dự án) thì thị trưởng không trả lời.
 
Trong văn phòng của nghị sĩ Laemmel thì nói là quyết định của địa phương, "không hỗ trợ bất kỳ sáng kiến ​​nào nữa." Như vậy vấn đề "hiện đã đã được hoàn thành". Ngay chính bản thân trị gia CDU không còn muốn đề cập đến  vấn đề này nữa. Ông ta chỉ có thể để cho thấy rằng các sáng kiến về nơi tưởng niệm "không đáng kể trao trở lại " cho ông. Và nhiều báo cáo khác đề nghị , ít nhất các kế hoạch cho một "nhà hóng mát (Pavillon) nhỏ", bao gồm cả triển lãm do đó mất hiệu lực. Jens Knechtel, giám đốc quản lý của Diakonenhaus Moritzburg, công bố theo yêu cầu, sẽ "không có một nơi trong thị xã (Gemeinde), nơi đó tượng đài Hochi-Minh mới được xây dựng"; Ngoài ra cũng không có biện pháp xây dựng xa hơn "đã được phê duyệt, vượt ra ngoài hình thái thuộc về nông nghiệp hiện tại". Người ta từ chối "dự định sùng bái cá nhân " .

  

Mặt khác, trưởng quản trị viên lưu ý, một "nơi tưởng niệm" cho những học sinh đã sống trong trường nội trú cũ, chắc chắn là "quyền cá nhân" của mình. Nhưng câu hỏi liệu và hình thức nào từ sáng kiến ​​của "người Việt" cho khu công viên nhỏ, hiện nay còn đang " hoàn toàn mở ".
 

Thay lời kết:

Quý vị ở xa hay ngoài nước Đức đôi khi không nắm rõ sự việc vì các dèm pha vô ý thức, thiếu cơ sở từ những kẻ giấu mặt, sử dụng nick name ma nên tui mạn phép giới thiệu ngắn. Nhóm chúng tôi là những người Việt tỵ nạn trong đó có một số nhân sĩ, bác sĩ, cử nhân, tiến sĩ và kỹ sư với sự hỗ trợ của ký giả cũng như chính trị gia tên tuổi Đức đã âm thầm nhưng cương quyết chống lại những việc làm không đúng của chính giới vùng Moritzburg, đồng thời lên án họ đã có cái nhìn hoàn toàn sai lầm về lịch sử Việt Nam. Mặc dù tiếng Đức không như người bản xứ nhưng chúng tôi cố gắng như có thể không đao to búa lớn, - cương có, nhu có và ngoại giao cũng có với ngôn từ ôn hòa qua những văn thư hàm chứa, phản ảnh " sự thật về lịch sử VN " nên cuối cùng các chính trị gia Đức chủ xướng "dự án Moritzburg" phải đầu hàng, theo thiển ý của tôi.

Ngay với tiêu đề mà tôi tạm dịch là " Moritzburg khuỵu xuống trước trận chiến đấu chống lại một nơi tưởng nhớ ..." do ký giả Hendrik Lasch đặt cũng đủ nói lên kết quả khả quan nhờ sự đấu tranh mạnh mẽ, kiên trì của nhóm chúng tôi được gọi khi trao đổi emails với nhau là "Liebe Mitstreiterinnen / Mitstreiter (tạm dịch là những người bạn chiến đấu/ những chiến hữu đáng (hay dễ) mến". Nhóm chúng tôi (đa số tốt nghiệp Đại học Đức) quan niệm rất đơn giản là vì nhờ sống ở xứ Tự Do như Đức khi Tự Do Ngôn Luận là một đặc quyền, khi tự do phát biểu ý kiến được tôn trọng mà không phải lo sợ bi công an bắt bớ giam cầm như ở VN bây giờ hay DDR ngày xưa thi không có gì làm cho chúng tôi sợ hãi để phải im lặng đối với chính giới Đức nói riêng. Nếu tất cả chúng ta bởi một lý do nào đó im lặng hoặc làm ngơ thì chắc chắn dự án Moritzburg sẽ được thông qua một cách dễ dàng. Trong suốt hơn sáu tháng kiên trì đấu tranh với chính giới Đức bằng ngôn ngữ của họ (dù không giỏi bằng họ) nhưng có thể nói cuối cùng NVTN chúng ta đã "giành chiến thắng", dựa theo bài viết cuối năm 2016 của ký giả Hendrik Lasch đăng trên báo Neues Deutschland.
 
Xin mượn , trích dẫn câu nói của chính trị gia Đức khác để kết thúc bài viết:


Tại buổi lễ kỷ niệm 25 năm Đức thống nhất ở Hannover, Thống đốc Niedersachsen và là Chủ Tịch Thượng Viện (Bundesrat) Stephan Weil (SPD) nhớ lại cuộc cách mạng ôn hòa diễn ra tại DDR (tức cộng sản Đông Đức) trước đây. Ông nói khi đề cập đến các cuộc biểu tình hàng loạt chống lại nhà cầm quyền cộng sản DDR trước khi bức tường bị sụp đổ ngày 09 tháng 11 năm 1989: Những người dân ở Đông Đức đã có "đầy quyết tâm và đồng thời triệt để ôn hòa ", đầu tiên đòi hỏi thi hành Tự Do và rồi sau đó đã đạt được chiến thắng!.

