Hôm nay,  

Căn Bệnh Thời Đại Của Sinh Viên, Học Sinh,Lo Lắng, Thiếu Tập Trung, Trầm Cảm

01/04/201600:00:00(Xem: 6261)

Gần đây tôi có nghe các thầy cô giáo giảng dạy từ bậc tiểu học cho đến đại học than phiền về sự lo ra và mất tập trung của phần lớn những em học sinh, sinh viên trong lớp học. Các em dường như mất khả năng kiên nhẫn và dễ trở nên mau chán. Giáo sư, khoa học gia chuyên môn nghiên cứu về sự nhận thức, Daniel William, lý luận rằng “Tôi nghĩ không phải các em không có khả năng tập trung mà các em cảm thấy không muốn hay không đáng bỏ công và nỗ lực vào việc học tập.”

Vấn đề chúng ta thấy ở đây là nếu các em ưa thích điều gì thì rất chú tâm vào việc đó, ngoài ra không muốn làm những việc không cảm thấy thú vị hay bị bắt buộc phải làm.

Khi buồn chán, các em thường tìm kiếm những việc thú vị khác để làm. Cái gần tầm tay nhất vẫn là việc sử dụng smart phone(điện thoại thông minh) là một máy tính thu nhỏ mà cũng là một dụng cụ truyền thông (social media). Nó giúp các em trò chuyện, chơi games, đọc sách, tìm thông tin tài liệu để làm bài tập, nghe nhạc và biết bao tiện lợi khác. Tuy nhiên tính tiêu cực của những dụng cụ truyền thông này cũng nhiều không kém. Nó khiến các em không tập trung được trong việc học hành. Các em có thể tiếp xúc với các người xấu trên mạng. Các trang tình dục đầy rẫy ở đó, bao gồm việc có thể làm con mồi cho các kẻ sát nhân hay săn tìm tình dục kể cả các thầy cô giáo xấu. Ngoài ra internet còn là nơi các em bị bạn bè tấn công hay bắt nạt dễ dàng nhất. Do đó, social media đã bị ngăn cấm dùng trong lớp học, có nơi cho phép nhưng phải dưới quyền kiểm soát và quan sát của các thầy cô giáo. Luật thì cấm, các em vẫn lén lút dùng vì sức lôi cuốn của nó rất mãnh liệt. Ngày nay, chính người lớn chúng ta hàng ngày, cũng bị gắn chặt, cuốn hút vào chiếc điện thoại thông minh cầm tay nói gì các em.

blank
Biểu đồ Student under pressure.

Ngoài lý do chán học, những áp lực của đời sống, ngày càng đè nặng lên các em và các giáo chức ngoài xã hội cũng như trong học đường. Các cuộc thi giáo dục được đặt ra trong các trường học ở Hoa Kỳ là một áp lực lớn. Các em tiểu học phải thi test hàng tuần, hàng tháng, hàng năm và toàn quốc nữa. Những luật lệ liên bang Hoa Kỳ gần đây đòi hỏi nhà trường phải theo dõi tiến trình học tập của các em gắt gao bằng các cuộc thi trắc nghiệm được gọi là test. Ngoài ra các học khu và tiểu bang còn kèm thêm các test khác cùng test của liên bang. Trung bình một học sinh phải lấy 20 cuộc thi đánh giá và 10 cuộc thi trắc nghiệm mỗi năm từ lớp 3 cho tới lớp 8. Theo một cuộc nghiên cứu của the Council of the Great City Schools, các học sinh phải trải qua trung bình 113 cuộc thi có tiêu chuẩn từ lớp mầm non cho tới lớp 12. Riêng lớp 11, trong 1 năm có tới 27 ngày test hoặc 15% của một năm học, chưa kể các cuộc thi chuẩn bị cho các trường kỹ thuật chuyên môn và chuẩn bị vào đại học.

