Hôm nay,  

Dư Âm Chiều, Buổi Nhạc “Kim Tước Hát Cho Vui Đời”

23/11/201600:00:00(Xem: 4640)

Khi buồn người ta khóc, khi vui người ta cũng khóc. Người nhạy cảm xúc động và khóc khi thấy người khác khóc. Những giọt nước mắt của người hát và người nghe đã nhỏ xuống trong chiều nhạc “Hát cho vui đời”, vì một lý do mà không ai có thể ngờ được.

Sau nhiều năm vắng bóng, ca sĩ Kim Tước đã trở lại sân khấu để hát cho những người yêu mến bà nghe. Sự trở về của bà tựa một dấu nối vòng cung giữa hai nốt nhạc, như chiếc cầu liên kết tiếng hát với cung đàn, là mối duyên thắt chặt yêu dấu giữa bà và khán giả mến mộ qua hai ba thế hệ. Trong một bài phỏng vấn của tôi, bà nêu lý do: “Lý do rất dễ hiểu vì các cô em tôi muốn tôi trở lại hoạt động cho vui, nhân tiện có cơ hội cho chị em hát với nhau….”. Do vậy, mặc cho buổi hát thính phòng có ý tổ chức thật đơn giản để mọi người hoà quyện trong không khí gia đình, nó vẫn được diễn ra thật thân mật, ấm cúng, dù trời Bolsa đang trút xuống một cơn mưa thu ồ ạt và lạnh lẽo.

blank
Ca Sĩ Kim Tước.

Vé hát hết sạch, khách đội mưa đến nghe phải bỏ Hội trường Người Việt mà ra về một cách tiếc nuối. Người đến tất cả đều là khách thân của ca sĩ Kim Tước, thân từ tình kết giao, thân từ trong giới văn nghệ sĩ sinh hoạt chung bao nhiêu năm, cho đến thân vì đã yêu mến tiếng hát của bà từ lâu. Có cả những người trẻ chưa bao giờ được biết bà nhưng vì thế hệ ông bà, cha mẹ họ nghe và yêu tiếng hát của bà, giờ được nghe bà hát và bắt đầu mến tiếng hát của dòng nhạc cổ điển, tiền chiến xa xưa.

Buổi nhạc chiều thu có dặc điểm giống hệt một buổi party thân mật gia đình. Các ca sĩ thay nhau làm MC. Ca sĩ Kim Tước và Hồng Tước thay nhau giới thiệu chương trình. Bài hát mở đầu là “Khúc ca mùa hè” do nhóm The Tướcsisters trình bày(gồm Kim Tước, Thanh Tước, Hà Tước, Ngân Hà và Hồng Tước). Nhìn các chị em nhà Tước cùng hát vang một ca khúc rộn ràng vui, tôi biết họ thật hạnh phúc khi được hát, được trải lòng qua cung nhạc và thanh âm. Trong bài phỏng vấn tôi được biết Kim Tước là “con nhà nòi” là cháu của danh ca Minh Đỗ vào thập niên 50. Trong khi ngày xưa, bố của bà rất cổ, ghét và có thành kiến với nghề ca hát “xướng ca vô loại”, bà vẫn hát và hành nghề dù sợ bố kinh khủng. Ngày nay các cô con gái của ông cùng thích nhạc và cùng đứng chung một sân khấu hát say sưa những bản hợp ca, trông họ rất hạnh phúc. Thế mới biết sức mạnh của âm nhạc lớn lao vô cùng. Nó đánh đổ cả bức tường thành kiến và quyền lực. Nó là ngọn lửa, là uy lực mạnh nhất của ma thuật, là nơi ẩn trú của những tâm hồn cô đơn, là cảm giác an bình của hạnh phúc. Con người có thể vắng mặt nhưng âm nhạc có mặt ở khắp mọi nơi.

blank
Ca Sĩ Kim Tước và Ca Sĩ Hoàng Nam.

Ban hợp ca còn trở lại trong các ca khúc “Bóng người đi”, “Yêu và Mơ”. Ca sĩ Nguyễn Cao Nam Trân góp tiếng hát trong trẻo, cao vút của cô với tác phẩm “Thoi tơ” và “Mộng đẹp ngày xanh”. Cô là một ca sĩ trẻ đang lên được nhiều người yêu mến. Cô đã làm sống lại, những hình ảnh lãng mạn, những cuộc tình lứa đôi nhẹ nhàng, êm đềm và đằm thắm. Vũ Anh, một giọng ca của Hải Quân Việt Nam Cộng Hoà trước 1975 đã cất lên, rất khoẻ và điêu luyện dù ông đã bước qua tuổi 73. Ông hát “Mùa thu chết” và “Tôi đi giữa hoàng hôn” nhắc nhở khán giả đến bầu trời chiều ảm đạm ngoài kia ngoài hội trường với những giọt mưa thu đang gieo tí tách. Phạm Hà tiếp theo trong “Kỷ niệm” và “Ngàn năm mây bay”. Phạm Hà là một giọng Opera hiếm quý của quận Cam. Vào thập niên 2000 ở hải ngoại, giọng hát Hoàng Nam là một giọng hát nhiều người biết đến trong các CD do trung tâm Diễm Xưa phát hành. Anh đã đến và cùng Kim Tước hát trong “Rồi ngày sẽ trôi qua” và “Riêng một góc trời” được anh trình bày thật truyền cảm và xuất sắc.

