Hôm nay,  

Cớ Sao Chế Độ Cộng Sản, Dân Ai Oán Khắp Nơi?! (Phần I)

21/09/201600:00:00(Xem: 4210)

Chủ nghĩa Cộng sản, trên lý thuyết nếu nhìn hời hợt sẽ cảm thấy lý tưởng, nhưng trong thực tế hay khi thực hành thì đấy là một thể chế chính trị đầy thủ đoạn để cầm quyền, khi Đảng Cộng sản cầm được quyền thì đàn áp có hệ thống, lắm lúc còn khủng bố người dân rất trắng trợn. Trong bài viết “Cớ sao chế độ Cộng sản, dân ai oán khắp nơi?!”, trong phần I chủ yếu nói về Chủ nghĩa Cộng sản Nga và Tàu, phần II (bài kế tiếp) sẽ nói về Chủ nghĩa Cộng sản Việt Nam. Những vụ giết người hàng loạt (thảm sát) tại các nước Cộng sản vào thế kỷ 20 và 21, chủ yếu là nhằm loại bỏ đối thủ chính trị, cải cách ruộng đất, nội chiến... bằng cách khủng bố giết hại trong cái gọi là “trại cải tạo” hay “trại lao động”. Những vụ thảm sát đôi khi đưa đến “tội diệt chủng” (genocide), như chế độ Khmer Đỏ (Khmer Rouge) đã diệt chủng, do Pol Pot lãnh đạo, thực hiện tại Campuchia từ năm 1975 đến 1979, giết hại khoảng 2 triệu người, vào khoảng 26% dân số Campuchia lúc đó, mời xem youtube: https://www.youtube.com/watch?v=hvTyyCTLwAQ.


I- Chế độ Cộng sản Liên Xô (1922-1991): Liên Xô tiếng Anh gọi là: Union of Soviet Socialist Republics (USSR) là một liên bang có lãnh thổ rất lớn ở châu Âu và châu Á, tồn tại từ ngày 30-12-1922 đến ngày 25-12-1991 bị giải thể. Liên Xô là nước đầu tiên trên thế giới xây dựng Chủ nghĩa Cộng sản. Trong 69 năm (1922-1991), dưới chế độ cộng sản Liên Xô đời sống dân chúng ai oán khắp nơi:

a- “Khủng bố Đỏ” là tên gọi chỉ những sự trấn áp có hệ thống, sau cái gọi là “Cách mạng tháng 10 vào năm 1917”, khi quân đội của những người Bolshevik (Đảng Cộng sản Nga) dùng những biện pháp tra tấn hoặc xử tử tập thể những phe nhóm chống lại chế độ, những người chống lại cộng sản bị gán ghép là: "con tin của tư sản", "kẻ thù của nhân dân", “thành phần phản cách mạng”. Số người bị hành quyết bởi “Khủng bố Đỏ” đã ước tính từ 250.000 đến 1.000.000 người.

b- “Đại thanh trừng” là các biện pháp trấn áp tại Liên Xô, từ năm 1936 đến cuối năm 1938. Josef Stalin và Bộ chính trị đảng Cộng sản chủ trương thanh trừng nhừng ai bị nghi ngờ mưu phản, bao gồm:

- Người trong Bộ Chính trị, như: Alexei Rykov làm Ủy viên Bộ Chính trị, Chủ tịch Hội đồng Nhân dân Xô Viết bị xử tử năm 1938. Nikolai Bukharin làm Ủy viên Bộ Chính trị, Nhà lý luận Bolshevik bị xử tử năm 1938.

- Các quan chức và sĩ quan, như: Aghasi Khanjian là Bí thư Đảng Cộng sản Armenia bị xử tử năm 1936. Vasily Blyukher giữ chức Nguyên soái Liên Xô bị xử tử năm 1938. Genrikh Yagoda làm Giám đốc Mật vụ MGB (Ủy ban An ninh Quốc gia), bị xử tử năm 1938...

- Các thành viên Bolshevik, như: Georgy Pyatakov là Lãnh đạo Bolshevik bị xử tử năm 1937. Nikolay Krestinsky là Lãnh đạo Bolshevik bị xử tử năm 1938...

- Các nhà trí thức, như: Alexander Samoylovich là Nhà nhân chủng học bị xử tử năm 1938. Isaac Babel là Nhà văn gốc Do Thái bị xử tử năm 1940. Nikolai Vavilov là Nhà thực vật học bị kết án năm 1941, cho chết đói trong tù vào năm 1943.