Điều mà " Mitstreiterinnen / Mitstreiter" chúng tôi đã sử dụng và khai thác tối đa trong cuộc đấu trí, đấu tranh chính trị với chính giới Moritzburg/Sachsen, nói chung!.

Nữ Thủ tướng Đức, Ts Merkel cũng đã nói vào ngày 03.10.2014 trong buổi Lễ Kỷ Niệm 25 Năm Đức Thống Nhất tại Hannover để chúng ta cùng suy ngẫm:

"Nếu không có s can đm ca người dân, bc tường s không sụp!".

"Không có sự can đảm của các công dân, không đưa đến Sự Thống Nhất !. Chúng ta đừng bao giờ quên điều này !".

 

Xin phép Ts Merkel cho tôi (LNC) được sửa câu nói trên dựa theo sự kiện Moritzburg:

 

" Nếu người Việt tỵ nạn chúng ta không (dám) lên tiếng, dự án Moritzburg sẽ được hình thành (chưa nói đến thất bại ê chề đối với NVTNcs tại CHLB Đức)

 

"Nếu không có sự chống đối mạnh của NVTN thì chính giới thị xã Moritzburg/Dresden Đức sẽ không khuỵu !". Ngươi Việt tỵ nạn chúng ta đừng bao giờ quên điều này !.

 

Mong lắm thay !.

 

         

  • ©       Lê-Ngọc Châu (Nam Đức, Chiều cuối năm 2016, 31. December)

                    Nguồn: Hendrik Lasch, Moritzburg 31.12.2016 / Politik

https://www.neues-deutschland.de/artikel/1037011.kein-pavillon-fuer-onkel-ho.html

http://www.pressreader.com/germany/neues-deutschland/20161231/282020441962549

 

 