blank
Ca Sĩ Kim Tước (trái) và Ca Sĩ Mai Hương.

Cuối cùng rồi con chim sẻ vàng “Kim Tước” cũng có cơ hội vươn cao giọng hót của mình sau khi để các ca sĩ đàn em líu lo ca hát. Bài đơn ca đầu tiên của bà là “Gió thoảng hương duyên” với tiếng đàn guitar của nghệ sĩ Tây Ban Cầm Phương Thảo. Khi giọng hát dĩ vãng vừa cất lên không gian trong phòng hội chợt im lắng và ngưng đọng, để tiếng đàn dìu tiếng hát lên cao hơn nữa. Bên dưới, những giọt nước mắt của Mai Hương bắt đầu nhỏ xuống, bà lặng lẽ khóc, nước mắt cứ thế mà rơi, chỉ có người bên cạnh bà mới hay. Rồi “Serenata (Nguyễn Mạnh Cường), Dạ Khúc (Nguyễn Văn Quỳ), Tiếng chuông chiều thu” được Kim Tước lần lượt trình bày. Những ca khúc xa xưa được mang trở về như những dòng chảy ngược về quá khứ khiến nguời nghe xúc động, nhất là thành phần khán giả đã sống qua những khoảnh khắc ấy.


Hiện diện trong lớp khán giả bên dưới tôi nhận thấy có: ca sĩ Mai Hương và phu quân; nhà văn Nhã Ca và phu quân, thi sĩ Trần Dạ từ; tài tử Kiều Chinh; ông bà hoạ sĩ Nguyên Khai; ca sĩ Julie Quang và một số ca sĩ ngày cũ. Kim Tước đã mời Kiều Chinh lên sân khấu và đòi nghe KC hát. Bà nói KC hát rất hay, ngày xưa khi KC 14 tuổi thì bà 13, hai bà đã từng hát với nhau tại nhà Thủy Tạ bên bờ hồ. Nhưng KC xin khuất đến lần sau.

blank
Ca Sĩ Nguyễn Cao Nam Trân.

Khi KT mời Mai Hương lên sân khấu, bà vẫn còn cầm khăn tay sụt sùi khóc và lau nước mắt. Trong vóc dáng gầy ốm, nhỏ bé, bà nói “Tôi cảm động quá, từ lúc thấy KT bắt đầu hát “Gió thoảng hương duyên”. Chị ấy hơn tôi có vài tuổi, mà khi chị ấy hát trở lại như ngày nào, vẫn hay quá. Tôi đã thôi hát vì nghe lời khuyên của nhà tôi”. Bà nhắc nhở thêm kỷ niệm ngày cùng nhau hát trong ban tam ca “Tiếng Tơ Đồng” với Quỳnh Giao. Giờ thì QG đã ra đi vào nơi mịt mùng miên viễn, chỉ còn hai bà ở lại. KT nghe xong bắt đầu khóc và khán thính giả bên dưới cũng rưng rưng theo. Những giọt nước mắt mang theo cảm xúc và hạnh phúc do ân sủng của giai điệu và cung đàn chở chuyên những dĩ vãng và năm tháng xưa cũ một thời ca hát. Bao hình ảnh xao xuyến ùa về. Mưa ngoài trời, mưa trong lòng, đẹp quá những giọt nước tưới tẩm tình yêu thương đầy nhân bản. Kim Tước yêu cầu Mai Hương cùng hát với bà vài câu. Hai người chọn một khúc nhỏ trong “Hình ảnh một đêm trăng” của Văn Phụng. Hai danh ca vang bóng một thời cùng hát. Ơi! những mùa trăng thơ ấu thật tuyệt vời như cổ tích, quá khứ được kể lể: “Khi ấu thơ ngồi trong bóng trăng nhìn theo áng mây đưa, Nghe má ba kể trong ánh trăng, cuội đang sống say sưa…” Ơi! một hình ảnh tuyệt đẹp được ghi lại trong lòng người dự khán.

blank
Ca Sĩ Phạm Hà.