- Giết hại cả các nhân vật Cộng sản quốc tế: Béla Kun là người Lãnh đạo Cộng hòa Xô Viết Hungary (1919), bị xử tử năm 1938. Karl Radek là Nhà cách mạng Mác-xít hoạt động tại Ba Lan và Đức bị xử tử năm 1939. Christian Rakovsky là Nhà cách mạng gốc Bulgari bị xử tử năm 1941...

Tổng số nạn nhân do Bolshevik gây ra, khó có thể kiểm tra được chính xác, theo sử gia Michael Ellman cho biết số người chết do những cuộc thanh trừng của Stalin chỉ trong hai năm (1937 và 1938) có khoảng 1,2 triệu người bị chết, trong số này chết trong trại giam và chết ít lâu sau khi được thả về vì kiệt sức. Thế nên, vào lúc 7:32 tối, ngày 25-12-1991, quốc kỳ Liên Xô phải hạ xuống từ điện Kremli để thay thế bằng quốc kỳ Nga.

II- Chế độ Cộng sản tại Hoa lục: Mao Trạch Đông thành lập Đảng Cộng sản tại Trung Hoa đại lục vào năm 1949, Mao nắm quyền từ năm 1949 đến 1976 tại Hoa lục, sau cuộc nội chiến đẫm máu giữa Đảng Cộng sản với Trung Hoa Quốc Dân Đảng. Trong thời gian Mao nắm quyền, các chính sách và chủ trương của Mao đã khiến cho nhiều chục triệu người bị giết. Thật vậy, thời Mao cầm quyền đã tàn sát quy mô lớn, có thể xem đấy là tội diệt chủng.

a- “Cải cách ruộng đất” là vụ tàn sát quy mô lớn đầu tiên dưới thời Mao tại Hoa lục, ở đấy còn đàn áp những người gọi là “phản cách mạng” (thường là những người theo Quốc Dân Đảng). Mao dự định "một phần mười tá điền, địa chủ" (khoảng 50 triệu người) cần phải loại bỏ khi cải cách ruộng đất. Trong “Cải cách ruộng đất”, ít nhất 1 triệu người đã bị giết do Mao chủ trương.

b- "Đại nhảy vọt" là tên gọi của một kế hoạch cải tổ kinh tế và xã hội, khởi xướng bởi Mao từ năm 1958 đến 1960, Mao muốn sử dụng dân số khổng lồ, dựa vào nông dân là chính, để chuyển sang xã hội công nghiệp dưới chủ nghĩa cộng sản, đấy là một chủ trương sai lầm gây ra đại thảm họa kinh tế đưa đến chết chóc do thiếu đói, ước tính từ 20 triệu đến 46 triệu người (khoảng 5% dân số, trên tổng số dân Tàu là 600 triệu người bấy giờ), đấy là nạn đói khủng khiếp nhất của nhân loại.

c- “Đại Cách mạng Văn hóa Giai cấp Vô sản” do Mao chủ trương diễn ra từ năm 1966 tới 1976, gây tác động rộng lớn vào cuộc sống chính trị, văn hóa, xã hội tại nước Tàu. Do cuộc “cách mạng văn hóa” này, vào tháng 8 năm 1966, trên 100 giáo viên đã bị chính học sinh của họ giết hại tại phía Tây thành phố Bắc Kinh và tiếp theo là những vụ thanh trừng các đối thủ chính trị rất tàn bạo. Cũng từ “cách mạng văn hóa”, đã gây nguy hại đến các dân tộc thiểu số tại Hoa lục, như tại tỉnh Nội Mông, trên 790.000 người Mông Cổ bị bắt, trong đó 22.900 người bị đánh đập tới chết. Năm 1975, tại tỉnh Vân Nam khoảng 1.600 người Hồi theo đạo Hồi đã bị thảm sát. Ngoài ra những người dân Tây Tạng cũng lâm vào cảnh nghiệt ngã, họ bị bắt giữ, đàn áp và tra tấn, đến cuối năm 1979, có tới 600.000 nhà sư và ni cô Phật giáo Tây Tạng bị giết chết hoặc tra tấn đến khi cơ thể bị tàn phế.