Thầy cô bị test hành và áp lực này trực và gián tiếp đổ lên đầu các em. Các em phải trực diện với nỗi lo học thi. Từ lúc sửa soạn. cho đến ngày thi, thật sự là những chuỗi hồi hộp, âu lo thường xuyên. Đặc biệt là các học sinh Việt Nam hay Á Đông, còn phải học thêm nhiều môn khác ngoài những giáo dục hàn lâm ở trường. Cũng do việc các bậc phụ huynh vì muốn các em bận rộn, biết thêm những kỹ năng sống khác, họ đã không ngại ngần bỏ tiền, thì giờ, công sức chở các em đi học thêm các môn khác, như đàn, vũ, hát, bơi lội, võ thuật, hội hoạ.. v..v..Dĩ nhiên để đạt kết quả mong đợi, sức ép từ cha mẹ do việc bắt buộc tập tành cho các lớp học thêm này bỗng trở nên một gánh nặng mới. Tuy việc học đó giúp ích các em nhiều, nhưng chính nó lại góp phần vào tiêu tốn một số thời gian và tạo thêm áp lực trong sinh hoạt hàng ngày của các em.

Trong khi những quyến rũ của Ipad, Games online, facebook, twitter, texting đang chờ đợi, thế là các em chỉ muốn làm bài vở cho nhanh, cho có, để có chút thì giờ vui chơi và giải trí. Sau khi dùng óc để nhớ và làm bài tập, các em bắt đầu giải trí với Games và các thiết bị điện tử khác. Các trò chơi điện tử bắt đầu óc và đôi mắt các em hoạt động một cách chăm chú, liên tục, tận lực, chỉ sau vài giờ là tâm trí các em mệt nhoài.

Thời đại ngày nay là thời đại của bận rộn, của “multi tasking” tức “đa nhiệm”, là làm nhiều việc trong một lúc. Ai cũng vậy, khi làm một việc, ta dễ tập trung hơn. Làm một lúc hai ba bốn việc, sự hoàn hảo rất khó. Các em bây giờ có thói quen làm một lúc hai ba việc, vừa làm bài tập, vừa nghe nhạc, vừa texting, vừa chat trên facebook. Làm sao không có thiếu sót hay lỗi lầm. Một khi mắc vào thói quen làm hai ba việc một lúc, khi ngồi tập trung vào một việc, ngược với thói quen, các em sẽ dễ mau chán. Nhất là khi không thể tập trung, đầu óc sẽ bay nhảy lung tung, học hành khó đạt kết quả.


Nếu đời sống chịu áp lực kéo dài hay sức khoẻ tinh thần các em yếu, các em dễ lâm vào tình trạng lo âu, hồi hộp, trầm cảm mà khoa tâm lý học liệt vào bệnh lo âu(anxiety) hay rối loạn lo âu(anxiety disorder).

blank
Biểu đồ College and University counseling center presenting concerns.

Ngày nay, các em sinh viên là những người chịu áp lực chung quanh cuộc sống nhiều hơn cả. Ngoài việc học để trau dồi kiến thức chuyên môn cho con đường hướng nghiệp, có em còn phải đối đầu với vấn đề tài chánh và mưu sinh. Sự chán nản sẽ tăng cao khi các em rơi vào trạng thái mất định hướng cho tương lai. Không biết theo học ngành nghề nào, khi ra trường có tìm được việc làm không? Những ngành hái ra tiền thì khó học và đòi hỏi bằng cấp cao, trong khi năng lực của mình không thể kham nổi. Ngành dễ học thì khó tìm việc hoặc không tìm ra việc. Trong khi học phí ngày càng cao ngất ngưởng, ghi danh phải chờ đợi vì lớp học thiếu thốn. Để tốt nghiệp, thời gian học đại học bây giờ kéo dài hơn ngày xưa vì nhiều lý do. Ngoài ra vì thích sống tự lập hay cha mẹ bắt ra riêng khi các em tới tuổi trưởng thành 18 hay 21, nhiều em phải đi làm toàn thời gian hay bán thời gian để có thể ra riêng và lo cho cuộc sống. Áp lực bỗng trở nên nặng như núi với các thanh thiếu niên sinh viên mới bước ra đời. Số sinh viên học sinh sau 18 tuổi chọn giải pháp ở chung với gia đình bây giờ rất nhiều. Các phụ huynh ngày nay cũng không nỡ đuổi con cái ra khỏi nhà,vẫn phải cưu mang khi chúng không tìm ra việc làm hay không có nơi nương tựa.