Kim Tước lại tiếp tục hát đơn ca. Tiếng hát trong cao, thanh nhã và hiếm quý mà tôi gọi là “Tiếng hát tinh khôi của buổi mai” ấy vẫn còn tinh tuyền không đổi mà còn có phần truyền cảm hơn khi bà hát “Ave Maria” của Văn Phụng.

Bà nói về bài hát “Ave Maria": Châu Hà và Văn Phụng là một đôi vợ chồng nghệ sĩ rất đẹp đôi, Sau 1975 họ rủ nhau đi vượt biên nhiều lần mà không thành. Lần cuối cùng, giữa biển khơi, trong cơn tuyệt vọng, sông nước chập chùng, trước phút đối diện với cái chết, Văn Phụng khấn Đức Mẹ Maria. Chiếc ghe đã đến được bến bờ an lành. Sau đó ông đã viết thành bản "Ave Maria". Bài này ít được phổ biến, Kim Tước chỉ hát trong gia đình và bằng hữu với nhau thôi. Bà xin hát tặng bài này như lời chúc cho tất cả mọi người được an bình trong công việc và đời sống, dẫu trong hoàn cảnh tuyệt vọng.

blank
Nhóm The Tướcsisters.

Khi bà ngân cao làn hơi trong, hai chữ Ave Maria đã như đôi cánh thiên thần trắng ngần bay lên và thăng hoa cao vút. Mọi người trong hậu trường đều đứng dậy vỗ tay hoan hô bà lúc những nốt nhạc cuối bài hát được những ngón tay điêu luyện của Phương Thảo điểm dứt.

Các chị em nhà Tước cũng lần lượt từng người lên đơn ca. Hà Tước với “Không còn mùa thu”. Đây là lần đầu bà lên sân khấu mà vì có cô chị Kim Tước dẫn dắt nên bà hát không thua gì ca sĩ hát. Thanh Tước với một giọng khao khao truyền cảm, trong “Con đường tôi về” làm nhiều người xúc động vì bà được kể là ngày xưa mẹ bà hay chê bà có giọng “vịt đực”. Ngân Hà, con dâu trong nhà, vốn là con gái ca sĩ Mộc Lan hát “Chị tôi”. Hồng Tước, một con chim sẻ đỏ đa tài hát một ca khúc bà mới sáng tác “Nắng mùa đông”. Giọng bà trong và hay, bà hoạt động nhiều trong các sinh hoạt ca hát và hội đoàn.

blank
Ca Sĩ Kim Tước và Ca Sĩ Vũ Anh.

Buổi chiều nhạc thính phòng kết thúc khi cơn mưa thu mới tạnh phả xuống thành phố một không khí hoàng hôn tươi mát. Khán giả ra về trong lòng vẫn còn bồi hồi và hạnh phúc vì được thưởng thức một giọng ca dĩ vãng vừa sống lại.

Trịnh Thanh Thủy

(Link của bài hát Ave Maria, Kim Tước trình bày, được thâu bằng Iphone của tôi. Khi link được đưa lên face book rất nhiều người share và khen ngợi. Chỉ trong vòng 1 ngày đã có hơn 2 ngàn người vào xem, khen và chia sẻ cảm nghĩ. Những thanh thiếu niên trẻ chưa bao giờ nghe bà giờ được nghe, họ xúc động và tỏ ra rất thích bà hát.)