Ý kiến bạn đọc
01/01/201707:35:26
Khách
Quả nhiên cái chiêu " con rơi đùm đuề mỗi đứa một nước " đã từng được áp dụng lên tên " tôi tớ tay sai" Hồ Chí Minh để dễ bề sai khiến , điều khiển gần xa chính xác .
Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Từ thế kỷ thứ ba trước Tây lịch, Triết gia Mạnh Tử (372-289 BC) của Trung Hoa đã nói rằng, “Dân là quý, thứ đến đất nước, rồi tới vua.” Điều đáng nói là Mạnh Tử là người đi theo học thuyết của Nho Gia vốn chủ trương vua là con ông Trời (Thiên tử) được sai xuống nhân gian để trị quốc an dân, vậy mà cũng không thể phủ nhận vai trò quan trọng, nếu không muốn nói là tối quan trọng của người dân. Thời hiện đại, công pháp quốc tế đã nêu ba yếu tố chính hình thành một quốc gia: người dân, lãnh thổ và chính quyền. Trong đó, thật ra người dân chính là yếu tố then chốt quyết định. Lãnh thổ nếu không có dân ở, không có người quản trị thì không phải là đất nước của một dân tộc. Chính quyền từ người dân mà ra, bởi vì trước khi một người ra nắm quyền cai trị đất nước thì người đó phải là một người dân của đất nước ấy. Hơn nữa, sự thịnh suy của một quốc gia nằm trong tay người dân.
“Phản động lực” mà người Đài Loan thể hiện trong cuộc bầu cử tổng thống vừa rồi khiến tôi, sau những suy nghĩ miên man về chuyện nước non, lại quay về với bài học yêu nước của thời tiểu học với câu hỏi khó, khiến nhiều học trò gác bút: “Em hãy tìm từ phản nghĩa với ‘tôn đại’.” Trung Quốc càng hung hăng đe dọa bao nhiêu, Đài Loan càng quật cường ngạo nghễ bấy nhiêu. Mà nếu Bắc Kinh ngu ngơ hay vờ vịt không biết gì đến định luật này thì, thầy nào tớ đó, Hà Nội cũng mù tịt hay giả bộ tương tự. Họặc mù tịt như thể đã hoàn toàn miễn dịch trước luật này; hoặc đóng kịch như thể không hề sống trong không gian ba chiều bình thường mà là một môi trường nào đó thiêu thiếu, cơ hồ chỉ… hai chiều rưỡi.
Tôi sinh trưởng ở Đà Lạt (Thành Phố Ngàn Hoa) nên sự hiểu biết về hoa lá cũng không đến nỗi tồi. Thế mà mãi tới bữa rồi, nhờ xem trang Trăm Hoa, mới được biết thêm về một loài hoa nữa – hoa ban: “Mùa hoa nở là lúc các cặp đôi nô nức đến thăm Tây Bắc. Hoa ban trắng tượng trưng cho tình yêu chung thủy và sự chân thành, dù tình yêu có gặp nhiều trắc trở, khó khăn thì cũng tự tin vượt qua và sẵn sàng đi đến bến bờ hạnh phúc. Các cặp đôi yêu nhau thường thề nguyện dưới gốc cây hoa ban như một minh chứng cho tình yêu thủy chung, bền chặt.”
Nhìn vào sự xuất hiện, sinh trưởng và tồn tại của chế độ cộng sản ở Việt Nam, chúng ta không thể phủ nhận đã có sự tương đồng với những thông tin tóm lược vừa nói về bệnh ung thư của con người...
Tôi tình cờ nhìn thấy hình Nguyễn Thúy Hạnh đang lơn tơn đẩy một cái xe cút kít đầy ắp bưởi (trên trang RFA) trong một cuộc phỏng vấn do Tuấn Khanh thực hiện, vào hôm 19 tháng Giêng năm 2021. Bên dưới tấm ảnh này không có lời ghi chú nào về thời điểm bấm máy nên tôi đoán có lẽ đây là lúc mà cô em đang hớn hở đến thăm vườn bưởi của họ Trịnh (ở Hòa Bình) vào “thuở trời đất (chưa) nổi cơn gió bụi”!
Tổng Bí thư đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng đang phải đối mặt với cuộc tranh chấp nội bộ trong kế hoạch tìm người kế nhiệm lãnh đạo khóa đảng XIV, nhiệm kỳ 2026-31. Những tranh chấp này được giữ kín để tránh hoang mang nội bộ. Chúng bộc phát ngay tại các Đại hội đảng địa phương và các ban đảng từ tháng 10 năm 2023...
Cuộc bầu cử tổng thống lần thứ 8 tại Đài Loan đã được tổ chức vào ngày 13/1 với kết quả là ông Lại Thành Đức Phó chủ tịch Đảng Dân tiến (Democratic Progressive Party, DPP) thắng cử...
Chúng ta đang làm nhân chứng cho một cuộc bầu cử kỳ quặc và đa sự chưa từng xảy ra trong lịch sử đầu phiếu ở Hoa Kỳ. Có thể nói, không chỉ lịch sử, mà rộng lớn hơn, chính là "sự cố" văn hóa chưa từng thấy. Bước vào năm 2024, sự tranh đua giữa hai đảng Cộng Hòa và Dân Chủ càng gay go, khốc liệt với âm mưu, độc kế, thủ đoạn, ám toán, bôi nhọ, mánh mung, để xem ai sẽ là chủ nhân của ngôi Nhà Trắng trong bốn năm tới. Tất cả những ý nghĩ, hành vi đó đều gôm vào chính sách, chiến lược và chiến thuật vận động bầu cử. Bạn đọc sẽ có dịp theo dõi các thầy bàn người Mỹ và thầy bàn người Việt (trong và ngoài nước) phong phú hóa, hư cấu hóa, ảo tưởng hóa về việc bầu cử, tạo ra câu chuyện nửa thực, nửa hư, thú vị, bất ngờ với giận dữ và thất vọng, sung sướng và buồn bã, rung đùi và cụng ly, nguyền rủa và chửi bới, vân vân. Thông thường những luận lý, âm mưu, phê phán, dự đoán đó… được mổ xẻ qua kiến thức và kinh nghiệm tây phương, nơi có hàng ngàn sách vở nghiên cứu chính trường, chính đạo,
Chúng ta đang bước vào năm bầu cử. Năm 2024 sẽ có một cuộc bầu cử có tính quyết liệt, vì các lựa chọn chắc chắn sẽ gây tranh cãi trong nội bộ cộng đồng gốc Việt, trong các gia đình người Việt, giữa các lựa chọn về cấp tiến và bảo thủ, giữa các thế hệ trẻ và già ở hải ngoại. Và chắc chắn là bầu cử tháng 11/2024 tại Hoa Kỳ sẽ ảnh hưởng tới cuộc chiến Trung Đông, cuộc chiến ở Ukraine, và ở cả Đài Loan. Tác động như thế nào, chúng ta khó đo lường hết tất cả các ảnh hưởng. Trong đó, một tác động lớn là từ tin giả, nói kiểu Mỹ là Fake News, tức là tin không thật.
Tôi rất thích khoa nhân chủng nhưng không có cơ may đến trường để được truyền thụ một cách bài bản về ngành học thú vị này. Hoàn cảnh sống, nói nào ngay, cũng không mấy thích hợp cho nhu cầu tự học. Suốt ngày (và suốt đời) tôi chỉ loanh quanh hàng quán nơi mà những kẻ hay lê la thường nói rất nhiều, dù sự hiểu biết của họ vốn không được bao nhiêu. Ngoài giới hạn về kiến thức, mấy ông bạn đồng ẩm còn có cái tật rất hay tranh cãi (và luôn cãi chầy cãi cối) nên mọi thông tin, từ bàn nhậu, đều không được khả xác hay khả tín gì cho lắm.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.