Cũng tưởng sau thời Mao, chế độ Cộng sản tại Hoa lục sẽ bớt tàn ác, nhưng không đã là Cộng sản thì bản chất dã man không thể thiếu?!

d- “Thảm sát tại Quảng trường Thiên An Môn” còn gọi là “Sự kiện Thiên An Môn”, bắt đầu là các cuộc biểu tình do sinh viên (chủ đạo), trí thức và quần chúng biểu tình tại Quảng trường Thiên An Môn, Bắc Kinh. Cuộc biểu tình kéo dài từ ngày 15 tháng 4 đến ngày 4-6-1898. Họ biểu tình đòi hỏi: Đảng Cộng sản chấm dứt tham nhũng, đòi được tự do ngôn luận, tự do báo chí và đời sống người dân được dân chủ đích thực. Cuộc biểu tình để phản đối nhà cầm quyền cộng sản tại Thiên An Môn cả triệu người. Cuộc biểu tình, chẳng những tại Bắc Kinh mà còn lan ra khắp nước Tàu, các thành phố lớn khác cũng rầm rộ hưởng ứng, như Thượng Hải, Hồng Kông...

Nhà cầm quyền Trung cộng quyết định giải tán cuộc biểu tình bằng vũ lực: Ngày 20-5-1989, Thủ tướng Trung cộng là Lý Bằng cho huy động 22 sư đoàn với xe tăng và đại bác, tổng cộng 180.000 quân tiến vào Quảng trường Thiên An Môn, lúc đấy các sinh viên đang chỉ huy cuộc biểu tình tuyệt thực và phân phát tờ truyền đơn, quyết tâm “chống lại cuộc tiến quân của quân đội”. Đến tối ngày 3 tháng 6, hàng ngàn người biểu tình đã bị bắn chết tại Quảng trường Thiên An Môn, các xe tăng cán nát cả xe cộ lẫn những người tháo chạy, nhiều người van xin vẫn bị bắn hoặc đánh đập tàn nhẫn!

Tới 4 giờ sáng ngày 6 tháng 4, sau cuộc thỏa hiệp giữa sinh viên và nhà cầm quyền, quân đội bắt đầu dọn dẹp lại quảng trường. Đến ngày 5 tháng 6 năm 1989, nhà cầm quyền Trung cộng thừa nhận “Sự kiện Thiên An Môn” đã giết chết 300 người và làm bị thương 2.000 thường dân. Nhưng các nguồn từ cộng đồng quốc tế ước tính số người chết cao hơn các báo cáo của nhà cầm quyền Trung cộng, tờ thời báo Time ước tính trên 2.600 người bị thiệt mạng tại Thiên An Môn.

e- “Đàn áp Pháp Luân Công”: Pháp Luân Công là một môn khí công kết hợp các động tác nhẹ nhàng và thiền định để tích tụ "Chân, Thiện, Nhẫn" bồi bổ tâm và thân, do ông Lý Hồng Chí truyền bá tại Hoa lục vào năm 1992, môn khí công này được người dân Hoa lục hưởng ứng mạnh mẽ và được nhà cầm quyền Trung cộng ủng hộ. Trước sự phát triển mạnh mẽ của môn phái Pháp Luân Công, Đảng Cộng sản lo ngại nên vào năm 1996, thì bắt buộc môn phái này phải trở thành một nhánh của Đảng Cộng sản Tàu, ông Lý Hồng Chí phản đối. Từ đấy, mối quan hệ giữa môn phái Pháp Luân Công và nhà cầm quyền trở nên căng thẳng.

Đến ngày 20-7-1999, chủ tịch Đảng Cộng sản Trung cộng là Giang Trạch Dân, chính thức phát động chiến dịch "nhổ tận gốc" môn phái Pháp Luân Công. Những học viên Pháp Luân Công bị bắt vô cớ và bị tra tấn dã man, đưa vào “Phòng 610” (Phòng 610, do Cộng sản Tàu lập ra để tra tấn và giết các học viên Pháp Luân Công). Họ tra tấn bằng cách: Không cho ngủ, không cho ăn, giật điện, hãm hiếp, khủng bố tinh thần, dìm nước... Dã man hơn, nhà cầm quyền Cộng sản Tàu cho bắt nhiều học viên Pháp Luân Công đem mổ nội tạng khi còn sống để cung cấp cho ngành cấy ghép sinh học khắp nơi. Tại Hoa lục, ước tính từ năm 2000-2005, trên 41.500 ca cấy ghép nội tạng mà những bộ phận đó được lấy từ những học viên Pháp Luân Công. Không chỉ bức hại những học viên trong nước, nhà cầm quyền Trung cộng còn cử gián điệp theo dõi liên tục những học viên Pháp Luân Công ở hải ngoại.