https://www.youtube.com/watch?v=Wy_7WhwOvWE&feature=em-share_video_user

Ý kiến bạn đọc
29/11/201619:05:49
Khách
Cô Thủy nhớ đề tên tác giả của bài nhạc Serenade là ns Nguyễn Mạnh Cường cho rỏ ràng.
Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Ít lâu nay, vấn đề “bảo vệ an ninh quốc gia” được nói nhiều ở Việt Nam, nhưng có phải vì tổ quốc lâm nguy, hay đảng muốn được bảo vệ để tồn tại?
Xuất hiện gần đây trong chiến dịch tranh cử tổng thống, Donald Trump, ứng cử viên đảng Cộng hòa, đã lên tiếng đe dọa là sẽ không bảo vệ cho các đồng minh thuộc khối NATO trong trường hợp bị Nga tấn công. Ý kiến này đã dấy lên một cuộc tranh luận sôi nổi tại châu Âu, vì có liên quan đến việc răn đe Nga và ba kịch bản chính được đề cập đến khi Donald Trump trở lại Nhà Trắng vào năm 2025 là liệu Liên Âu có nên trang bị vũ khí hạt nhân chăng, Pháp có thể tích cực tham gia không và Đức nên có tác động nào.
Tôi không biết chính xác là Văn Trí đã đặt chân đến Đà Lạt tự lúc nào nhưng cứ theo như ca từ trong nhạc phẩm Hoài Thu của ông thì Cao Nguyên Lâm Viên ngày ấy vẫn hoang vu lắm. Ngoài “núi rừng thâm xuyên”, với “lá vàng rơi đầy miên man”, cùng “bầy nai ngơ ngác” (bên “hồ thu xanh biếc”) thì dường như không còn chi khác nữa! Từ Sài Gòn, khi tôi được bố mẹ “bế” lên thành phố vắng vẻ và mù sương này (vào khoảng giữa thập niên 1950) thì Đà Lạt đã bị đô thị hóa ít nhiều. Nơi đây không còn những “bầy nai ngơ ngác” nữa. Voi, cọp, heo rừng, beo, báo, gấu, khỉ, vượn, nhím, mển, gà rừng, công, trĩ, hươu, nai, trăn, rắn, sóc, cáo, chồn… cũng đều đã biệt tăm. Người Thượng cũng ở cách xa, nơi miền sơn cước.
Vi hiến có nghĩa là “vi phạm” hay đi ngược lại những gì Hiến Pháp (HP) quy định. HP không có gì là cao siêu hay quá bí ẩn. Hiến Pháp trong bản chất chỉ là một bộ luật. Sự khác biệt chỉ là: HP là một bộ luật nền tảng hay nôm na là “luật mẹ”. Không những không cá nhân hay hữu thể pháp lý nào trong xã hội, kể cả hành pháp (tức chính phủ) được quyền vi phạm HP, mà không một luật pháp nào của lập pháp (tức quốc hội) được quyền vi phạm HP cả...
Đảng Cộng sản Việt Nam sẽ tiếp tục đi theo đường mòn Chủ nghĩa đã lu mờ trong thưc tế và thất bại trong hành động tại Đại hội đảng kỳ 14 vào tháng 1 năm 2026. Khẳng định này của ông Nguyễn Phú Trọng, Tổng Bí thư đảng là bằng chứng cho tính chai lỳ, chậm tiến và lạc hậu, không phải của riêng ông mà toàn đảng...
Thứ Bảy 24/2/2024 đánh dấu hai năm kể từ khi Nga phát động cuộc chiến tranh xâm lược toàn diện nước Ukraine. Cuộc xung đột đang lâm vào tình trạng bế tắc và ngày càng tàn khốc. Nhân dịp này ông Nick Schifrin, một phát thanh viên của kênh truyền hình PBS, đã tổ chức một buổi thảo luận bàn tròn về hiện tình của cuộc chiến, nó có thể đi đến đâu và chính sách của Hoa Kỳ đối với Ukraine sẽ ra sao. Hiện diện trong buổi thảo luận có các ông Michael Kofman, John Mearsheimer và bà Rebeccah Heinrichs...
Đôi lời từ tác giả: “Sẽ có nhiều người không thích bài viết này. Họ sẽ cảm thấy bị công kích và rằng thật bất công. Phản ứng càng mạnh mẽ càng cho thấy nỗi sợ hãi về chủng tộc đã cắm rễ sâu vào nền chính trị Hoa Kỳ, và sẽ tồn tại mãi.” Tầm quan trọng của vấn đề chủng tộc trong nền chính trị của chúng ta được thể hiện rõ ràng qua chiến dịch tranh cử tổng thống hiện tại. Khẩu hiệu (slogan) đình đám nhất là từ chiến dịch tranh cử của Donald Trump: “MAGA” – Make America Great Again (Làm cho nước Mỹ vĩ đại trở lại). Ý của slogan này là Hoa Kỳ đã từng rất vĩ đại, nhưng đã và đang đánh mất hào quang của mình.
Sau 11 năm chống Tham nhũng (2013-2024) nhưng Tham nhũng cứ trơ ra cười vào mũi Đảng là tại sao?
Thời gian gần đây, những người thương vay khóc mướn ở Việt Nam thường đem vấn đề Chủ nghĩa Xã hội và đảng có quyền một mình lãnh đạo ra hù họa dư luận. Tuy nhiên, càng vênh váo và cù nhầy bao nhiêu lại càng lâm vào thế bí. Những bài viết không trả lời được câu hỏi: Ai đã trao quyền lãnh đạo cho Đảng, và tại sao Đảng sợ Dân chủ đến thế?
Cận Tết năm Thìn, Marianne Brown (Guardian Weekly) có bài “Vietnam’s parents want a dragon son.” Trời! Tưởng gì, chớ cả Tầu lẫn Ta ai mà không muốn có con trai tuổi Rồng. Nhâm Thìn, tất nhiên, lại càng bảnh dữ nữa. Nam nhâm nữ quí thì sang mà lị. Theo tuviso.com: “Tuổi Nhâm Thìn có nhiều hy vọng tốt đẹp về vấn đề tình duyên và tương lai về cuộc sống, có phần tốt đẹp về tình cảm và tài lộc, vào trung vận và hậu vận thì được nhiều tốt đẹp về hạnh phúc, công danh có phần lên cao.”
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.