Con số sinh viên mắc bệnh tâm thần phải điều trị tăng nhanh hơn bao giờ hết. Một phần ba trong số các sinh viên đại học trong những năm qua đã gặp khó khăn trong việc ứng phó đến nỗi bị các căn bệnh như trầm cảm hoặc tối loạn lo âu. Theo báo cáo năm 2013 của National College Health Assessment. Có 120 ngàn sinh viên trên 150 đại học toàn quốc Hoa Kỳ bị mắc bệnh trên sau khi giám định.

Một thống kê khác là tiếng chuông báo động lớn hơn. Trong những năm qua, có hơn 30% sinh viên tìm đến bác sĩ tâm thầm điều trị với tình trạng nghiêm trọng vì các em có ý định hay đã từng tự tử. Bác sĩ tâm thần Ben Locke, ở đại học Pennsylvania State University, tiết lộ, “Đến năm 2014 con số sinh viên muốn kết liễu đời mình tăng thêm khoảng 24 % nữa.” Ông cũng là giám đốc trung tâm Collegiate Mental Health(CCMH). Đây là một tổ chức gom góp những dữ liệu sức khoẻ y tế tâm thần từ hơn 230 đại học hoặc các trung tâm y tế tâm thần khắp nơi gởi về.

Những người làm việc trong ngành cố vấn trong vòng một thập niên qua đã không ngừng róng chuông báo động liên tục rằng đang có chuyện gì bất thường đang xảy ra cho các sinh viên về sức khoẻ tâm thần của họ. Bác sĩ Lock thêm, “Với báo cáo năm nay(2015), chúng ta có thể khẳng định rõ ràng là các em đã và đang có vấn đề tâm thần”.

Một trong những lý do gia tăng dễ hiểu nhất là vì con số sinh viên ghi danh học đại học ngày nay gia tăng. Cộng thêm con số sinh viên trước đây mắc những bệnh như trầm cảm(depression), tâm thần phân liệt(schizophrenia), thiếu chú ý và quá hiếu động(ADHD) hay tự kỷ(autism), được cho phép vào đại học nhờ sự chữa trị và thuốc thang. Tuy nhiên khi chấp nhận những thanh thiếu niên trẻ này thì hẳn nhiên sẽ có nhiều sinh viên hơn tìm đến trung tâm cố vấn cho bệnh tâm thần.

Vai trò cha mẹ rất cần thiết trong việc phát hiện và giúp đỡ các em nếu các em có bệnh. Đối với các chứng bệnh mới phát triển hay còn nhẹ, các phụ huynh cần chú ý tìm ra triệu chứng của các em để giúp đỡ. Khi phát hiện ra bệnh trạng, cần phải đưa đến các bác sĩ tâm lý hay tâm thần ngay để khám nghiệm. Gần gũi và trò chuyện với các em sẽ dễ hiểu được các em có gặp khó khăn trong cuộc sống hay không. Xin được trình bày thêm về các phương pháp giúp đỡ các em học sinh, sinh viên về vấn đề này trong một bài khác.

Trịnh Thanh Thủy

.

Tài liệu tham khảo

Do students take too many tests? Congress to weigh question
http://www.pbs.org/newshour/rundown/congress-decide-testing-schools/

Surveys show increase in stress among college students
https://news.fiu.edu/2015/04/surveys-show-increase-in-stress-among-college-students/86911

Teens feeling stressed, and many not managing it well
http://www.usatoday.com/story/news/nation/2014/02/11/stress-teens-psychological/5266739/#

Ý kiến bạn đọc
01/04/201621:22:41
Khách
Đây là những vấn đề rất nghiêm trọng cho tất cả các bậc cha mẹ có con sắp sửa bước vào ngưỡng cửa Đại Học ở HK. Nếu không được hướng dẫn nghiêm túc ngay từ lúc còn thơ, sự thành công về học vấn và sự nghiệp sẽ giảm đi rất nhiều trong suốt cuộc đời và có thể trở thành gánh nặng cho xã hội.