Chế độ Cộng sản Tàu độc ác, đạo trời không thể tha thứ (Thiên lý nan dung), cần tiêu diệt để cứu nhân dân Tàu, cứu các dân tộc “Mãn, Hồi, Mông, Tạng” đang bị giết hại và đồng hóa, hiện nay tại nước Tàu đang âm ỉ chống lại nhà cầm quyền. Thế nên, chúng luôn gào thét ở biển Đông để xoa dịu nhân dân trong nước. Nếu Cộng sản Tàu tồn tại thì cả thế giới sau này sẽ bị chúng gây nên thảm họa khó lường. Sự thật, con hổ hung hãn này không khó trị, nếu Đồng minh muốn trị chúng thì quân đội Ấn Độ tấn công Trung cộng từ biên giới Ấn-Trung, quân đội Nhật đánh phủ đầu vào Hoa lục (Nhật đã có kinh nghiệm ở đấy trong Đệ nhị Thế chiến), Mỹ và Úc đánh tan tác Hải-Không quân của Trung cộng tại Biển Đông. NATO phòng ngự quân Nga. Như vậy, chỉ trong 2 tuần là Trung cộng xin đầu hàng Đồng minh.

Ngày 20-9-2016

Nguyễn Lộc Yên
.
Bài liên hệ: 
Cớ Sao Chế Độ Cộng Sản, Dân Ai Oán Khắp Nơi?! (Phần I): https://vietbao.com/a258560/co-sao-che-do-cong-san-dan-ai-oan-khap-noi-phan-ii-