Cám ơn tác giả cho bài viết thật giá trị.
Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Từ thế kỷ thứ ba trước Tây lịch, Triết gia Mạnh Tử (372-289 BC) của Trung Hoa đã nói rằng, “Dân là quý, thứ đến đất nước, rồi tới vua.” Điều đáng nói là Mạnh Tử là người đi theo học thuyết của Nho Gia vốn chủ trương vua là con ông Trời (Thiên tử) được sai xuống nhân gian để trị quốc an dân, vậy mà cũng không thể phủ nhận vai trò quan trọng, nếu không muốn nói là tối quan trọng của người dân. Thời hiện đại, công pháp quốc tế đã nêu ba yếu tố chính hình thành một quốc gia: người dân, lãnh thổ và chính quyền. Trong đó, thật ra người dân chính là yếu tố then chốt quyết định. Lãnh thổ nếu không có dân ở, không có người quản trị thì không phải là đất nước của một dân tộc. Chính quyền từ người dân mà ra, bởi vì trước khi một người ra nắm quyền cai trị đất nước thì người đó phải là một người dân của đất nước ấy. Hơn nữa, sự thịnh suy của một quốc gia nằm trong tay người dân.
“Phản động lực” mà người Đài Loan thể hiện trong cuộc bầu cử tổng thống vừa rồi khiến tôi, sau những suy nghĩ miên man về chuyện nước non, lại quay về với bài học yêu nước của thời tiểu học với câu hỏi khó, khiến nhiều học trò gác bút: “Em hãy tìm từ phản nghĩa với ‘tôn đại’.” Trung Quốc càng hung hăng đe dọa bao nhiêu, Đài Loan càng quật cường ngạo nghễ bấy nhiêu. Mà nếu Bắc Kinh ngu ngơ hay vờ vịt không biết gì đến định luật này thì, thầy nào tớ đó, Hà Nội cũng mù tịt hay giả bộ tương tự. Họặc mù tịt như thể đã hoàn toàn miễn dịch trước luật này; hoặc đóng kịch như thể không hề sống trong không gian ba chiều bình thường mà là một môi trường nào đó thiêu thiếu, cơ hồ chỉ… hai chiều rưỡi.
Tôi sinh trưởng ở Đà Lạt (Thành Phố Ngàn Hoa) nên sự hiểu biết về hoa lá cũng không đến nỗi tồi. Thế mà mãi tới bữa rồi, nhờ xem trang Trăm Hoa, mới được biết thêm về một loài hoa nữa – hoa ban: “Mùa hoa nở là lúc các cặp đôi nô nức đến thăm Tây Bắc. Hoa ban trắng tượng trưng cho tình yêu chung thủy và sự chân thành, dù tình yêu có gặp nhiều trắc trở, khó khăn thì cũng tự tin vượt qua và sẵn sàng đi đến bến bờ hạnh phúc. Các cặp đôi yêu nhau thường thề nguyện dưới gốc cây hoa ban như một minh chứng cho tình yêu thủy chung, bền chặt.”
Nhìn vào sự xuất hiện, sinh trưởng và tồn tại của chế độ cộng sản ở Việt Nam, chúng ta không thể phủ nhận đã có sự tương đồng với những thông tin tóm lược vừa nói về bệnh ung thư của con người...
Tôi tình cờ nhìn thấy hình Nguyễn Thúy Hạnh đang lơn tơn đẩy một cái xe cút kít đầy ắp bưởi (trên trang RFA) trong một cuộc phỏng vấn do Tuấn Khanh thực hiện, vào hôm 19 tháng Giêng năm 2021. Bên dưới tấm ảnh này không có lời ghi chú nào về thời điểm bấm máy nên tôi đoán có lẽ đây là lúc mà cô em đang hớn hở đến thăm vườn bưởi của họ Trịnh (ở Hòa Bình) vào “thuở trời đất (chưa) nổi cơn gió bụi”!
Tổng Bí thư đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng đang phải đối mặt với cuộc tranh chấp nội bộ trong kế hoạch tìm người kế nhiệm lãnh đạo khóa đảng XIV, nhiệm kỳ 2026-31. Những tranh chấp này được giữ kín để tránh hoang mang nội bộ. Chúng bộc phát ngay tại các Đại hội đảng địa phương và các ban đảng từ tháng 10 năm 2023...
Cuộc bầu cử tổng thống lần thứ 8 tại Đài Loan đã được tổ chức vào ngày 13/1 với kết quả là ông Lại Thành Đức Phó chủ tịch Đảng Dân tiến (Democratic Progressive Party, DPP) thắng cử...
Chúng ta đang làm nhân chứng cho một cuộc bầu cử kỳ quặc và đa sự chưa từng xảy ra trong lịch sử đầu phiếu ở Hoa Kỳ. Có thể nói, không chỉ lịch sử, mà rộng lớn hơn, chính là "sự cố" văn hóa chưa từng thấy. Bước vào năm 2024, sự tranh đua giữa hai đảng Cộng Hòa và Dân Chủ càng gay go, khốc liệt với âm mưu, độc kế, thủ đoạn, ám toán, bôi nhọ, mánh mung, để xem ai sẽ là chủ nhân của ngôi Nhà Trắng trong bốn năm tới. Tất cả những ý nghĩ, hành vi đó đều gôm vào chính sách, chiến lược và chiến thuật vận động bầu cử. Bạn đọc sẽ có dịp theo dõi các thầy bàn người Mỹ và thầy bàn người Việt (trong và ngoài nước) phong phú hóa, hư cấu hóa, ảo tưởng hóa về việc bầu cử, tạo ra câu chuyện nửa thực, nửa hư, thú vị, bất ngờ với giận dữ và thất vọng, sung sướng và buồn bã, rung đùi và cụng ly, nguyền rủa và chửi bới, vân vân. Thông thường những luận lý, âm mưu, phê phán, dự đoán đó… được mổ xẻ qua kiến thức và kinh nghiệm tây phương, nơi có hàng ngàn sách vở nghiên cứu chính trường, chính đạo,
Chúng ta đang bước vào năm bầu cử. Năm 2024 sẽ có một cuộc bầu cử có tính quyết liệt, vì các lựa chọn chắc chắn sẽ gây tranh cãi trong nội bộ cộng đồng gốc Việt, trong các gia đình người Việt, giữa các lựa chọn về cấp tiến và bảo thủ, giữa các thế hệ trẻ và già ở hải ngoại. Và chắc chắn là bầu cử tháng 11/2024 tại Hoa Kỳ sẽ ảnh hưởng tới cuộc chiến Trung Đông, cuộc chiến ở Ukraine, và ở cả Đài Loan. Tác động như thế nào, chúng ta khó đo lường hết tất cả các ảnh hưởng. Trong đó, một tác động lớn là từ tin giả, nói kiểu Mỹ là Fake News, tức là tin không thật.
Tôi rất thích khoa nhân chủng nhưng không có cơ may đến trường để được truyền thụ một cách bài bản về ngành học thú vị này. Hoàn cảnh sống, nói nào ngay, cũng không mấy thích hợp cho nhu cầu tự học. Suốt ngày (và suốt đời) tôi chỉ loanh quanh hàng quán nơi mà những kẻ hay lê la thường nói rất nhiều, dù sự hiểu biết của họ vốn không được bao nhiêu. Ngoài giới hạn về kiến thức, mấy ông bạn đồng ẩm còn có cái tật rất hay tranh cãi (và luôn cãi chầy cãi cối) nên mọi thông tin, từ bàn nhậu, đều không được khả xác hay khả tín gì cho lắm.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.