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Việt Nam bước vào năm Giáp Thìn 2024 với gánh nặng tham nhũng và một đội ngũ “không nhỏ” cán bộ, đảng viên suy thoái đạo đức lối sống. Đó là cảnh báo của người đứng đầu đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng, trong cuộc phỏng vấn đầu năm của Thông Tấn Xã Việt Nam...
Từ thế kỷ thứ ba trước Tây lịch, Triết gia Mạnh Tử (372-289 BC) của Trung Hoa đã nói rằng, “Dân là quý, thứ đến đất nước, rồi tới vua.” Điều đáng nói là Mạnh Tử là người đi theo học thuyết của Nho Gia vốn chủ trương vua là con ông Trời (Thiên tử) được sai xuống nhân gian để trị quốc an dân, vậy mà cũng không thể phủ nhận vai trò quan trọng, nếu không muốn nói là tối quan trọng của người dân. Thời hiện đại, công pháp quốc tế đã nêu ba yếu tố chính hình thành một quốc gia: người dân, lãnh thổ và chính quyền. Trong đó, thật ra người dân chính là yếu tố then chốt quyết định. Lãnh thổ nếu không có dân ở, không có người quản trị thì không phải là đất nước của một dân tộc. Chính quyền từ người dân mà ra, bởi vì trước khi một người ra nắm quyền cai trị đất nước thì người đó phải là một người dân của đất nước ấy. Hơn nữa, sự thịnh suy của một quốc gia nằm trong tay người dân.
“Phản động lực” mà người Đài Loan thể hiện trong cuộc bầu cử tổng thống vừa rồi khiến tôi, sau những suy nghĩ miên man về chuyện nước non, lại quay về với bài học yêu nước của thời tiểu học với câu hỏi khó, khiến nhiều học trò gác bút: “Em hãy tìm từ phản nghĩa với ‘tôn đại’.” Trung Quốc càng hung hăng đe dọa bao nhiêu, Đài Loan càng quật cường ngạo nghễ bấy nhiêu. Mà nếu Bắc Kinh ngu ngơ hay vờ vịt không biết gì đến định luật này thì, thầy nào tớ đó, Hà Nội cũng mù tịt hay giả bộ tương tự. Họặc mù tịt như thể đã hoàn toàn miễn dịch trước luật này; hoặc đóng kịch như thể không hề sống trong không gian ba chiều bình thường mà là một môi trường nào đó thiêu thiếu, cơ hồ chỉ… hai chiều rưỡi.
Tôi sinh trưởng ở Đà Lạt (Thành Phố Ngàn Hoa) nên sự hiểu biết về hoa lá cũng không đến nỗi tồi. Thế mà mãi tới bữa rồi, nhờ xem trang Trăm Hoa, mới được biết thêm về một loài hoa nữa – hoa ban: “Mùa hoa nở là lúc các cặp đôi nô nức đến thăm Tây Bắc. Hoa ban trắng tượng trưng cho tình yêu chung thủy và sự chân thành, dù tình yêu có gặp nhiều trắc trở, khó khăn thì cũng tự tin vượt qua và sẵn sàng đi đến bến bờ hạnh phúc. Các cặp đôi yêu nhau thường thề nguyện dưới gốc cây hoa ban như một minh chứng cho tình yêu thủy chung, bền chặt.”
Nhìn vào sự xuất hiện, sinh trưởng và tồn tại của chế độ cộng sản ở Việt Nam, chúng ta không thể phủ nhận đã có sự tương đồng với những thông tin tóm lược vừa nói về bệnh ung thư của con người...
Tôi tình cờ nhìn thấy hình Nguyễn Thúy Hạnh đang lơn tơn đẩy một cái xe cút kít đầy ắp bưởi (trên trang RFA) trong một cuộc phỏng vấn do Tuấn Khanh thực hiện, vào hôm 19 tháng Giêng năm 2021. Bên dưới tấm ảnh này không có lời ghi chú nào về thời điểm bấm máy nên tôi đoán có lẽ đây là lúc mà cô em đang hớn hở đến thăm vườn bưởi của họ Trịnh (ở Hòa Bình) vào “thuở trời đất (chưa) nổi cơn gió bụi”!
Tổng Bí thư đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng đang phải đối mặt với cuộc tranh chấp nội bộ trong kế hoạch tìm người kế nhiệm lãnh đạo khóa đảng XIV, nhiệm kỳ 2026-31. Những tranh chấp này được giữ kín để tránh hoang mang nội bộ. Chúng bộc phát ngay tại các Đại hội đảng địa phương và các ban đảng từ tháng 10 năm 2023...
Cuộc bầu cử tổng thống lần thứ 8 tại Đài Loan đã được tổ chức vào ngày 13/1 với kết quả là ông Lại Thành Đức Phó chủ tịch Đảng Dân tiến (Democratic Progressive Party, DPP) thắng cử...
Chúng ta đang làm nhân chứng cho một cuộc bầu cử kỳ quặc và đa sự chưa từng xảy ra trong lịch sử đầu phiếu ở Hoa Kỳ. Có thể nói, không chỉ lịch sử, mà rộng lớn hơn, chính là "sự cố" văn hóa chưa từng thấy. Bước vào năm 2024, sự tranh đua giữa hai đảng Cộng Hòa và Dân Chủ càng gay go, khốc liệt với âm mưu, độc kế, thủ đoạn, ám toán, bôi nhọ, mánh mung, để xem ai sẽ là chủ nhân của ngôi Nhà Trắng trong bốn năm tới. Tất cả những ý nghĩ, hành vi đó đều gôm vào chính sách, chiến lược và chiến thuật vận động bầu cử. Bạn đọc sẽ có dịp theo dõi các thầy bàn người Mỹ và thầy bàn người Việt (trong và ngoài nước) phong phú hóa, hư cấu hóa, ảo tưởng hóa về việc bầu cử, tạo ra câu chuyện nửa thực, nửa hư, thú vị, bất ngờ với giận dữ và thất vọng, sung sướng và buồn bã, rung đùi và cụng ly, nguyền rủa và chửi bới, vân vân. Thông thường những luận lý, âm mưu, phê phán, dự đoán đó… được mổ xẻ qua kiến thức và kinh nghiệm tây phương, nơi có hàng ngàn sách vở nghiên cứu chính trường, chính đạo,
Chúng ta đang bước vào năm bầu cử. Năm 2024 sẽ có một cuộc bầu cử có tính quyết liệt, vì các lựa chọn chắc chắn sẽ gây tranh cãi trong nội bộ cộng đồng gốc Việt, trong các gia đình người Việt, giữa các lựa chọn về cấp tiến và bảo thủ, giữa các thế hệ trẻ và già ở hải ngoại. Và chắc chắn là bầu cử tháng 11/2024 tại Hoa Kỳ sẽ ảnh hưởng tới cuộc chiến Trung Đông, cuộc chiến ở Ukraine, và ở cả Đài Loan. Tác động như thế nào, chúng ta khó đo lường hết tất cả các ảnh hưởng. Trong đó, một tác động lớn là từ tin giả, nói kiểu Mỹ là Fake News, tức là tin không thật.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.